古诗词

夏夜曲

王恭

初月照回廊,鸣珰出洞房。chū yuè zhào huí láng,míng dāng chū dòng fáng。
竹清残暑气,荷泛小池香。zhú qīng cán shǔ qì,hé fàn xiǎo chí xiāng。
雪腕宫罗润,云鬟夜玉凉。xuě wàn gōng luó rùn,yún huán yè yù liáng。
庭前有梧叶,早晚落银床。tíng qián yǒu wú yè,zǎo wǎn luò yín chuáng。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

为陈必宗题高漫士山水

王恭

水墨不求似,意在丹青表。shuǐ mò bù qiú shì,yì zài dān qīng biǎo。
前朝独数僧匡然,后有方壶可同调。qián cháo dú shù sēng kuāng rán,hòu yǒu fāng hú kě tóng diào。
龙门此日发天机,挥霍霜毫亦神妙。lóng mén cǐ rì fā tiān jī,huī huò shuāng háo yì shén miào。
遥林积水湛清晖,金削芙蓉连翠微,中有白云朝暮飞。yáo lín jī shuǐ zhàn qīng huī,jīn xuē fú róng lián cuì wēi,zhōng yǒu bái yún cháo mù fēi。
云飞尽逐青山去,山灵笑谢红锦衣。yún fēi jǐn zhú qīng shān qù,shān líng xiào xiè hóng jǐn yī。
主人原是幽栖者,乔木苍苍此山下。zhǔ rén yuán shì yōu qī zhě,qiáo mù cāng cāng cǐ shān xià。
我亦沧波淡荡人,醉里闲寻有声画。wǒ yì cāng bō dàn dàng rén,zuì lǐ xián xún yǒu shēng huà。

为陈必尚题山水图

王恭

太常积飞翠,朝夕侵我庐。tài cháng jī fēi cuì,cháo xī qīn wǒ lú。
严公湖上水,色映灵台虚。yán gōng hú shàng shuǐ,sè yìng líng tái xū。
雁峰屋上三山峭,散帙鸣琴亦高妙。yàn fēng wū shàng sān shān qiào,sàn zhì míng qín yì gāo miào。
半榻闲云鹤梦醒,一帘初日藤花笑。bàn tà xián yún hè mèng xǐng,yī lián chū rì téng huā xiào。
顾余性癖爱清晖,终日相过尽醉归。gù yú xìng pǐ ài qīng huī,zhōng rì xiāng guò jǐn zuì guī。
几度离家声别调,何时恩许卸朝衣。jǐ dù lí jiā shēng bié diào,hé shí ēn xǔ xiè cháo yī。
黄花九月高楼酒,无那明朝又分手。huáng huā jiǔ yuè gāo lóu jiǔ,wú nà míng cháo yòu fēn shǒu。
座中应感去年人,马上空攀未霜柳。zuò zhōng yīng gǎn qù nián rén,mǎ shàng kōng pān wèi shuāng liǔ。
酌酒看山兴暂同,君家兄弟气如虹。zhuó jiǔ kàn shān xīng zàn tóng,jūn jiā xiōng dì qì rú hóng。
萍踪自愧无南北,聊寄相思水墨中。píng zōng zì kuì wú nán běi,liáo jì xiāng sī shuǐ mò zhōng。

