古诗词

舟泊梁家庄檃括与应原忠语

湛若水

万物宇宙间,混沦同一气。wàn wù yǔ zhòu jiān,hùn lún tóng yī qì。
充塞与流行,其体实无二。chōng sāi yǔ liú xíng,qí tǐ shí wú èr。
就中有粲然,即一为万理。jiù zhōng yǒu càn rán,jí yī wèi wàn lǐ。
外此以索万,舍身别求臂。wài cǐ yǐ suǒ wàn,shě shēn bié qiú bì。
逝川及鸢鱼,昭昭已明示。shì chuān jí yuān yú,zhāo zhāo yǐ míng shì。
我心苟不蔽,安能出于是。wǒ xīn gǒu bù bì,ān néng chū yú shì。
知止乃有定,动静原非异。zhī zhǐ nǎi yǒu dìng,dòng jìng yuán fēi yì。
见之即浑化,是名为大智。jiàn zhī jí hún huà,shì míng wèi dà zhì。
其次在敬养,敬有为心累。qí cì zài jìng yǎng,jìng yǒu wèi xīn lèi。
勿忘以勿助,其机极简易。wù wàng yǐ wù zhù,qí jī jí jiǎn yì。
嗟彼世间儒,憧憧起私意。jiē bǐ shì jiān rú,chōng chōng qǐ sī yì。
自然本无为,廓之配天地。zì rán běn wú wèi,kuò zhī pèi tiān dì。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

致仕归舟过燕子矶留题刻石

湛若水

初飞锡杖出人间,前度游人今度闲。chū fēi xī zhàng chū rén jiān,qián dù yóu rén jīn dù xián。
中夏劝农曾过此,新秋窈窕题诗还。zhōng xià quàn nóng céng guò cǐ,xīn qiū yǎo tiǎo tí shī hái。

叠韵酬洗奕倩

湛若水

长啸声闻塞两间,纷纷万有到来闲。zhǎng xiào shēng wén sāi liǎng jiān,fēn fēn wàn yǒu dào lái xián。
淹留廿载成何事,空载大江明月还。yān liú niàn zài chéng hé shì,kōng zài dà jiāng míng yuè hái。

再叠韵

湛若水

江阁临江指顾间,江涛卷天江阁闲。jiāng gé lín jiāng zhǐ gù jiān,jiāng tāo juǎn tiān jiāng gé xián。
更有破舟淩万里,也能到岸得生还。gèng yǒu pò zhōu líng wàn lǐ,yě néng dào àn dé shēng hái。

宿借眠庵题壁四首

湛若水

我与名山有夙缘,今宵何宵此借眠。wǒ yǔ míng shān yǒu sù yuán,jīn xiāo hé xiāo cǐ jiè mián。
中天月欲近人语,莫是天上谪来仙。zhōng tiān yuè yù jìn rén yǔ,mò shì tiān shàng zhé lái xiān。

宿借眠庵题壁四首

湛若水

延缘延缘且延缘,百尺空中抱月眠。yán yuán yán yuán qiě yán yuán,bǎi chǐ kōng zhōng bào yuè mián。
一榻未曾分尔我,人间天上只凡仙。yī tà wèi céng fēn ěr wǒ,rén jiān tiān shàng zhǐ fán xiān。

宿借眠庵题壁四首

湛若水

自知凡骨非仙缘,玉佩珊珊聒我眠。zì zhī fán gǔ fēi xiān yuán,yù pèi shān shān guā wǒ mián。
三更月底排云出,尽是蓬莱妙众仙。sān gèng yuè dǐ pái yún chū,jǐn shì péng lái miào zhòng xiān。

宿借眠庵题壁四首

湛若水

一笑人间已了缘,白头随处曲肱眠。yī xiào rén jiān yǐ le yuán,bái tóu suí chù qū gōng mián。
道流火候无消息,忘助闲时不是仙。dào liú huǒ hòu wú xiāo xī,wàng zhù xián shí bù shì xiān。

题张公洞

湛若水

千奇万怪不可睹,混沌死矣谁凿之。qiān qí wàn guài bù kě dǔ,hùn dùn sǐ yǐ shuí záo zhī。
若使公能回造化,不将混合此何为。ruò shǐ gōng néng huí zào huà,bù jiāng hùn hé cǐ hé wèi。

题甘泉精舍

湛若水

山下涓涓石下泉,惟应与尔洗心言。shān xià juān juān shí xià quán,wéi yīng yǔ ěr xǐ xīn yán。
先生已在忘言处,一任滔滔赴大川。xiān shēng yǐ zài wàng yán chù,yī rèn tāo tāo fù dà chuān。

据延祐残碑复名甘泉洞亭曰甘泉亭诗

湛若水

残断摩挲延祐碑,甘泉石下岂人为。cán duàn mó sā yán yòu bēi,gān quán shí xià qǐ rén wèi。
只应题复甘泉洞,笑共山灵一语之。zhǐ yīng tí fù gān quán dòng,xiào gòng shān líng yī yǔ zhī。

巡鹾高侍御崶走三十里顾予浙江驿相信殷勤诗以酬之

湛若水

骢马追寻浙水滨,百年怀抱见谁真。cōng mǎ zhuī xún zhè shuǐ bīn,bǎi nián huái bào jiàn shuí zhēn。
探囊欲报长生药,只恐囊中药未神。tàn náng yù bào zhǎng shēng yào,zhǐ kǒng náng zhōng yào wèi shén。

偶书与武夷宫连道士庆泽

湛若水

擢歌歌罢夜燃灯,烧竹煎茶待我清。zhuó gē gē bà yè rán dēng,shāo zhú jiān chá dài wǒ qīng。
久欲黄冠归一曲,借眠今日得无情。jiǔ yù huáng guān guī yī qū,jiè mián jīn rì dé wú qíng。

再访南岩僧家二首

湛若水

岩里僧禅二十家,岩前春夏万株花。yán lǐ sēng chán èr shí jiā,yán qián chūn xià wàn zhū huā。
岩花落尽僧无□,不道鸦归日又斜。yán huā luò jǐn sēng wú,bù dào yā guī rì yòu xié。

再访南岩僧家二首

湛若水

禅定诸僧终未了,更须长钟作生涯。chán dìng zhū sēng zhōng wèi le,gèng xū zhǎng zhōng zuò shēng yá。
若教心了亦自足,肯羡钟鸣鼎食家。ruò jiào xīn le yì zì zú,kěn xiàn zhōng míng dǐng shí jiā。

登储潭庙临潭水观大树二首

湛若水

十八滩穷十八叹,危途历尽此登临。shí bā tān qióng shí bā tàn,wēi tú lì jǐn cǐ dēng lín。
天地笑歌乃何意,储潭潭水不如深。tiān dì xiào gē nǎi hé yì,chǔ tán tán shuǐ bù rú shēn。