古诗词

哀闽

张煌言

闻说西邮还带甲,愁看南纪尚横戈。wén shuō xī yóu hái dài jiǎ,chóu kàn nán jì shàng héng gē。
朱门久已辞翁仲,黄屋胡然擅尉佗!zhū mén jiǔ yǐ cí wēng zhòng,huáng wū hú rán shàn wèi tuó!
空际蜂衙谁北里,隙中蚁阵总南柯。kōng jì fēng yá shuí běi lǐ,xì zhōng yǐ zhèn zǒng nán kē。
试将班管论王命,汉鼎于今火德多。shì jiāng bān guǎn lùn wáng mìng,hàn dǐng yú jīn huǒ dé duō。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

朱伯迁将避地小溪索诗,口占授之

张煌言

贺监抽簪去,君恩赐鉴湖。hè jiān chōu zān qù,jūn ēn cì jiàn hú。
至今高尚宅,犹在四明无?zhì jīn gāo shàng zhái,yóu zài sì míng wú?
此地能真隐,斯人亦不孤。cǐ dì néng zhēn yǐn,sī rén yì bù gū。
所愁溪鸟笑,闲杀辋川图。suǒ chóu xī niǎo xiào,xián shā wǎng chuān tú。

追慕二首

张煌言

国难驱人出,家倾待子归;guó nán qū rén chū,jiā qīng dài zi guī;
可能磨墨盾,其奈冷斑衣!kě néng mó mò dùn,qí nài lěng bān yī!
金革三年泪,冰霜寸草晖。jīn gé sān nián lèi,bīng shuāng cùn cǎo huī。
发肤虽不毁,犹恨故园非。fā fū suī bù huǐ,yóu hèn gù yuán fēi。

追慕二首

张煌言

廿载嗟何时,长衔杯卷愁!niàn zài jiē hé shí,zhǎng xián bēi juǎn chóu!
节旄看尽落,斧鬣悔迟谋。jié máo kàn jǐn luò,fǔ liè huǐ chí móu。
燕去巢应改,乌号屋仅留。yàn qù cháo yīng gǎi,wū hào wū jǐn liú。
在堂有委蜕,无计剪青楸!zài táng yǒu wěi tuì,wú jì jiǎn qīng qiū!

得友人书,道内子艰难状

张煌言

尺牍胡然至,寒温不自通;chǐ dú hú rán zhì,hán wēn bù zì tōng;
殷勤报阃外,辛苦叹闺中。yīn qín bào kǔn wài,xīn kǔ tàn guī zhōng。
铛釜原兼绝,机梭亦屡空。dāng fǔ yuán jiān jué,jī suō yì lǚ kōng。
鹿车谁共挽,羞杀是梁鸿!lù chē shuí gòng wǎn,xiū shā shì liáng hóng!

得友人书,道内子艰难状

张煌言

家计深行恻,朱颜亦固穷;jiā jì shēn xíng cè,zhū yán yì gù qióng;
渐来应化石,遮莫但飞蓬!jiàn lái yīng huà shí,zhē mò dàn fēi péng!
寄托诚交道,支持仗女工。jì tuō chéng jiāo dào,zhī chí zhàng nǚ gōng。
可怜织箔手,不得到从戎!kě lián zhī bó shǒu,bù dé dào cóng róng!

客有谈故园花事者,感而有赋

张煌言

故园春意满,花枝解照人。gù yuán chūn yì mǎn,huā zhī jiě zhào rén。
驮笙还出郭,烧笋或呼邻。tuó shēng hái chū guō,shāo sǔn huò hū lín。
此事真无价,吾行未有津。cǐ shì zhēn wú jià,wú xíng wèi yǒu jīn。
繁华岂不爱,天步属艰辛!fán huá qǐ bù ài,tiān bù shǔ jiān xīn!

