古诗词

闽南行

张煌言

闽南自古龙蛇孽,犬羊阑入为窟宅。mǐn nán zì gǔ lóng shé niè,quǎn yáng lán rù wèi kū zhái。
亢公仗钺起海东,剑跃蜿蜒弓霹雳。kàng gōng zhàng yuè qǐ hǎi dōng,jiàn yuè wān yán gōng pī lì。
一战筑京观,再战解椎结;三战合围漳州城,万灶星罗尽树栅。yī zhàn zhù jīng guān,zài zhàn jiě chuí jié;sān zhàn hé wéi zhāng zhōu chéng,wàn zào xīng luó jǐn shù zhà。
弹丸小丑尚陆梁,登陴不畏河鱼疾。dàn wán xiǎo chǒu shàng lù liáng,dēng pí bù wèi hé yú jí。
回看百雉蚤悬灯,照耀闉阇光为赤。huí kàn bǎi zhì zǎo xuán dēng,zhào yào yīn dū guāng wèi chì。
城头刁斗寂不闻,惟闻死声动筚篥。chéng tóu diāo dòu jì bù wén,wéi wén sǐ shēng dòng bì lì。
我军鼾睡声如雷,战马高嘶待横击;wǒ jūn hān shuì shēng rú léi,zhàn mǎ gāo sī dài héng jī;
平明两军仍相持,似借人命膏锋镝。píng míng liǎng jūn réng xiāng chí,shì jiè rén mìng gāo fēng dī。
嗟嗟!狡虏何其愚,何不肉袒辕门行自绝!jiē jiē!jiǎo lǔ hé qí yú,hé bù ròu tǎn yuán mén xíng zì jué!
忆昔秋深胡马肥,烧荒猎火天成血。yì xī qiū shēn hú mǎ féi,shāo huāng liè huǒ tiān chéng xuè。
橐驼九陌换铜驼,指顾中原鲜坚壁。tuó tuó jiǔ mò huàn tóng tuó,zhǐ gù zhōng yuán xiān jiān bì。
不数年间杀运回,汉人复炽胡人灭。bù shù nián jiān shā yùn huí,hàn rén fù chì hú rén miè。
区区阱兽与釜鱼,天戈所指应无敌。qū qū jǐng shòu yǔ fǔ yú,tiān gē suǒ zhǐ yīng wú dí。
应无敌,多卤获;或献俘,或献馘。yīng wú dí,duō lǔ huò;huò xiàn fú,huò xiàn guó。
此时龙战血玄黄,功成谁念沟中瘠!cǐ shí lóng zhàn xuè xuán huáng,gōng chéng shuí niàn gōu zhōng jí!
兵家奇正鲜常形,顿军坚城岂善策。bīng jiā qí zhèng xiān cháng xíng,dùn jūn jiān chéng qǐ shàn cè。
试筹遁甲探阴符,大武何尝穷矢石!shì chóu dùn jiǎ tàn yīn fú,dà wǔ hé cháng qióng shǐ shí!
张煌言

张煌言

张煌言(1620—1664年),字玄著,号苍水,鄞县(今浙江宁波)人,汉族,南明儒将、诗人,著名抗清英雄。崇祯时举人,官至南明兵部尚书。后被俘,遭杀害,就义前,赋《绝命诗》一首。谥号忠烈。其诗文多是在战斗生涯里写成,质朴悲壮,表现出作家忧国忧民的爱国热情,有《张苍水集》行世。张煌言与岳飞、于谦并称“西湖三杰”。清国史馆为其立传,《明史》有传。1776年(乾隆四十一年)追谥忠烈,入祀忠义祠,收入《钦定胜朝殉节诸臣录》。 张煌言的作品>>

猜您喜欢

闻家难有恸四首

张煌言

仇国言终验,衰门祚亦危。chóu guó yán zhōng yàn,shuāi mén zuò yì wēi。
痛心惟骨肉,耄及受参夷。tòng xīn wéi gǔ ròu,mào jí shòu cān yí。
白首青枫暗,黄肠广柳迟。bái shǒu qīng fēng àn,huáng cháng guǎng liǔ chí。
百端交集处,能不碎心脾!bǎi duān jiāo jí chù,néng bù suì xīn pí!

