古诗词

赠徐闇公年丈三首

张煌言

竹箭东南横得名,飞来龙剑却争鸣。zhú jiàn dōng nán héng dé míng,fēi lái lóng jiàn què zhēng míng。
谁云四海同科第,自是中原一社盟。shuí yún sì hǎi tóng kē dì,zì shì zhōng yuán yī shè méng。
悬榻君应称快事,乘槎我亦叹劳生!xuán tà jūn yīng chēng kuài shì,chéng chá wǒ yì tàn láo shēng!
他年若遂莼鲈兴,拟共山阴道上行。tā nián ruò suì chún lú xīng,nǐ gòng shān yīn dào shàng xíng。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

寄纪石青年丈

张煌言

归帆一挂鹭江涛,紫气南回望转高;guī fān yī guà lù jiāng tāo,zǐ qì nán huí wàng zhuǎn gāo;
关塞羽书偏间隔,乾坤蓬鬓正萧骚。guān sāi yǔ shū piān jiān gé,qián kūn péng bìn zhèng xiāo sāo。
山中到处巢玄鹤,海外何人钓大鳌!shān zhōng dào chù cháo xuán hè,hǎi wài hé rén diào dà áo!
极目寒云空在抱,不知鸿雁为谁劳?jí mù hán yún kōng zài bào,bù zhī hóng yàn wèi shuí láo?

入吴

张煌言

万里寒江一棹过,连天野烧奈愁何!wàn lǐ hán jiāng yī zhào guò,lián tiān yě shāo nài chóu hé!
风云矫首怜毛羽,霜雪攒眉羡薜萝。fēng yún jiǎo shǒu lián máo yǔ,shuāng xuě zǎn méi xiàn bì luó。
闽峤骏归骨自好,滇池龙起瘴犹多。mǐn jiào jùn guī gǔ zì hǎo,diān chí lóng qǐ zhàng yóu duō。
年来出处浑无据,见说苍生倍轗轲!nián lái chū chù hún wú jù,jiàn shuō cāng shēng bèi kǎn kē!

入吴见雪,忽忆车驾南巡

张煌言

往岁南中不见雪,今年吴地雪偏浓。wǎng suì nán zhōng bù jiàn xuě,jīn nián wú dì xuě piān nóng。
繁华转逐冰心冷,瑞色还疑锁甲同。fán huá zhuǎn zhú bīng xīn lěng,ruì sè hái yí suǒ jiǎ tóng。
湖海看来元复旦,江山战后渐成翁。hú hǎi kàn lái yuán fù dàn,jiāng shān zhàn hòu jiàn chéng wēng。
穆王此际犹巡狩,黄竹歌词总漫工。mù wáng cǐ jì yóu xún shòu,huáng zhú gē cí zǒng màn gōng。

癸巳除夕

张煌言

八载他乡腊鼓催,乡心撩乱鼓声哀。bā zài tā xiāng là gǔ cuī,xiāng xīn liāo luàn gǔ shēng āi。
无情天地犹擐甲,有意山川独画灰。wú qíng tiān dì yóu huàn jiǎ,yǒu yì shān chuān dú huà huī。
儿女藏钩离别后,君臣投璧播迁来。ér nǚ cáng gōu lí bié hòu,jūn chén tóu bì bō qiān lái。
年华如许人将老,辜负春风又几回!nián huá rú xǔ rén jiāng lǎo,gū fù chūn fēng yòu jǐ huí!

立春日大雨雪,时驻师吴淞

张煌言

春信惊催玄腊残,江梅犹带六花蟠。chūn xìn jīng cuī xuán là cán,jiāng méi yóu dài liù huā pán。
屠苏饮出冰余冷,组练光浮木末寒。tú sū yǐn chū bīng yú lěng,zǔ liàn guāng fú mù mò hán。
吹垢岂期风入梦,洗兵自合雨成漙。chuī gòu qǐ qī fēng rù mèng,xǐ bīng zì hé yǔ chéng tuán。
征人感荷东皇意,且逐年光奋羽翰。zhēng rén gǎn hé dōng huáng yì,qiě zhú nián guāng fèn yǔ hàn。

楼船灯火

张煌言

澄江春色夜犹明,云汉微茫星斗横。chéng jiāng chūn sè yè yóu míng,yún hàn wēi máng xīng dòu héng。
银蒜万条垂甲帐,火珠千结挂霓旌。yín suàn wàn tiáo chuí jiǎ zhàng,huǒ zhū qiān jié guà ní jīng。
烛龙敕水张鬐出,彩鹢凝烟衔尾行。zhú lóng chì shuǐ zhāng qí chū,cǎi yì níng yān xián wěi xíng。
何处香尘空杂遝,却教灯市满蓬瀛。hé chù xiāng chén kōng zá tà,què jiào dēng shì mǎn péng yíng。

舟次圌山

张煌言

长江如练绕南垂,古树平沙天堑奇。zhǎng jiāng rú liàn rào nán chuí,gǔ shù píng shā tiān qiàn qí。
六代山川愁锁钥,十年父老见旌旗。liù dài shān chuān chóu suǒ yào,shí nián fù lǎo jiàn jīng qí。
阵寒虎落黄云净,帆映虹梁赤日移。zhèn hán hǔ luò huáng yún jìng,fān yìng hóng liáng chì rì yí。
夹岸壶浆相笑语,将毋徯后怨王师!jiā àn hú jiāng xiāng xiào yǔ,jiāng wú xī hòu yuàn wáng shī!

