古诗词

九日

王恭

落叶满秋山,亲朋杳霭间。luò yè mǎn qiū shān,qīn péng yǎo ǎi jiān。
江村多雨外,世难几人还。jiāng cūn duō yǔ wài,shì nán jǐ rén hái。
白发偏能长,黄花好是闲。bái fā piān néng zhǎng,huáng huā hǎo shì xián。
聊将一杯酒,暂尔解离颜。liáo jiāng yī bēi jiǔ,zàn ěr jiě lí yán。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

送林九博士秩满之天官

王恭

我闻昔时伸蒙子,乃在筹峰白云里。wǒ wén xī shí shēn méng zi,nǎi zài chóu fēng bái yún lǐ。
一朝高议动金门,千载香名照青史。yī cháo gāo yì dòng jīn mén,qiān zài xiāng míng zhào qīng shǐ。
君是伸蒙几叶孙,世泽流传今尚存。jūn shì shēn méng jǐ yè sūn,shì zé liú chuán jīn shàng cún。
宁将词赋客梁苑,肯随剑里趋平原。níng jiāng cí fù kè liáng yuàn,kěn suí jiàn lǐ qū píng yuán。
重林书舍何潇洒,花屿南头董峰下。zhòng lín shū shě hé xiāo sǎ,huā yǔ nán tóu dǒng fēng xià。
巷曲能回长者车,门前每系青骢马。xiàng qū néng huí zhǎng zhě chē,mén qián měi xì qīng cōng mǎ。
未年三十教黉宫,官舍潇然多好容。wèi nián sān shí jiào hóng gōng,guān shě xiāo rán duō hǎo róng。
坐上谈经若流水,众中答问如撞钟。zuò shàng tán jīng ruò liú shuǐ,zhòng zhōng dá wèn rú zhuàng zhōng。
今年官满朝京国,残叶秋风逗行客。jīn nián guān mǎn cháo jīng guó,cán yè qiū fēng dòu xíng kè。
浙水寒山鸟外青,吴门曙月烟中白。zhè shuǐ hán shān niǎo wài qīng,wú mén shǔ yuè yān zhōng bái。
九月秣陵鸿雁飞,霜花扑人初着衣。jiǔ yuè mò líng hóng yàn fēi,shuāng huā pū rén chū zhe yī。
日晚行过石渠署,天明入觐黄金扉。rì wǎn xíng guò shí qú shǔ,tiān míng rù jìn huáng jīn fēi。
蓬莱参差五云遍,钟阜苍苍压淮甸。péng lái cān chà wǔ yún biàn,zhōng fù cāng cāng yā huái diān。
凤阙韶音袅袅闻,龙池柳色深深见。fèng quē sháo yīn niǎo niǎo wén,lóng chí liǔ sè shēn shēn jiàn。
此去应怀明主恩,石田茅舍不须言。cǐ qù yīng huái míng zhǔ ēn,shí tián máo shě bù xū yán。
男儿亦在功名早,何必栖栖恋故园。nán ér yì zài gōng míng zǎo,hé bì qī qī liàn gù yuán。
城隅别酒同倾写,愧我萧条孟诸野。chéng yú bié jiǔ tóng qīng xiě,kuì wǒ xiāo tiáo mèng zhū yě。
相送寒江万古心,他年来问山中者。xiāng sòng hán jiāng wàn gǔ xīn,tā nián lái wèn shān zhōng zhě。

