古诗词

木兰花慢

刘敏中

待支撑暮境,道比旧、不争多。dài zhī chēng mù jìng,dào bǐ jiù bù zhēng duō。
奈白日难留,丹心易感,绿发全皤。nài bái rì nán liú,dān xīn yì gǎn,lǜ fā quán pó。
行乐处,浑一梦,忆黄公垆下几回过。xíng lè chù,hún yī mèng,yì huáng gōng lú xià jǐ huí guò。
振策千峰绝顶,濯缨万里长河。zhèn cè qiān fēng jué dǐng,zhuó yīng wàn lǐ zhǎng hé。
红尘世事费磋磨。hóng chén shì shì fèi cuō mó。
人海驾洪波。rén hǎi jià hóng bō。
怅学古无成,于今何补,谩尔蹉跎。chàng xué gǔ wú chéng,yú jīn hé bǔ,mán ěr cuō tuó。
闲揽镜,还独笑,甚苍颜一皱不曾酡。xián lǎn jìng,hái dú xiào,shén cāng yán yī zhòu bù céng tuó。
忽报鸣鞭送酒,开轩自洗空螺。hū bào míng biān sòng jiǔ,kāi xuān zì xǐ kōng luó。
刘敏中

刘敏中

刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。 刘敏中的作品>>

猜您喜欢

满庭芳·寿何聪山平章

刘敏中

经济才难,升平事了,喜公亲见唐虞。jīng jì cái nán,shēng píng shì le,xǐ gōng qīn jiàn táng yú。
精神如画,风节凛云衢。jīng shén rú huà,fēng jié lǐn yún qú。
回首岩岩钜望,更须问、山斗何如。huí shǒu yán yán jù wàng,gèng xū wèn shān dòu hé rú。
还知否,三朝旧德,眷倚在吁俞。hái zhī fǒu,sān cháo jiù dé,juàn yǐ zài xū yú。
高情谁得似,诗中元亮,易里尧夫。gāo qíng shuí dé shì,shī zhōng yuán liàng,yì lǐ yáo fū。
便萧然忘却,玉带金鱼。biàn xiāo rán wàng què,yù dài jīn yú。
此意君恩亦许,三二日一到中书。cǐ yì jūn ēn yì xǔ,sān èr rì yī dào zhōng shū。
公无倦,长开寿域,四海一蓬壶。gōng wú juàn,zhǎng kāi shòu yù,sì hǎi yī péng hú。

鹊桥仙

刘敏中

乌瞻三足,蟾看膰腹。wū zhān sān zú,chán kàn fán fù。
矫首惊虬突兀。jiǎo shǒu jīng qiú tū wù。
走来便吸绣江波,却只是、陶泓旧物。zǒu lái biàn xī xiù jiāng bō,què zhǐ shì táo hóng jiù wù。
玄卿如故,毛生未秃。xuán qīng rú gù,máo shēng wèi tū。
老楮犹堪一拂。lǎo chǔ yóu kān yī fú。
此时才气斗谁先,看个个、骊珠吐出。cǐ shí cái qì dòu shuí xiān,kàn gè gè lí zhū tǔ chū。

鹊桥仙

刘敏中

黄尘古驿,荒园小树。huáng chén gǔ yì,huāng yuán xiǎo shù。
几朵晴云自舞。jǐ duǒ qíng yún zì wǔ。
殷勤马上折来看,问过却、行人几许。yīn qín mǎ shàng zhé lái kàn,wèn guò què xíng rén jǐ xǔ。
琼苞半拆,檀心乍吐。qióng bāo bàn chāi,tán xīn zhà tǔ。
笑向春风不语。xiào xiàng chūn fēng bù yǔ。
多情莫怪洗妆迟,我也是、天涯逆旅。duō qíng mò guài xǐ zhuāng chí,wǒ yě shì tiān yá nì lǚ。

鹊桥仙·上都金莲

刘敏中

重房自拆,娇黄谁注。zhòng fáng zì chāi,jiāo huáng shuí zhù。
烂熳风前无数。làn màn fēng qián wú shù。
凌波梦断几番秋,只认得、三生月露。líng bō mèng duàn jǐ fān qiū,zhǐ rèn dé sān shēng yuè lù。
川平野阔,山遮水护。chuān píng yě kuò,shān zhē shuǐ hù。
不似溪塘迟暮。bù shì xī táng chí mù。
年年迎送翠华行,看照耀、恩光满路。nián nián yíng sòng cuì huá xíng,kàn zhào yào ēn guāng mǎn lù。

