古诗词

游龙教寺

张煌言

云林次第望中收,碧涧清泉曲曲流。yún lín cì dì wàng zhōng shōu,bì jiàn qīng quán qū qū liú。
山势有情留古寺,海潮无意到孤洲。shān shì yǒu qíng liú gǔ sì,hǎi cháo wú yì dào gū zhōu。
素冠却许黄冠伍,芳草浑同衰草愁。sù guān què xǔ huáng guān wǔ,fāng cǎo hún tóng shuāi cǎo chóu。
自觉行踪犹廓落,五湖烟雨钓鱼舟。zì jué xíng zōng yóu kuò luò,wǔ hú yān yǔ diào yú zhōu。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

间行杂感二首

张煌言

一椎可奈误秦车,萧瑟秋风圯上书。yī chuí kě nài wù qín chē,xiāo sè qiū fēng yí shàng shū。
伏匿那能忘铁马,潜游犹觉负银鱼。fú nì nà néng wàng tiě mǎ,qián yóu yóu jué fù yín yú。
荒村云扰难攲枕,单袷霜深已敝裾。huāng cūn yún rǎo nán qī zhěn,dān jiá shuāng shēn yǐ bì jū。
总是姓名随地变,任呼牛马亦何如!zǒng shì xìng míng suí dì biàn,rèn hū niú mǎ yì hé rú!

新安溪行

张煌言

曲曲溪流面面山,青峰千折水千湾;qū qū xī liú miàn miàn shān,qīng fēng qiān zhé shuǐ qiān wān;
山亭拥雾遥疑塔,水碓舂云巧作关。shān tíng yōng wù yáo yí tǎ,shuǐ duì chōng yún qiǎo zuò guān。
越榜下滩双桨疾,吴盐到界一帆闲。yuè bǎng xià tān shuāng jiǎng jí,wú yán dào jiè yī fān xián。
却看两岸枫林晚,似送离愁照客颜!què kàn liǎng àn fēng lín wǎn,shì sòng lí chóu zhào kè yán!

寄宿石塘庵,与居人道定西侯往事

张煌言

汉腊谁留十五年,琴亡岛屿尚苍然;hàn là shuí liú shí wǔ nián,qín wáng dǎo yǔ shàng cāng rán;
野人偏爱甘棠树,义士犹吟「华屋篇。yě rén piān ài gān táng shù,yì shì yóu yín huá wū piān。
海有浮鸥怜后死,村无眠犊忆前贤。hǎi yǒu fú ōu lián hòu sǐ,cūn wú mián dú yì qián xián。
请看缑岭今宵月,可得将军勒马还!qǐng kàn gōu lǐng jīn xiāo yuè,kě dé jiāng jūn lēi mǎ hái!

海滨居民闻予生还,咸为手额;且以壶浆相饷。余自惭无似,何以得此于舆情也

张煌言

虚名浪说逐群雄,垂翅何心得楚弓。xū míng làng shuō zhú qún xióng,chuí chì hé xīn dé chǔ gōng。
每把金鱼羞父老,岂应竹马笑儿童!měi bǎ jīn yú xiū fù lǎo,qǐ yīng zhú mǎ xiào ér tóng!
衣冠不改秦时俗,鸡黍相遗晋代风。yī guān bù gǎi qín shí sú,jī shǔ xiāng yí jìn dài fēng。
正觉渔樵多厚道,不将白眼看途穷。zhèng jué yú qiáo duō hòu dào,bù jiāng bái yǎn kàn tú qióng。

月夜,同陈文生过黄粹伯留酌

张煌言

为妒秋容爱晚行,明河如练月初更。wèi dù qiū róng ài wǎn xíng,míng hé rú liàn yuè chū gèng。
当关忽报双筇过,入座先惊一榻横。dāng guān hū bào shuāng qióng guò,rù zuò xiān jīng yī tà héng。
此夜冰壶堪濯魄,谁家纨扇独关情!cǐ yè bīng hú kān zhuó pò,shuí jiā wán shàn dú guān qíng!
风流笑杀黄山谷,厨传居然阮步兵。fēng liú xiào shā huáng shān gǔ,chú chuán jū rán ruǎn bù bīng。

卜居

张煌言

荒洲小筑笑焚余,结构新茆再卜居。huāng zhōu xiǎo zhù xiào fén yú,jié gòu xīn máo zài bo jū。
性僻故贪鸥鹭侣,地偏犹偪虎狼墟。xìng pì gù tān ōu lù lǚ,dì piān yóu bī hǔ láng xū。
寒芦瑟瑟秋张乐,宿火荧荧夜读书。hán lú sè sè qiū zhāng lè,sù huǒ yíng yíng yè dú shū。
正忆普天方左衽,此身那得混樵渔!zhèng yì pǔ tiān fāng zuǒ rèn,cǐ shēn nà dé hùn qiáo yú!

