古诗词

题无诸庙壁

王恭

野庙大江干,萧萧树色寒。yě miào dà jiāng gàn,xiāo xiāo shù sè hán。
断碑荒草没,画壁古苔乾。duàn bēi huāng cǎo méi,huà bì gǔ tái qián。
龙去春潮在,?鸣海月残。lóng qù chūn cháo zài,míng hǎi yuè cán。
英雄那可问,东逝更漫漫。yīng xióng nà kě wèn,dōng shì gèng màn màn。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

高凉梁惟正爱日堂

王恭

来日短短去日多,百龄悠悠易蹉跎。lái rì duǎn duǎn qù rì duō,bǎi líng yōu yōu yì cuō tuó。
事亲不可得而久,日短心长知奈何。shì qīn bù kě dé ér jiǔ,rì duǎn xīn zhǎng zhī nài hé。
帘前白日闲来度,强半光阴夜中去。lián qián bái rì xián lái dù,qiáng bàn guāng yīn yè zhōng qù。
长日须教十二时,时时好在承颜处。zhǎng rì xū jiào shí èr shí,shí shí hǎo zài chéng yán chù。
游宦因兹想故乡,铜鱼山色对高凉。yóu huàn yīn zī xiǎng gù xiāng,tóng yú shān sè duì gāo liáng。
家临电白城头树,走马别来凡几霜。jiā lín diàn bái chéng tóu shù,zǒu mǎ bié lái fán jǐ shuāng。
忆昨西台著绣衣,今为花县亦忘机。yì zuó xī tái zhù xiù yī,jīn wèi huā xiàn yì wàng jī。
寥寥廨宇秋灯下,海阔天遥有梦归。liáo liáo xiè yǔ qiū dēng xià,hǎi kuò tiān yáo yǒu mèng guī。

海上逢陈生

王恭

陈生拜揖当路岐,未道姓名那得知。chén shēng bài yī dāng lù qí,wèi dào xìng míng nà dé zhī。
别离不觉二十载,倏忽相逢如有期。bié lí bù jué èr shí zài,shū hū xiāng féng rú yǒu qī。
忆子年才十五六,负笈朝朝向予读。yì zi nián cái shí wǔ liù,fù jí cháo cháo xiàng yǔ dú。
我今须鬓已皤然,子亦形容过半宿。wǒ jīn xū bìn yǐ pó rán,zi yì xíng róng guò bàn sù。
别路萧条霜正深,无钱沽酒又分襟。bié lù xiāo tiáo shuāng zhèng shēn,wú qián gū jiǔ yòu fēn jīn。
到家若见平生友,为我殷勤达远心。dào jiā ruò jiàn píng shēng yǒu,wèi wǒ yīn qín dá yuǎn xīn。

宪从事新宁陈氏归隐卷

王恭

识子何太迟,谁家见颜色。shí zi hé tài chí,shuí jiā jiàn yán sè。
胡瓶臈酒介轩楼,红烛离堂孔彰席。hú píng là jiǔ jiè xuān lóu,hóng zhú lí táng kǒng zhāng xí。
忆昨见君毛骨奇,白面虬须秀两眉。yì zuó jiàn jūn máo gǔ qí,bái miàn qiú xū xiù liǎng méi。
九苞凤羽朝阳日,百鍊鱼肠出匣时。jiǔ bāo fèng yǔ cháo yáng rì,bǎi liàn yú cháng chū xiá shí。
清署淹留凡几载,百司共喜文无害。qīng shǔ yān liú fán jǐ zài,bǎi sī gòng xǐ wén wú hài。
何意翻捐从事衫,到家偏著斑斓彩。hé yì fān juān cóng shì shān,dào jiā piān zhù bān lán cǎi。
阶下红萱映白茆,活鳞香稻遍山庖。jiē xià hóng xuān yìng bái máo,huó lín xiāng dào biàn shān páo。
帘前肆伍淩霜竹,借与慈乌来作巢。lián qián sì wǔ líng shuāng zhú,jiè yǔ cí wū lái zuò cháo。
莫言村西一丘壑,小山松桂长如昨。mò yán cūn xī yī qiū hè,xiǎo shān sōng guì zhǎng rú zuó。
心远能教地自偏,何必庐阜天台有猿鹤。xīn yuǎn néng jiào dì zì piān,hé bì lú fù tiān tái yǒu yuán hè。

