古诗词

广德州儒学新建青云楼雅诗

湛若水

高楼何嶙峋,淩空抉青云。gāo lóu hé lín xún,líng kōng jué qīng yún。
云间摘明月,海底见朝昕。yún jiān zhāi míng yuè,hǎi dǐ jiàn cháo xīn。
试问谁栋宇,广德涂使君。shì wèn shuí dòng yǔ,guǎng dé tú shǐ jūn。
嗟尔青云子,洒落来凭栏。jiē ěr qīng yún zi,sǎ luò lái píng lán。
见云不见空,变态倏如神。jiàn yún bù jiàn kōng,biàn tài shū rú shén。
何以倏如神,是神无长存。hé yǐ shū rú shén,shì shén wú zhǎng cún。
无存还大空,如我心清真。wú cún hái dà kōng,rú wǒ xīn qīng zhēn。
肤寸起天末,神尧亦放勋。fū cùn qǐ tiān mò,shén yáo yì fàng xūn。
放勋与清真,可以有无言。fàng xūn yǔ qīng zhēn,kě yǐ yǒu wú yán。
人看云眼青,我见云漠然。rén kàn yún yǎn qīng,wǒ jiàn yún mò rán。
白衣与苍狗,一体相化迁。bái yī yǔ cāng gǒu,yī tǐ xiāng huà qiān。
立谈取卿相,如平步云烟。lì tán qǔ qīng xiāng,rú píng bù yún yān。
楼外不属楼,天上还有天。lóu wài bù shǔ lóu,tiān shàng hái yǒu tiān。
舜禹有天下,所以不与焉。shùn yǔ yǒu tiān xià,suǒ yǐ bù yǔ yān。
立己如己高,何以齐泰巅。lì jǐ rú jǐ gāo,hé yǐ qí tài diān。
以无常观常,常莫为之先。yǐ wú cháng guān cháng,cháng mò wèi zhī xiān。
履危若平地,悠然见参前。lǚ wēi ruò píng dì,yōu rán jiàn cān qián。
寄语青云子,登楼如是观。jì yǔ qīng yún zi,dēng lóu rú shì guān。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

题松泉图为张伯牧中舍

湛若水

松泉之图心外景,何以邮之称我心。sōng quán zhī tú xīn wài jǐng,hé yǐ yóu zhī chēng wǒ xīn。
我心似有松泉在,流地参天万万寻。wǒ xīn shì yǒu sōng quán zài,liú dì cān tiān wàn wàn xún。

赠大鸿胪黄斋王先生

湛若水

五色云中瑞日光,朝朝休命对宣扬。wǔ sè yún zhōng ruì rì guāng,cháo cháo xiū mìng duì xuān yáng。
长摇青佩窥青锁,玉韵亲承拱玉皇。zhǎng yáo qīng pèi kuī qīng suǒ,yù yùn qīn chéng gǒng yù huáng。

于刘子所见白鹿山人蔡君诗戏作

湛若水

白鹿山人白眼多,胸中垒磈柰君何。bái lù shān rén bái yǎn duō,xiōng zhōng lěi wěi nài jūn hé。
昨宵梦语阳明月,又共天台月底歌。zuó xiāo mèng yǔ yáng míng yuè,yòu gòng tiān tái yuè dǐ gē。

金陵八咏

湛若水

颇忆南观牛首山,献花天女佩珊珊。pǒ yì nán guān niú shǒu shān,xiàn huā tiān nǚ pèi shān shān。
上方闻钟只欲到,返照入林犹未还。shàng fāng wén zhōng zhǐ yù dào,fǎn zhào rù lín yóu wèi hái。

金陵八咏

湛若水

观音岩高临大流,杨子江深多睡虬。guān yīn yán gāo lín dà liú,yáng zi jiāng shēn duō shuì qiú。
怪景千千如怵目,行人往往欲停舟。guài jǐng qiān qiān rú chù mù,xíng rén wǎng wǎng yù tíng zhōu。

金陵八咏

湛若水

杉云窈窕作深洞,灵谷人传谷有灵。shān yún yǎo tiǎo zuò shēn dòng,líng gǔ rén chuán gǔ yǒu líng。
移带飞泉佛力大,可能说法鬼神听。yí dài fēi quán fú lì dà,kě néng shuō fǎ guǐ shén tīng。

金陵八咏

湛若水

白下一台留雨花,天花吹散万人家。bái xià yī tái liú yǔ huā,tiān huā chuī sàn wàn rén jiā。
长江不洗台城恨,纵有清修亦乱华。zhǎng jiāng bù xǐ tái chéng hèn,zòng yǒu qīng xiū yì luàn huá。

金陵八咏

湛若水

我昔与客登东山,谢墩王墩荒草间。wǒ xī yǔ kè dēng dōng shān,xiè dūn wáng dūn huāng cǎo jiān。
无端更说争墩事,新法如何得解颜。wú duān gèng shuō zhēng dūn shì,xīn fǎ rú hé dé jiě yán。

金陵八咏

湛若水

清人爱杀梅花水,水弄梅花清杀人。qīng rén ài shā méi huā shuǐ,shuǐ nòng méi huā qīng shā rén。
我有清诗传不尽,更凭雪月写精神。wǒ yǒu qīng shī chuán bù jǐn,gèng píng xuě yuè xiě jīng shén。

金陵八咏

湛若水

清凉清凉吾爱之,直欲结托清心脾。qīng liáng qīng liáng wú ài zhī,zhí yù jié tuō qīng xīn pí。
救火事忙胜执热,兰膏自焚谁自悲。jiù huǒ shì máng shèng zhí rè,lán gāo zì fén shuí zì bēi。

金陵八咏

湛若水

蒋山鸡埠跨城隅,双瞰成均汇后湖。jiǎng shān jī bù kuà chéng yú,shuāng kàn chéng jūn huì hòu hú。
忠节卞公同庙食,昭明文艺亦知无。zhōng jié biàn gōng tóng miào shí,zhāo míng wén yì yì zhī wú。

金陵后八咏

湛若水

王气金陵定有无,瓜分鼎分皆霸图。wáng qì jīn líng dìng yǒu wú,guā fēn dǐng fēn jiē bà tú。
普天全付高皇烈,无论南都与北都。pǔ tiān quán fù gāo huáng liè,wú lùn nán dōu yǔ běi dōu。

金陵后八咏

湛若水

高皇不北意何如,文祖燕都控虏胡。gāo huáng bù běi yì hé rú,wén zǔ yàn dōu kòng lǔ hú。
高倚天山施裂决,风雷迅急百蛮呼。gāo yǐ tiān shān shī liè jué,fēng léi xùn jí bǎi mán hū。

金陵后八咏

湛若水

万水朝宗来海门,居然仰受万方尊。wàn shuǐ cháo zōng lái hǎi mén,jū rán yǎng shòu wàn fāng zūn。
除凶刷耻今皇祖,未许唐宗谩拟伦。chú xiōng shuā chǐ jīn huáng zǔ,wèi xǔ táng zōng mán nǐ lún。

金陵后八咏

湛若水

冶城山下朝天宫,万岁巍然殿顶中。yě chéng shān xià cháo tiān gōng,wàn suì wēi rán diàn dǐng zhōng。
不以朝天南受贺,南宫西面义何从。bù yǐ cháo tiān nán shòu hè,nán gōng xī miàn yì hé cóng。