古诗词

赠金门蔡元戎

张煌言

炎风吹客到穷途,慷慨逢君意气孤。yán fēng chuī kè dào qióng tú,kāng kǎi féng jūn yì qì gū。
此日高才追大树,多年长剑枕阴符。cǐ rì gāo cái zhuī dà shù,duō nián zhǎng jiàn zhěn yīn fú。
金城不独留天险,铜柱还应入地图。jīn chéng bù dú liú tiān xiǎn,tóng zhù hái yīng rù dì tú。
最羡祭遵饶雅度,时时缓带一投壶。zuì xiàn jì zūn ráo yǎ dù,shí shí huǎn dài yī tóu hú。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

生还四首

张煌言

痛定悲畴昔,江皋望阵云。tòng dìng bēi chóu xī,jiāng gāo wàng zhèn yún。
飞熊先失律,骑虎竟孤军。fēi xióng xiān shī lǜ,qí hǔ jìng gū jūn。
卤莽焚舟计,虺隤汗马勋。lǔ mǎng fén zhōu jì,huī tuí hàn mǎ xūn。
至今频扼腕,野哭不堪闻!zhì jīn pín è wàn,yě kū bù kān wén!

生还四首

张煌言

本以扬旌去,胡为弃甲旋!běn yǐ yáng jīng qù,hú wèi qì jiǎ xuán!
名城空绣错,故老尽株连。míng chéng kōng xiù cuò,gù lǎo jǐn zhū lián。
百折终何补,千秋倘复怜!bǎi zhé zhōng hé bǔ,qiān qiū tǎng fù lián!
亦知收烬易,萧索愧金钱。yì zhī shōu jìn yì,xiāo suǒ kuì jīn qián。

生还四首

张煌言

奔北谁能殿,图南我亦迷;bēn běi shuí néng diàn,tú nán wǒ yì mí;
翻令百步笑,未得一枝栖。fān lìng bǎi bù xiào,wèi dé yī zhī qī。
孤岛摇烽燧,登坛恃鼓鼙。gū dǎo yáo fēng suì,dēng tán shì gǔ pí。
风云蹉跌后,无计展霜蹄!fēng yún cuō diē hòu,wú jì zhǎn shuāng tí!

庖焚

张煌言

已自伤余烬,何劳厨传灾!yǐ zì shāng yú jìn,hé láo chú chuán zāi!
早应防厝火,空复冀燃灰。zǎo yīng fáng cuò huǒ,kōng fù jì rán huī。
鼎俎浑轻掷,盘盂且尽隤。dǐng zǔ hún qīng zhì,pán yú qiě jǐn tuí。
明朝添菜色,那得爨烟开!míng cháo tiān cài sè,nà dé cuàn yān kāi!

赠陈文生侍御返命闽峤

张煌言

益部今何似,孤悬一使星。yì bù jīn hé shì,gū xuán yī shǐ xīng。
满思匡汉室,虚拟乞秦庭。mǎn sī kuāng hàn shì,xū nǐ qǐ qín tíng。
鹤立孤臣泪,龙潜旧主灵。hè lì gū chén lèi,lóng qián jiù zhǔ líng。
倡予还和汝,天梦倘然醒。chàng yǔ hái hé rǔ,tiān mèng tǎng rán xǐng。

赠陈文生侍御返命闽峤

张煌言

恨别还如昔,忧危较独多。hèn bié hái rú xī,yōu wēi jiào dú duō。
孤槎偏局蹐,故节已蹉跎。gū chá piān jú jí,gù jié yǐ cuō tuó。
羽翼犹吾否?yǔ yì yóu wú fǒu?
须眉奈尔何!xū méi nài ěr hé!
南阳雄虽在,努力向滹沱!nán yáng xióng suī zài,nǔ lì xiàng hū tuó!

萍踪同邱含山感赋

张煌言

萧瑟干戈事,浮踪已似萍。xiāo sè gàn gē shì,fú zōng yǐ shì píng。
半床留破席,一室欠疏棂。bàn chuáng liú pò xí,yī shì qiàn shū líng。
霜月窥人白,渔灯入夜青。shuāng yuè kuī rén bái,yú dēng rù yè qīng。
天涯知己在,犹自叹零丁!tiān yá zhī jǐ zài,yóu zì tàn líng dīng!