书新宁高鲁仲心远堂

王恭

门外有人事,门里无俗声。mén wài yǒu rén shì,mén lǐ wú sú shēng。
超然心境静,邈尔尘虑清。chāo rán xīn jìng jìng,miǎo ěr chén lǜ qīng。
宛如林下安禅客,身寄蒲团意空寂。wǎn rú lín xià ān chán kè,shēn jì pú tuán yì kōng jì。
又如仙客味丹经,玄牝门中澹而嘿。yòu rú xiān kè wèi dān jīng,xuán pìn mén zhōng dàn ér hēi。
有时拂几独鸣琴,希声忽度缁帷林。yǒu shí fú jǐ dú míng qín,xī shēng hū dù zī wéi lín。
猗兰掩抑东归思,沂泗春波千丈深。yī lán yǎn yì dōng guī sī,yí sì chūn bō qiān zhàng shēn。
横经只在闲堂里,浩荡真源了无际。héng jīng zhǐ zài xián táng lǐ,hào dàng zhēn yuán le wú jì。
卧想羲皇轩后时,坐梦无怀葛天氏。wò xiǎng xī huáng xuān hòu shí,zuò mèng wú huái gé tiān shì。
松桂青青半占山,泮林多暇日应还。sōng guì qīng qīng bàn zhàn shān,pàn lín duō xiá rì yīng hái。
谁知一片灵台曲,更在孤云杳霭间。shuí zhī yī piàn líng tái qū,gèng zài gū yún yǎo ǎi jiān。

王克刚碧萝山房

王恭

醉樵醉樵家何处,垂萝拂窗泉绕户。zuì qiáo zuì qiáo jiā hé chù,chuí luó fú chuāng quán rào hù。
屋头万万翠微峰,巷口千千石楠树。wū tóu wàn wàn cuì wēi fēng,xiàng kǒu qiān qiān shí nán shù。
寂寂垂萝翳古松,萦烟摆月又丰茸。jì jì chuí luó yì gǔ sōng,yíng yān bǎi yuè yòu fēng rōng。
花飞晚榻僧同坐,叶作秋衣手自缝。huā fēi wǎn tà sēng tóng zuò,yè zuò qiū yī shǒu zì fèng。
山人直是幽栖惯,来往红尘亦萧散。shān rén zhí shì yōu qī guàn,lái wǎng hóng chén yì xiāo sàn。
采樵时少醉时多,在泮日长归日短。cǎi qiáo shí shǎo zuì shí duō,zài pàn rì zhǎng guī rì duǎn。
归去山中百虑消,芭蕉叶长蕨初苗。guī qù shān zhōng bǎi lǜ xiāo,bā jiāo yè zhǎng jué chū miáo。
狸香玉面时登馔,酒熟黄精屡洗瓢。lí xiāng yù miàn shí dēng zhuàn,jiǔ shú huáng jīng lǚ xǐ piáo。
草书逸兴如涛涌,满城见者神皆竦。cǎo shū yì xīng rú tāo yǒng,mǎn chéng jiàn zhě shén jiē sǒng。
铁限年来踏又穿,霜毫岁久埋成冢。tiě xiàn nián lái tà yòu chuān,shuāng háo suì jiǔ mái chéng zhǒng。
羡尔幽居对绿萝,青云高兴近如何。xiàn ěr yōu jū duì lǜ luó,qīng yún gāo xīng jìn rú hé。
还将墨客龙门画,来觅皆山樵者歌。hái jiāng mò kè lóng mén huà,lái mì jiē shān qiáo zhě gē。