鹊桥仙·书合曲诗卷

刘敏中

无情枯竹,多情软语。wú qíng kū zhú,duō qíng ruǎn yǔ。
谁按梨园新谱。shuí àn lí yuán xīn pǔ。
邻舟余韵遏云声,只认作、珠绳一缕。lín zhōu yú yùn è yún shēng,zhǐ rèn zuò zhū shéng yī lǚ。
秦台风物,当时几许。qín tái fēng wù,dāng shí jǐ xǔ。
扇影春风解舞。shàn yǐng chūn fēng jiě wǔ。
客愁都向坐间空,问谁管、西窗夜雨。kè chóu dōu xiàng zuò jiān kōng,wèn shuí guǎn xī chuāng yè yǔ。

鹊桥仙·以纱巾竹扇为赵文卿寿

刘敏中

飞云半卷,乌纱一幅。fēi yún bàn juǎn,wū shā yī fú。
扇影寒生湘竹。shàn yǐng hán shēng xiāng zhú。
雪髯丹颊羽衣裳,真个是、神仙人物。xuě rán dān jiá yǔ yī shang,zhēn gè shì shén xiān rén wù。
浊醪醉倒,清风睡足。zhuó láo zuì dào,qīng fēng shuì zú。
不识黄金满屋。bù shí huáng jīn mǎn wū。
野夫倦眼少曾开,为吾子、狂歌一曲。yě fū juàn yǎn shǎo céng kāi,wèi wú zi kuáng gē yī qū。

鹊桥仙·观接牡丹

刘敏中

栽时白露,开时谷雨。zāi shí bái lù,kāi shí gǔ yǔ。
培养工夫良苦。péi yǎng gōng fū liáng kǔ。
闲园消息阿谁传,算只是、司花说与。xián yuán xiāo xī ā shuí chuán,suàn zhǐ shì sī huā shuō yǔ。
寒梢一拂,芳心寸许。hán shāo yī fú,fāng xīn cùn xǔ。
点破凡根宿土。diǎn pò fán gēn sù tǔ。
不知魏紫是姚黄,到来岁、春风看取。bù zhī wèi zǐ shì yáo huáng,dào lái suì chūn fēng kàn qǔ。

鹊桥仙·盆梅

刘敏中

孤根如寄,高标自整。gū gēn rú jì,gāo biāo zì zhěng。
坐上西湖风景。zuò shàng xī hú fēng jǐng。
几回误作杏花看,被梦里、香魂唤省。jǐ huí wù zuò xìng huā kàn,bèi mèng lǐ xiāng hún huàn shěng。
薰炉茶灶,春闲昼永。xūn lú chá zào,chūn xián zhòu yǒng。
不似霜清月冷。bù shì shuāng qīng yuè lěng。
从今更爱短檠灯,夜夜看、江边瘦影。cóng jīn gèng ài duǎn qíng dēng,yè yè kàn jiāng biān shòu yǐng。

鹊桥仙·谢人惠酒

刘敏中

江村岁晚,山寒雪落。jiāng cūn suì wǎn,shān hán xuě luò。
一树梅花寂寞。yī shù méi huā jì mò。
门前剥啄问谁来,惊不起、檐间噪鹊。mén qián bō zhuó wèn shuí lái,jīng bù qǐ yán jiān zào què。
白衣锦字,清尊玉络。bái yī jǐn zì,qīng zūn yù luò。
尽把离愁忘却。jǐn bǎ lí chóu wàng què。
历城春色故人心,放老子、梅边细酌。lì chéng chūn sè gù rén xīn,fàng lǎo zi méi biān xì zhuó。

