古诗词

吊崖辞

湛若水

悲宇宙之无穷兮,而生人之多艰。bēi yǔ zhòu zhī wú qióng xī,ér shēng rén zhī duō jiān。
慨兴亡之交迭兮,而天运好常还。kǎi xīng wáng zhī jiāo dié xī,ér tiān yùn hǎo cháng hái。
奕举措之垣舛兮,一子以之乱盘。yì jǔ cuò zhī yuán chuǎn xī,yī zi yǐ zhī luàn pán。
惟岳王之死忠死其所也,惜在军之君命犹执义之罔坚也。wéi yuè wáng zhī sǐ zhōng sǐ qí suǒ yě,xī zài jūn zhī jūn mìng yóu zhí yì zhī wǎng jiān yě。
何有宋之忠厚兮,而辗转亡于海堧也。hé yǒu sòng zhī zhōng hòu xī,ér niǎn zhuǎn wáng yú hǎi ruán yě。
自古莫不有丧兮,繄独使百世有馀叹也。zì gǔ mò bù yǒu sàng xī,yī dú shǐ bǎi shì yǒu yú tàn yě。
惟国君之死社稷兮,何逐逐极地而穷天也。wéi guó jūn zhī sǐ shè jì xī,hé zhú zhú jí dì ér qióng tiān yě。
胡群公之忠耿耿以蹇蹇兮,不能济主于艰难也。hú qún gōng zhī zhōng gěng gěng yǐ jiǎn jiǎn xī,bù néng jì zhǔ yú jiān nán yě。
岂大运之既去而莫留兮,人胜而天则然也。qǐ dà yùn zhī jì qù ér mò liú xī,rén shèng ér tiān zé rán yě。
彼胡元之诚夷兮,昧此三恪而舍旃存宋祀于崖之一丸也。bǐ hú yuán zhī chéng yí xī,mèi cǐ sān kè ér shě zhān cún sòng sì yú yá zhī yī wán yě。
宜国祚之不昌兮,嘻猗哉繄我明之表大忠而显慈元也。yí guó zuò zhī bù chāng xī,xī yī zāi yī wǒ míng zhī biǎo dà zhōng ér xiǎn cí yuán yě。
揭日月而中天兮,扶纲常于既颠也。jiē rì yuè ér zhōng tiān xī,fú gāng cháng yú jì diān yě。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

赠钟君斑田宪副之广右

湛若水

海内几家三世好,广文令祖况同年。hǎi nèi jǐ jiā sān shì hǎo,guǎng wén lìng zǔ kuàng tóng nián。
叔参蓄木不肯用,历扬中外发斑田。shū cān xù mù bù kěn yòng,lì yáng zhōng wài fā bān tián。

送刘生象龙行

湛若水

博施济众唐虞病,枯槁焉能活辙鳞。bó shī jì zhòng táng yú bìng,kū gǎo yān néng huó zhé lín。
满载空言无水菽,飞书留馆两候仁。mǎn zài kōng yán wú shuǐ shū,fēi shū liú guǎn liǎng hòu rén。

题翁东白别号

湛若水

邻翁能爱东方白,喜忆通宵海底明。lín wēng néng ài dōng fāng bái,xǐ yì tōng xiāo hǎi dǐ míng。
祝融夜见浮金晕,玉色祥云捧日精。zhù róng yè jiàn fú jīn yūn,yù sè xiáng yún pěng rì jīng。

读冬官卢冠岩兴国生祠碑

湛若水

岿然屹立此何为,先有民间口作碑。kuī rán yì lì cǐ hé wèi,xiān yǒu mín jiān kǒu zuò bēi。
百世循良谁续传,青天白日照生祠。bǎi shì xún liáng shuí xù chuán,qīng tiān bái rì zhào shēng cí。