书梅江陈汝畴家藏古画

王恭

吴丝半幅无全缕,越树淮云楚天雨。wú sī bàn fú wú quán lǚ,yuè shù huái yún chǔ tiān yǔ。
兵燹流传不记年,丹青漫灭空存古。bīng xiǎn liú chuán bù jì nián,dān qīng màn miè kōng cún gǔ。
绝壁连峰窈窕间,剑门迢递对荆关。jué bì lián fēng yǎo tiǎo jiān,jiàn mén tiáo dì duì jīng guān。
疏钟远火褒斜谷,落叶秋风子午山。shū zhōng yuǎn huǒ bāo xié gǔ,luò yè qiū fēng zi wǔ shān。
西游去去羁尘绶,草衣笋笠今何有。xī yóu qù qù jī chén shòu,cǎo yī sǔn lì jīn hé yǒu。
箕山不见弃瓢人,渭曲难逢钓鱼叟。jī shān bù jiàn qì piáo rén,wèi qū nán féng diào yú sǒu。
君家父子爱林丘,静里乾坤不著愁。jūn jiā fù zi ài lín qiū,jìng lǐ qián kūn bù zhù chóu。
南塘耕毕闲看画,醉倚千金水上楼。nán táng gēng bì xián kàn huà,zuì yǐ qiān jīn shuǐ shàng lóu。

书黄士杰来清亭

王恭

太常东来凡几峰,仙山独削金芙蓉。tài cháng dōng lái fán jǐ fēng,xiān shān dú xuē jīn fú róng。
君家作亭此山下,坐听秋声连万松。jūn jiā zuò tíng cǐ shān xià,zuò tīng qiū shēng lián wàn sōng。
仙床石室垂萝畔,何限清晖落飞幔。xiān chuáng shí shì chuí luó pàn,hé xiàn qīng huī luò fēi màn。
北阙青云梦里闲,西山爽气朝来满。běi quē qīng yún mèng lǐ xián,xī shān shuǎng qì cháo lái mǎn。
少饮翻能学醉翁,草玄何必似杨雄。shǎo yǐn fān néng xué zuì wēng,cǎo xuán hé bì shì yáng xióng。
讨论未悟天人理,啸傲还将麋鹿同。tǎo lùn wèi wù tiān rén lǐ,xiào ào hái jiāng mí lù tóng。
玉堂争识傅岩子,簿领香名亦如此。yù táng zhēng shí fù yán zi,bù lǐng xiāng míng yì rú cǐ。
君有灵台一片清,来时不在清晖里。jūn yǒu líng tái yī piàn qīng,lái shí bù zài qīng huī lǐ。

为林中州书棠梨白头

王恭

有鸟有鸟头雪白、羽离披,一雄啾啾挟两雌。yǒu niǎo yǒu niǎo tóu xuě bái yǔ lí pī,yī xióng jiū jiū xié liǎng cí。
高飞畏弹射,栖宿不分离。gāo fēi wèi dàn shè,qī sù bù fēn lí。
山果熟时无苦饥,哂彼炎州翠,杀身徒尔为。shān guǒ shú shí wú kǔ jī,shěn bǐ yán zhōu cuì,shā shēn tú ěr wèi。
何如此鸟之智如愚痴,老向林泉谁得窥。hé rú cǐ niǎo zhī zhì rú yú chī,lǎo xiàng lín quán shuí dé kuī。
棠梨结子竹花谢,春去秋来同一枝。táng lí jié zi zhú huā xiè,chūn qù qiū lái tóng yī zhī。

高凉梁惟正贤妇歌

王恭

君不见铜鱼山高崒嵂,蜿蜒下有龙湫窟。jūn bù jiàn tóng yú shān gāo zú lǜ,wān yán xià yǒu lóng jiǎo kū。
神秀清泠杳蔼中,散落谁家作英物。shén xiù qīng líng yǎo ǎi zhōng,sàn luò shuí jiā zuò yīng wù。
清门女大初嫁夫。qīng mén nǚ dà chū jià fū。
射中金屏与梦符。shè zhōng jīn píng yǔ mèng fú。
勉郎也似乐羊妇,怀节偏同曹大家。miǎn láng yě shì lè yáng fù,huái jié piān tóng cáo dà jiā。
郎骑骢马西台客,妾向空闺侍姑侧。láng qí cōng mǎ xī tái kè,qiè xiàng kōng guī shì gū cè。
朝吟刘向列女篇,夜诵曾参孝经策。cháo yín liú xiàng liè nǚ piān,yè sòng céng cān xiào jīng cè。
愿为王雎不顾情,愿夫天路受恩荣。yuàn wèi wáng jū bù gù qíng,yuàn fū tiān lù shòu ēn róng。
铜鱼山崩海水竭,世上应磨贤妇名。tóng yú shān bēng hǎi shuǐ jié,shì shàng yīng mó xián fù míng。