陈思孝石田山房

王恭

阿谁书室山阴墅,旧是郎官栖隐处。ā shuí shū shì shān yīn shù,jiù shì láng guān qī yǐn chù。
山头先雪剪茅茨,石上开云种禾黍。shān tóu xiān xuě jiǎn máo cí,shí shàng kāi yún zhǒng hé shǔ。
禾黍秋香酒满杯,绿萝花发映莓苔。hé shǔ qiū xiāng jiǔ mǎn bēi,lǜ luó huā fā yìng méi tái。
龙龛树底钟初断,金漆湖边月又来。lóng kān shù dǐ zhōng chū duàn,jīn qī hú biān yuè yòu lái。
柴门尽日人稀到,山叶无风自飞堕。chái mén jǐn rì rén xī dào,shān yè wú fēng zì fēi duò。
阶下红泉鸟饮残,谷口青泥鹿行破。jiē xià hóng quán niǎo yǐn cán,gǔ kǒu qīng ní lù xíng pò。
忆昨郎官未仕时,石田茅舍此栖迟。yì zuó láng guān wèi shì shí,shí tián máo shě cǐ qī chí。
青山醉逐渔樵伴,白眼羞逢杜宛儿。qīng shān zuì zhú yú qiáo bàn,bái yǎn xiū féng dù wǎn ér。
金陵大道青天上,别后丘园也惆怅。jīn líng dà dào qīng tiān shàng,bié hòu qiū yuán yě chóu chàng。
四壁寒蛩夜夜声,一帘草蔓青青长。sì bì hán qióng yè yè shēng,yī lián cǎo màn qīng qīng zhǎng。
往事浮云共渺然,风流嘉政殁仍传。wǎng shì fú yún gòng miǎo rán,fēng liú jiā zhèng mò réng chuán。
旧箧愁看书尚在,开门时见揭犹悬。jiù qiè chóu kàn shū shàng zài,kāi mén shí jiàn jiē yóu xuán。
看君亦是青云器,野性还应爱山水。kàn jūn yì shì qīng yún qì,yě xìng hái yīng ài shān shuǐ。
高卧山中绝世尘,萧萧风木更悲辛。gāo wò shān zhōng jué shì chén,xiāo xiāo fēng mù gèng bēi xīn。
男儿达节有如此,未必寻常畎亩人。nán ér dá jié yǒu rú cǐ,wèi bì xún cháng quǎn mǔ rén。

赋得剑津送郑孟宣之江右考文

王恭

闽溪迢迢絓绝壁,平津之水深千尺。mǐn xī tiáo tiáo guà jué bì,píng jīn zhī shuǐ shēn qiān chǐ。
神物湮沈不复知,往往潭心飞霹雳。shén wù yān shěn bù fù zhī,wǎng wǎng tán xīn fēi pī lì。
银河掩映流寒声,玻瓈井底双龙行。yín hé yǎn yìng liú hán shēng,bō lí jǐng dǐ shuāng lóng xíng。
九华山色纷照耀,丹枫寂历秋风鸣。jiǔ huá shān sè fēn zhào yào,dān fēng jì lì qiū fēng míng。
吾夫子,浮丘生,送君几度持文衡。wú fū zi,fú qiū shēng,sòng jūn jǐ dù chí wén héng。
扁舟触热那可度,来往津头须濯缨。biǎn zhōu chù rè nà kě dù,lái wǎng jīn tóu xū zhuó yīng。

送林彦宾重庐州省兄

王恭

斗酒不忍别,空歌叹离群。dòu jiǔ bù rěn bié,kōng gē tàn lí qún。
梦随楚天鸟,心逐淮山云。mèng suí chǔ tiān niǎo,xīn zhú huái shān yún。
九月梨花红,千门响砧杵。jiǔ yuè lí huā hóng,qiān mén xiǎng zhēn chǔ。
朝拂车上霜,暮投月中墅。cháo fú chē shàng shuāng,mù tóu yuè zhōng shù。
一别连枝几断魂,秋风又念鹡鸰原。yī bié lián zhī jǐ duàn hún,qiū fēng yòu niàn jí líng yuán。
此行莫作分飞雁,看尔双双归故园。cǐ xíng mò zuò fēn fēi yàn,kàn ěr shuāng shuāng guī gù yuán。

