古诗词

贺沈氏二母双寿

湛若水

沈生情事久未伸,衷曲区区难向人。shěn shēng qíng shì jiǔ wèi shēn,zhōng qū qū qū nán xiàng rén。
襁褓命者麟台君,守斋仲父为后昆。qiǎng bǎo mìng zhě lín tái jūn,shǒu zhāi zhòng fù wèi hòu kūn。
本生离怀未离乳,所后鞠之应甚仁。běn shēng lí huái wèi lí rǔ,suǒ hòu jū zhī yīng shén rén。
一母生之一母成,爱根天性俱天经。yī mǔ shēng zhī yī mǔ chéng,ài gēn tiān xìng jù tiān jīng。
王母孀居七十零,手和熊胆学业精。wáng mǔ shuāng jū qī shí líng,shǒu hé xióng dǎn xué yè jīng。
帝推所自锡恩荣,表与令尹为式矜。dì tuī suǒ zì xī ēn róng,biǎo yǔ lìng yǐn wèi shì jīn。
许母劬劳裂肺腑,生男不获食男报。xǔ mǔ qú láo liè fèi fǔ,shēng nán bù huò shí nán bào。
但知祖命为尊严,不谓终惭矍相圃。dàn zhī zǔ mìng wèi zūn yán,bù wèi zhōng cán jué xiāng pǔ。
只今垂垂八十龄,私恩耿耿负中抱。zhǐ jīn chuí chuí bā shí líng,sī ēn gěng gěng fù zhōng bào。
秋春之杪双萱秀,寿盏斑衣随左右。qiū chūn zhī miǎo shuāng xuān xiù,shòu zhǎn bān yī suí zuǒ yòu。
三月花光照寿筵,三秋寿域花更妍。sān yuè huā guāng zhào shòu yán,sān qiū shòu yù huā gèng yán。
二母欢心一子尽,移治移忠皆性分。èr mǔ huān xīn yī zi jǐn,yí zhì yí zhōng jiē xìng fēn。
当今圣明重孝理,两宫并寿因心起。dāng jīn shèng míng zhòng xiào lǐ,liǎng gōng bìng shòu yīn xīn qǐ。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

秋怀三首寄王庐陵阳明子

湛若水

封书寄燕雁,雁不过衡阳。fēng shū jì yàn yàn,yàn bù guò héng yáng。
封书寄江鱼,鱼沉江水长。fēng shū jì jiāng yú,yú chén jiāng shuǐ zhǎng。
江水亦有竭,封书永不灭。jiāng shuǐ yì yǒu jié,fēng shū yǒng bù miè。
耿耿无由宣,心绪自中结。gěng gěng wú yóu xuān,xīn xù zì zhōng jié。

漱石二首

湛若水

涧水何泠泠,涧石何磷磷。jiàn shuǐ hé líng líng,jiàn shí hé lín lín。
漱之欲奚为,石苔自无尘。shù zhī yù xī wèi,shí tái zì wú chén。
安得石上泉,漱我耳中喧。ān dé shí shàng quán,shù wǒ ěr zhōng xuān。

漱石二首

湛若水

涧水漱幽石,漱之何太勤。jiàn shuǐ shù yōu shí,shù zhī hé tài qín。
幽石本贞白,粲粲无缁磷。yōu shí běn zhēn bái,càn càn wú zī lín。
安得山下泉,漱我胸中尘。ān dé shān xià quán,shù wǒ xiōng zhōng chén。

湛若水

群雀下啄泥,仰唤竹间侣。qún què xià zhuó ní,yǎng huàn zhú jiān lǚ。
竹亦有嘉实,若为相赠许。zhú yì yǒu jiā shí,ruò wèi xiāng zèng xǔ。

冥鹏

湛若水

冥鹏将图南,去以六月息。míng péng jiāng tú nán,qù yǐ liù yuè xī。
试问何太迟,物以久而积。shì wèn hé tài chí,wù yǐ jiǔ ér jī。
冥鹏起扶摇,九万一朝极。míng péng qǐ fú yáo,jiǔ wàn yī cháo jí。
试问何太速,风积有馀力。shì wèn hé tài sù,fēng jī yǒu yú lì。
嗟彼蜩鴳徒,枪榆聊自适。jiē bǐ tiáo yàn tú,qiāng yú liáo zì shì。
枪榆不崇朝,孰辨垂天翼。qiāng yú bù chóng cháo,shú biàn chuí tiān yì。

送林君信节推之台州

湛若水

秋高天宇空,河汉净如澄。qiū gāo tiān yǔ kōng,hé hàn jìng rú chéng。
月华皓无际,亭亭照子行。yuè huá hào wú jì,tíng tíng zhào zi xíng。
凉风起天末,金石为之鸣。liáng fēng qǐ tiān mò,jīn shí wèi zhī míng。
回薄西山岑,摇摇吹客旌。huí báo xī shān cén,yáo yáo chuī kè jīng。
风以比君清,月以比君明。fēng yǐ bǐ jūn qīng,yuè yǐ bǐ jūn míng。
清飙频远播,明照无遗情。qīng biāo pín yuǎn bō,míng zhào wú yí qíng。

赠王德徵户曹谪官之肇庆驿丞

湛若水

卞和献荆璞,言尽继以泪。biàn hé xiàn jīng pú,yán jǐn jì yǐ lèi。
虽以三刖足,于心曾不悔。suī yǐ sān yuè zú,yú xīn céng bù huǐ。
岂不知保身,徒以识为累。qǐ bù zhī bǎo shēn,tú yǐ shí wèi lèi。
楚国有大宝,弃之如瓦块。chǔ guó yǒu dà bǎo,qì zhī rú wǎ kuài。
何况以暗投,按剑或相待。hé kuàng yǐ àn tóu,àn jiàn huò xiāng dài。
大易贵藏器,龙蛇亦何害。dà yì guì cáng qì,lóng shé yì hé hài。