奉题清远伯水墨图中写松竹梅

王恭

君不见徂徕峰顶秋涛作,琅琊台上天声落。jūn bù jiàn cú lái fēng dǐng qiū tāo zuò,láng yá tái shàng tiān shēng luò。
君不见黄陵庙前千万枝,楚云湘雨青离离。jūn bù jiàn huáng líng miào qián qiān wàn zhī,chǔ yún xiāng yǔ qīng lí lí。
不知何树临寒水,冷蕊空香拂征骑。bù zhī hé shù lín hán shuǐ,lěng ruǐ kōng xiāng fú zhēng qí。
乍逐吴歌曲里残,又向边人笛中起。zhà zhú wú gē qū lǐ cán,yòu xiàng biān rén dí zhōng qǐ。
君侯受钺下闽藩,草木还沾雨露恩。jūn hóu shòu yuè xià mǐn fān,cǎo mù hái zhān yǔ lù ēn。
山中亦有淩霜柏,思向侯门深托根。shān zhōng yì yǒu líng shuāng bǎi,sī xiàng hóu mén shēn tuō gēn。

题龙虎将军凤阳童公思亲卷

王恭

将军少年论五兵,刀头几岁成功名。jiāng jūn shǎo nián lùn wǔ bīng,dāo tóu jǐ suì chéng gōng míng。
腰悬鹊印行分阃,令严虎帐居专城。yāo xuán què yìn xíng fēn kǔn,lìng yán hǔ zhàng jū zhuān chéng。
望乡更在云飞处,思亲梦绕临濠树。wàng xiāng gèng zài yún fēi chù,sī qīn mèng rào lín háo shù。
羽檄星流恐后期,彩衣日远那能顾。yǔ xí xīng liú kǒng hòu qī,cǎi yī rì yuǎn nà néng gù。
忆昨鸣珂出帝京,一门兄弟被恩荣。yì zuó míng kē chū dì jīng,yī mén xiōng dì bèi ēn róng。
谁知略地攻城手,偏动瞻云陟屺情。shuí zhī lüè dì gōng chéng shǒu,piān dòng zhān yún zhì qǐ qíng。
上流浇酒三军醉,半菽饥分苦留意。shàng liú jiāo jiǔ sān jūn zuì,bàn shū jī fēn kǔ liú yì。
应嫌食子徒徇名,却笑辞亲空啮臂。yīng xián shí zi tú xùn míng,què xiào cí qīn kōng niè bì。
南镇闽川胜玉关,唯将忠节慰慈颜。nán zhèn mǐn chuān shèng yù guān,wéi jiāng zhōng jié wèi cí yán。
由来葵藿倾心处,只在春晖寸草间。yóu lái kuí huò qīng xīn chù,zhǐ zài chūn huī cùn cǎo jiān。

题剑溪上人坐禅卷

王恭

释子安禅何处山,镡津溪上薜萝间。shì zi ān chán hé chù shān,chán jīn xī shàng bì luó jiān。
身将鹤畔松同古,心与岩头云共闲。shēn jiāng hè pàn sōng tóng gǔ,xīn yǔ yán tóu yún gòng xián。
九峰禅观通云月,百六滩声广长舌。jiǔ fēng chán guān tōng yún yuè,bǎi liù tān shēng guǎng zhǎng shé。
翠竹黄花总是禅,西来直指何言说。cuì zhú huáng huā zǒng shì chán,xī lái zhí zhǐ hé yán shuō。
磨砖作镜无光彩,刻舟求剑知何在。mó zhuān zuò jìng wú guāng cǎi,kè zhōu qiú jiàn zhī hé zài。
吾乡兄弟刹那间,若问江湖三十载。wú xiāng xiōng dì shā nà jiān,ruò wèn jiāng hú sān shí zài。
戒刀禅尺与蒲团,定里休将色相看。jiè dāo chán chǐ yǔ pú tuán,dìng lǐ xiū jiāng sè xiāng kàn。
直教铁铸脊梁骨,不用安禅禅自安。zhí jiào tiě zhù jí liáng gǔ,bù yòng ān chán chán zì ān。