赋得「相逢俱是岁寒人」

张煌言

相逢俱是岁寒人,迟暮偏惊摇落辰。xiāng féng jù shì suì hán rén,chí mù piān jīng yáo luò chén。
鸿雁接天关塞影,渔樵满地雪霜身。hóng yàn jiē tiān guān sāi yǐng,yú qiáo mǎn dì xuě shuāng shēn。
论交四海惭兄弟,抗迹千秋泣鬼神。lùn jiāo sì hǎi cán xiōng dì,kàng jì qiān qiū qì guǐ shén。
此日炎趋应不少,道旁裘马正纷纶。cǐ rì yán qū yīng bù shǎo,dào páng qiú mǎ zhèng fēn lún。

立春用杜韵

张煌言

腊残海峤悬桃日,正是山家爆竹时。là cán hǎi jiào xuán táo rì,zhèng shì shān jiā bào zhú shí。
寂寞两京寒玉琯,萧疏双鬓点银丝。jì mò liǎng jīng hán yù guǎn,xiāo shū shuāng bìn diǎn yín sī。
干戈回首成都梦,杖履随身那免悲!gàn gē huí shǒu chéng dōu mèng,zhàng lǚ suí shēn nà miǎn bēi!
不饮也应春酒笑,强邀石冻助新诗。bù yǐn yě yīng chūn jiǔ xiào,qiáng yāo shí dòng zhù xīn shī。

索居岛上,童子折梅来献,喜而有赋;限「十三元」二首

张煌言

芳信天涯谁过存,一枝瞥见慰离魂。fāng xìn tiān yá shuí guò cún,yī zhī piē jiàn wèi lí hún。
寄来庾岭应无驿,疑到罗浮别有村。jì lái yǔ lǐng yīng wú yì,yí dào luó fú bié yǒu cūn。
仙史轻华宜淡墨,故人萧散足清尊。xiān shǐ qīng huá yí dàn mò,gù rén xiāo sàn zú qīng zūn。
巡檐为弄阳春曲,羌笛何须恼故园!xún yán wèi nòng yáng chūn qū,qiāng dí hé xū nǎo gù yuán!

索居岛上,童子折梅来献,喜而有赋;限「十三元」二首

张煌言

绝岛凝寒气未温,忽传春信到蓬门。jué dǎo níng hán qì wèi wēn,hū chuán chūn xìn dào péng mén。
苍寒犹带烟霞韵,素魄时留冰雪痕。cāng hán yóu dài yān xiá yùn,sù pò shí liú bīng xuě hén。
欲探陇头愁远树,却看墙角喜孤根。yù tàn lǒng tóu chóu yuǎn shù,què kàn qiáng jiǎo xǐ gū gēn。
疏枝冷蕊仍堪把,何逊扬州且莫论!shū zhī lěng ruǐ réng kān bǎ,hé xùn yáng zhōu qiě mò lùn!

己亥除夕

张煌言

湖海椒觞十五星,故园咫尺却扬舲。hú hǎi jiāo shāng shí wǔ xīng,gù yuán zhǐ chǐ què yáng líng。
流年与日相将去,归梦兼愁总未醒。liú nián yǔ rì xiāng jiāng qù,guī mèng jiān chóu zǒng wèi xǐng。
腊鼓何如鼙鼓急,闽船犹并越船停。là gǔ hé rú pí gǔ jí,mǐn chuán yóu bìng yuè chuán tíng。
春来消息茫无据,起把菱花仔细听。chūn lái xiāo xī máng wú jù,qǐ bǎ líng huā zǎi xì tīng。

庚子元旦驻师林门

张煌言

中华正朔古相传,永历于今十四年。zhōng huá zhèng shuò gǔ xiāng chuán,yǒng lì yú jīn shí sì nián。
玉几南荒新日月,金戈北道旧山川。yù jǐ nán huāng xīn rì yuè,jīn gē běi dào jiù shān chuān。
春来水逐桃花长,老去人憎柏叶先。chūn lái shuǐ zhú táo huā zhǎng,lǎo qù rén zēng bǎi yè xiān。
犹幸此身仍健在,拟随斗柄独回天。yóu xìng cǐ shēn réng jiàn zài,nǐ suí dòu bǐng dú huí tiān。

庚子新正二日,坐雨岛上

张煌言

才望晴云布岁朝,渐来仙峤雨潇潇。cái wàng qíng yún bù suì cháo,jiàn lái xiān jiào yǔ xiāo xiāo。
山烟缭绕苍堪滴,海气模糊白欲飘。shān yān liáo rào cāng kān dī,hǎi qì mó hú bái yù piāo。
拨闷屠苏随意醉,滞寒榾柮逐时烧。bō mèn tú sū suí yì zuì,zhì hán gǔ duò zhú shí shāo。
故人天际谁相问,总为春风尚寂寥。gù rén tiān jì shuí xiāng wèn,zǒng wèi chūn fēng shàng jì liáo。

游小岙草庵

张煌言

春郊弥望尽苍烟,选胜还探「小有天。chūn jiāo mí wàng jǐn cāng yān,xuǎn shèng hái tàn xiǎo yǒu tiān。
」笋乱新篁饶玉版,花迷野菜似金钿。sǔn luàn xīn huáng ráo yù bǎn,huā mí yě cài shì jīn diàn。
客来渐与山麋狎,僧去惟留海鹤眠。kè lái jiàn yǔ shān mí xiá,sēng qù wéi liú hǎi hè mián。
堪笑阮生几两屐,桃源总在万峰前。kān xiào ruǎn shēng jǐ liǎng jī,táo yuán zǒng zài wàn fēng qián。

赠张书绅还钱塘

张煌言

归棹萧然入虎林,论兵十载怆知音!guī zhào xiāo rán rù hǔ lín,lùn bīng shí zài chuàng zhī yīn!
千金散尽仍弹铗,四海交空且碎琴。qiān jīn sàn jǐn réng dàn jiá,sì hǎi jiāo kōng qiě suì qín。
户牖阴谋天地忌,夷门奇计古今深。hù yǒu yīn móu tiān dì jì,yí mén qí jì gǔ jīn shēn。
风尘何处躬耕好,垂老还为梁父吟!fēng chén hé chù gōng gēng hǎo,chuí lǎo hái wèi liáng fù yín!