古诗词

马尔毓有从军之叹,戏成二律诒之

张煌言

北山何奈又移文,投笔雄情谁似君?běi shān hé nài yòu yí wén,tóu bǐ xióng qíng shuí shì jūn?
掉舌尚能高揖客,掀髯谁许薄参军!diào shé shàng néng gāo yī kè,xiān rán shuí xǔ báo cān jūn!
尝秦白璧归何处?cháng qín bái bì guī hé chù?
间楚黄金费几觔?jiān chǔ huáng jīn fèi jǐ jīn?
始信卧龙明出处,草庐先已定三分。shǐ xìn wò lóng míng chū chù,cǎo lú xiān yǐ dìng sān fēn。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

挽董天鉴孝廉

张煌言

三策天人罢董山,谁怜日驭已西倾!sān cè tiān rén bà dǒng shān,shuí lián rì yù yǐ xī qīng!
游从麋鹿身将隐,谶应龙蛇意未平。yóu cóng mí lù shēn jiāng yǐn,chèn yīng lóng shé yì wèi píng。
晋代犹留靖节谥,汉家原重孝廉名。jìn dài yóu liú jìng jié shì,hàn jiā yuán zhòng xiào lián míng。
即看墓石封题处,尚有贤书是「大明。jí kàn mù shí fēng tí chù,shàng yǒu xián shū shì dà míng。

挽董天鉴孝廉

张煌言

入洛衣冠江左余,逋臣肯复待公车!rù luò yī guān jiāng zuǒ yú,bū chén kěn fù dài gōng chē!
风云早冷三鳣兆,日月长悬五马居。fēng yún zǎo lěng sān zhān zhào,rì yuè zhǎng xuán wǔ mǎ jū。
结客黄金良不易,修文白玉竟何如!jié kè huáng jīn liáng bù yì,xiū wén bái yù jìng hé rú!
茂陵今日皆禾黍,遗草空留封禅书。mào líng jīn rì jiē hé shǔ,yí cǎo kōng liú fēng chán shū。

辛丑除夕,行营沙关

张煌言

十年三度到闽关,风急星回客未还。shí nián sān dù dào mǐn guān,fēng jí xīng huí kè wèi hái。
汉腊总来殊越俗,屠苏那得破愁颜!hàn là zǒng lái shū yuè sú,tú sū nà dé pò chóu yán!
春符竞贴黄龙榜,新历虚衔丹凤班。chūn fú jìng tiē huáng lóng bǎng,xīn lì xū xián dān fèng bān。
怅望故山云物改,归心不断岁时间。chàng wàng gù shān yún wù gǎi,guī xīn bù duàn suì shí jiān。

梅花,和中峰大师韵四首

张煌言

间从寂寞露精神,绝世风流换玉真;jiān cóng jì mò lù jīng shén,jué shì fēng liú huàn yù zhēn;
梦入梨花浑一色,看来松雪成三人。mèng rù lí huā hún yī sè,kàn lái sōng xuě chéng sān rén。
等闲标格成凡种,多少芳菲步后尘。děng xián biāo gé chéng fán zhǒng,duō shǎo fāng fēi bù hòu chén。
最是枝头元腊破,莺声还报上林春。zuì shì zhī tóu yuán là pò,yīng shēng hái bào shàng lín chūn。

梅花,和中峰大师韵四首

张煌言

自是天工巧入神,不将醋醋混真真。zì shì tiān gōng qiǎo rù shén,bù jiāng cù cù hùn zhēn zhēn。
开从岭外谁为主,折与江南第几人?kāi cóng lǐng wài shuí wèi zhǔ,zhé yǔ jiāng nán dì jǐ rén?
铁骨珊珊疑有韵,玉鳞寂寂迥无尘。tiě gǔ shān shān yí yǒu yùn,yù lín jì jì jiǒng wú chén。
醉余好弄柯亭竹,吹彻扬州万树春。zuì yú hǎo nòng kē tíng zhú,chuī chè yáng zhōu wàn shù chūn。

梅花,和中峰大师韵四首

张煌言

野鹤仙恣别有神,仙昭端的礼群真。yě hè xiān zì bié yǒu shén,xiān zhāo duān de lǐ qún zhēn。
已开香国堪称圣,若贮瑶台便可人。yǐ kāi xiāng guó kān chēng shèng,ruò zhù yáo tái biàn kě rén。
淡月模糊檀作晕,清霜窈窕玉生尘。dàn yuè mó hú tán zuò yūn,qīng shuāng yǎo tiǎo yù shēng chén。
相探莫漫轻攀折,元赏应浇竹叶春。xiāng tàn mò màn qīng pān zhé,yuán shǎng yīng jiāo zhú yè chūn。

梅花,和中峰大师韵四首

张煌言

一泓秋水剪瞳神,绀发纁须看逼真;yī hóng qiū shuǐ jiǎn tóng shén,gàn fā xūn xū kàn bī zhēn;
冰雪聪明林下客,烟霞色相画中人。bīng xuě cōng míng lín xià kè,yān xiá sè xiāng huà zhōng rén。
骚魂取次宜呵冻,道貌由来欲辟尘。sāo hún qǔ cì yí hē dòng,dào mào yóu lái yù pì chén。
却笑化工难免俗,半留绮语到阳春。què xiào huà gōng nán miǎn sú,bàn liú qǐ yǔ dào yáng chūn。