题林良箴琴乐卷

王恭

太朴日已远,希音竟谁怜。tài pǔ rì yǐ yuǎn,xī yīn jìng shuí lián。
见君奏流水,邈然无徽弦。jiàn jūn zòu liú shuǐ,miǎo rán wú huī xián。
弦中掩抑多深思,世上谁能识君意。xián zhōng yǎn yì duō shēn sī,shì shàng shuí néng shí jūn yì。
爱客宁无沽酒资,得钱只是修琴费。ài kè níng wú gū jiǔ zī,dé qián zhǐ shì xiū qín fèi。
四十年高尚不官,琴心应与道心闲。sì shí nián gāo shàng bù guān,qín xīn yīng yǔ dào xīn xián。
羡君布衣能自乐,知君一瓢能自宽。xiàn jūn bù yī néng zì lè,zhī jūn yī piáo néng zì kuān。
兴来拂宫羽,泠然转清商。xīng lái fú gōng yǔ,líng rán zhuǎn qīng shāng。
脱略徽轸外,人琴两相忘。tuō lüè huī zhěn wài,rén qín liǎng xiāng wàng。
阴林折竹寒萧洒,暗水流冰雨飘瓦。yīn lín zhé zhú hán xiāo sǎ,àn shuǐ liú bīng yǔ piāo wǎ。
雪海凉天落雁秋,空山腊月乌啼夜。xuě hǎi liáng tiān luò yàn qiū,kōng shān là yuè wū tí yè。
山妻听曲欲忘贫,稚子弄弦心亦淳。shān qī tīng qū yù wàng pín,zhì zi nòng xián xīn yì chún。
闭门不受知音赏,应似悠悠太古民。bì mén bù shòu zhī yīn shǎng,yīng shì yōu yōu tài gǔ mín。

陈平叔醉墨堂

王恭

黄山笔冢连糟丘,墨池酒泉相映流。huáng shān bǐ zhǒng lián zāo qiū,mò chí jiǔ quán xiāng yìng liú。
霜毫画酣玉薤露,云笺夜酗蒲萄秋。shuāng háo huà hān yù xiè lù,yún jiān yè xù pú táo qiū。
黄山中人鹖冠子,身裹绿萝著双履。huáng shān zhōng rén hé guān zi,shēn guǒ lǜ luó zhù shuāng lǚ。
萧洒唯应继右军,濩落偏能如长史。xiāo sǎ wéi yīng jì yòu jūn,huò luò piān néng rú zhǎng shǐ。
山人草圣自豪雄,何事栖迟酩酊中。shān rén cǎo shèng zì háo xióng,hé shì qī chí mǐng dīng zhōng。
年过五十无名位,其奈萧然沧海东。nián guò wǔ shí wú míng wèi,qí nài xiāo rán cāng hǎi dōng。
砚屏颠倒乌皮几,落日垆头睡初起。yàn píng diān dào wū pí jǐ,luò rì lú tóu shuì chū qǐ。
向壁凭陵小吏惊,据床挥霍郎官喜。xiàng bì píng líng xiǎo lì jīng,jù chuáng huī huò láng guān xǐ。
七闽大姓五陵儿,握粟持金岂顾之。qī mǐn dà xìng wǔ líng ér,wò sù chí jīn qǐ gù zhī。
心同气合即挥洒,归卧山中无所为。xīn tóng qì hé jí huī sǎ,guī wò shān zhōng wú suǒ wèi。
想当脱腕临池处,兴入寥天与神遇。xiǎng dāng tuō wàn lín chí chù,xīng rù liáo tiān yǔ shén yù。
深沈铁绠锁寒蛟,偃蹇乌藤絓高树。shēn shěn tiě gěng suǒ hán jiāo,yǎn jiǎn wū téng guà gāo shù。
鱼丽云鸟势萦纡,疑是将军破骨都。yú lì yún niǎo shì yíng yū,yí shì jiāng jūn pò gǔ dōu。
骖麟翳凤何飘忽,倏忽仙游蕊珠阙。cān lín yì fèng hé piāo hū,shū hū xiān yóu ruǐ zhū quē。
又如祇苑说空禅,灵花历乱迷诸天。yòu rú qí yuàn shuō kōng chán,líng huā lì luàn mí zhū tiān。
离丽落磊千万态,流水行云皆自然。lí lì luò lěi qiān wàn tài,liú shuǐ xíng yún jiē zì rán。
醒来不记濡头墨,千尺寒涛照眼白。xǐng lái bù jì rú tóu mò,qiān chǐ hán tāo zhào yǎn bái。
淮海仍传宝晋风,长沙复见藏真迹。huái hǎi réng chuán bǎo jìn fēng,zhǎng shā fù jiàn cáng zhēn jì。
黄山茆宇思悠悠,柿叶青青覆酒楼。huáng shān máo yǔ sī yōu yōu,shì yè qīng qīng fù jiǔ lóu。
白头未遂中书贵,风流亦似醉乡侯。bái tóu wèi suì zhōng shū guì,fēng liú yì shì zuì xiāng hóu。

