古诗词

翡翠

王恭

羡尔炎州翠,双栖羽翼微。xiàn ěr yán zhōu cuì,shuāng qī yǔ yì wēi。
雨香红玉觜,风扬碧罗衣。yǔ xiāng hóng yù zī,fēng yáng bì luó yī。
避鹘藏深竹,衔鱼上钓矶。bì gǔ cáng shēn zhú,xián yú shàng diào jī。
吴宫矜首饰,莫道网罗稀。wú gōng jīn shǒu shì,mò dào wǎng luó xī。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

澄清歌为闽宪佥孙公赋

王恭

骢马何处来,翩翩下霜台,七闽大道无尘埃。cōng mǎ hé chù lái,piān piān xià shuāng tái,qī mǐn dà dào wú chén āi。
袖中明月连城价,腹里琅玕柱石材。xiù zhōng míng yuè lián chéng jià,fù lǐ láng gān zhù shí cái。
闽山青峨峨,闽水净如练,露冕巡行历州县。mǐn shān qīng é é,mǐn shuǐ jìng rú liàn,lù miǎn xún xíng lì zhōu xiàn。
手持白简绣作衣,胆落金吾铁为面。shǒu chí bái jiǎn xiù zuò yī,dǎn luò jīn wú tiě wèi miàn。
佐理由来有政声,纲纪百粤共澄清。zuǒ lǐ yóu lái yǒu zhèng shēng,gāng jì bǎi yuè gòng chéng qīng。
清如金茎云间之露白,澄似冰壶秋夜之月明。qīng rú jīn jīng yún jiān zhī lù bái,chéng shì bīng hú qiū yè zhī yuè míng。
山亦收其雾,川亦敛其滓,泰阶荧荧悬六星。shān yì shōu qí wù,chuān yì liǎn qí zǐ,tài jiē yíng yíng xuán liù xīng。
秋毫遥遥洞千里,列郡官曹亦如水。qiū háo yáo yáo dòng qiān lǐ,liè jùn guān cáo yì rú shuǐ。
忆昨霜威遍齐鲁,汶阳泰岳沾时雨。yì zuó shuāng wēi biàn qí lǔ,wèn yáng tài yuè zhān shí yǔ。
又持玉节按闽荒,乡心几度梦浔阳。yòu chí yù jié àn mǐn huāng,xiāng xīn jǐ dù mèng xún yáng。
方今天子多殊渥,暂遣遐陬访民瘼。fāng jīn tiān zi duō shū wò,zàn qiǎn xiá zōu fǎng mín mò。
早晚功成列上台,令人更忆孙弘阁。zǎo wǎn gōng chéng liè shàng tái,lìng rén gèng yì sūn hóng gé。

题小米水墨

王恭

寒山深,白云萧萧枫树林。hán shān shēn,bái yún xiāo xiāo fēng shù lín。
岚烟瀑雨生衣簪,绿萝袅袅悬我心。lán yān pù yǔ shēng yī zān,lǜ luó niǎo niǎo xuán wǒ xīn。
灵源中,石齿齿。líng yuán zhōng,shí chǐ chǐ。
散发轻舟弄云水,欲得风飘洗双耳。sàn fā qīng zhōu nòng yún shuǐ,yù dé fēng piāo xǐ shuāng ěr。
茆屋荒冈绝四邻,青林残叶少行人。máo wū huāng gāng jué sì lín,qīng lín cán yè shǎo xíng rén。
苔边僧磬连孤鸟,竹里仙家隔素尘。tái biān sēng qìng lián gū niǎo,zhú lǐ xiān jiā gé sù chén。
布衣未了生平事,愧尔双毫写幽思。bù yī wèi le shēng píng shì,kuì ěr shuāng háo xiě yōu sī。
白头遥想米家风,梦落濡须墨池里。bái tóu yáo xiǎng mǐ jiā fēng,mèng luò rú xū mò chí lǐ。

