古诗词

马尔毓职方改署幕府骑兵参军,未免牢落;戏赠

张煌言

国破兰香已半消,侯门谁复赠虔刀?guó pò lán xiāng yǐ bàn xiāo,hóu mén shuí fù zèng qián dāo?
颇怜宦拙同牛皂,正觉官闲似马曹。pǒ lián huàn zhuō tóng niú zào,zhèng jué guān xián shì mǎ cáo。
濩落籯金应易散,陆沈囊粟恐难叨!huò luò yíng jīn yīng yì sàn,lù shěn náng sù kǒng nán dāo!
相携赖有红颜在,枚叔游梁兴尚豪。xiāng xié lài yǒu hóng yán zài,méi shū yóu liáng xīng shàng háo。
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

端阳喜雨,呈张相国鲵渊

张煌言

海国悬符为辟兵,驱来雷檄又纵横。hǎi guó xuán fú wèi pì bīng,qū lái léi xí yòu zòng héng。
中天雨露天中节,半夜风云夜半晴。zhōng tiān yǔ lù tiān zhōng jié,bàn yè fēng yún yè bàn qíng。
繁露何须灾异对,商霖原为相公生。fán lù hé xū zāi yì duì,shāng lín yuán wèi xiāng gōng shēng。
忧民幸慰祈年意,笑把菖蒲泛酒觥。yōu mín xìng wèi qí nián yì,xiào bǎ chāng pú fàn jiǔ gōng。

游芥瓶庵,赠希闻上人

张煌言

斫入云根便卧云,禅师真可鹤为群。zhuó rù yún gēn biàn wò yún,chán shī zhēn kě hè wèi qún。
数竿渐觉龙孙长,一径斜从鸟道分。shù gān jiàn jué lóng sūn zhǎng,yī jìng xié cóng niǎo dào fēn。
山似骨余原太古,僧无肉相即斯文。shān shì gǔ yú yuán tài gǔ,sēng wú ròu xiāng jí sī wén。
胆瓶印处应如许,我亦来参未得闻。dǎn píng yìn chù yīng rú xǔ,wǒ yì lái cān wèi dé wén。

春暮,张鲵渊相国招赏玉楼春,向晚更酌,漫赋

张煌言

曲江花事已阑珊,春富名园色可餐;qū jiāng huā shì yǐ lán shān,chūn fù míng yuán sè kě cān;
香韵乍经羞后见,风流恰向醉中看。xiāng yùn zhà jīng xiū hòu jiàn,fēng liú qià xiàng zuì zhōng kàn。
不妨艳质偏丛绿,却羡芳心自渥丹。bù fáng yàn zhì piān cóng lǜ,què xiàn fāng xīn zì wò dān。
小雨疏窗遥望断,轻绡低护绛云团。xiǎo yǔ shū chuāng yáo wàng duàn,qīng xiāo dī hù jiàng yún tuán。

春暮,张鲵渊相国招赏玉楼春,向晚更酌,漫赋

张煌言

看花相对数花筹,绮谷偏宜清夜游;kàn huā xiāng duì shù huā chóu,qǐ gǔ piān yí qīng yè yóu;
欲比酒容来叶底,频疑灯影上枝头。yù bǐ jiǔ róng lái yè dǐ,pín yí dēng yǐng shàng zhī tóu。
妆残莲粉精神别,梦入梨云颜色浮。zhuāng cán lián fěn jīng shén bié,mèng rù lí yún yán sè fú。
暮霭迷离浑一片,湘帘挂处隐朱楼。mù ǎi mí lí hún yī piàn,xiāng lián guà chù yǐn zhū lóu。

挽张鲵渊相公

张煌言

一身真可系危安,垂死威仪尚汉官;yī shēn zhēn kě xì wēi ān,chuí sǐ wēi yí shàng hàn guān;
魂返黄垆应化碧,颜留青史即还丹。hún fǎn huáng lú yīng huà bì,yán liú qīng shǐ jí hái dān。
千秋共惜遗金鉴,十载何惭戴铁冠。qiān qiū gòng xī yí jīn jiàn,shí zài hé cán dài tiě guān。
也识公归箕尾上,定依日月倍芒寒。yě shí gōng guī jī wěi shàng,dìng yī rì yuè bèi máng hán。

挽张鲵渊相公

张煌言

纱笼姓氏迥无瑕,晚节何如五柳家。shā lóng xìng shì jiǒng wú xiá,wǎn jié hé rú wǔ liǔ jiā。
欲报君恩余白发,只留相业在黄麻。yù bào jūn ēn yú bái fā,zhǐ liú xiāng yè zài huáng má。
楼空燕子从风坠,门冷龙孙带两斜。lóu kōng yàn zi cóng fēng zhuì,mén lěng lóng sūn dài liǎng xié。
一自墨胎歌断后,华亭鹤唳更堪嗟!yī zì mò tāi gē duàn hòu,huá tíng hè lì gèng kān jiē!

