古诗词

挽张鲵渊相公

张煌言

纱笼姓氏迥无瑕,晚节何如五柳家。shā lóng xìng shì jiǒng wú xiá,wǎn jié hé rú wǔ liǔ jiā。
欲报君恩余白发,只留相业在黄麻。yù bào jūn ēn yú bái fā,zhǐ liú xiāng yè zài huáng má。
楼空燕子从风坠,门冷龙孙带两斜。lóu kōng yàn zi cóng fēng zhuì,mén lěng lóng sūn dài liǎng xié。
一自墨胎歌断后,华亭鹤唳更堪嗟!yī zì mò tāi gē duàn hòu,huá tíng hè lì gèng kān jiē!
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

传闻闽岛近事

张煌言

南荒烟嶂百蛮天,别有山川纪汉年;nán huāng yān zhàng bǎi mán tiān,bié yǒu shān chuān jì hàn nián;
仗钺每劳纡锁钥,降幡何事闪楼船!zhàng yuè měi láo yū suǒ yào,jiàng fān hé shì shǎn lóu chuán!
似闻徐偃军皆散,岂忆田横客未捐!shì wén xú yǎn jūn jiē sàn,qǐ yì tián héng kè wèi juān!
四海总凭孤剑在,紫霓应傍斗牛躔。sì hǎi zǒng píng gū jiàn zài,zǐ ní yīng bàng dòu niú chán。

得故人书至自台湾二首

张煌言

炎州东望伏波船,海燕衔来五色笺;yán zhōu dōng wàng fú bō chuán,hǎi yàn xián lái wǔ sè jiān;
闻有象耘芝术地,愁无雁渡荻芦天。wén yǒu xiàng yún zhī shù dì,chóu wú yàn dù dí lú tiān。
息机可是逋臣意?xī jī kě shì bū chén yì?
弃杖谁应夸父怜!qì zhàng shuí yīng kuā fù lián!
只恐幼安肥遁老,藜床皂帽亦徒然!zhǐ kǒng yòu ān féi dùn lǎo,lí chuáng zào mào yì tú rán!

得故人书至自台湾二首

张煌言

杞忧天坠属谁支,九鼎如何系一丝?qǐ yōu tiān zhuì shǔ shuí zhī,jiǔ dǐng rú hé xì yī sī?
鳌柱断来新气象,蜃楼留得汉威仪。áo zhù duàn lái xīn qì xiàng,shèn lóu liú dé hàn wēi yí。
故人尚感褰裳梦,老我难忘伏枥诗。gù rén shàng gǎn qiān shang mèng,lǎo wǒ nán wàng fú lì shī。
寄语避秦岛上客,衣冠黄绮总堪疑!jì yǔ bì qín dǎo shàng kè,yī guān huáng qǐ zǒng kān yí!

感怀兼悼延平王

张煌言

拟将威斗却居延,捧罢珠盘事渺然!nǐ jiāng wēi dòu què jū yán,pěng bà zhū pán shì miǎo rán!
龙斗几人开贝阙,鹤归何处问芝田!lóng dòu jǐ rén kāi bèi quē,hè guī hé chù wèn zhī tián!
引弓候月争相贺,挂剑寒云转自怜。yǐn gōng hòu yuè zhēng xiāng hè,guà jiàn hán yún zhuǎn zì lián。
想到赤符重耀日,九原还起听钧天。xiǎng dào chì fú zhòng yào rì,jiǔ yuán hái qǐ tīng jūn tiān。

悲愤二首

张煌言

越裳行阙复为烽,痛哭敷天左袒空;yuè shang xíng quē fù wèi fēng,tòng kū fū tiān zuǒ tǎn kōng;
结约更无燕太子,匡扶那得窦周公!jié yuē gèng wú yàn tài zi,kuāng fú nà dé dòu zhōu gōng!
祚移云梦谁收烬!zuò yí yún mèng shuí shōu jìn!
势屈微卢亦伏戎。shì qū wēi lú yì fú róng。
岂是十旬还帝醉,故教三日借神丛?qǐ shì shí xún hái dì zuì,gù jiào sān rì jiè shén cóng?