送郑克复睢阳军

王恭

空山忽鸣鵙,露白秋草寒。kōng shān hū míng jú,lù bái qiū cǎo hán。
离居感物候,况有行路难。lí jū gǎn wù hòu,kuàng yǒu xíng lù nán。
从征睢阳里,饮马黄河水。cóng zhēng suī yáng lǐ,yǐn mǎ huáng hé shuǐ。
孤剑二十年,寸心五千里。gū jiàn èr shí nián,cùn xīn wǔ qiān lǐ。
朅来问乡馆,捧檄仍徵兵,戚戚慈母恋,依依兄弟情。qiè lái wèn xiāng guǎn,pěng xí réng zhēng bīng,qī qī cí mǔ liàn,yī yī xiōng dì qíng。
行当辞复去,悠悠念王程。xíng dāng cí fù qù,yōu yōu niàn wáng chéng。
黄云白雁秋萧索,野水西风汴城郭。huáng yún bái yàn qiū xiāo suǒ,yě shuǐ xī fēng biàn chéng guō。
洛苑初霜赤叶飞,大梁古道黄花落。luò yuàn chū shuāng chì yè fēi,dà liáng gǔ dào huáng huā luò。
戎衣此去勿迟迟,莫向清平叹数奇。róng yī cǐ qù wù chí chí,mò xiàng qīng píng tàn shù qí。
白头好遂还乡计,姜被重欢彩重戏。bái tóu hǎo suì hái xiāng jì,jiāng bèi zhòng huān cǎi zhòng xì。

送林洙之徽州省亲

王恭

去年沙头柳堪折,与尔严君惜离别。qù nián shā tóu liǔ kān zhé,yǔ ěr yán jūn xī lí bié。
今岁沙头复送君,柳条拂面花如雪。jīn suì shā tóu fù sòng jūn,liǔ tiáo fú miàn huā rú xuě。
新安今去问平安,莫叹严君尚冷官。xīn ān jīn qù wèn píng ān,mò tàn yán jūn shàng lěng guān。
胡瑗由来布衣士,郑虔不厌坐毡寒。hú yuàn yóu lái bù yī shì,zhèng qián bù yàn zuò zhān hán。
看君亦是奇男子,白面疏眉有如此。kàn jūn yì shì qí nán zi,bái miàn shū méi yǒu rú cǐ。
怀里琅玕人未知,手中结绿谁堪比。huái lǐ láng gān rén wèi zhī,shǒu zhōng jié lǜ shuí kān bǐ。
别后秋风归未归,他乡应复念慈闱。bié hòu qiū fēng guī wèi guī,tā xiāng yīng fù niàn cí wéi。
经过莫上滕王阁,辛苦须缝莱子衣。jīng guò mò shàng téng wáng gé,xīn kǔ xū fèng lái zi yī。

连江陈氏春晖堂

王恭

谖花媚凉秋,慈竹后霜色。xuān huā mèi liáng qiū,cí zhú hòu shuāng sè。
春草同生雨露荣,寸心莫报阳春泽。chūn cǎo tóng shēng yǔ lù róng,cùn xīn mò bào yáng chūn zé。
以兹感激念春晖,薄俗如君孝养稀。yǐ zī gǎn jī niàn chūn huī,báo sú rú jūn xiào yǎng xī。
三时每供茅容膳,五色都缝莱子衣。sān shí měi gōng máo róng shàn,wǔ sè dōu fèng lái zi yī。
他人朝夕唯甘旨,温凊何曾得亲喜。tā rén cháo xī wéi gān zhǐ,wēn qìng hé céng dé qīn xǐ。
菽水而今不尽欢,萧萧风木徒为尔。shū shuǐ ér jīn bù jǐn huān,xiāo xiāo fēng mù tú wèi ěr。
知君闲门野水滨,青山独树孟家邻。zhī jūn xián mén yě shuǐ bīn,qīng shān dú shù mèng jiā lín。
清时正尔观风教,锡类唯应及里人。qīng shí zhèng ěr guān fēng jiào,xī lèi wéi yīng jí lǐ rén。