续得蒋道林书付鹑野来者颇异之欲条答病未能小诗书扇代启三首

湛若水

毁誉存亡破两关,超然自在出人寰。huǐ yù cún wáng pò liǎng guān,chāo rán zì zài chū rén huán。
耄期觅我身无见,得失从谁作往还。mào qī mì wǒ shēn wú jiàn,dé shī cóng shuí zuò wǎng hái。

续得蒋道林书付鹑野来者颇异之欲条答病未能小诗书扇代启三首

湛若水

道大难容吾岂敢,和光瓦合讵吾情。dào dà nán róng wú qǐ gǎn,hé guāng wǎ hé jù wú qíng。
孔孟共憎乡愿媚,乡评中半是中行。kǒng mèng gòng zēng xiāng yuàn mèi,xiāng píng zhōng bàn shì zhōng xíng。

续得蒋道林书付鹑野来者颇异之欲条答病未能小诗书扇代启三首

湛若水

大圣方人犹不暇,日乾夕惕法天行。dà shèng fāng rén yóu bù xiá,rì qián xī tì fǎ tiān xíng。
老婆老去心能切,口耳劳劳只送迎。lǎo pó lǎo qù xīn néng qiè,kǒu ěr láo láo zhǐ sòng yíng。

小诗代启通谢南北祝寿诸贤

湛若水

定超六合到生生,贤哲三千祝永龄。dìng chāo liù hé dào shēng shēng,xián zhé sān qiān zhù yǒng líng。
短世息存吾守一,乾坤不管共清宁。duǎn shì xī cún wú shǒu yī,qián kūn bù guǎn gòng qīng níng。

寄何前溪

湛若水

前溪之外是前川,傍柳寻花我宿缘。qián xī zhī wài shì qián chuān,bàng liǔ xún huā wǒ sù yuán。
天与不忘公德处,昏期通变有曾孙。tiān yǔ bù wàng gōng dé chù,hūn qī tōng biàn yǒu céng sūn。

题扇寄何上舍

湛若水

何曾二子游杨辈,霜雪青霞候我门。hé céng èr zi yóu yáng bèi,shuāng xuě qīng xiá hòu wǒ mén。
可是行云无定迹,东风招手白云端。kě shì xíng yún wú dìng jì,dōng fēng zhāo shǒu bái yún duān。

走笔谢邓念斋太守惠佳荔

湛若水

荔枝三百坡翁啖,四百笼来何太多。lì zhī sān bǎi pō wēng dàn,sì bǎi lóng lái hé tài duō。
颗颗念翁二百遍,白云还写谢公歌。kē kē niàn wēng èr bǎi biàn,bái yún hái xiě xiè gōng gē。

谢江右陈医昭送五品妙丹

湛若水

禺山过我坭丸子,分惠医身五品丹。yú shān guò wǒ ní wán zi,fēn huì yī shēn wǔ pǐn dān。
我有医心丹未试,凭君传播到人寰。wǒ yǒu yī xīn dān wèi shì,píng jūn chuán bō dào rén huán。

访刘秋卿梅国书院

湛若水

楼外堂前沼引溪,楼中充栋青云齐。lóu wài táng qián zhǎo yǐn xī,lóu zhōng chōng dòng qīng yún qí。
半年恭默开群藉,学礼无穷但学诗。bàn nián gōng mò kāi qún jí,xué lǐ wú qióng dàn xué shī。

长江杂咏十一首大胜关

湛若水

驻桨燃灯大胜关,此关人道是天关。zhù jiǎng rán dēng dà shèng guān,cǐ guān rén dào shì tiān guān。
胜心已化江流远,超出人间第一关。shèng xīn yǐ huà jiāng liú yuǎn,chāo chū rén jiān dì yī guān。

长江杂咏十一首大胜关

湛若水

九山翠色入云齐,一角青天为尔低。jiǔ shān cuì sè rù yún qí,yī jiǎo qīng tiān wèi ěr dī。
即欲拨云问天路,云深天路恐无蹊。jí yù bō yún wèn tiān lù,yún shēn tiān lù kǒng wú qī。