题高漫士为周仲器作黄山书室图

王恭

海上见空翠,黄山积扶舆。hǎi shàng jiàn kōng cuì,huáng shān jī fú yú。
连林结幽构,中有千卷书。lián lín jié yōu gòu,zhōng yǒu qiān juǎn shū。
白日但垂帷,抱琴常晏如。bái rì dàn chuí wéi,bào qín cháng yàn rú。
何必邺侯家,于焉董生庐。hé bì yè hóu jiā,yú yān dǒng shēng lú。
有时岩际书声起,天籁泠泠拂流水。yǒu shí yán jì shū shēng qǐ,tiān lài líng líng fú liú shuǐ。
清响遥传野衲禅,馀音半落鲛人耳。qīng xiǎng yáo chuán yě nà chán,yú yīn bàn luò jiāo rén ěr。
芸草春香静掩门,河汾洙泗共谁论。yún cǎo chūn xiāng jìng yǎn mén,hé fén zhū sì gòng shuí lùn。
闲将活水澄心镜,向人大笑翻忘言。xián jiāng huó shuǐ chéng xīn jìng,xiàng rén dà xiào fān wàng yán。
翰林墨客拈双笔,挥霍新图兴偏逸。hàn lín mò kè niān shuāng bǐ,huī huò xīn tú xīng piān yì。
寒松满屋疑有声,白云卷帘怕飞出。hán sōng mǎn wū yí yǒu shēng,bái yún juǎn lián pà fēi chū。
轩佩追随入泮林,玉堂天路五云深。xuān pèi zhuī suí rù pàn lín,yù táng tiān lù wǔ yún shēn。
白头为尔伸长句,直是渔樵一片心。bái tóu wèi ěr shēn zhǎng jù,zhí shì yú qiáo yī piàn xīn。

赋得幔亭峰送人之建上

王恭

鹤岑戛然开洞门,仙翁骑龙宴曾孙。hè cén jiá rán kāi dòng mén,xiān wēng qí lóng yàn céng sūn。
曾孙大醉仙翁别,木魅鲛童吊溪月。céng sūn dà zuì xiān wēng bié,mù mèi jiāo tóng diào xī yuè。
葛花蒙蒙簝竹荒,石云紫蕨参差凉。gé huā méng méng liáo zhú huāng,shí yún zǐ jué cān chà liáng。
银湾逗帆啸苍突,玉函千年蜕金骨。yín wān dòu fān xiào cāng tū,yù hán qiān nián tuì jīn gǔ。
峰头药草九节香,胡麻作饭与君尝,待君骑鱼还故乡。fēng tóu yào cǎo jiǔ jié xiāng,hú má zuò fàn yǔ jūn cháng,dài jūn qí yú hái gù xiāng。

题侯明府河阳满县花卷

王恭

君不见河阳潘郎花作县,茏葱千树行人羡。jūn bù jiàn hé yáng pān láng huā zuò xiàn,lóng cōng qiān shù xíng rén xiàn。
县南县北正花开,二月三月花如霰。xiàn nán xiàn běi zhèng huā kāi,èr yuè sān yuè huā rú xiàn。
拄笏香浮按牍清,摇鞭色映宫袍茜。zhǔ hù xiāng fú àn dú qīng,yáo biān sè yìng gōng páo qiàn。
看君为政应不烦,还如桃李竟无言。kàn jūn wèi zhèng yīng bù fán,hái rú táo lǐ jìng wú yán。
成阴共借阳和力,结实都含雨露恩。chéng yīn gòng jiè yáng hé lì,jié shí dōu hán yǔ lù ēn。
莎庭吏散心如水,山鸟舍花下厅事。shā tíng lì sàn xīn rú shuǐ,shān niǎo shě huā xià tīng shì。
花底时闻宓贱琴,花边或驻王乔履。huā dǐ shí wén mì jiàn qín,huā biān huò zhù wáng qiáo lǚ。
前年玉斧将绣衣,胆落金吾铁面威。qián nián yù fǔ jiāng xiù yī,dǎn luò jīn wú tiě miàn wēi。
今年复把郎官笔,可怜铜墨生光辉。jīn nián fù bǎ láng guān bǐ,kě lián tóng mò shēng guāng huī。
河阳只爱芳菲色,未胜君家曾种得。hé yáng zhǐ ài fāng fēi sè,wèi shèng jūn jiā céng zhǒng dé。
春风早食金琅玕,岁寒莫负淩霜柏。chūn fēng zǎo shí jīn láng gān,suì hán mò fù líng shuāng bǎi。