秋怀三首

张煌言

秋色来何许,沧江对晚潮。qiū sè lái hé xǔ,cāng jiāng duì wǎn cháo。
宜人偏淡荡,似我总萧条。yí rén piān dàn dàng,shì wǒ zǒng xiāo tiáo。
隼翮凭谁健?sǔn hé píng shuí jiàn?
狼心尚尔骄。láng xīn shàng ěr jiāo。
也知云意薄,聊自拟丹霄。yě zhī yún yì báo,liáo zì nǐ dān xiāo。

秋怀三首

张煌言

屈指金行半,流光不我予!qū zhǐ jīn xíng bàn,liú guāng bù wǒ yǔ!
鲈腮味信美,雁足耗全疏。lú sāi wèi xìn měi,yàn zú hào quán shū。
客散黄金尽,兵饥白粲虚。kè sàn huáng jīn jǐn,bīng jī bái càn xū。
只愁绵力弱,何以慰皇舆!zhǐ chóu mián lì ruò,hé yǐ wèi huáng yú!

秋怀三首

张煌言

天方尊肃气,人已苦兵声。tiān fāng zūn sù qì,rén yǐ kǔ bīng shēng。
高枕真无事,扁舟似有情。gāo zhěn zhēn wú shì,biǎn zhōu shì yǒu qíng。
静同仁者寿,隘得圣之清。jìng tóng rén zhě shòu,ài dé shèng zhī qīng。
遣放应如此,毋劳造物争!qiǎn fàng yīng rú cǐ,wú láo zào wù zhēng!

大安沙坐风雨,复叠前韵三首

张煌言

风雨添新涨,荒洲几尺潮;fēng yǔ tiān xīn zhǎng,huāng zhōu jǐ chǐ cháo;
场禾悲滞穗,渚荻响丛条。chǎng hé bēi zhì suì,zhǔ dí xiǎng cóng tiáo。
茅舍炊烟淡,蓬窗暝色骄。máo shě chuī yān dàn,péng chuāng míng sè jiāo。
秋飙毋乃妒,未敢说摩霄。qiū biāo wú nǎi dù,wèi gǎn shuō mó xiāo。

大安沙坐风雨,复叠前韵三首

张煌言

不解因人热,新凉忽起予。bù jiě yīn rén rè,xīn liáng hū qǐ yǔ。
单衫轻自好,双鬓落应疏。dān shān qīng zì hǎo,shuāng bìn luò yīng shū。
冷暖秋中节,升沉觉后虚。lěng nuǎn qiū zhōng jié,shēng chén jué hòu xū。
九州多怪事,无复问堪舆。jiǔ zhōu duō guài shì,wú fù wèn kān yú。

大安沙坐风雨,复叠前韵三首

张煌言

寻常悲旅况,可复杂秋声?xún cháng bēi lǚ kuàng,kě fù zá qiū shēng?
砧杵千家梦,莼菰八月情。zhēn chǔ qiān jiā mèng,chún gū bā yuè qíng。
寒螀啼露重,健鹘喜霜清。hán jiāng tí lù zhòng,jiàn gǔ xǐ shuāng qīng。
始识乘除理,玄心了不争。shǐ shí chéng chú lǐ,xuán xīn le bù zhēng。

吊旅墓

张煌言

荒坟三尺土,宿草几经秋!huāng fén sān chǐ tǔ,sù cǎo jǐ jīng qiū!
鬼亦离乡贱,人胡渡海游?guǐ yì lí xiāng jiàn,rén hú dù hǎi yóu?
鹿场残照淡,蚁垤野花幽。lù chǎng cán zhào dàn,yǐ dié yě huā yōu。
不用山阳笛,凄然泪自流。bù yòng shān yáng dí,qī rán lèi zì liú。

仆还

张煌言

仆贞良不易,旅琐更为难。pū zhēn liáng bù yì,lǚ suǒ gèng wèi nán。
已任辞鞲去,还同恋栈看。yǐ rèn cí gōu qù,hái tóng liàn zhàn kàn。
敝帷原有待,堕履未应拚;bì wéi yuán yǒu dài,duò lǚ wèi yīng pàn;
自是无银鹿,犹胜形影单。zì shì wú yín lù,yóu shèng xíng yǐng dān。

生还四首

张煌言

落魄须眉在,招魂部曲稀。luò pò xū méi zài,zhāo hún bù qū xī。
生还非众望,死战有谁归!shēng hái fēi zhòng wàng,sǐ zhàn yǒu shuí guī!
蹈险身谋拙,包羞心事违。dǎo xiǎn shēn móu zhuō,bāo xiū xīn shì wéi。
江东父老见,一一问重围。jiāng dōng fù lǎo jiàn,yī yī wèn zhòng wéi。
4261234567»