古诗词

吊熊雨殷相公

张煌言

怒飞夹日势排空,蛮触何云又伏戎!nù fēi jiā rì shì pái kōng,mán chù hé yún yòu fú róng!
半壁雄才终抱石,三台杀气已成虹。bàn bì xióng cái zhōng bào shí,sān tái shā qì yǐ chéng hóng。
高名未许容周顗,正色繇来忌孔融。gāo míng wèi xǔ róng zhōu yǐ,zhèng sè yáo lái jì kǒng róng。
犹忆钱塘留战血,至今春草带残红。yóu yì qián táng liú zhàn xuè,zhì jīn chūn cǎo dài cán hóng。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

赠傅惕庵二首

张煌言

孤剑苍茫十载余,扁舟东过重踌躇;gū jiàn cāng máng shí zài yú,biǎn zhōu dōng guò zhòng chóu chú;
黄金客散韩何在?huáng jīn kè sàn hán hé zài?
白璧人归赵自如。bái bì rén guī zhào zì rú。
大泽鱼龙聊混迹,中原豺虎正端居。dà zé yú lóng liáo hùn jì,zhōng yuán chái hǔ zhèng duān jū。
莫嫌介子勋名晚,麟阁而今席尚虚。mò xián jiè zi xūn míng wǎn,lín gé ér jīn xí shàng xū。

一纪

张煌言

一纪戎衣有寸尘,到来江汉只孤臣。yī jì róng yī yǒu cùn chén,dào lái jiāng hàn zhǐ gū chén。
龙编未达刘琨表,蛟岛空存豫让身。lóng biān wèi dá liú kūn biǎo,jiāo dǎo kōng cún yù ràng shēn。
甑堕妻孥宁复惜,剑悬朋友更谁亲!zèng duò qī nú níng fù xī,jiàn xuán péng yǒu gèng shuí qīn!
频年惭负苍生望,敢向桃源别问津!pín nián cán fù cāng shēng wàng,gǎn xiàng táo yuán bié wèn jīn!

马尔毓不应幕府辟召

张煌言

何劳帷帐借前筹,司马于今已倦游;hé láo wéi zhàng jiè qián chóu,sī mǎ yú jīn yǐ juàn yóu;
但傲自知无媚骨,得闲还许且科头;dàn ào zì zhī wú mèi gǔ,dé xián hái xǔ qiě kē tóu;
双扉斜日眠黄犊,一榜兼云伴白鸥。shuāng fēi xié rì mián huáng dú,yī bǎng jiān yún bàn bái ōu。
只恐存亡犹有恨,莫教沉醉过西洲!zhǐ kǒng cún wáng yóu yǒu hèn,mò jiào chén zuì guò xī zhōu!

即事有感

张煌言

久矣浮萍寄此身,倦游何意转风尘?jiǔ yǐ fú píng jì cǐ shēn,juàn yóu hé yì zhuǎn fēng chén?
即看蓬鬓难逢世,况到灰心懒应人。jí kàn péng bìn nán féng shì,kuàng dào huī xīn lǎn yīng rén。
一旅尚堪扶共主,百年谁肯盐孤臣?yī lǚ shàng kān fú gòng zhǔ,bǎi nián shuí kěn yán gū chén?
也拚海岸投簪去,自有桐江足钓缗。yě pàn hǎi àn tóu zān qù,zì yǒu tóng jiāng zú diào mín。

扶风

张煌言

长为扶风惜羽翰,年来八翼梦中看。zhǎng wèi fú fēng xī yǔ hàn,nián lái bā yì mèng zhōng kàn。
呼牛翻觉人情媚,歌凤深疑物论宽。hū niú fān jué rén qíng mèi,gē fèng shēn yí wù lùn kuān。
末路勋名难自料,他乡亲故强为欢。mò lù xūn míng nán zì liào,tā xiāng qīn gù qiáng wèi huān。
只应一曲高荆筑,唱彻「萧萧易水寒。zhǐ yīng yī qū gāo jīng zhù,chàng chè xiāo xiāo yì shuǐ hán。

梦中得句云:『集候秋虫偏解语,失途老骥亦长鸣』;似有感,起而成之

张煌言

一枕新凉梦自成,诗魔偏向睡魔生;yī zhěn xīn liáng mèng zì chéng,shī mó piān xiàng shuì mó shēng;
从来物态蜉蝣似,未必人情蝴蝶轻。cóng lái wù tài fú yóu shì,wèi bì rén qíng hú dié qīng。
集候秋虫偏解语,失途老骥亦长鸣。jí hòu qiū chóng piān jiě yǔ,shī tú lǎo jì yì zhǎng míng。
世间何限荣枯迹,底事通人眼剧明?shì jiān hé xiàn róng kū jì,dǐ shì tōng rén yǎn jù míng?

重经羊山,忆旧与定西侯维舟于此

张煌言

海国天空一柱撑,重过画鹢似逢迎。hǎi guó tiān kōng yī zhù chēng,zhòng guò huà yì shì féng yíng。
双牙旧忆联翩驻,八翼新看跳荡行。shuāng yá jiù yì lián piān zhù,bā yì xīn kàn tiào dàng xíng。
化去鸾旗难入梦,分来龙剑尚孤鸣。huà qù luán qí nán rù mèng,fēn lái lóng jiàn shàng gū míng。
羊山亦有羊公泪,片石应同岘首情!yáng shān yì yǒu yáng gōng lèi,piàn shí yīng tóng xiàn shǒu qíng!