美朱嶙为仲弟诉冤

王恭

北门天霜秋草衰,南山桂树青连枝。běi mén tiān shuāng qiū cǎo shuāi,nán shān guì shù qīng lián zhī。
鹡鸰低飞声正悲,弟急难兮兄痛之。jí líng dī fēi shēng zhèng bēi,dì jí nán xī xiōng tòng zhī。
边头军帖严有期,将作辽阳征戍儿。biān tóu jūn tiē yán yǒu qī,jiāng zuò liáo yáng zhēng shù ér。
阿兄含冤摧两眉,誓将生死长相随。ā xiōng hán yuān cuī liǎng méi,shì jiāng shēng sǐ zhǎng xiāng suí。
天门九重龙虎威,逞鳞猛须谁敢窥。tiān mén jiǔ zhòng lóng hǔ wēi,chěng lín měng xū shuí gǎn kuī。
以额扣阍天始知,天始知,事还白,不使全家隶兵籍。yǐ é kòu hūn tiān shǐ zhī,tiān shǐ zhī,shì hái bái,bù shǐ quán jiā lì bīng jí。
君不见同胞纷纷日相訾,行义之人乃如此。jūn bù jiàn tóng bāo fēn fēn rì xiāng zī,xíng yì zhī rén nǎi rú cǐ。

为郑可久题漫士画

王恭

龙门画史多神墨,纷纷见者谁能识。lóng mén huà shǐ duō shén mò,fēn fēn jiàn zhě shuí néng shí。
自从走马入鸾坡,片纸人间求不得。zì cóng zǒu mǎ rù luán pō,piàn zhǐ rén jiān qiú bù dé。
高堂素壁洒林泉,王屋嵩丘远岫连。gāo táng sù bì sǎ lín quán,wáng wū sōng qiū yuǎn xiù lián。
对榻长飞洞庭雨,开檐欲放苍梧烟。duì tà zhǎng fēi dòng tíng yǔ,kāi yán yù fàng cāng wú yān。
玉融才子中林士,脱落尘机爱山水。yù róng cái zi zhōng lín shì,tuō luò chén jī ài shān shuǐ。
想是龙门大醉时,挥霍含毫为君起。xiǎng shì lóng mén dà zuì shí,huī huò hán háo wèi jūn qǐ。
猿鹤山中那可招,暂时看画忆渔樵。yuán hè shān zhōng nà kě zhāo,zàn shí kàn huà yì yú qiáo。
长安莫道终南近,自古云林远市朝。zhǎng ān mò dào zhōng nán jìn,zì gǔ yún lín yuǎn shì cháo。

送王借之永嘉训迪

王恭

谷口离歌动行箧,马首西风卷残叶。gǔ kǒu lí gē dòng xíng qiè,mǎ shǒu xī fēng juǎn cán yè。
芹水今看释菜严,棘闱旧睹穿杨捷。qín shuǐ jīn kàn shì cài yán,jí wéi jiù dǔ chuān yáng jié。
东嘉形胜古名州,雁荡峰回浙水秋。dōng jiā xíng shèng gǔ míng zhōu,yàn dàng fēng huí zhè shuǐ qiū。
驿馆莫投菰米饭,山城寒过木绵裘。yì guǎn mò tóu gū mǐ fàn,shān chéng hán guò mù mián qiú。
广文官舍江天里,官暇弹弦聊隐几。guǎng wén guān shě jiāng tiān lǐ,guān xiá dàn xián liáo yǐn jǐ。
抱膝休歌梁父吟,传经且授毛苌义。bào xī xiū gē liáng fù yín,chuán jīng qiě shòu máo cháng yì。
权门要路四时春,念尔官卑禄更贫。quán mén yào lù sì shí chūn,niàn ěr guān bēi lù gèng pín。
闻道此乡多大布,不须遥寄到樵人。wén dào cǐ xiāng duō dà bù,bù xū yáo jì dào qiáo rén。

