古诗词

赠金门蔡元戎

张煌言

炎风吹客到穷途,慷慨逢君意气孤。yán fēng chuī kè dào qióng tú,kāng kǎi féng jūn yì qì gū。
此日高才追大树,多年长剑枕阴符。cǐ rì gāo cái zhuī dà shù,duō nián zhǎng jiàn zhěn yīn fú。
金城不独留天险,铜柱还应入地图。jīn chéng bù dú liú tiān xiǎn,tóng zhù hái yīng rù dì tú。
最羡祭遵饶雅度,时时缓带一投壶。zuì xiàn jì zūn ráo yǎ dù,shí shí huǎn dài yī tóu hú。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

追往八首

张煌言

曾挂星槎沧海东,冠裳涕泪捧重瞳。céng guà xīng chá cāng hǎi dōng,guān shang tì lèi pěng zhòng tóng。
禹余风物成离黍,越绝功名类转蓬。yǔ yú fēng wù chéng lí shǔ,yuè jué gōng míng lèi zhuǎn péng。
早岁频书惟羽檄,经年徒读是「檀弓!zǎo suì pín shū wéi yǔ xí,jīng nián tú dú shì tán gōng!
」无家况复鹃啼急,肠断江花烂漫红。wú jiā kuàng fù juān tí jí,cháng duàn jiāng huā làn màn hóng。

追往八首

张煌言

危峰斜日照疏墩,往事苍凉那可论!wēi fēng xié rì zhào shū dūn,wǎng shì cāng liáng nà kě lùn!
司马名因方外贵,卧龙才合世间尊。sī mǎ míng yīn fāng wài guì,wò lóng cái hé shì jiān zūn。
一时市道看梁苑,千古交情问翟门。yī shí shì dào kàn liáng yuàn,qiān gǔ jiāo qíng wèn dí mén。
高踞绳床还睥睨,几回海沸与山奔!gāo jù shéng chuáng hái pì nì,jǐ huí hǎi fèi yǔ shān bēn!

寿忠靖伯陈灿珠兼统师北伐

张煌言

曲逆勋名盖代才,却从祖帐献霞杯。qū nì xūn míng gài dài cái,què cóng zǔ zhàng xiàn xiá bēi。
威弧自昔悬仙峤,宝剑新经挂将台。wēi hú zì xī xuán xiān jiào,bǎo jiàn xīn jīng guà jiāng tái。
桃实偏随榴火焰,星精正向阵云开。táo shí piān suí liú huǒ yàn,xīng jīng zhèng xiàng zhèn yún kāi。
归来燕喜歌铙日,席上还应张仲陪。guī lái yàn xǐ gē náo rì,xí shàng hái yīng zhāng zhòng péi。

送谢仲彝元戎

张煌言

叠鼓鸣笳出佽飞,将军此日挂征衣。dié gǔ míng jiā chū cì fēi,jiāng jūn cǐ rì guà zhēng yī。
千屯夜失欃枪耀,万壑朝阳组练威。qiān tún yè shī chán qiāng yào,wàn hè cháo yáng zǔ liàn wēi。
共喜龙骧临溟渤,已知鹤唳动淮淝。gòng xǐ lóng xiāng lín míng bó,yǐ zhī hè lì dòng huái féi。
捷书好向潜夫寄,拟趁轻帆便北归。jié shū hǎo xiàng qián fū jì,nǐ chèn qīng fān biàn běi guī。

送姚兴公北还

张煌言

客中送客复何言,门外骊歌酒一尊。kè zhōng sòng kè fù hé yán,mén wài lí gē jiǔ yī zūn。
芒屩故应寻帝子,藜床岂必恋公孙!máng juē gù yīng xún dì zi,lí chuáng qǐ bì liàn gōng sūn!
只愁白社高风散,况看沧州落日昏。zhǐ chóu bái shè gāo fēng sàn,kuàng kàn cāng zhōu luò rì hūn。
吴越交游如见问,鸡声竟夜舞刘琨。wú yuè jiāo yóu rú jiàn wèn,jī shēng jìng yè wǔ liú kūn。

送姚兴公北还

张煌言

三山几度费逢迎,今日重辞万里行。sān shān jǐ dù fèi féng yíng,jīn rì zhòng cí wàn lǐ xíng。
短发虽凋犹晋士,长裾不系是侯生。duǎn fā suī diāo yóu jìn shì,zhǎng jū bù xì shì hóu shēng。
苍茫挂席供图画,萧涩空囊剩墨兵。cāng máng guà xí gōng tú huà,xiāo sè kōng náng shèng mò bīng。
此去莫愁无遇合,姚崇原有救时名。cǐ qù mò chóu wú yù hé,yáo chóng yuán yǒu jiù shí míng。

寿闽安侯周九苞

张煌言

倚天秋锷老芙蓉,鼎内神丹碧色同。yǐ tiān qiū è lǎo fú róng,dǐng nèi shén dān bì sè tóng。
露浥沧洲饶爽气,烟飞赤壁想雄风。lù yì cāng zhōu ráo shuǎng qì,yān fēi chì bì xiǎng xióng fēng。
大椿不独传蒙叟,细柳还应拜上公。dà chūn bù dú chuán méng sǒu,xì liǔ hái yīng bài shàng gōng。
此日辕门群献寿,铙歌取次奏平戎。cǐ rì yuán mén qún xiàn shòu,náo gē qǔ cì zòu píng róng。