黄氏小圃

王恭

汉阴丈人心不羁,生小灌园无是非。hàn yīn zhàng rén xīn bù jī,shēng xiǎo guàn yuán wú shì fēi。
宁辞白发常抱瓮,大笑傍人皆用机。níng cí bái fā cháng bào wèng,dà xiào bàng rén jiē yòng jī。
吾观夫子偏同调,未肯逢时发哂笑。wú guān fū zi piān tóng diào,wèi kěn féng shí fā shěn xiào。
五十仍无簪冕荣,半生独得丘园妙。wǔ shí réng wú zān miǎn róng,bàn shēng dú dé qiū yuán miào。
君家累叶尚高节,太华三峰见秋月。jūn jiā lèi yè shàng gāo jié,tài huá sān fēng jiàn qiū yuè。
仙都白首卧松云,官署清风洒兰雪。xiān dōu bái shǒu wò sōng yún,guān shǔ qīng fēng sǎ lán xuě。
霜露凄凄薄故林,几回风木感情深。shuāng lù qī qī báo gù lín,jǐ huí fēng mù gǎn qíng shēn。
疏灯细雨怀亲梦,白石清池养道心。shū dēng xì yǔ huái qīn mèng,bái shí qīng chí yǎng dào xīn。
药栏花径青山下,若比平泉更潇洒。yào lán huā jìng qīng shān xià,ruò bǐ píng quán gèng xiāo sǎ。
清斋时对去官人,习静长留采芳者。qīng zhāi shí duì qù guān rén,xí jìng zhǎng liú cǎi fāng zhě。
涧水世事日灌园,浮云世事不须论。jiàn shuǐ shì shì rì guàn yuán,fú yún shì shì bù xū lùn。
从教纨绮轻荷叶,不分膻腥薄菜根。cóng jiào wán qǐ qīng hé yè,bù fēn shān xīng báo cài gēn。
有时兀坐榕阴里,悠悠目送孤鸿起。yǒu shí wù zuò róng yīn lǐ,yōu yōu mù sòng gū hóng qǐ。
向人不饮少陵杯,开口常轻马迁史。xiàng rén bù yǐn shǎo líng bēi,kāi kǒu cháng qīng mǎ qiān shǐ。
燕彩堂深日日春,来清堂上好娱宾。yàn cǎi táng shēn rì rì chūn,lái qīng táng shàng hǎo yú bīn。
嗟予江海流离客,愧尔林泉淡荡人。jiē yǔ jiāng hǎi liú lí kè,kuì ěr lín quán dàn dàng rén。

题邑造士吴中美胡山书室

王恭

邺侯架上书如积,金薤琅玕映奎璧。yè hóu jià shàng shū rú jī,jīn xiè láng gān yìng kuí bì。
纵横断墨莽多岐,浩荡真源了无迹。zòng héng duàn mò mǎng duō qí,hào dàng zhēn yuán le wú jì。
延陵书舍带湖山,湖上书声掩霭间。yán líng shū shě dài hú shān,hú shàng shū shēng yǎn ǎi jiān。
闭户不知秋叶落,卷帷或见暮云还。bì hù bù zhī qiū yè luò,juǎn wéi huò jiàn mù yún hái。
山童洗砚春池黑,仙侣吹藜夜烟白。shān tóng xǐ yàn chūn chí hēi,xiān lǚ chuī lí yè yān bái。
半榻清晖草带间,一帘风露芸香夕。bàn tà qīng huī cǎo dài jiān,yī lián fēng lù yún xiāng xī。
青春衣彩尚趋庭,永日琴尊复聚星。qīng chūn yī cǎi shàng qū tíng,yǒng rì qín zūn fù jù xīng。
吟边狭水牵长镜,醉里青天扫画屏。yín biān xiá shuǐ qiān zhǎng jìng,zuì lǐ qīng tiān sǎo huà píng。
几年在泮非常调,犹未携书发西笑。jǐ nián zài pàn fēi cháng diào,yóu wèi xié shū fā xī xiào。
心迹空冷鱼鸟知,文章已作簪缨料。xīn jì kōng lěng yú niǎo zhī,wén zhāng yǐ zuò zān yīng liào。
同辈纷纷似子稀,诵诗三百解人颐。tóng bèi fēn fēn shì zi xī,sòng shī sān bǎi jiě rén yí。
愁君便逐青云去,谁共山中薜荔期。chóu jūn biàn zhú qīng yún qù,shuí gòng shān zhōng bì lì qī。