哀闽

张煌言

闻说西邮还带甲,愁看南纪尚横戈。wén shuō xī yóu hái dài jiǎ,chóu kàn nán jì shàng héng gē。
朱门久已辞翁仲,黄屋胡然擅尉佗!zhū mén jiǔ yǐ cí wēng zhòng,huáng wū hú rán shàn wèi tuó!
空际蜂衙谁北里,隙中蚁阵总南柯。kōng jì fēng yá shuí běi lǐ,xì zhōng yǐ zhèn zǒng nán kē。
试将班管论王命,汉鼎于今火德多。shì jiāng bān guǎn lùn wáng mìng,hàn dǐng yú jīn huǒ dé duō。

和定西侯张侯服留题金山原韵六首

张煌言

汉坛左钺授宗臣,飞翰传来消息真。hàn tán zuǒ yuè shòu zōng chén,fēi hàn chuán lái xiāo xī zhēn。
壁垒象横开北极,艅艎流断接南闽。bì lěi xiàng héng kāi běi jí,yú huáng liú duàn jiē nán mǐn。
双悬日月旄幢耀,百战河山带砺新。shuāng xuán rì yuè máo chuáng yào,bǎi zhàn hé shān dài lì xīn。
从此天声扬绝漠,还应吴会是临津。cóng cǐ tiān shēng yáng jué mò,hái yīng wú huì shì lín jīn。

和定西侯张侯服留题金山原韵六首

张煌言

朝宗百谷识君臣,江汉依然拱赤真。cháo zōng bǎi gǔ shí jūn chén,jiāng hàn yī rán gǒng chì zhēn。
烽靖三湘先得蜀,瘴消五岭复通闽。fēng jìng sān xiāng xiān dé shǔ,zhàng xiāo wǔ lǐng fù tōng mǐn。
水犀飞渡扶桑远,燧象横驱贵竹新。shuǐ xī fēi dù fú sāng yuǎn,suì xiàng héng qū guì zhú xīn。
指顾楼兰堪立马,肯令胡骑饮江津!zhǐ gù lóu lán kān lì mǎ,kěn lìng hú qí yǐn jiāng jīn!

和定西侯张侯服留题金山原韵六首

张煌言

钟阜铜驼泣从臣,孝陵弓剑自藏真。zhōng fù tóng tuó qì cóng chén,xiào líng gōng jiàn zì cáng zhēn。
犹闻雄雉能兴汉,岂似乾鱼仅祭闽!yóu wén xióng zhì néng xīng hàn,qǐ shì qián yú jǐn jì mǐn!
天入金、焦锁钥旧,地过丰、镐鼓钟新。tiān rù jīn jiāo suǒ yào jiù,dì guò fēng gǎo gǔ zhōng xīn。
何人独受耑征诏,赐履繇来首渭津。hé rén dú shòu duān zhēng zhào,cì lǚ yáo lái shǒu wèi jīn。

和定西侯张侯服留题金山原韵六首

张煌言

自古匈奴属外臣,降王毳殿敢称真?zì gǔ xiōng nú shǔ wài chén,jiàng wáng cuì diàn gǎn chēng zhēn?
千屯烽燧联吴、楚,万轴波涛下浙、闽。qiān tún fēng suì lián wú chǔ,wàn zhóu bō tāo xià zhè mǐn。
北固云移龙节近,西陵潮涌虎符新。běi gù yún yí lóng jié jìn,xī líng cháo yǒng hǔ fú xīn。
焚庭绝漠寻常事,铜柱先标若木津。fén tíng jué mò xún cháng shì,tóng zhù xiān biāo ruò mù jīn。

和定西侯张侯服留题金山原韵六首

张煌言

白草黄沙笑雁臣,衣裳鳞介已非真。bái cǎo huáng shā xiào yàn chén,yī shang lín jiè yǐ fēi zhēn。
岂知捧翟犹宾粤,未必分茅可擅闽!qǐ zhī pěng dí yóu bīn yuè,wèi bì fēn máo kě shàn mǐn!
南国羽书氛欲净,西京露布墨应新。nán guó yǔ shū fēn yù jìng,xī jīng lù bù mò yīng xīn。
上游谁拥龙骧节,日毂亲扶出汉津?shàng yóu shuí yōng lóng xiāng jié,rì gǔ qīn fú chū hàn jīn?

和定西侯张侯服留题金山原韵六首

张煌言

飞椎十载误逋臣,喋血凭谁破女真!fēi chuí shí zài wù bū chén,dié xuè píng shuí pò nǚ zhēn!
霸就鸱夷原去越,兵联牛女正当闽。bà jiù chī yí yuán qù yuè,bīng lián niú nǚ zhèng dāng mǐn。
投鞭不觉江流隘,传檄兼闻铙吹新。tóu biān bù jué jiāng liú ài,chuán xí jiān wén náo chuī xīn。
正为君恩留一剑,莫教龙气渡延津!zhèng wèi jūn ēn liú yī jiàn,mò jiào lóng qì dù yán jīn!

再入长江

张煌言

江声万古似闻鼙,天际依然渡水犀。jiāng shēng wàn gǔ shì wén pí,tiān jì yī rán dù shuǐ xī。
涿鹿亦曾经再战,卢龙应复待三犁。zhuō lù yì céng jīng zài zhàn,lú lóng yīng fù dài sān lí。
雕弓挽处驱玄武,锁甲擐来失白题。diāo gōng wǎn chù qū xuán wǔ,suǒ jiǎ huàn lái shī bái tí。
兵气至今犹未洗,自惭无计慰云霓!bīng qì zhì jīn yóu wèi xǐ,zì cán wú jì wèi yún ní!