悲愤二首

张煌言

汉家磐石重天宗,奕叶金枝并剪桐;hàn jiā pán shí zhòng tiān zōng,yì yè jīn zhī bìng jiǎn tóng;
入塞乌孙骄射日,开基赤帝冷歌风。rù sāi wū sūn jiāo shè rì,kāi jī chì dì lěng gē fēng。
虚传马渡江皋外,尚忆龙潜海峤中。xū chuán mǎ dù jiāng gāo wài,shàng yì lóng qián hǎi jiào zhōng。
却望绛衣愁不见,舂陵夜夜气成虹。què wàng jiàng yī chóu bù jiàn,chōng líng yè yè qì chéng hóng。

忆菊限「屏」字

张煌言

秋酣寒骨自亭亭,借问东篱夜醉醒?qiū hān hán gǔ zì tíng tíng,jiè wèn dōng lí yè zuì xǐng?
不为严威怜晚节,正因雨色忆孤馨。bù wèi yán wēi lián wǎn jié,zhèng yīn yǔ sè yì gū xīn。
全开丹面娇堪摘,半吐金心淡欲零。quán kāi dān miàn jiāo kān zhāi,bàn tǔ jīn xīn dàn yù líng。
想像高人清影瘦,黄鞋道服倚围屏。xiǎng xiàng gāo rén qīng yǐng shòu,huáng xié dào fú yǐ wéi píng。

甲辰元旦

张煌言

江花岛树影参差,海日晴开万象时;jiāng huā dǎo shù yǐng cān chà,hǎi rì qíng kāi wàn xiàng shí;
正朔应非尧甲子,孤军犹是汉威仪。zhèng shuò yīng fēi yáo jiǎ zi,gū jūn yóu shì hàn wēi yí。
真人白水何年事,故老青山几处诗!zhēn rén bái shuǐ hé nián shì,gù lǎo qīng shān jǐ chù shī!
云物禨祥谁定得?yún wù jī xiáng shuí dìng dé?
且凭玉历辨华夷。qiě píng yù lì biàn huá yí。

复赵督台二首

张煌言

不堪百折吊孤臣,四望苍茫九死身;bù kān bǎi zhé diào gū chén,sì wàng cāng máng jiǔ sǐ shēn;
难挽龙髯空问鼎,独留螳臂强当轮。nán wǎn lóng rán kōng wèn dǐng,dú liú táng bì qiáng dāng lún。
谋同曹社非无鬼,哭罢秦庭那有人!móu tóng cáo shè fēi wú guǐ,kū bà qín tíng nà yǒu rén!
可是天方从闰位,黄云白草未生春?kě shì tiān fāng cóng rùn wèi,huáng yún bái cǎo wèi shēng chūn?

复赵督台二首

张煌言

揶揄一旅尚图存,吞炭、吞毡可共论!yé yú yī lǚ shàng tú cún,tūn tàn tūn zhān kě gòng lùn!
敢望臣靡兴夏祀,只凭帝盐答商孙。gǎn wàng chén mí xīng xià sì,zhǐ píng dì yán dá shāng sūn。
衣冠犹带云霞色,旌旆长悬日月痕。yī guān yóu dài yún xiá sè,jīng pèi zhǎng xuán rì yuè hén。
赢得孤军同硕果,也留正气在乾坤。yíng dé gū jūn tóng shuò guǒ,yě liú zhèng qì zài qián kūn。

上巳舟中

张煌言

不解芳菲节,人传上巳时;bù jiě fāng fēi jié,rén chuán shàng sì shí;
何须修禊事,蚤是弄涛儿!hé xū xiū xì shì,zǎo shì nòng tāo ér!

海月

张煌言

海峤看明月,苍茫练影多;hǎi jiào kàn míng yuè,cāng máng liàn yǐng duō;
不知乡国夜,皓魄复如何?bù zhī xiāng guó yè,hào pò fù rú hé?

夜泛

张煌言

秋云何淡淡,影入夜波清;qiū yún hé dàn dàn,yǐng rù yè bō qīng;
倒作银河看,依然星斗横。dào zuò yín hé kàn,yī rán xīng dòu héng。

舟行望野烧

张煌言

朔气偏萧瑟,千山落木声;shuò qì piān xiāo sè,qiān shān luò mù shēng;
征帆残烧外,隐隐见孤城。zhēng fān cán shāo wài,yǐn yǐn jiàn gū chéng。

鹿走勿逐自复,戏成

张煌言

失鹿何曾得鹿期,重来岂献牡丹枝;shī lù hé céng dé lù qī,zhòng lái qǐ xiàn mǔ dān zhī;
隍中蕉叶原非梦,为待仙人夹毂随。huáng zhōng jiāo yè yuán fēi mèng,wèi dài xiān rén jiā gǔ suí。