蝶恋花

刘敏中

多病多愁心性软。duō bìng duō chóu xīn xìng ruǎn。
自上疏帘,怕隔双飞燕。zì shàng shū lián,pà gé shuāng fēi yàn。
梦觉绿窗花影畔。mèng jué lǜ chuāng huā yǐng pàn。
起来翻喜茶瓯浅。qǐ lái fān xǐ chá ōu qiǎn。
香压玉炉消欲断。xiāng yā yù lú xiāo yù duàn。
情绪厌厌,犹傍琴书懒。qíng xù yàn yàn,yóu bàng qín shū lǎn。
瞥见壁间蜗引篆。piē jiàn bì jiān wō yǐn zhuàn。
急将山水图儿卷。jí jiāng shān shuǐ tú ér juǎn。

蝶恋花

刘敏中

我似漏卮长不满。wǒ shì lòu zhī zhǎng bù mǎn。
暮侧朝翻,自笑天机浅。mù cè cháo fān,zì xiào tiān jī qiǎn。
君似宝珠无可拣。jūn shì bǎo zhū wú kě jiǎn。
暑天不热冬还暖。shǔ tiān bù rè dōng hái nuǎn。
神欲逍遥心欲散。shén yù xiāo yáo xīn yù sàn。
咫尺幽栖,回首云霄远。zhǐ chǐ yōu qī,huí shǒu yún xiāo yuǎn。
千古风流嵇与阮。qiān gǔ fēng liú jī yǔ ruǎn。
竹林不受黄尘管。zhú lín bù shòu huáng chén guǎn。

蝶恋花

刘敏中

带上乌犀谁摘落。dài shàng wū xī shuí zhāi luò。
方响匀排,不见朱丝约。fāng xiǎng yún pái,bù jiàn zhū sī yuē。
一个拈来香满阁。yī gè niān lái xiāng mǎn gé。
矮炉翻动松风壑。ǎi lú fān dòng sōng fēng hè。
几日余酲情味恶。jǐ rì yú chéng qíng wèi è。
七碗何须,一啜都醒却。qī wǎn hé xū,yī chuài dōu xǐng què。
两腋清风无处着。liǎng yè qīng fēng wú chù zhe。
梦寻卢老翔寥廓。mèng xún lú lǎo xiáng liáo kuò。

蝶恋花

刘敏中

忽得新词深自愧。hū dé xīn cí shēn zì kuì。
欲记无名,未见无名例。yù jì wú míng,wèi jiàn wú míng lì。
自古求名今却避。zì gǔ qiú míng jīn què bì。
不知谁与君同议。bù zhī shuí yǔ jūn tóng yì。
旦昼行为昏暮睡。dàn zhòu xíng wèi hūn mù shuì。
我自无心,何物能吾累。wǒ zì wú xīn,hé wù néng wú lèi。
若道无名名可弃。ruò dào wú míng míng kě qì。
无名名处曾留意。wú míng míng chù céng liú yì。

蝶恋花·又次前韵

刘敏中

帘底青灯帘外雨。lián dǐ qīng dēng lián wài yǔ。
酒醒更阑,寂寞情何许。jiǔ xǐng gèng lán,jì mò qíng hé xǔ。
肠断南园回首处。cháng duàn nán yuán huí shǒu chù。
月明花影闲朱户。yuè míng huā yǐng xián zhū hù。
听彻楼头三叠鼓。tīng chè lóu tóu sān dié gǔ。
题遍云笺,总是伤心句。tí biàn yún jiān,zǒng shì shāng xīn jù。
咫尺巫山无路去。zhǐ chǐ wū shān wú lù qù。
浪凭青鸟丁宁语。làng píng qīng niǎo dīng níng yǔ。

蝶恋花·次韵答魏鹏举

刘敏中

五日祥风十日雨。wǔ rì xiáng fēng shí rì yǔ。
国泰年丰,天也应相许。guó tài nián fēng,tiān yě yīng xiāng xǔ。
见说少年行乐处。jiàn shuō shǎo nián xíng lè chù。
青楼宛转低琼户。qīng lóu wǎn zhuǎn dī qióng hù。
城市笙箫村社鼓。chéng shì shēng xiāo cūn shè gǔ。
何碍狂夫,醉里闲诗句。hé ài kuáng fū,zuì lǐ xián shī jù。
明日南山携酒去。míng rì nán shān xié jiǔ qù。
共君一笑云间语。gòng jūn yī xiào yún jiān yǔ。
127«3456789