西昌邓奉使安泰堂

王恭

楚国多秀士,邓君如凤凰。chǔ guó duō xiù shì,dèng jūn rú fèng huáng。
刷毛霄汉上,览德岐山阳。shuā máo xiāo hàn shàng,lǎn dé qí shān yáng。
君家文献犹存古,安泰堂中如乐土。jūn jiā wén xiàn yóu cún gǔ,ān tài táng zhōng rú lè tǔ。
开帘时听九江潮,酌酒晴看五峰雨。kāi lián shí tīng jiǔ jiāng cháo,zhuó jiǔ qíng kàn wǔ fēng yǔ。
散帙断弦绝世情,坐来心地自然平。sàn zhì duàn xián jué shì qíng,zuò lái xīn dì zì rán píng。
夫人堂上无愁色,稚子阶前同笑声。fū rén táng shàng wú chóu sè,zhì zi jiē qián tóng xiào shēng。
东城南陌何凄断,绿野平泉也凋换。dōng chéng nán mò hé qī duàn,lǜ yě píng quán yě diāo huàn。
三湘窜逐怨江蓠,万里羁危对秋雁。sān xiāng cuàn zhú yuàn jiāng lí,wàn lǐ jī wēi duì qiū yàn。
此际问君谁似君,日高犹卧半床云。cǐ jì wèn jūn shuí shì jūn,rì gāo yóu wò bàn chuáng yún。
只言永结烟霞想,何意今随鹓鹭群。zhǐ yán yǒng jié yān xiá xiǎng,hé yì jīn suí yuān lù qún。
使车到处争迎送,乳酒青丝白银瓮。shǐ chē dào chù zhēng yíng sòng,rǔ jiǔ qīng sī bái yín wèng。
西上金门自此升,山中茆屋空多梦。xī shàng jīn mén zì cǐ shēng,shān zhōng máo wū kōng duō mèng。

送郑居仁以楷书赴召

王恭

尔家山房多柿叶,架上床头饶古帖。ěr jiā shān fáng duō shì yè,jià shàng chuáng tóu ráo gǔ tiē。
柳骨颜筋手屡摹,王廙钟繇每精猎。liǔ gǔ yán jīn shǒu lǚ mó,wáng yì zhōng yáo měi jīng liè。
兔园挟策几经秋,不见将名干五侯。tù yuán xié cè jǐ jīng qiū,bù jiàn jiāng míng gàn wǔ hóu。
一瓢只谓山中隐,匹马那堪西上游。yī piáo zhǐ wèi shān zhōng yǐn,pǐ mǎ nà kān xī shàng yóu。
河桥酒幔青青草,祖帐离歌满官道。hé qiáo jiǔ màn qīng qīng cǎo,zǔ zhàng lí gē mǎn guān dào。
行箧春衣莫畏贫,上将权门与君好。xíng qiè chūn yī mò wèi pín,shàng jiāng quán mén yǔ jūn hǎo。
高阁阴阴绕凤池,紫花鸾绫光陆离。gāo gé yīn yīn rào fèng chí,zǐ huā luán líng guāng lù lí。
擅场点笔须经意,莫比家林醉墨时。shàn chǎng diǎn bǐ xū jīng yì,mò bǐ jiā lín zuì mò shí。

书林景时墨竹二首其一

王恭

水墨扫金错,每惜柯丹丘。shuǐ mò sǎo jīn cuò,měi xī kē dān qiū。
鹘兔互起落,复爱文湖州。gǔ tù hù qǐ luò,fù ài wén hú zhōu。
吴兴老人已仙去,纷纷作者谁能悟。wú xīng lǎo rén yǐ xiān qù,fēn fēn zuò zhě shuí néng wù。
石室流芳何处寻,壶丘羽客心偏苦。shí shì liú fāng hé chù xún,hú qiū yǔ kè xīn piān kǔ。
虚白子,通仙灵,三湘雨色闲青青。xū bái zi,tōng xiān líng,sān xiāng yǔ sè xián qīng qīng。
皆山樵人酒半醒,晚风吹梦秋冥冥。jiē shān qiáo rén jiǔ bàn xǐng,wǎn fēng chuī mèng qiū míng míng。
明朝飞上君山去,一曲璚箫龙为听。míng cháo fēi shàng jūn shān qù,yī qū qióng xiāo lóng wèi tīng。