书岱峰先墅卷为邑曹掾陈氏作

王恭

岱山连云转林麓,中有山人旧书屋。dài shān lián yún zhuǎn lín lù,zhōng yǒu shān rén jiù shū wū。
春风独树孟家邻,垂萝野鸟愚公谷。chūn fēng dú shù mèng jiā lín,chuí luó yě niǎo yú gōng gǔ。
山人去后馀泉扃,落木寒猿那可听。shān rén qù hòu yú quán jiōng,luò mù hán yuán nà kě tīng。
阶藓犹存故行迹,檐峰不改别来青。jiē xiǎn yóu cún gù xíng jì,yán fēng bù gǎi bié lái qīng。
后人戚戚悲霜露,竟日凄凄感风树。hòu rén qī qī bēi shuāng lù,jìng rì qī qī gǎn fēng shù。
啼鸟空闻返哺声,白云况是关心处。tí niǎo kōng wén fǎn bǔ shēng,bái yún kuàng shì guān xīn chù。
寸禄休嗟名位卑,多才又喜际明时。cùn lù xiū jiē míng wèi bēi,duō cái yòu xǐ jì míng shí。
萧曹事业应须继,林壑光辉会有期。xiāo cáo shì yè yīng xū jì,lín hè guāng huī huì yǒu qī。

题陈沧洲家藏王甥至之山水图

王恭

公乃王郎之舅氏,昔年遣兴沧洲趣。gōng nǎi wáng láng zhī jiù shì,xī nián qiǎn xīng cāng zhōu qù。
白水应同万古心,青山不尽平生意。bái shuǐ yīng tóng wàn gǔ xīn,qīng shān bù jǐn píng shēng yì。
初疑衡霍乱峰回,石廪芙蓉天上开。chū yí héng huò luàn fēng huí,shí lǐn fú róng tiān shàng kāi。
又疑瀑布香炉顶,飞红沓翠空中来。yòu yí pù bù xiāng lú dǐng,fēi hóng dá cuì kōng zhōng lái。
连林杂树纷隈澚,屋头清晖霁人目。lián lín zá shù fēn wēi yu,wū tóu qīng huī jì rén mù。
片片春云带鹤还,淙淙野水流冰绿。piàn piàn chūn yún dài hè hái,cóng cóng yě shuǐ liú bīng lǜ。
云间鸡犬更谁家,云际风泉半落花。yún jiān jī quǎn gèng shuí jiā,yún jì fēng quán bàn luò huā。
回岩积霭天梯小,绝壁悬萝鸟道斜。huí yán jī ǎi tiān tī xiǎo,jué bì xuán luó niǎo dào xié。
白头久叹同声远,临水看山梦犹懒。bái tóu jiǔ tàn tóng shēng yuǎn,lín shuǐ kàn shān mèng yóu lǎn。
濯足矶边月自明,弄琴石上苔应满。zhuó zú jī biān yuè zì míng,nòng qín shí shàng tái yīng mǎn。
不见羊昙四十春,西州云物几回新。bù jiàn yáng tán sì shí chūn,xī zhōu yún wù jǐ huí xīn。
丹青此日堪惆怅,岂必山阳笛里人。dān qīng cǐ rì kān chóu chàng,qǐ bì shān yáng dí lǐ rén。

书渔樵耕牧四画

王恭

扁舟夜唱沧浪曲,朝饭兰皋爨湘竹。biǎn zhōu yè chàng cāng làng qū,cháo fàn lán gāo cuàn xiāng zhú。
垂杨轻拂鲤鱼风,千丈春潭晓未绿。chuí yáng qīng fú lǐ yú fēng,qiān zhàng chūn tán xiǎo wèi lǜ。
日暮双双得紫鳞,渔家生计任长贫。rì mù shuāng shuāng dé zǐ lín,yú jiā shēng jì rèn zhǎng pín。
豪门绮席银丝脍,愧尔渔郎多苦辛。háo mén qǐ xí yín sī kuài,kuì ěr yú láng duō kǔ xīn。