壬申二月七日出京驻通州有怀

湛若水

秉节降金台,徘徊瞻斗杓。bǐng jié jiàng jīn tái,pái huái zhān dòu biāo。
斗杓东回旋,北极终不摇。dòu biāo dōng huí xuán,běi jí zhōng bù yáo。
下直长安西,三二骨肉交。xià zhí zhǎng ān xī,sān èr gǔ ròu jiāo。
骨肉谁忍割,矧此多危途。gǔ ròu shuí rěn gē,shěn cǐ duō wēi tú。
含凄感悲风,羞作儿女号。hán qī gǎn bēi fēng,xiū zuò ér nǚ hào。
长弧射天狼,拥彗扫旄头。zhǎng hú shè tiān láng,yōng huì sǎo máo tóu。
日月会中天,聚首是何朝。rì yuè huì zhōng tiān,jù shǒu shì hé cháo。
各自养时晦,慎言思寡尤。gè zì yǎng shí huì,shèn yán sī guǎ yóu。

双松颂通州王彦声侍御行台

湛若水

松枝何太高,高可撑青天。sōng zhī hé tài gāo,gāo kě chēng qīng tiān。
松根何太深,深可彻黄泉。sōng gēn hé tài shēn,shēn kě chè huáng quán。
松叶何太繁,繁可庇颠连。sōng yè hé tài fán,fán kě bì diān lián。
高以比君节,繁以比君仁。gāo yǐ bǐ jūn jié,fán yǐ bǐ jūn rén。
深以比君智,宜续甘棠编。shēn yǐ bǐ jūn zhì,yí xù gān táng biān。
呜呼如此树,宜种君堂前。wū hū rú cǐ shù,yí zhǒng jūn táng qián。

德州吟

湛若水

南风起浩荡,吹我德州航。nán fēng qǐ hào dàng,chuī wǒ dé zhōu háng。
黄尘翳白日,白日无辉光。huáng chén yì bái rì,bái rì wú huī guāng。
顺逆固有数,风伯亦何伤。shùn nì gù yǒu shù,fēng bó yì hé shāng。

德州吟

湛若水

大风起南冥,吹我德州旗。dà fēng qǐ nán míng,chuī wǒ dé zhōu qí。
霾云蔽白日,白日无光辉。mái yún bì bái rì,bái rì wú guāng huī。
阴晴固有定,丰隆亦奚为。yīn qíng gù yǒu dìng,fēng lóng yì xī wèi。

舟泊梁家庄檃括与应原忠语

湛若水

万物宇宙间,混沦同一气。wàn wù yǔ zhòu jiān,hùn lún tóng yī qì。
充塞与流行,其体实无二。chōng sāi yǔ liú xíng,qí tǐ shí wú èr。
就中有粲然,即一为万理。jiù zhōng yǒu càn rán,jí yī wèi wàn lǐ。
外此以索万,舍身别求臂。wài cǐ yǐ suǒ wàn,shě shēn bié qiú bì。
逝川及鸢鱼,昭昭已明示。shì chuān jí yuān yú,zhāo zhāo yǐ míng shì。
我心苟不蔽,安能出于是。wǒ xīn gǒu bù bì,ān néng chū yú shì。
知止乃有定,动静原非异。zhī zhǐ nǎi yǒu dìng,dòng jìng yuán fēi yì。
见之即浑化,是名为大智。jiàn zhī jí hún huà,shì míng wèi dà zhì。
其次在敬养,敬有为心累。qí cì zài jìng yǎng,jìng yǒu wèi xīn lèi。
勿忘以勿助,其机极简易。wù wàng yǐ wù zhù,qí jī jí jiǎn yì。
嗟彼世间儒,憧憧起私意。jiē bǐ shì jiān rú,chōng chōng qǐ sī yì。
自然本无为,廓之配天地。zì rán běn wú wèi,kuò zhī pèi tiān dì。

临清吟

湛若水

壬申仲春尾,问道临清流。rén shēn zhòng chūn wěi,wèn dào lín qīng liú。
寒泉汲短绠,新草弥荒洲。hán quán jí duǎn gěng,xīn cǎo mí huāng zhōu。
去鸟历微霭,焉知光景遒。qù niǎo lì wēi ǎi,yān zhī guāng jǐng qiú。
感物发长叹,云日令人愁。gǎn wù fā zhǎng tàn,yún rì lìng rén chóu。
群公递倾盖,所语皆兵筹。qún gōng dì qīng gài,suǒ yǔ jiē bīng chóu。
折冲在千里,虎噬犹未休。zhé chōng zài qiān lǐ,hǔ shì yóu wèi xiū。
如闻复内向,独抱杞人忧。rú wén fù nèi xiàng,dú bào qǐ rén yōu。
安得汉骠骑,一鼓清神州。ān dé hàn biāo qí,yī gǔ qīng shén zhōu。

太湖二章东洙

湛若水

刺船过东洙,东洙风景奇。cì chuán guò dōng zhū,dōng zhū fēng jǐng qí。
莫打东洙水,惊我白鸥飞。mò dǎ dōng zhū shuǐ,jīng wǒ bái ōu fēi。
白鸥飞尚可,翠柳鸣黄鹂。bái ōu fēi shàng kě,cuì liǔ míng huáng lí。

太湖二章东洙

湛若水

刺船过西崦,西崦风光幽。cì chuán guò xī yān,xī yān fēng guāng yōu。
莫唾西崦石,渐近太湖头。mò tuò xī yān shí,jiàn jìn tài hú tóu。
太湖烟波阔,洞庭渺难收。tài hú yān bō kuò,dòng tíng miǎo nán shōu。