书少尹陈思孝松庭清晓卷

王恭

官署双松何彩翠,吏散人稀苔满地。guān shǔ shuāng sōng hé cǎi cuì,lì sàn rén xī tái mǎn dì。
独坐松间是阿谁,才子风流太丘裔。dú zuò sōng jiān shì ā shuí,cái zi fēng liú tài qiū yì。
薄晓松枝清露繁,公庭无讼寂无喧。báo xiǎo sōng zhī qīng lù fán,gōng tíng wú sòng jì wú xuān。
常思佐理苏民瘼,不分端居愧主恩。cháng sī zuǒ lǐ sū mín mò,bù fēn duān jū kuì zhǔ ēn。
乃翁倜傥龙头客,曾事先皇佩铜墨。nǎi wēng tì tǎng lóng tóu kè,céng shì xiān huáng pèi tóng mò。
京使争传德政碑,邑人共说郎官泽。jīng shǐ zhēng chuán dé zhèng bēi,yì rén gòng shuō láng guān zé。
枯鱼肆索几何时,倏尔空愁风树悲。kū yú sì suǒ jǐ hé shí,shū ěr kōng chóu fēng shù bēi。
莫言累叶仍州县,九棘三槐应有期。mò yán lèi yè réng zhōu xiàn,jiǔ jí sān huái yīng yǒu qī。

长乐陈士宜三桂堂

王恭

七闽南宋旧繁华,乔木朱门非几家。qī mǐn nán sòng jiù fán huá,qiáo mù zhū mén fēi jǐ jiā。
新宁甲第开三桂,云是中山有妫裔。xīn níng jiǎ dì kāi sān guì,yún shì zhōng shān yǒu guī yì。
拖金跃马绾银章,兄弟蝉联被宠光。tuō jīn yuè mǎ wǎn yín zhāng,xiōng dì chán lián bèi chǒng guāng。
绣箧黄绫官诰重,银勾华扁御书香。xiù qiè huáng líng guān gào zhòng,yín gōu huá biǎn yù shū xiāng。
儒英门对千峰秀,三树蟠根日应厚。rú yīng mén duì qiān fēng xiù,sān shù pán gēn rì yīng hòu。
密色三时绿覆檐,飞霜九月凉侵牖。mì sè sān shí lǜ fù yán,fēi shuāng jiǔ yuè liáng qīn yǒu。
阴阴丘木护泉宫,岁岁云孙尚扫松。yīn yīn qiū mù hù quán gōng,suì suì yún sūn shàng sǎo sōng。
秋菊春兰时祀别,褒衣博带古人同。qiū jú chūn lán shí sì bié,bāo yī bó dài gǔ rén tóng。
故家文献今如此,累叶犹能拾青紫。gù jiā wén xiàn jīn rú cǐ,lèi yè yóu néng shí qīng zǐ。
请君回首赵家陵,大梁落叶秋声里。qǐng jūn huí shǒu zhào jiā líng,dà liáng luò yè qiū shēng lǐ。

陆推府望露思亲卷

王恭

陆侯东胶士,家林西楚乡。lù hóu dōng jiāo shì,jiā lín xī chǔ xiāng。
别来念亲舍,目极孤云翔。bié lái niàn qīn shě,mù jí gū yún xiáng。
孤云飘飘洞庭渚,梦飞不到三湘浦。gū yún piāo piāo dòng tíng zhǔ,mèng fēi bù dào sān xiāng pǔ。
天门西望数峰遥,澧水东流寸心苦。tiān mén xī wàng shù fēng yáo,lǐ shuǐ dōng liú cùn xīn kǔ。
昨日承恩别紫宸,闽州父老候车尘。zuó rì chéng ēn bié zǐ chén,mǐn zhōu fù lǎo hòu chē chén。
争看壁水环林秀,来佐朱幡皂盖臣。zhēng kàn bì shuǐ huán lín xiù,lái zuǒ zhū fān zào gài chén。
莫言束带恒推府,韩琦赵抃多殊遇。mò yán shù dài héng tuī fǔ,hán qí zhào biàn duō shū yù。
三尺探知犴狱情,一帘隔断苞苴路。sān chǐ tàn zhī àn yù qíng,yī lián gé duàn bāo jū lù。
朝朝讯谳不辞烦,名宦由来古所言。cháo cháo xùn yàn bù cí fán,míng huàn yóu lái gǔ suǒ yán。
若待锦衣归省日,夫人含笑问平反。ruò dài jǐn yī guī shěng rì,fū rén hán xiào wèn píng fǎn。

