古诗词

大行孝宗皇帝挽词二首

湛若水

泪穿无厚土,目窅有高旻。lèi chuān wú hòu tǔ,mù yǎo yǒu gāo mín。
敬祖翻材艺,祈年蹶玉身。jìng zǔ fān cái yì,qí nián jué yù shēn。
恤囚扬末命,放女陋前人。xù qiú yáng mò mìng,fàng nǚ lòu qián rén。
从有如椽笔,谁能画得春。cóng yǒu rú chuán bǐ,shuí néng huà dé chūn。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

游罗浮怀诸贤与钟叔辉宝潭

湛若水

朝发铁江暮铁桥,铁桥铁江同一流。cháo fā tiě jiāng mù tiě qiáo,tiě qiáo tiě jiāng tóng yī liú。
蓬莱一股谁云遥,群仙排云出相邀。péng lái yī gǔ shuí yún yáo,qún xiān pái yún chū xiāng yāo。

题扇送平川侄尚恺

湛若水

小阮能随大阮游,收身连理洞藏修。xiǎo ruǎn néng suí dà ruǎn yóu,shōu shēn lián lǐ dòng cáng xiū。
川翁巨眼同观海,家学湖西第一流。chuān wēng jù yǎn tóng guān hǎi,jiā xué hú xī dì yī liú。
百尺竿头今进步,新诗题箑记春秋。bǎi chǐ gān tóu jīn jìn bù,xīn shī tí shà jì chūn qiū。

题李仲谦昆仲程门立雪图

湛若水

亭亭高明家,廓然似吾庐。tíng tíng gāo míng jiā,kuò rán shì wú lú。
吾庐夫何如,天下之广居。wú lú fū hé rú,tiān xià zhī guǎng jū。
入门对两生,无乃游杨欤。rù mén duì liǎng shēng,wú nǎi yóu yáng yú。
闻有立雪贤,雪深三尺馀。wén yǒu lì xuě xián,xuě shēn sān chǐ yú。
伊川不可作,举世无师儒。yī chuān bù kě zuò,jǔ shì wú shī rú。
两生侍立门,又如濂溪徒。liǎng shēng shì lì mén,yòu rú lián xī tú。
闻有吟卉姿,清风满八区。wén yǒu yín huì zī,qīng fēng mǎn bā qū。
世无无极翁,谁传太极乎。shì wú wú jí wēng,shuí chuán tài jí hū。
太极在予心,风雪皆真吾。tài jí zài yǔ xīn,fēng xuě jiē zhēn wú。
妆之还灵府,请君卷此图。zhuāng zhī hái líng fǔ,qǐng jūn juǎn cǐ tú。

婺源五岭诗

湛若水

春山绣芙蓉,闪烁入青空。chūn shān xiù fú róng,shǎn shuò rù qīng kōng。
我来乘云车,缥缈行空中。wǒ lái chéng yún chē,piāo miǎo xíng kōng zhōng。
芙蓉临对镜,镜光花愈胜。fú róng lín duì jìng,jìng guāng huā yù shèng。
未见本来面,更须学山静。wèi jiàn běn lái miàn,gèng xū xué shān jìng。
静坐看羊队,羊化石空在。jìng zuò kàn yáng duì,yáng huà shí kōng zài。
石吾甚爱之,勿使羊践坏。shí wú shén ài zhī,wù shǐ yáng jiàn huài。
德胜非人力,而乃见天则。dé shèng fēi rén lì,ér nǎi jiàn tiān zé。
是德何必胜,日用常饮食。shì dé hé bì shèng,rì yòng cháng yǐn shí。
新岭德胜前,问新何以然。xīn lǐng dé shèng qián,wèn xīn hé yǐ rán。
盛德乃日新,春花自年年。shèng dé nǎi rì xīn,chūn huā zì nián nián。

宿斗山书院诗

湛若水

频年瞻北极,今夜宿斗山。pín nián zhān běi jí,jīn yè sù dòu shān。
缥缈入飞磴,超然出人环。piāo miǎo rù fēi dèng,chāo rán chū rén huán。
群峰绕列宿,宛在天中间。qún fēng rào liè sù,wǎn zài tiān zhōng jiān。
居中以应外,比如我心然。jū zhōng yǐ yīng wài,bǐ rú wǒ xīn rán。
经纬皆文章,后地与先天。jīng wěi jiē wén zhāng,hòu dì yǔ xiān tiān。
山鸟不尽宣,山花不尽妍。shān niǎo bù jǐn xuān,shān huā bù jǐn yán。
惟以友求心,圣功妆大全。wéi yǐ yǒu qiú xīn,shèng gōng zhuāng dà quán。