闻家难有恸四首

张煌言

家破原因我,何堪玉并焚;jiā pò yuán yīn wǒ,hé kān yù bìng fén;
亢宗空有子,函夏已无君。kàng zōng kōng yǒu zi,hán xià yǐ wú jūn。
左衽兴亡决,南冠生死分。zuǒ rèn xīng wáng jué,nán guān shēng sǐ fēn。
拊棺犹未得,挥泪结玄云。fǔ guān yóu wèi dé,huī lèi jié xuán yún。

闻家难有恸四首

张煌言

孤竹行吟后,家无四壁存。gū zhú xíng yín hòu,jiā wú sì bì cún。
更闻宗欲坠,不但族先燔。gèng wén zōng yù zhuì,bù dàn zú xiān fán。
蹭蹬孤臣节,踉跄孝子魂。cèng dēng gū chén jié,liáng qiāng xiào zi hún。
愿为双白鹤,飞去叩天阍。yuàn wèi shuāng bái hè,fēi qù kòu tiān hūn。

闻家难有恸四首

张煌言

淫威何太甚,原外鹡鸰鸣。yín wēi hé tài shén,yuán wài jí líng míng。
空拟班昭疏,甘成聂政名!kōng nǐ bān zhāo shū,gān chéng niè zhèng míng!
肝埋有处士,肠断是零丁。gān mái yǒu chù shì,cháng duàn shì líng dīng。
遥识江胥路,霜飞独满城。yáo shí jiāng xū lù,shuāng fēi dú mǎn chéng。

重阳偶成

张煌言

九日素秋晴,霜容淡倍明。jiǔ rì sù qiū qíng,shuāng róng dàn bèi míng。
香孤知菊傲,寒逼觉衣轻。xiāng gū zhī jú ào,hán bī jué yī qīng。
萧瑟茱萸佩,踌躇鸿雁声!xiāo sè zhū yú pèi,chóu chú hóng yàn shēng!
不愁吹帽落,华发故多情。bù chóu chuī mào luò,huá fā gù duō qíng。

舟行立冬

张煌言

寒暄原物候,忽忽且扬舲;hán xuān yuán wù hòu,hū hū qiě yáng líng;
岁月偏如鹘,乾坤总似萍。suì yuè piān rú gǔ,qián kūn zǒng shì píng。
江声浮碧落,海气混玄冥。jiāng shēng fú bì luò,hǎi qì hùn xuán míng。
笑问银河上,曾无犯客星?xiào wèn yín hé shàng,céng wú fàn kè xīng?

瓯行志慨三首

张煌言

瓯水秋堪掬,频来五两轻。ōu shuǐ qiū kān jū,pín lái wǔ liǎng qīng。
岂知魏胜垒,欲化李陵城。qǐ zhī wèi shèng lěi,yù huà lǐ líng chéng。
苦口吾同泽,甘心彼丧名。kǔ kǒu wú tóng zé,gān xīn bǐ sàng míng。
张陈千古恨,谁更负今盟!zhāng chén qiān gǔ hèn,shuí gèng fù jīn méng!

瓯行志慨三首

张煌言

不信炎灵断,还留七尺身;bù xìn yán líng duàn,hái liú qī chǐ shēn;
吹笳悲自壮,击筑和谁亲?chuī jiā bēi zì zhuàng,jī zhù hé shuí qīn?
故主呼迎莒,遗民泣避秦。gù zhǔ hū yíng jǔ,yí mín qì bì qín。
所愁惟甲脆,徙倚倍沾巾!suǒ chóu wéi jiǎ cuì,xǐ yǐ bèi zhān jīn!

瓯行志慨三首

张煌言

行矣何梁别,翻为送陇西。xíng yǐ hé liáng bié,fān wèi sòng lǒng xī。
胡天应误雁,汉地孰亡羝?hú tiān yīng wù yàn,hàn dì shú wáng dī?
冰雪危孤胆,风云怯四蹄。bīng xuě wēi gū dǎn,fēng yún qiè sì tí。
玉关虽咫尺,敢复望芝泥!yù guān suī zhǐ chǐ,gǎn fù wàng zhī ní!