赠新宁陈五处士大初应召

王恭

祖道百壶酒,千人歌送君。zǔ dào bǎi hú jiǔ,qiān rén gē sòng jūn。
玉壶击宝剑,壮气横孤云。yù hú jī bǎo jiàn,zhuàng qì héng gū yún。
玉壶击断歌声作,远海春潮为君落。yù hú jī duàn gē shēng zuò,yuǎn hǎi chūn cháo wèi jūn luò。
别路行看指凤皇,青山不得随猿鹤。bié lù xíng kàn zhǐ fèng huáng,qīng shān bù dé suí yuán hè。
主父西游感慨多,马周辛苦遇常何。zhǔ fù xī yóu gǎn kǎi duō,mǎ zhōu xīn kǔ yù cháng hé。
何如高卧东山顶,一上金门解绿萝。hé rú gāo wò dōng shān dǐng,yī shàng jīn mén jiě lǜ luó。
问君今年几十霜,须眉稍白发半黄。wèn jūn jīn nián jǐ shí shuāng,xū méi shāo bái fā bàn huáng。
长松岁寒起淩厉,良骥老大方腾骧。zhǎng sōng suì hán qǐ líng lì,liáng jì lǎo dà fāng téng xiāng。
龙肿好为苍生出,莫爱丘园长隐逸。lóng zhǒng hǎo wèi cāng shēng chū,mò ài qiū yuán zhǎng yǐn yì。
作县还堪鲁卓齐,为邦尚可龚黄匹。zuò xiàn hái kān lǔ zhuó qí,wèi bāng shàng kě gōng huáng pǐ。
君到皇州春正深,龙池柳色动乡心。jūn dào huáng zhōu chūn zhèng shēn,lóng chí liǔ sè dòng xiāng xīn。
白门酌酒看花醉,青琐闻莺委佩吟。bái mén zhuó jiǔ kàn huā zuì,qīng suǒ wén yīng wěi pèi yín。
同游倏尔皆朱绶,笑我蹉跎空白首。tóng yóu shū ěr jiē zhū shòu,xiào wǒ cuō tuó kōng bái shǒu。
玉堂西掖故人多,相逢为问平安否。yù táng xī yē gù rén duō,xiāng féng wèi wèn píng ān fǒu。

唐主簿陟屺图

王恭

陟彼屺兮何所思,日眷眷兮心不夷。zhì bǐ qǐ xī hé suǒ sī,rì juàn juàn xī xīn bù yí。
望雷阳兮不可见,返余辔兮首中逵。wàng léi yáng xī bù kě jiàn,fǎn yú pèi xī shǒu zhōng kuí。
雷阳一发春无际,浩荡鲸波数千里。léi yáng yī fā chūn wú jì,hào dàng jīng bō shù qiān lǐ。
匹马天涯思故园,夫人堂上悲游子。pǐ mǎ tiān yá sī gù yuán,fū rén táng shàng bēi yóu zi。
子有园林瘴水滨,家人曾浣彩衣尘。zi yǒu yuán lín zhàng shuǐ bīn,jiā rén céng huàn cǎi yī chén。
槟榔花下红谖草,别后纷披几度春。bīn láng huā xià hóng xuān cǎo,bié hòu fēn pī jǐ dù chūn。
自云薄宦沾微禄,梦飞不到雷阳曲。zì yún báo huàn zhān wēi lù,mèng fēi bù dào léi yáng qū。
乞身归养应及时,莫比前人叹风木。qǐ shēn guī yǎng yīng jí shí,mò bǐ qián rén tàn fēng mù。