送徐闇公监军北上二首

张煌言

鱼檄朝来幕府传,夕携龙节上楼船;yú xí cháo lái mù fǔ chuán,xī xié lóng jié shàng lóu chuán;
元卿未许先开径,士雅还期共著鞭。yuán qīng wèi xǔ xiān kāi jìng,shì yǎ hái qī gòng zhù biān。
始识山中留宰相,非关海外觅神仙。shǐ shí shān zhōng liú zǎi xiāng,fēi guān hǎi wài mì shén xiān。
伫看露布横飞处,不是凉州倚柱年。zhù kàn lù bù héng fēi chù,bù shì liáng zhōu yǐ zhù nián。

送徐闇公监军北上二首

张煌言

几年独立金华省,此日重登青翰舟。jǐ nián dú lì jīn huá shěng,cǐ rì zhòng dēng qīng hàn zhōu。
准拟真人开北极,岂容高士卧南州!zhǔn nǐ zhēn rén kāi běi jí,qǐ róng gāo shì wò nán zhōu!
锦帆直指天声壮,羽扇轻挥王气浮。jǐn fān zhí zhǐ tiān shēng zhuàng,yǔ shàn qīng huī wáng qì fú。
匏系如余甘瓠落,秋风倘许脱鹰鞲!páo xì rú yú gān hù luò,qiū fēng tǎng xǔ tuō yīng gōu!

郭圣竑见访,出诗相示;依韵酬之

张煌言

谁云仲蔚长蒿莱,白板双扉随意开。shuí yún zhòng wèi zhǎng hāo lái,bái bǎn shuāng fēi suí yì kāi。
扫石我饶笼翠兴,磨岚君擅草玄才。sǎo shí wǒ ráo lóng cuì xīng,mó lán jūn shàn cǎo xuán cái。
杖头时挂千峰月,箧里争鸣万壑雷。zhàng tóu shí guà qiān fēng yuè,qiè lǐ zhēng míng wàn hè léi。
自是主人能慰客,顿忘鸿雁已南回。zì shì zhǔ rén néng wèi kè,dùn wàng hóng yàn yǐ nán huí。

重经南日,吊沈彤庵相国

张煌言

木落天空肃气森,重来海岸怅人琴!mù luò tiān kōng sù qì sēn,zhòng lái hǎi àn chàng rén qín!
从秦狐偃空投璧,去越鸱夷枉铸金。cóng qín hú yǎn kōng tóu bì,qù yuè chī yí wǎng zhù jīn。
渭曲璜随双鲤逝,延津剑化一龙吟。wèi qū huáng suí shuāng lǐ shì,yán jīn jiàn huà yī lóng yín。
只今桑下谁相语,独倚孤篷泪不禁!zhǐ jīn sāng xià shuí xiāng yǔ,dú yǐ gū péng lèi bù jìn!

北还入浙偶成

张煌言

南浮北泛几经春,死别生还总此身!nán fú běi fàn jǐ jīng chūn,sǐ bié shēng hái zǒng cǐ shēn!
湖海尚容奔鬲客,山川应识报韩人。hú hǎi shàng róng bēn gé kè,shān chuān yīng shí bào hán rén。
国从去后占兴废,家近归时问假真?guó cóng qù hòu zhàn xīng fèi,jiā jìn guī shí wèn jiǎ zhēn?
一寸丹心三尺剑,更无余物答君亲。yī cùn dān xīn sān chǐ jiàn,gèng wú yú wù dá jūn qīn。

赠庐牧舟大司马

张煌言

自昔公为兵使者,于时我作上书人。zì xī gōng wèi bīng shǐ zhě,yú shí wǒ zuò shàng shū rén。
鉴湖一曲皆棠树,碧海重逢并葛巾。jiàn hú yī qū jiē táng shù,bì hǎi zhòng féng bìng gé jīn。
剑气终当开日月,履声早已傍星辰。jiàn qì zhōng dāng kāi rì yuè,lǚ shēng zǎo yǐ bàng xīng chén。
并州正有来苏望,忍说桃源可避秦!bìng zhōu zhèng yǒu lái sū wàng,rěn shuō táo yuán kě bì qín!

舟次琅琦,谒钱希声相国殡宫

张煌言

琅江东去水如油,拜墓停桡古渡头。láng jiāng dōng qù shuǐ rú yóu,bài mù tíng ráo gǔ dù tóu。
赤手曾扶板荡运,黄肠犹带黍离愁。chì shǒu céng fú bǎn dàng yùn,huáng cháng yóu dài shǔ lí chóu。
波涛腥壑蛟龙蜕,风雨荒茔麋鹿游!bō tāo xīng hè jiāo lóng tuì,fēng yǔ huāng yíng mí lù yóu!
悬拟䡺车归兆日,同天应已靖旃裘。xuán nǐ wèi chē guī zhào rì,tóng tiān yīng yǐ jìng zhān qiú。

舟次琅琦,谒钱希声相国殡宫

张煌言

勾余霸气已成灰,转忆当年汉帜开。gōu yú bà qì yǐ chéng huī,zhuǎn yì dāng nián hàn zhì kāi。
王、谢声名原伯仲,温、刘事业总追陪。wáng xiè shēng míng yuán bó zhòng,wēn liú shì yè zǒng zhuī péi。
自从化剑分丰狱,谁复调琴到夜台!zì cóng huà jiàn fēn fēng yù,shuí fù diào qín dào yè tái!
戎马南方犹未息,故人空负炙鸡来!róng mǎ nán fāng yóu wèi xī,gù rén kōng fù zhì jī lái!