送邱含山还长亭山房

张煌言

投老犹垂橐,忘归未拂衣。tóu lǎo yóu chuí tuó,wàng guī wèi fú yī。
江山双泪迸,家国寸心违。jiāng shān shuāng lèi bèng,jiā guó cùn xīn wéi。
作客悲王粲,为郎忆紫薇。zuò kè bēi wáng càn,wèi láng yì zǐ wēi。
入林还怅望,吾道已全非!rù lín hái chàng wàng,wú dào yǐ quán fēi!

得姚兴公书,以「舫音集」见寄

张煌言

何处纤鳞至,琼云落满函?hé chù xiān lín zhì,qióng yún luò mǎn hán?
虎溪闻卓锡,鹭岛忆归帆。hǔ xī wén zhuó xī,lù dǎo yì guī fān。
诗律随人老,禅锋已不凡;shī lǜ suí rén lǎo,chán fēng yǐ bù fán;
惭予尘梦在,兀兀趁征衫。cán yǔ chén mèng zài,wù wù chèn zhēng shān。

得姚兴公书,以「舫音集」见寄

张煌言

救世嗟无具,为僧亦自嘉。jiù shì jiē wú jù,wèi sēng yì zì jiā。
只愁新旧雨,总属暮朝霞。zhǐ chóu xīn jiù yǔ,zǒng shǔ mù cháo xiá。
枫落江烟淡,梅横溪月斜。fēng luò jiāng yān dàn,méi héng xī yuè xié。
何时双舄下,相对饭胡麻!hé shí shuāng xì xià,xiāng duì fàn hú má!

武林狱中作又一首

张煌言

乾坤竟如此,刺眼尽猴冠。qián kūn jìng rú cǐ,cì yǎn jǐn hóu guān。
射昴天方醉,骑箕地较宽。shè mǎo tiān fāng zuì,qí jī dì jiào kuān。
难中惭馆榖,梦里忆堂餐。nán zhōng cán guǎn gǔ,mèng lǐ yì táng cān。
一笑甘兵解,何曾有泪弹!yī xiào gān bīng jiě,hé céng yǒu lèi dàn!

武林狱中作三首

张煌言

洒血今何地,红殷罟汉冠。sǎ xuè jīn hé dì,hóng yīn gǔ hàn guān。
云台图画杳,雪窖梦魂宽。yún tái tú huà yǎo,xuě jiào mèng hún kuān。
岂望黄羊乳,无劳白鹿餐。qǐ wàng huáng yáng rǔ,wú láo bái lù cān。
广陵有绝操,琴碎不堪弹!guǎng líng yǒu jué cāo,qín suì bù kān dàn!

武林狱中作三首

张煌言

曾闻古侠士,相送白衣冠。céng wén gǔ xiá shì,xiāng sòng bái yī guān。
生死关原重,兴亡案肯宽!shēng sǐ guān yuán zhòng,xīng wáng àn kěn kuān!
空思供橐膳,谁识报壶餐!kōng sī gōng tuó shàn,shuí shí bào hú cān!
羞杀无鱼铗,从今莫浪弹!xiū shā wú yú jiá,cóng jīn mò làng dàn!

武林狱中作三首

张煌言

文山不柴市,故里一黄冠;wén shān bù chái shì,gù lǐ yī huáng guān;
此意谁非屈,何人可自宽?cǐ yì shuí fēi qū,hé rén kě zì kuān?
羽微谁石饮,舌在任刀餐。yǔ wēi shuí shí yǐn,shé zài rèn dāo cān。
今古纲常事,因吾好细弹。jīn gǔ gāng cháng shì,yīn wú hǎo xì dàn。

显甥奔至

张煌言

初闻购孺子,何幸脱芦中!chū wén gòu rú zi,hé xìng tuō lú zhōng!
执手哀吾姊,囊头并若翁。zhí shǒu āi wú zǐ,náng tóu bìng ruò wēng。
死生尽一别,忠孝已双穷!sǐ shēng jǐn yī bié,zhōng xiào yǐ shuāng qióng!
凄绝青山外,鹃啼血倍红。qī jué qīng shān wài,juān tí xuè bèi hóng。
4261234567»