书渔樵耕牧四画

王恭

山人岂是悠悠者,何事樵歌孟诸野。shān rén qǐ shì yōu yōu zhě,hé shì qiáo gē mèng zhū yě。
萧条茆舍住寒村,生小何曾识县门。xiāo tiáo máo shě zhù hán cūn,shēng xiǎo hé céng shí xiàn mén。
东邻作商走风雪,西家为郎叹离别。dōng lín zuò shāng zǒu fēng xuě,xī jiā wèi láng tàn lí bié。
人生未必胜樵夫,朝朝暮暮对妻孥。rén shēng wèi bì shèng qiáo fū,cháo cháo mù mù duì qī nú。

书渔樵耕牧四画

王恭

石田新雨苔花碧,禾黍秋香百馀石。shí tián xīn yǔ tái huā bì,hé shǔ qiū xiāng bǎi yú shí。
谁教酿作瓮头春,醉里看山了残帙。shuí jiào niàng zuò wèng tóu chūn,zuì lǐ kàn shān le cán zhì。
读书何必问时清,纵有荒年莫废耕。dú shū hé bì wèn shí qīng,zòng yǒu huāng nián mò fèi gēng。
鹿门精舍青山里,春去秋来无宦情。lù mén jīng shě qīng shān lǐ,chūn qù qiū lái wú huàn qíng。

书渔樵耕牧四画

王恭

耕童生小无所知,惯骑牛背度晴陂。gēng tóng shēng xiǎo wú suǒ zhī,guàn qí niú bèi dù qíng bēi。
横吹紫竹无宫调,笑杀五陵游侠儿。héng chuī zǐ zhú wú gōng diào,xiào shā wǔ líng yóu xiá ér。
荒林野水凉萧瑟,山叶吹霜鸟边落。huāng lín yě shuǐ liáng xiāo sè,shān yè chuī shuāng niǎo biān luò。
信陵坟上草青青,几见残碑砺牛角。xìn líng fén shàng cǎo qīng qīng,jǐ jiàn cán bēi lì niú jiǎo。

屿南林公谷寿自号云外道人上清方壶为写茂林云外图索余题其上

王恭

屿南山水新宁少,况是君家茂林妙。yǔ nán shān shuǐ xīn níng shǎo,kuàng shì jūn jiā mào lín miào。
林间潇洒薜萝衣,双舄飘然淩翠微。lín jiān xiāo sǎ bì luó yī,shuāng xì piāo rán líng cuì wēi。
连岚过雨看城黛,片片云来度沧海。lián lán guò yǔ kàn chéng dài,piàn piàn yún lái dù cāng hǎi。
谁识孤云是此心,此心更在孤云外。shuí shí gū yún shì cǐ xīn,cǐ xīn gèng zài gū yún wài。
萧散无心任去来,因风几度到瑶台。xiāo sàn wú xīn rèn qù lái,yīn fēng jǐ dù dào yáo tái。
暝随西顶龙飞去,晴带空江鹤共回。míng suí xī dǐng lóng fēi qù,qíng dài kōng jiāng hè gòng huí。
自言放浪云林久,大道由来贱刍狗。zì yán fàng làng yún lín jiǔ,dà dào yóu lái jiàn chú gǒu。
曲几冥看老氏书,衡门静对先生柳。qū jǐ míng kàn lǎo shì shū,héng mén jìng duì xiān shēng liǔ。
乐山楼上兴悠悠,遥惟却卷横湖秋。lè shān lóu shàng xīng yōu yōu,yáo wéi què juǎn héng hú qiū。
一声长笛飞霜里,云影离离半寒水。yī shēng zhǎng dí fēi shuāng lǐ,yún yǐng lí lí bàn hán shuǐ。
壶公醉墨天下闻,况是仙都鸾鹤群。hú gōng zuì mò tiān xià wén,kuàng shì xiān dōu luán hè qún。
而余大梦独未觉,不知云为君兮君为云。ér yú dà mèng dú wèi jué,bù zhī yún wèi jūn xī jūn wèi yún。

