古诗词

仁和李掌教白夫求予赠言白夫尝编燕享乐谱一帙见示故终篇以音乐言

湛若水

白夫广文杰,访我黄金台。bái fū guǎng wén jié,fǎng wǒ huáng jīn tái。
苦意协管律,雅颂釐清吹。kǔ yì xié guǎn lǜ,yǎ sòng lí qīng chuī。
音乐缺已久,闻此喜且疑。yīn lè quē yǐ jiǔ,wén cǐ xǐ qiě yí。
未理金石奏,八音安可裁。wèi lǐ jīn shí zòu,bā yīn ān kě cái。
声本起于无,谁解穷往来。shēng běn qǐ yú wú,shuí jiě qióng wǎng lái。
鱼马诚异类,感应何神哉。yú mǎ chéng yì lèi,gǎn yīng hé shén zāi。
乃知太和气,不谢嶰谷材。nǎi zhī tài hé qì,bù xiè xiè gǔ cái。
圣人假物用,八风谁能回。shèng rén jiǎ wù yòng,bā fēng shuí néng huí。
此可悟神理,当与西山推。cǐ kě wù shén lǐ,dāng yǔ xī shān tuī。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

宿无相寺心期亭

湛若水

无相中间真相在,有期前路是真期。wú xiāng zhōng jiān zhēn xiāng zài,yǒu qī qián lù shì zhēn qī。
有无并作中霄梦,似到羲黄穆穆时。yǒu wú bìng zuò zhōng xiāo mèng,shì dào xī huáng mù mù shí。

书所见

湛若水

急江崩岸群鹅浴,更有群牛来饮之。jí jiāng bēng àn qún é yù,gèng yǒu qún niú lái yǐn zhī。
著足忘机方趾地,不应人自不能知。zhù zú wàng jī fāng zhǐ dì,bù yīng rén zì bù néng zhī。

游齐山

湛若水

华山者了又齐山,始悟山山与性关。huá shān zhě le yòu qí shān,shǐ wù shān shān yǔ xìng guān。
山水若无关涉处,如何山水得怡颜?shān shuǐ ruò wú guān shè chù,rú hé shān shuǐ dé yí yán?

游齐山

湛若水

已度仙桥窥石鼓,上清还在上方头。yǐ dù xiān qiáo kuī shí gǔ,shàng qīng hái zài shàng fāng tóu。
今霄知有来朝否?jīn xiāo zhī yǒu lái cháo fǒu?
胜景应须秉烛游。shèng jǐng yīng xū bǐng zhú yóu。

李阳江心将至安庆

湛若水

李阳河北庆阳城,船到江心水逆行。lǐ yáng hé běi qìng yáng chéng,chuán dào jiāng xīn shuǐ nì xíng。
船头波浪舂天起,船底风雷动地生。chuán tóu bō làng chōng tiān qǐ,chuán dǐ fēng léi dòng dì shēng。

过清溪

湛若水

会华堂起湛公来,多谢明公大手裁。huì huá táng qǐ zhàn gōng lái,duō xiè míng gōng dà shǒu cái。
若谓相公墩岂敢,相公瑞为后贤开。ruò wèi xiāng gōng dūn qǐ gǎn,xiāng gōng ruì wèi hòu xián kāi。

过清溪

湛若水

不记他乡何处乡,湛然亭在水中央。bù jì tā xiāng hé chù xiāng,zhàn rán tíng zài shuǐ zhōng yāng。
蓬湾九曲江流绕,似我思子九回肠。péng wān jiǔ qū jiāng liú rào,shì wǒ sī zi jiǔ huí cháng。

过清溪

湛若水

今人游处古人游,万古清溪只自流。jīn rén yóu chù gǔ rén yóu,wàn gǔ qīng xī zhǐ zì liú。
溪月曾经照太白,太白不见令人愁。xī yuè céng jīng zhào tài bái,tài bái bù jiàn lìng rén chóu。

宿湖口

湛若水

停舟楚尾与吴头,二水滔滔争乱流。tíng zhōu chǔ wěi yǔ wú tóu,èr shuǐ tāo tāo zhēng luàn liú。
却似当年争战地,至今遗怒未曾休。què shì dāng nián zhēng zhàn dì,zhì jīn yí nù wèi céng xiū。

大姑鞋山

湛若水

两姑皆是中流柱,铁作肝肠石化身。liǎng gū jiē shì zhōng liú zhù,tiě zuò gān cháng shí huà shēn。
大姑不知何处去?dà gū bù zhī hé chù qù?
独遗只履示凡人。dú yí zhǐ lǚ shì fán rén。

送杨郡博周君迁河阴掌教

湛若水

河阴白日书一幅,北风吹到江东曲。hé yīn bái rì shū yī fú,běi fēng chuī dào jiāng dōng qū。
独怜区区羁病身,不得送子甘泉麓。dú lián qū qū jī bìng shēn,bù dé sòng zi gān quán lù。

访庐山白鹿洞

湛若水

卅年不见庐山面,依旧庐山似我●。sà nián bù jiàn lú shān miàn,yī jiù lú shān shì wǒ。
驻桨题诗人不见,丹山今在小司徒。zhù jiǎng tí shī rén bù jiàn,dān shān jīn zài xiǎo sī tú。

访庐山白鹿洞

湛若水

山青云白似吾无,似笑头颅非故吾。shān qīng yún bái shì wú wú,shì xiào tóu lú fēi gù wú。
世态日随人事变,山灵何必讶头颅。shì tài rì suí rén shì biàn,shān líng hé bì yà tóu lú。

访庐山白鹿洞

湛若水

甲子题诗入洞扃,山灵于我得无情。jiǎ zi tí shī rù dòng jiōng,shān líng yú wǒ dé wú qíng。
北风浩浩吹云幕,五老欣欣举手迎。běi fēng hào hào chuī yún mù,wǔ lǎo xīn xīn jǔ shǒu yíng。

过十八滩戏作

湛若水

乱石堆江谁主张,因思滟滪可怜伤。luàn shí duī jiāng shuí zhǔ zhāng,yīn sī yàn yù kě lián shāng。
倚蓬不语细思量,好与人家砌屋墙。yǐ péng bù yǔ xì sī liàng,hǎo yǔ rén jiā qì wū qiáng。