宿和州香泉书院题壁兼寄州守鲁君承恩

湛若水

卓午辞和川,暨暮宿香泉。zhuó wǔ cí hé chuān,jì mù sù xiāng quán。
秉烛寻名胜,冒雨淩寒烟。bǐng zhú xún míng shèng,mào yǔ líng hán yān。
烟霾鲁叟磬,雨湿梵堂禅。yān mái lǔ sǒu qìng,yǔ shī fàn táng chán。
香泉问何如,温温如暮春。xiāng quán wèn hé rú,wēn wēn rú mù chūn。
因动浴沂想,鲜见浴沂人。yīn dòng yù yí xiǎng,xiān jiàn yù yí rén。
何以鲜其人,浴法人莫传。hé yǐ xiān qí rén,yù fǎ rén mò chuán。
一浴净毛骨,再浴清心神。yī yù jìng máo gǔ,zài yù qīng xīn shén。
三浴日月光,天地与偕新。sān yù rì yuè guāng,tiān dì yǔ xié xīn。
天地既已新,人世无妖氛。tiān dì jì yǐ xīn,rén shì wú yāo fēn。

登峄山感怀

湛若水

吾音读禹贡,梦寐怀峄山。wú yīn dú yǔ gòng,mèng mèi huái yì shān。
今我履真境,亲见胜陈编。jīn wǒ lǚ zhēn jìng,qīn jiàn shèng chén biān。
古来穷理人,诣道亦复然。gǔ lái qióng lǐ rén,yì dào yì fù rán。
归来束六籍,面北坐九年。guī lái shù liù jí,miàn běi zuò jiǔ nián。

登峄山感怀

湛若水

山阳觅孤桐,孤桐已无树。shān yáng mì gū tóng,gū tóng yǐ wú shù。
虽有千年凤,未知栖泊处。suī yǒu qiān nián fèng,wèi zhī qī pō chù。
琴瑟非爱身,太和没六吕。qín sè fēi ài shēn,tài hé méi liù lǚ。
惟有桐上月,古今自来去。wéi yǒu tóng shàng yuè,gǔ jīn zì lái qù。

登峄山感怀

湛若水

岩花非可爱,爱之在吾心。yán huā fēi kě ài,ài zhī zài wú xīn。
是知真爱处,不在丛花林。shì zhī zhēn ài chù,bù zài cóng huā lín。
爱花无甚浅,采花无甚深。ài huā wú shén qiǎn,cǎi huā wú shén shēn。
问花莫问道,问我深浅吟。wèn huā mò wèn dào,wèn wǒ shēn qiǎn yín。

登峄山感怀

湛若水

颓垣带峄山,门是纪子郭。tuí yuán dài yì shān,mén shì jì zi guō。
有德不在险,胡乃大去国。yǒu dé bù zài xiǎn,hú nǎi dà qù guó。
狐狸穴姬垄,猿鸟悲日落。hú lí xué jī lǒng,yuán niǎo bēi rì luò。
乐极哀忽生,凄风满寥廓。lè jí āi hū shēng,qī fēng mǎn liáo kuò。

题黄中丞公求放心轩

湛若水

崎岖历荆棘,危途度百千。qí qū lì jīng jí,wēi tú dù bǎi qiān。
道遇安崖公,爱我求心篇。dào yù ān yá gōng,ài wǒ qiú xīn piān。
问安为安崖,不答心坦然。wèn ān wèi ān yá,bù dá xīn tǎn rán。
求心不求心,安安无所先。qiú xīn bù qiú xīn,ān ān wú suǒ xiān。
君看石头路,险滑不扶颠。jūn kàn shí tóu lù,xiǎn huá bù fú diān。

送符生士亨还南昌三章

湛若水

十年别子面,千里忆子心。shí nián bié zi miàn,qiān lǐ yì zi xīn。
子心既已见,慰我一何深。zi xīn jì yǐ jiàn,wèi wǒ yī hé shēn。

送符生士亨还南昌三章

湛若水

出门多路岐,行行慎所之。chū mén duō lù qí,xíng xíng shèn suǒ zhī。
古人千里谬,所差在毫厘。gǔ rén qiān lǐ miù,suǒ chà zài háo lí。

送符生士亨还南昌三章

湛若水

江风送子来,新月迎子归。jiāng fēng sòng zi lái,xīn yuè yíng zi guī。
风月同自然,吟弄亦奚为。fēng yuè tóng zì rán,yín nòng yì xī wèi。

题嘉善寺住持僧大智画

湛若水

入山是天樵,出山是人樵。rù shān shì tiān qiáo,chū shān shì rén qiáo。
如何不息担,洗足看溪流。rú hé bù xī dān,xǐ zú kàn xī liú。