挽安洋将军刘胤之

张煌言

羽声落日泣兵残,斗大孤城独据难;yǔ shēng luò rì qì bīng cán,dòu dà gū chéng dú jù nán;
虎体拚随朝露尽,龙精空向暮云寒。hǔ tǐ pàn suí cháo lù jǐn,lóng jīng kōng xiàng mù yún hán。
数奇偏少封侯骨,力竭惟余报主肝。shù qí piān shǎo fēng hóu gǔ,lì jié wéi yú bào zhǔ gān。
岁岁芳洲腥草绿,飞燐犹绕旧登坛。suì suì fāng zhōu xīng cǎo lǜ,fēi lín yóu rào jiù dēng tán。

挽大宗伯吴峦徲先生

张煌言

冰棱玉尺倚容台,一片孤忠天地哀。bīng léng yù chǐ yǐ róng tái,yī piàn gū zhōng tiān dì āi。
俨尔须眉留四皓,黯然慧孛入三台。yǎn ěr xū méi liú sì hào,àn rán huì bèi rù sān tái。
引年难遂悬车去,逐日徒悲化杖回!yǐn nián nán suì xuán chē qù,zhú rì tú bēi huà zhàng huí!
深负先生归骨望,吴江枫冷鹤还来。shēn fù xiān shēng guī gǔ wàng,wú jiāng fēng lěng hè hái lái。

挽大宗伯吴峦徲先生

张煌言

一掌河山亦践蹂,老臣霜雪正盈头。yī zhǎng hé shān yì jiàn róu,lǎo chén shuāng xuě zhèng yíng tóu。
掀髯犹抱沧桑恨,扼吭甘从孤竹游?xiān rán yóu bào cāng sāng hèn,è kēng gān cóng gū zhú yóu?
自是泽宫堪荐俎,岂无夜壑可藏舟!zì shì zé gōng kān jiàn zǔ,qǐ wú yè hè kě cáng zhōu!
趋朝当日称先达,惆怅生刍何处投!qū cháo dāng rì chēng xiān dá,chóu chàng shēng chú hé chù tóu!

挽王完勋侍御

张煌言

忆君被褐草间来,慷慨论兵未易才。yì jūn bèi hè cǎo jiān lái,kāng kǎi lùn bīng wèi yì cái。
薄海谁堪师昼邑,下江应许画云台。báo hǎi shuí kān shī zhòu yì,xià jiāng yīng xǔ huà yún tái。
星沈汉垒贪狼耀,风竞胡营战马哀。xīng shěn hàn lěi tān láng yào,fēng jìng hú yíng zhàn mǎ āi。
伏剑犹闻歌「正气,」心悬陵母亦悲哉!fú jiàn yóu wén gē zhèng qì,xīn xuán líng mǔ yì bēi zāi!

挽朱闻玄少宰

张煌言

风流名节总相兼,冰鉴高从北斗瞻。fēng liú míng jié zǒng xiāng jiān,bīng jiàn gāo cóng běi dòu zhān。
老去汉臣犹避莽,归来陶令本名潜。lǎo qù hàn chén yóu bì mǎng,guī lái táo lìng běn míng qián。
一官直与夔龙并,七尺甘随豺虎歼!yī guān zhí yǔ kuí lóng bìng,qī chǐ gān suí chái hǔ jiān!
试向星辰还听履,炎轮应为返西崦。shì xiàng xīng chén hái tīng lǚ,yán lún yīng wèi fǎn xī yān。

挽朱闻玄少宰

张煌言

极目烽烟点鬓毛,间关已识两难逃;jí mù fēng yān diǎn bìn máo,jiān guān yǐ shí liǎng nán táo;
黍离社稷无薪胆,草昧朝廷有节旄。shǔ lí shè jì wú xīn dǎn,cǎo mèi cháo tíng yǒu jié máo。
自许孤忠遗海岸,人悲启事失山涛!zì xǔ gū zhōng yí hǎi àn,rén bēi qǐ shì shī shān tāo!
临风不尽招魂赋,那忍重看旧佩刀!lín fēng bù jǐn zhāo hún fù,nà rěn zhòng kàn jiù pèi dāo!

挽冯跻仲侍御

张煌言

一夜烽烟五丈原,文星早共将星昏。yī yè fēng yān wǔ zhàng yuán,wén xīng zǎo gòng jiāng xīng hūn。
埋肝尚拟扶宗社,洒血何辞溅庙门!mái gān shàng nǐ fú zōng shè,sǎ xuè hé cí jiàn miào mén!
同穴先悲梁上燕,覆巢早泣峡中猿。tóng xué xiān bēi liáng shàng yàn,fù cháo zǎo qì xiá zhōng yuán。
只今大树还零落,异域谁招冯母魂。zhǐ jīn dà shù hái líng luò,yì yù shuí zhāo féng mǔ hún。

吊肃虏侯黄虎痴

张煌言

百年心事总休论,堕泪凭看石上痕。bǎi nián xīn shì zǒng xiū lùn,duò lèi píng kàn shí shàng hén。
竹帛早应传魏胜,河山终不负刘琨。zhú bó zǎo yīng chuán wèi shèng,hé shān zhōng bù fù liú kūn。
当时杖履知何在,此日衣冠赖孰存?dāng shí zhàng lǚ zhī hé zài,cǐ rì yī guān lài shú cún?
一自将台星殒后,胡尘天地尚黄昏!yī zì jiāng tái xīng yǔn hòu,hú chén tiān dì shàng huáng hūn!

吊沈五梅中丞

张煌言

香台咫尺渺人琴,万里寒潮送夕阴。xiāng tái zhǐ chǐ miǎo rén qín,wàn lǐ hán cháo sòng xī yīn。
报国千年藏碧血,毁家十载散黄金。bào guó qiān nián cáng bì xuè,huǐ jiā shí zài sàn huáng jīn。
名山难瘗孤臣骨,瀚海空磨战士镡。míng shān nán yì gū chén gǔ,hàn hǎi kōng mó zhàn shì chán。
留得荒祠姓氏古,春归唯有杜鹃吟。liú dé huāng cí xìng shì gǔ,chūn guī wéi yǒu dù juān yín。