古诗词

粤峰歌赠鸿胪梁君禹范

湛若水

粤峰积翠中天浮,下看南极南海流。yuè fēng jī cuì zhōng tiān fú,xià kàn nán jí nán hǎi liú。
手摩空青摘明月,超然更上五层楼。shǒu mó kōng qīng zhāi míng yuè,chāo rán gèng shàng wǔ céng lóu。
丈夫立身崇德亦如此,临深为高窃所耻,一善成名止自止。zhàng fū lì shēn chóng dé yì rú cǐ,lín shēn wèi gāo qiè suǒ chǐ,yī shàn chéng míng zhǐ zì zhǐ。
太山顶上不属太山,老夫自力以告诸贤。tài shān dǐng shàng bù shǔ tài shān,lǎo fū zì lì yǐ gào zhū xián。
粤峰梁子听吾言,君有大笔大如椽,都城大笔谁拟伦。yuè fēng liáng zi tīng wú yán,jūn yǒu dà bǐ dà rú chuán,dōu chéng dà bǐ shuí nǐ lún。
正笔正心非小技,扩此正心天地位。zhèng bǐ zhèng xīn fēi xiǎo jì,kuò cǐ zhèng xīn tiān dì wèi。
天地之位何以云然,俯仰高卑健顺方圆在一字。tiān dì zhī wèi hé yǐ yún rán,fǔ yǎng gāo bēi jiàn shùn fāng yuán zài yī zì。
一字一画即一心,只此是学程伯子。yī zì yī huà jí yī xīn,zhǐ cǐ shì xué chéng bó zi。
墨雨浮云点太空,尽在梁君一目中。mò yǔ fú yún diǎn tài kōng,jǐn zài liáng jūn yī mù zhōng。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

次韵姚泽山侍御江门钧台之作因以赠别二首

湛若水

孤鸾操罢千山暮,独屿空馀一老吟。gū luán cāo bà qiān shān mù,dú yǔ kōng yú yī lǎo yín。
留与钓台无限意,铁江江水不如深。liú yǔ diào tái wú xiàn yì,tiě jiāng jiāng shuǐ bù rú shēn。

次韵姚泽山侍御江门钧台之作因以赠别二首

湛若水

无事持竿八十年,有人炼石补天穿。wú shì chí gān bā shí nián,yǒu rén liàn shí bǔ tiān chuān。
登台不尽相思处,望断停云踏藓钱。dēng tái bù jǐn xiāng sī chù,wàng duàn tíng yún tà xiǎn qián。

还宿罗浮用前韵二首

湛若水

三时病里妨幽事,万仞峰头恣朗吟。sān shí bìng lǐ fáng yōu shì,wàn rèn fēng tóu zì lǎng yín。
处处鸟啼芳树里,千千石转白云深。chù chù niǎo tí fāng shù lǐ,qiān qiān shí zhuǎn bái yún shēn。

还宿罗浮用前韵二首

湛若水

大舜深山茹草年,荣公带索无衣穿。dà shùn shēn shān rú cǎo nián,róng gōng dài suǒ wú yī chuān。
携家定遂庞公计,旧买烟霞不费钱。xié jiā dìng suì páng gōng jì,jiù mǎi yān xiá bù fèi qián。

以建古冚山代券付曾我山唯卿进士收管

湛若水

建古山深吾对关,住城正在碧云间。jiàn gǔ shān shēn wú duì guān,zhù chéng zhèng zài bì yún jiān。
亦知曾子传忠孝,割与云山与我山。yì zhī céng zi chuán zhōng xiào,gē yǔ yún shān yǔ wǒ shān。

次大学士方樵翁用濂溪韵开金牛洞之作三首

湛若水

喜为名山添好人,万重云水自由身。xǐ wèi míng shān tiān hǎo rén,wàn zhòng yún shuǐ zì yóu shēn。
世间梦尽都知幻,只有元初一念真。shì jiān mèng jǐn dōu zhī huàn,zhǐ yǒu yuán chū yī niàn zhēn。

次大学士方樵翁用濂溪韵开金牛洞之作三首

湛若水

江山由我不由人,由我方为自在身。jiāng shān yóu wǒ bù yóu rén,yóu wǒ fāng wèi zì zài shēn。
高处振衣还洗耳,落花啼鸟尽天真。gāo chù zhèn yī hái xǐ ěr,luò huā tí niǎo jǐn tiān zhēn。

次大学士方樵翁用濂溪韵开金牛洞之作三首

湛若水

且免攒眉对俗人,青山为枕云为身。qiě miǎn zǎn méi duì sú rén,qīng shān wèi zhěn yún wèi shēn。
这回便得从吾乐,事事从吾事事真。zhè huí biàn dé cóng wú lè,shì shì cóng wú shì shì zhēn。

登飞云顶用濂溪韵三首

湛若水

何其帝允乞馀年,有分天教作地仙。hé qí dì yǔn qǐ yú nián,yǒu fēn tiān jiào zuò dì xiān。
绝境未穷心未死,诸天之外有诸天。jué jìng wèi qióng xīn wèi sǐ,zhū tiān zhī wài yǒu zhū tiān。

登飞云顶用濂溪韵三首

湛若水

丹方传得已多年,未脱凡胎骨未仙。dān fāng chuán dé yǐ duō nián,wèi tuō fán tāi gǔ wèi xiān。
末路偶逢仙侣话,相期直入无穷天。mò lù ǒu féng xiān lǚ huà,xiāng qī zhí rù wú qióng tiān。

登飞云顶用濂溪韵三首

湛若水

自笑衰翁八十年,飞云顶上访群仙。zì xiào shuāi wēng bā shí nián,fēi yún dǐng shàng fǎng qún xiān。
天风吹衣白日暮,两手捉笠行中天。tiān fēng chuī yī bái rì mù,liǎng shǒu zhuō lì xíng zhōng tiān。

甲辰八月九日自西樵发南岳舟十二夜泊清远东林寺作

湛若水

东林寺傍看月眠,月光水色浑同天。dōng lín sì bàng kàn yuè mián,yuè guāng shuǐ sè hún tóng tiān。
此时好景说不得,不是吾心未发前。cǐ shí hǎo jǐng shuō bù dé,bù shì wú xīn wèi fā qián。

十三日午游登清远峡飞来寺

湛若水

归时曾憩半云亭,屈指于今越几星。guī shí céng qì bàn yún tíng,qū zhǐ yú jīn yuè jǐ xīng。
重到肃容看老树,人传此树阅人灵。zhòng dào sù róng kàn lǎo shù,rén chuán cǐ shù yuè rén líng。

过大庙峡有感

湛若水

文敏曾祛太庙祠,一时祛去广人疑。wén mǐn céng qū tài miào cí,yī shí qū qù guǎng rén yí。
如今妖怪寰区满,争得斯人一扫之。rú jīn yāo guài huán qū mǎn,zhēng dé sī rén yī sǎo zhī。

阻风宿峡中

湛若水

波心怪石波涛生,万斛之舟不敢行。bō xīn guài shí bō tāo shēng,wàn hú zhī zhōu bù gǎn xíng。
系舟寂寂惊风怒,伏枕漫漫听雨声。xì zhōu jì jì jīng fēng nù,fú zhěn màn màn tīng yǔ shēng。