古诗词

于赵类庵宗伯宅修会得五言排律二十韵

湛若水

宗伯开文苑,春光际景辰。zōng bó kāi wén yuàn,chūn guāng jì jǐng chén。
吟鞭乘岛兴,谈麈静规尘。yín biān chéng dǎo xīng,tán zhǔ jìng guī chén。
忝窃瀛洲彦,叨陪讲幄臣。tiǎn qiè yíng zhōu yàn,dāo péi jiǎng wò chén。
诗坛寻地主,酒伴尽天人。shī tán xún dì zhǔ,jiǔ bàn jǐn tiān rén。
等作他乡客,犹惭入幕宾。děng zuò tā xiāng kè,yóu cán rù mù bīn。
游从兼吏隐,人物是丝纶。yóu cóng jiān lì yǐn,rén wù shì sī lún。
花意妍堪恨,山容巧作颦。huā yì yán kān hèn,shān róng qiǎo zuò pín。
云行西岳雨,蝶梦上林春。yún xíng xī yuè yǔ,dié mèng shàng lín chūn。
燮理存杯酒,忧虞损绣茵。xiè lǐ cún bēi jiǔ,yōu yú sǔn xiù yīn。
逍遥鸡阜月,寂寞凤台滨。xiāo yáo jī fù yuè,jì mò fèng tái bīn。
潭府初张宴,明公对饮醇。tán fǔ chū zhāng yàn,míng gōng duì yǐn chún。
大羹滋味永,雅咏愫情申。dà gēng zī wèi yǒng,yǎ yǒng sù qíng shēn。
蔼蔼衣冠俊,恢恢笑语亲。ǎi ǎi yī guān jùn,huī huī xiào yǔ qīn。
兰亭无放达,金马更清真。lán tíng wú fàng dá,jīn mǎ gèng qīng zhēn。
咄咄书空札,嚣嚣谢众嚚。duō duō shū kōng zhá,xiāo xiāo xiè zhòng yín。
天心自流运,物态尚悲辛。tiān xīn zì liú yùn,wù tài shàng bēi xīn。
仰阁依珠斗,瞻云恋紫宸。yǎng gé yī zhū dòu,zhān yún liàn zǐ chén。
食芹思有献,投壁恐无因。shí qín sī yǒu xiàn,tóu bì kǒng wú yīn。
盐鼎非公辈,清修报主身。yán dǐng fēi gōng bèi,qīng xiū bào zhǔ shēn。
南溟起大翼,九万谁能驯。nán míng qǐ dà yì,jiǔ wàn shuí néng xùn。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

宿无相寺心期亭

湛若水

无相中间真相在,有期前路是真期。wú xiāng zhōng jiān zhēn xiāng zài,yǒu qī qián lù shì zhēn qī。
有无并作中霄梦,似到羲黄穆穆时。yǒu wú bìng zuò zhōng xiāo mèng,shì dào xī huáng mù mù shí。

书所见

湛若水

急江崩岸群鹅浴,更有群牛来饮之。jí jiāng bēng àn qún é yù,gèng yǒu qún niú lái yǐn zhī。
著足忘机方趾地,不应人自不能知。zhù zú wàng jī fāng zhǐ dì,bù yīng rén zì bù néng zhī。

游齐山

湛若水

华山者了又齐山,始悟山山与性关。huá shān zhě le yòu qí shān,shǐ wù shān shān yǔ xìng guān。
山水若无关涉处,如何山水得怡颜?shān shuǐ ruò wú guān shè chù,rú hé shān shuǐ dé yí yán?

游齐山

湛若水

已度仙桥窥石鼓,上清还在上方头。yǐ dù xiān qiáo kuī shí gǔ,shàng qīng hái zài shàng fāng tóu。
今霄知有来朝否?jīn xiāo zhī yǒu lái cháo fǒu?
胜景应须秉烛游。shèng jǐng yīng xū bǐng zhú yóu。

李阳江心将至安庆

湛若水

李阳河北庆阳城,船到江心水逆行。lǐ yáng hé běi qìng yáng chéng,chuán dào jiāng xīn shuǐ nì xíng。
船头波浪舂天起,船底风雷动地生。chuán tóu bō làng chōng tiān qǐ,chuán dǐ fēng léi dòng dì shēng。

过清溪

湛若水

会华堂起湛公来,多谢明公大手裁。huì huá táng qǐ zhàn gōng lái,duō xiè míng gōng dà shǒu cái。
若谓相公墩岂敢,相公瑞为后贤开。ruò wèi xiāng gōng dūn qǐ gǎn,xiāng gōng ruì wèi hòu xián kāi。

过清溪

湛若水

不记他乡何处乡,湛然亭在水中央。bù jì tā xiāng hé chù xiāng,zhàn rán tíng zài shuǐ zhōng yāng。
蓬湾九曲江流绕,似我思子九回肠。péng wān jiǔ qū jiāng liú rào,shì wǒ sī zi jiǔ huí cháng。

过清溪

湛若水

今人游处古人游,万古清溪只自流。jīn rén yóu chù gǔ rén yóu,wàn gǔ qīng xī zhǐ zì liú。
溪月曾经照太白,太白不见令人愁。xī yuè céng jīng zhào tài bái,tài bái bù jiàn lìng rén chóu。

宿湖口

湛若水

停舟楚尾与吴头,二水滔滔争乱流。tíng zhōu chǔ wěi yǔ wú tóu,èr shuǐ tāo tāo zhēng luàn liú。
却似当年争战地,至今遗怒未曾休。què shì dāng nián zhēng zhàn dì,zhì jīn yí nù wèi céng xiū。

大姑鞋山

湛若水

两姑皆是中流柱,铁作肝肠石化身。liǎng gū jiē shì zhōng liú zhù,tiě zuò gān cháng shí huà shēn。
大姑不知何处去?dà gū bù zhī hé chù qù?
独遗只履示凡人。dú yí zhǐ lǚ shì fán rén。

送杨郡博周君迁河阴掌教

湛若水

河阴白日书一幅,北风吹到江东曲。hé yīn bái rì shū yī fú,běi fēng chuī dào jiāng dōng qū。
独怜区区羁病身,不得送子甘泉麓。dú lián qū qū jī bìng shēn,bù dé sòng zi gān quán lù。

访庐山白鹿洞

湛若水

卅年不见庐山面,依旧庐山似我●。sà nián bù jiàn lú shān miàn,yī jiù lú shān shì wǒ。
驻桨题诗人不见,丹山今在小司徒。zhù jiǎng tí shī rén bù jiàn,dān shān jīn zài xiǎo sī tú。

访庐山白鹿洞

湛若水

山青云白似吾无,似笑头颅非故吾。shān qīng yún bái shì wú wú,shì xiào tóu lú fēi gù wú。
世态日随人事变,山灵何必讶头颅。shì tài rì suí rén shì biàn,shān líng hé bì yà tóu lú。

访庐山白鹿洞

湛若水

甲子题诗入洞扃,山灵于我得无情。jiǎ zi tí shī rù dòng jiōng,shān líng yú wǒ dé wú qíng。
北风浩浩吹云幕,五老欣欣举手迎。běi fēng hào hào chuī yún mù,wǔ lǎo xīn xīn jǔ shǒu yíng。

过十八滩戏作

湛若水

乱石堆江谁主张,因思滟滪可怜伤。luàn shí duī jiāng shuí zhǔ zhāng,yīn sī yàn yù kě lián shāng。
倚蓬不语细思量,好与人家砌屋墙。yǐ péng bù yǔ xì sī liàng,hǎo yǔ rén jiā qì wū qiáng。