壬寅元旦,军次仍行祝圣礼

张煌言

苍辂青旗不可望,海隅犹得奉冠裳。cāng lù qīng qí bù kě wàng,hǎi yú yóu dé fèng guān shang。
吹尘梦逐条风远,思汉情随旭日长。chuī chén mèng zhú tiáo fēng yuǎn,sī hàn qíng suí xù rì zhǎng。
万里越人迷贡朔,百年真主阙当阳。wàn lǐ yuè rén mí gòng shuò,bǎi nián zhēn zhǔ quē dāng yáng。
也知报国心无补,愿续「春王正月」章。yě zhī bào guó xīn wú bǔ,yuàn xù chūn wáng zhèng yuè zhāng。

元宵舟次,步宾从韵「鱼」字

张煌言

春涛拥舰俨宸居,雪舞风回寒满裾。chūn tāo yōng jiàn yǎn chén jū,xuě wǔ fēng huí hán mǎn jū。
箫鼓浮空停晓箭,楼台幻境隐仙舆。xiāo gǔ fú kōng tíng xiǎo jiàn,lóu tái huàn jìng yǐn xiān yú。
帐中绝小盘龙戏,幕下偏能倚马书。zhàng zhōng jué xiǎo pán lóng xì,mù xià piān néng yǐ mǎ shū。
共道六鳌来海上,如何照夜只鲸鱼!gòng dào liù áo lái hǎi shàng,rú hé zhào yè zhǐ jīng yú!

清秋忆从弟嘉言

张煌言

秋声萧瑟到空山,怅望惊鸿去不还!qiū shēng xiāo sè dào kōng shān,chàng wàng jīng hóng qù bù hái!
离别紫荆生死际,平安黄犬有无间。lí bié zǐ jīng shēng sǐ jì,píng ān huáng quǎn yǒu wú jiān。
寒蚩织月思千缕,孤鹤巢云影半关。hán chī zhī yuè sī qiān lǚ,gū hè cháo yún yǐng bàn guān。
多少长林摇落态,独怜愁绪未能删!duō shǎo zhǎng lín yáo luò tài,dú lián chóu xù wèi néng shān!

又叠前韵

张煌言

斜风斜月正纤纤,买得秋光价亦廉。xié fēng xié yuè zhèng xiān xiān,mǎi dé qiū guāng jià yì lián。
绣幕何人愁远别,采车今夕喜重瞻。xiù mù hé rén chóu yuǎn bié,cǎi chē jīn xī xǐ zhòng zhān。
星前锦似千纯丽,云外香来百和兼。xīng qián jǐn shì qiān chún lì,yún wài xiāng lái bǎi hé jiān。
明日内家应看巧,蛛丝金盒共谁觇!míng rì nèi jiā yīng kàn qiǎo,zhū sī jīn hé gòng shuí chān!

山中初度,用子木韵

张煌言

曾向洪崖乞大还,朅来烟火混人间。céng xiàng hóng yá qǐ dà hái,qiè lái yān huǒ hùn rén jiān。
几回掷剑横青海,一笑携瓢挂碧山。jǐ huí zhì jiàn héng qīng hǎi,yī xiào xié piáo guà bì shān。
煮石似应消壮气,斫苓尚欲壮颓颜。zhǔ shí shì yīng xiāo zhuàng qì,zhuó líng shàng yù zhuàng tuí yán。
峰头紫气朝如盖,为问犹龙可渡关?fēng tóu zǐ qì cháo rú gài,wèi wèn yóu lóng kě dù guān?

山中初度,用子木韵

张煌言

赋罢初衣往复还,伊人宛在翠微间。fù bà chū yī wǎng fù hái,yī rén wǎn zài cuì wēi jiān。
幸无白璧枌榆价,可有丹名桐柏山?xìng wú bái bì fén yú jià,kě yǒu dān míng tóng bǎi shān?
种似麒麟徒掩泪,舞同鸲鹆且开颜。zhǒng shì qí lín tú yǎn lèi,wǔ tóng qú yù qiě kāi yán。
尊前草论浮云态,回首风烟满汉关。zūn qián cǎo lùn fú yún tài,huí shǒu fēng yān mǎn hàn guān。

山中初度,用子木韵

张煌言

日辔崦嵫去不还,客星惨淡五云间。rì pèi yān zī qù bù hái,kè xīng cǎn dàn wǔ yún jiān。
自非和、扁难医国,谁似巢、由易买山。zì fēi hé biǎn nán yī guó,shuí shì cháo yóu yì mǎi shān。
百谷烟霞怜马齿,二陵风雨识龙颜。bǎi gǔ yān xiá lián mǎ chǐ,èr líng fēng yǔ shí lóng yán。
桑弧半老成何事,只合壶天独掩关。sāng hú bàn lǎo chéng hé shì,zhǐ hé hú tiān dú yǎn guān。

山中初度,用子木韵

张煌言

倦飞玄鹤亦知还,白石苍苔咫尺间。juàn fēi xuán hè yì zhī hái,bái shí cāng tái zhǐ chǐ jiān。
车马自然多易水,衣冠原只在商山。chē mǎ zì rán duō yì shuǐ,yī guān yuán zhǐ zài shāng shān。
云浆夜酌金人掌,黛色朝披玉女颜。yún jiāng yè zhuó jīn rén zhǎng,dài sè cháo pī yù nǚ yán。
已觉闲身堪羽化,何须八翼梦天关!yǐ jué xián shēn kān yǔ huà,hé xū bā yì mèng tiān guān!