古诗词

将朝王,阻飓不果

张煌言

拟向平台一问津,惊涛无奈拍江滨!nǐ xiàng píng tái yī wèn jīn,jīng tāo wú nài pāi jiāng bīn!
去留转觉随龙子,来往何能逐雁臣!qù liú zhuǎn jué suí lóng zi,lái wǎng hé néng zhú yàn chén!
似放沅湘犹恋主,非关河朔肯迎宾?shì fàng yuán xiāng yóu liàn zhǔ,fēi guān hé shuò kěn yíng bīn?
缘知歧路风波恶,决计寻山学隐沦。yuán zhī qí lù fēng bō è,jué jì xún shān xué yǐn lún。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

山中七夕,限韵得「廉」字

张煌言

青山诗思入秋添,愁对双星韵漫拈。qīng shān shī sī rù qiū tiān,chóu duì shuāng xīng yùn màn niān。
纨扇自来惊少昊,云軿何处御飞廉?wán shàn zì lái jīng shǎo hào,yún píng hé chù yù fēi lián?
七襄枉乞天孙巧,五纬虚传汉使占。qī xiāng wǎng qǐ tiān sūn qiǎo,wǔ wěi xū chuán hàn shǐ zhàn。
要识太清尘秽净,莫将河鼓拟香奁!yào shí tài qīng chén huì jìng,mò jiāng hé gǔ nǐ xiāng lián!

山中七夕,限韵得「廉」字

张煌言

清秋一晕挂凉蟾,渺渺银潢天汉淹。qīng qiū yī yūn guà liáng chán,miǎo miǎo yín huáng tiān hàn yān。
乌鹊桥成谁问渡?wū què qiáo chéng shuí wèn dù?
嫦娥宫近倘生嫌。cháng é gōng jìn tǎng shēng xián。
冰机争似云情薄,金掌依然露气廉。bīng jī zhēng shì yún qíng báo,jīn zhǎng yī rán lù qì lián。
却笑儿童偏解事,排瓜掷果向钩帘。què xiào ér tóng piān jiě shì,pái guā zhì guǒ xiàng gōu lián。

入定关

张煌言

何事孤臣竟息机,鲁戈不复挽斜晖!hé shì gū chén jìng xī jī,lǔ gē bù fù wǎn xié huī!
到来晚节惭松柏,此去清风笑蕨薇。dào lái wǎn jié cán sōng bǎi,cǐ qù qīng fēng xiào jué wēi。
双鬓难容五岳住,一帆仍自十洲归。shuāng bìn nán róng wǔ yuè zhù,yī fān réng zì shí zhōu guī。
叠山迟死、文山早,青史他年任是非!dié shān chí sǐ wén shān zǎo,qīng shǐ tā nián rèn shì fēi!

屯悬岙,猿啼有感

张煌言

黄叶秋风落木繁,云峰日落忆寒山。huáng yè qiū fēng luò mù fán,yún fēng rì luò yì hán shān。
横流绝渡凭班马,削壁枯藤乱叫猿。héng liú jué dù píng bān mǎ,xuē bì kū téng luàn jiào yuán。
桂树千秋怀故国,铜驼卧处泣中原。guì shù qiān qiū huái gù guó,tóng tuó wò chù qì zhōng yuán。
鳌江南望岂为远,吾欲乘槎赴楚门!áo jiāng nán wàng qǐ wèi yuǎn,wú yù chéng chá fù chǔ mén!

甲辰九月感怀

张煌言

口碑载道是还非,谁识蹉跎心事违!kǒu bēi zài dào shì hái fēi,shuí shí cuō tuó xīn shì wéi!
既熟熊蹯宁复待,纵生马角竟安归。jì shú xióng fán níng fù dài,zòng shēng mǎ jiǎo jìng ān guī。
纶巾原当苏卿节,葛帔犹然晋代衣。lún jīn yuán dāng sū qīng jié,gé pèi yóu rán jìn dài yī。
得与墨胎相把臂,九原应不恨知希!dé yǔ mò tāi xiāng bǎ bì,jiǔ yuán yīng bù hèn zhī xī!

甲辰九月感怀

张煌言

羁縻斗室尚何为,慷慨从容我亦疑。jī mí dòu shì shàng hé wèi,kāng kǎi cóng róng wǒ yì yí。
岂是殷顽能革面,虽然汉阨肯低眉!qǐ shì yīn wán néng gé miàn,suī rán hàn è kěn dī méi!
鞲鹰踯躅堪谁语,铩凤踌躇只自知。gōu yīng zhí zhú kān shuí yǔ,shā fèng chóu chú zhǐ zì zhī。
莫道故人多玉碎,盖棺论定未嫌迟!mò dào gù rén duō yù suì,gài guān lùn dìng wèi xián chí!