赠凤阳王将军时镇平津

王恭

王将军,凤之雏、骥之子,武弁承家佩金紫。wáng jiāng jūn,fèng zhī chú jì zhī zi,wǔ biàn chéng jiā pèi jīn zǐ。
春风早食金琅玕,昨日长鸣渥洼水。chūn fēng zǎo shí jīn láng gān,zuó rì zhǎng míng wò wā shuǐ。
玉帐遥临剑水清,少年白晰又专城。yù zhàng yáo lín jiàn shuǐ qīng,shǎo nián bái xī yòu zhuān chéng。
尊前醉墨歌千首,案上军书论五兵。zūn qián zuì mò gē qiān shǒu,àn shàng jūn shū lùn wǔ bīng。
故园久别临濠路,忽忆先茔感风树。gù yuán jiǔ bié lín háo lù,hū yì xiān yíng gǎn fēng shù。
鼎湖龙去凤西飞,扳鳞附翼今何处。dǐng hú lóng qù fèng xī fēi,bān lín fù yì jīn hé chù。
君家叔父爱文章,风流亦羡紫罗囊。jūn jiā shū fù ài wén zhāng,fēng liú yì xiàn zǐ luó náng。
须知七叶功名在,应继三槐德业昌。xū zhī qī yè gōng míng zài,yīng jì sān huái dé yè chāng。

国子先生郑孟宣以赐告归省丘墓暇日访余新宁之沙堤余因载酒于沧洲野堂以宴之适文墨友方外交翕然来集酒酣乐甚分韵赋诗余得酒字时庚辰孟秋七月

王恭

上客何处来,系马堂阶柳。shàng kè hé chù lái,xì mǎ táng jiē liǔ。
马头尚带秣陵尘,衣上犹香白门酒。mǎ tóu shàng dài mò líng chén,yī shàng yóu xiāng bái mén jiǔ。
宁知此地重携手,张灯复话昔年旧。níng zhī cǐ dì zhòng xié shǒu,zhāng dēng fù huà xī nián jiù。
问我萧条但布衣,念我栖迟向田亩。wèn wǒ xiāo tiáo dàn bù yī,niàn wǒ qī chí xiàng tián mǔ。
沧洲地主忘年友,把酒相欢两情厚。cāng zhōu dì zhǔ wàng nián yǒu,bǎ jiǔ xiāng huān liǎng qíng hòu。
鸟外晴波对急觞,天边白月当虚牖。niǎo wài qíng bō duì jí shāng,tiān biān bái yuè dāng xū yǒu。
山林已是忘形久,更喜支公说空有。shān lín yǐ shì wàng xíng jiǔ,gèng xǐ zhī gōng shuō kōng yǒu。
旅思休惊一叶秋,佳期况及双星候。lǚ sī xiū jīng yī yè qiū,jiā qī kuàng jí shuāng xīng hòu。
狂歌击筑君知不,痛饮何须问牛斗。kuáng gē jī zhù jūn zhī bù,tòng yǐn hé xū wèn niú dòu。
明日相思壁水遥,唯有新诗满人口。míng rì xiāng sī bì shuǐ yáo,wéi yǒu xīn shī mǎn rén kǒu。

题吴氏养拙卷

王恭

世人竞巧智,子独尚浑朴。shì rén jìng qiǎo zhì,zi dú shàng hún pǔ。
世人机事有机心,子独无机心亦乐。shì rén jī shì yǒu jī xīn,zi dú wú jī xīn yì lè。
闭门山水少逢迎,曲几琴尊隐姓名。bì mén shān shuǐ shǎo féng yíng,qū jǐ qín zūn yǐn xìng míng。
太羹玄酒无滋味,标枝野鹿俱忘情。tài gēng xuán jiǔ wú zī wèi,biāo zhī yě lù jù wàng qíng。
世人大笑延陵拙,不学仪秦谩饶舌。shì rén dà xiào yán líng zhuō,bù xué yí qín mán ráo shé。
作室翻嫌樗里谋,悬樽却羡蒙人说。zuò shì fān xián chū lǐ móu,xuán zūn què xiàn méng rén shuō。
东邻少年取锦衣,西邻歌舞日光辉。dōng lín shǎo nián qǔ jǐn yī,xī lín gē wǔ rì guāng huī。
清时何用嗟沦落,饮水看云谁是非。qīng shí hé yòng jiē lún luò,yǐn shuǐ kàn yún shuí shì fēi。