舟次三山

张煌言

每拥麾幢欲泪潸,萍踪无奈又三山!měi yōng huī chuáng yù lèi shān,píng zōng wú nài yòu sān shān!
才非命世空沈族,事尚因人亦强颜。cái fēi mìng shì kōng shěn zú,shì shàng yīn rén yì qiáng yán。
猿鹤秋深悲别岫,鱼龙夜舞泣间关。yuán hè qiū shēn bēi bié xiù,yú lóng yè wǔ qì jiān guān。
途穷未尽行藏计,华发年来已半斑!tú qióng wèi jǐn xíng cáng jì,huá fā nián lái yǐ bàn bān!

中秋与宾从小饮,步朱夏夫韵二首

张煌言

海若秋高赋壮游,开尊此夜景全收。hǎi ruò qiū gāo fù zhuàng yóu,kāi zūn cǐ yè jǐng quán shōu。
坐来爽气原萧散,醉后清光可拍浮?zuò lái shuǎng qì yuán xiāo sàn,zuì hòu qīng guāng kě pāi fú?
拾桂不妨同著屐,传柑何惜且擎瓯。shí guì bù fáng tóng zhù jī,chuán gān hé xī qiě qíng ōu。
年来戎马真尘梦,坐啸输君已一筹。nián lái róng mǎ zhēn chén mèng,zuò xiào shū jūn yǐ yī chóu。

中秋与宾从小饮,步朱夏夫韵二首

张煌言

盘空雕鹗恣天游,极目云霄泪未收。pán kōng diāo è zì tiān yóu,jí mù yún xiāo lèi wèi shōu。
幕下风流名自擅,楼中月满兴谁浮!mù xià fēng liú míng zì shàn,lóu zhōng yuè mǎn xīng shuí fú!
行厨玉糁无兼味,促席金茎更一瓯。xíng chú yù sǎn wú jiān wèi,cù xí jīn jīng gèng yī ōu。
佳客莫须嫌草具,欲将樽俎问前筹。jiā kè mò xū xián cǎo jù,yù jiāng zūn zǔ wèn qián chóu。

重登秦港天妃宫

张煌言

郡山依旧枕翁洲,风雨萧然杂暮愁。jùn shān yī jiù zhěn wēng zhōu,fēng yǔ xiāo rán zá mù chóu。
海蕊经寒香更远,松枝带烧节还留。hǎi ruǐ jīng hán xiāng gèng yuǎn,sōng zhī dài shāo jié hái liú。
荒祠古瓦兴亡殿,绝壁回潮曲折流。huāng cí gǔ wǎ xīng wáng diàn,jué bì huí cháo qū zhé liú。
身世已经飘泊甚,如何海外有浮鸥!shēn shì yǐ jīng piāo pō shén,rú hé hǎi wài yǒu fú ōu!

壶江即事二首

张煌言

倦飞无路且投闲,沧海人来第几湾!juàn fēi wú lù qiě tóu xián,cāng hǎi rén lái dì jǐ wān!
真觉壶中留日月,犹疑画里对江山。zhēn jué hú zhōng liú rì yuè,yóu yí huà lǐ duì jiāng shān。
飘流蜑户还相笑,偃蹇柴门长自关。piāo liú dàn hù hái xiāng xiào,yǎn jiǎn chái mén zhǎng zì guān。
闽越波涛千里阔,那能有梦寄刀环!mǐn yuè bō tāo qiān lǐ kuò,nà néng yǒu mèng jì dāo huán!

壶江即事二首

张煌言

壶天乍可一枝安,歧路危机转自叹。hú tiān zhà kě yī zhī ān,qí lù wēi jī zhuǎn zì tàn。
骇浪扁舟轻似叶,重围匹马跳如丸。hài làng biǎn zhōu qīng shì yè,zhòng wéi pǐ mǎ tiào rú wán。
创深已信伤弓数,痛定应愁卷土难。chuàng shēn yǐ xìn shāng gōng shù,tòng dìng yīng chóu juǎn tǔ nán。
但使胡尘终隔断,余生犹足老衣冠。dàn shǐ hú chén zhōng gé duàn,yú shēng yóu zú lǎo yī guān。

丙申徐夕

张煌言

乱后年光似客邮,每逢腊日更生愁。luàn hòu nián guāng shì kè yóu,měi féng là rì gèng shēng chóu。
伤心绕树犹三匝,屈指浮槎又一周。shāng xīn rào shù yóu sān zā,qū zhǐ fú chá yòu yī zhōu。
国事存亡关正闰,人情冷暖逐春秋。guó shì cún wáng guān zhèng rùn,rén qíng lěng nuǎn zhú chūn qiū。
衔杯却问东皇信,应为催花出岭头。xián bēi què wèn dōng huáng xìn,yīng wèi cuī huā chū lǐng tóu。

丁酉元旦,余驻师秦川

张煌言

闽国旌旗越国船,春风奚幸到江天!mǐn guó jīng qí yuè guó chuán,chūn fēng xī xìng dào jiāng tiān!
未能捧日真虚岁,且复占云似往年。wèi néng pěng rì zhēn xū suì,qiě fù zhàn yún shì wǎng nián。
辛苦椒盘一纪后,衰凉菱镜二毛先。xīn kǔ jiāo pán yī jì hòu,shuāi liáng líng jìng èr máo xiān。
夜来见说旄头暗,拂拭吴钩竞祖鞭。yè lái jiàn shuō máo tóu àn,fú shì wú gōu jìng zǔ biān。