甲辰九月感怀

张煌言

棘林宛转尽针毡,便拟寒灰岂易然!jí lín wǎn zhuǎn jǐn zhēn zhān,biàn nǐ hán huī qǐ yì rán!
空有沈湘魂黯黯,幸无入洛影翩翩。kōng yǒu shěn xiāng hún àn àn,xìng wú rù luò yǐng piān piān。
鸾刀欲下何须挽,雁帛当前不用传。luán dāo yù xià hé xū wǎn,yàn bó dāng qián bù yòng chuán。
惆怅寸阴真是岁,小楼争禁坐三年。chóu chàng cùn yīn zhēn shì suì,xiǎo lóu zhēng jìn zuò sān nián。

甲辰九月感怀

张煌言

一曲铜鞮自绕梁,主宾相对不寻常。yī qū tóng dī zì rào liáng,zhǔ bīn xiāng duì bù xún cháng。
莫言箫管空悲墨,岂信圄囹是福堂!mò yán xiāo guǎn kōng bēi mò,qǐ xìn yǔ líng shì fú táng!
唱罢秦青谁避席,悲深凝碧且停觞。chàng bà qín qīng shuí bì xí,bēi shēn níng bì qiě tíng shāng。

阙题

张煌言

青山叠叠晚烟迷,几点疏磷断涧西;qīng shān dié dié wǎn yān mí,jǐ diǎn shū lín duàn jiàn xī;
夜雨寂寥山鬼泣,春风无主鹧鸪啼。yè yǔ jì liáo shān guǐ qì,chūn fēng wú zhǔ zhè gū tí。
酒炉如故生荆棘,画栋凄凉落燕泥。jiǔ lú rú gù shēng jīng jí,huà dòng qī liáng luò yàn ní。
开谢桃花谁过问,萋萋芳草牧群归。kāi xiè táo huā shuí guò wèn,qī qī fāng cǎo mù qún guī。

寄纪侍御衷文二首

张煌言

忆昔同堂勉圣贤,正当国难慨沧田;yì xī tóng táng miǎn shèng xián,zhèng dāng guó nán kǎi cāng tián;
桃源有路君知避,博浪无椎我欲颠。táo yuán yǒu lù jūn zhī bì,bó làng wú chuí wǒ yù diān。
卧雪山中坚晚节,扬波海上怒冲天。wò xuě shān zhōng jiān wǎn jié,yáng bō hǎi shàng nù chōng tiān。
赤松游在安刘后,郭、李功名史并传。chì sōng yóu zài ān liú hòu,guō lǐ gōng míng shǐ bìng chuán。

寄纪侍御衷文二首

张煌言

识得深山可避秦,岂容高蹈乐天真!shí dé shēn shān kě bì qín,qǐ róng gāo dǎo lè tiān zhēn!
夏兴犹赖臣靡力,楚复还凭包胥身。xià xīng yóu lài chén mí lì,chǔ fù hái píng bāo xū shēn。
应念同仇多死友,休言有母不售人。yīng niàn tóng chóu duō sǐ yǒu,xiū yán yǒu mǔ bù shòu rén。
陆沈谁向中流砥,天阙招寻鍊石神?lù shěn shuí xiàng zhōng liú dǐ,tiān quē zhāo xún liàn shí shén?

感怀步扇头韵

张煌言

谁复高楼醉月笳,到来天半落青霞?shuí fù gāo lóu zuì yuè jiā,dào lái tiān bàn luò qīng xiá?
葡萄宛马风尘暗,芦荻惊鸿雪影斜。pú táo wǎn mǎ fēng chén àn,lú dí jīng hóng xuě yǐng xié。
山寺磬中吟桂子,江城笛里赋梅花。shān sì qìng zhōng yín guì zi,jiāng chéng dí lǐ fù méi huā。
可怜燕赵多游侠,不及投金一浣纱。kě lián yàn zhào duō yóu xiá,bù jí tóu jīn yī huàn shā。

海上二首

张煌言

仗剑浮身几度秋,关河遍誓客孤舟。zhàng jiàn fú shēn jǐ dù qiū,guān hé biàn shì kè gū zhōu。
一尊酒尽千山晓,七字诗成华谷讴。yī zūn jiǔ jǐn qiān shān xiǎo,qī zì shī chéng huá gǔ ōu。
浩气填胸星月冷,壮怀裂发鬼神愁。hào qì tián xiōng xīng yuè lěng,zhuàng huái liè fā guǐ shén chóu。
龙池一日风云会,汉代衣冠旧是刘。lóng chí yī rì fēng yún huì,hàn dài yī guān jiù shì liú。

海上二首

张煌言

屈指蒙尘近十秋,每怀若作济川舟。qū zhǐ méng chén jìn shí qiū,měi huái ruò zuò jì chuān zhōu。
公卿宁忆朝元暮,士庶空余思汉讴。gōng qīng níng yì cháo yuán mù,shì shù kōng yú sī hàn ōu。
报越有君谁共难,椎秦无力独胜愁。bào yuè yǒu jūn shuí gòng nán,chuí qín wú lì dú shèng chóu。
螭龙岂是池中物,文叔当年自谓刘。chī lóng qǐ shì chí zhōng wù,wén shū dāng nián zì wèi liú。

惊闻行在之变,正值虏庭逮余亲属;痛念家国,心何能已

张煌言

自分孤臣九死应,国仇家难转相仍;zì fēn gū chén jiǔ sǐ yīng,guó chóu jiā nán zhuǎn xiāng réng;
埋名恨不同梅尉,誓旅知非拟骆丞。mái míng hèn bù tóng méi wèi,shì lǚ zhī fēi nǐ luò chéng。
芳草王孙归莫望,苍梧帝子去无凭。fāng cǎo wáng sūn guī mò wàng,cāng wú dì zi qù wú píng。
枕戈此日将何待,仰视浮云一抚膺!zhěn gē cǐ rì jiāng hé dài,yǎng shì fú yún yī fǔ yīng!