送闽藩从事吴景从考满赴铨科

王恭

闽藩大府多从事,延陵公子非凡吏。mǐn fān dà fǔ duō cóng shì,yán líng gōng zi fēi fán lì。
簿书八郡览清名,刀笔千人让初试。bù shū bā jùn lǎn qīng míng,dāo bǐ qiān rén ràng chū shì。
南宫今去考功名,迢递河山入帝京。nán gōng jīn qù kǎo gōng míng,tiáo dì hé shān rù dì jīng。
画省堂中拜方伯,丽樵门外别同声。huà shěng táng zhōng bài fāng bó,lì qiáo mén wài bié tóng shēng。
纷纷祖道螺江口,午日蝉声市门柳。fēn fēn zǔ dào luó jiāng kǒu,wǔ rì chán shēng shì mén liǔ。
丹荔高堆玛瑙盘,玉壶满载葡萄酒。dān lì gāo duī mǎ nǎo pán,yù hú mǎn zài pú táo jiǔ。
官船击鼓离歌发,一片炎云海波阔。guān chuán jī gǔ lí gē fā,yī piàn yán yún hǎi bō kuò。
彭蠡惊心楚树秋,白门买笑吴门月。péng lí jīng xīn chǔ shù qiū,bái mén mǎi xiào wú mén yuè。
西游毕竟沐恩多,应与群公接佩珂。xī yóu bì jìng mù ēn duō,yīng yǔ qún gōng jiē pèi kē。
若对韩休高待诏,道予问讯今如何。ruò duì hán xiū gāo dài zhào,dào yǔ wèn xùn jīn rú hé。

龙龛龙集并序

王恭

莲宇最高处,青萝隐丹梯。lián yǔ zuì gāo chù,qīng luó yǐn dān tī。
钟鸣海色动,四壁闻天鸡。zhōng míng hǎi sè dòng,sì bì wén tiān jī。
簝竹苍梧野翠分,石林阴洞未归云。liáo zhú cāng wú yě cuì fēn,shí lín yīn dòng wèi guī yún。
香炉峰小开窗见,水乐声寒隔坐闻。xiāng lú fēng xiǎo kāi chuāng jiàn,shuǐ lè shēng hán gé zuò wén。
回风飒飒吹松栝,落日澄潭见毫发。huí fēng sà sà chuī sōng guā,luò rì chéng tán jiàn háo fā。
龙眠水底呼不醒,千岁寒漦雨苔滑。lóng mián shuǐ dǐ hū bù xǐng,qiān suì hán chí yǔ tái huá。
而我发遐想,兴来随所之。ér wǒ fā xiá xiǎng,xīng lái suí suǒ zhī。
缘云踏鸟道,披荒上天池。yuán yún tà niǎo dào,pī huāng shàng tiān chí。
天池色映黄姑水,手接飞藤洗双耳,鬼谷仙源杳霭间,雁荡天台只如此。tiān chí sè yìng huáng gū shuǐ,shǒu jiē fēi téng xǐ shuāng ěr,guǐ gǔ xiān yuán yǎo ǎi jiān,yàn dàng tiān tái zhǐ rú cǐ。
望海亭中载酒来,石楠花气拂金杯。wàng hǎi tíng zhōng zài jiǔ lái,shí nán huā qì fú jīn bēi。
葛衣醉倒翻经榻,纱帽狂歌施食台。gé yī zuì dào fān jīng tà,shā mào kuáng gē shī shí tái。
龙龛法似心无垢,宴坐禅扉说空有。lóng kān fǎ shì xīn wú gòu,yàn zuò chán fēi shuō kōng yǒu。
玄度难酬支遁词,凿齿曾于道安厚。xuán dù nán chóu zhī dùn cí,záo chǐ céng yú dào ān hòu。
浮梁少尹欲朝天,群从相看惜别筵。fú liáng shǎo yǐn yù cháo tiān,qún cóng xiāng kàn xī bié yán。
遥想五云双阙下。yáo xiǎng wǔ yún shuāng quē xià。
时时飞梦绕林泉。shí shí fēi mèng rào lín quán。