月夜重登普陀山二首

张煌言

孤情深一往,初夜扪云峰;gū qíng shēn yī wǎng,chū yè mén yún fēng;
古色空山树,玄音暮海钟。gǔ sè kōng shān shù,xuán yīn mù hǎi zhōng。
衣痕盛月淡,香迹踏花重。yī hén shèng yuè dàn,xiāng jì tà huā zhòng。
渐觉浮生冗,何劳来去踪!jiàn jué fú shēng rǒng,hé láo lái qù zōng!

月夜重登普陀山二首

张煌言

海岸真孤绝,青青三两峰;hǎi àn zhēn gū jué,qīng qīng sān liǎng fēng;
月圆清梵塔,潮上翠微钟。yuè yuán qīng fàn tǎ,cháo shàng cuì wēi zhōng。
鹤梦来何处?hè mèng lái hé chù?
龙吟隔几重!lóng yín gé jǐ zhòng!
迎门有镫火,僧话旧时踪。yíng mén yǒu dèng huǒ,sēng huà jiù shí zōng。

闲居

张煌言

挥手归鸿望已乖,风尘依旧两芒鞋。huī shǒu guī hóng wàng yǐ guāi,fēng chén yī jiù liǎng máng xié。
人居闲处非佳境,事到难时且放怀。rén jū xián chù fēi jiā jìng,shì dào nán shí qiě fàng huái。
无限兴亡看越绝,何妨奇怪说「齐谐。wú xiàn xīng wáng kàn yuè jué,hé fáng qí guài shuō qí xié。
」孤踪转觉支离甚,一任苍苔自上阶。gū zōng zhuǎn jué zhī lí shén,yī rèn cāng tái zì shàng jiē。

九日,陪安昌王、黄肃虏虎痴、张定西侯服、张太傅鲵渊、朱太常闻玄、徐给谏闇公及沈公子昆季登锁山和韵

张煌言

鳌背霜寒菊自开,欣看萸佩宴吹台。áo bèi shuāng hán jú zì kāi,xīn kàn yú pèi yàn chuī tái。
尚书履近东山驻,大将旗联西府回。shàng shū lǚ jìn dōng shān zhù,dà jiāng qí lián xī fǔ huí。
香冷金华双使至,秋明玉树二难来。xiāng lěng jīn huá shuāng shǐ zhì,qiū míng yù shù èr nán lái。
追陪谁复题糕字,愧向銮坡问笔才!zhuī péi shuí fù tí gāo zì,kuì xiàng luán pō wèn bǐ cái!

丁亥留节翁城,同诸公行长至礼

张煌言

几年卧节梦金銮,绵蕞犹班旧握兰。jǐ nián wò jié mèng jīn luán,mián zuì yóu bān jiù wò lán。
葭管初开周甲子,葱珩重见汉衣冠。jiā guǎn chū kāi zhōu jiǎ zi,cōng háng zhòng jiàn hàn yī guān。
嵩呼恍觉炉香近,海曙还疑扇影寒。sōng hū huǎng jué lú xiāng jìn,hǎi shǔ hái yí shàn yǐng hán。
惟有臣心冰雪净,誓将彩线续双丸。wéi yǒu chén xīn bīng xuě jìng,shì jiāng cǎi xiàn xù shuāng wán。

戊子元旦,步张鲵渊太傅韵

张煌言

椒花几度颂千春,惆怅瞻云祗远臣!jiāo huā jǐ dù sòng qiān chūn,chóu chàng zhān yún zhī yuǎn chén!
海国尚留桑版旧,山家又见柳条新。hǎi guó shàng liú sāng bǎn jiù,shān jiā yòu jiàn liǔ tiáo xīn。
三年啮雪双蓬鬓,万里乘风七尺身。sān nián niè xuě shuāng péng bìn,wàn lǐ chéng fēng qī chǐ shēn。
赖有老成迟剑履,相看端笏对枫宸。lài yǒu lǎo chéng chí jiàn lǚ,xiāng kàn duān hù duì fēng chén。
4261234567»