送别陈思孝赴天京兼寄董郑二先辈

王恭

沙口柳条色,沧波断归鸿。shā kǒu liǔ tiáo sè,cāng bō duàn guī hóng。
君承紫泥诏,西上蓬莱宫。jūn chéng zǐ ní zhào,xī shàng péng lái gōng。
忆君久抱干将器,三尺鹈膏未曾试。yì jūn jiǔ bào gàn jiāng qì,sān chǐ tí gāo wèi céng shì。
君不见骅骝叱拨人岂知,一蹴方看小千里。jūn bù jiàn huá liú chì bō rén qǐ zhī,yī cù fāng kàn xiǎo qiān lǐ。
黄金不独累层台,宣室犹闻此夜开。huáng jīn bù dú lèi céng tái,xuān shì yóu wén cǐ yè kāi。
郭隗已知天下士,汉文偏爱洛阳才。guō kuí yǐ zhī tiān xià shì,hàn wén piān ài luò yáng cái。
只今四海同车辙,万乘宵衣候明哲。zhǐ jīn sì hǎi tóng chē zhé,wàn chéng xiāo yī hòu míng zhé。
报主应怀国士恩,承家莫负郎官节。bào zhǔ yīng huái guó shì ēn,chéng jiā mò fù láng guān jié。
郑虔况是槁门客,早晚龙池道相忆。zhèng qián kuàng shì gǎo mén kè,zǎo wǎn lóng chí dào xiāng yì。
仲舒三策已成名,阙下相逢亦寄声。zhòng shū sān cè yǐ chéng míng,quē xià xiāng féng yì jì shēng。
青丝白马金陵道,酒幔河桥对春草。qīng sī bái mǎ jīn líng dào,jiǔ màn hé qiáo duì chūn cǎo。
天朝此去故人多,江海谁怜布衣老。tiān cháo cǐ qù gù rén duō,jiāng hǎi shuí lián bù yī lǎo。
舟从故里莫停桡,春水桃花半落潮。zhōu cóng gù lǐ mò tíng ráo,chūn shuǐ táo huā bàn luò cháo。
自惭落拓空华发,看尔飞腾上赤霄。zì cán luò tuò kōng huá fā,kàn ěr fēi téng shàng chì xiāo。

筹峰歌为长乐尹王道斋赋

王恭

海上群峰一峰别,群山向下如丘垤。hǎi shàng qún fēng yī fēng bié,qún shān xiàng xià rú qiū dié。
云开华顶见琉球,天尽沧波带吴越。yún kāi huá dǐng jiàn liú qiú,tiān jǐn cāng bō dài wú yuè。
元气鸿蒙湿不飞,凉霜五月袭人衣。yuán qì hóng méng shī bù fēi,liáng shuāng wǔ yuè xí rén yī。
迥临飞鸟空青外,始识筹峰天下稀。jiǒng lín fēi niǎo kōng qīng wài,shǐ shí chóu fēng tiān xià xī。
石林阴洞何冥密,万籁天声散秋色。shí lín yīn dòng hé míng mì,wàn lài tiān shēng sàn qiū sè。
南涧飞泉鹤梦清,太阴积雨龙漦白。nán jiàn fēi quán hè mèng qīng,tài yīn jī yǔ lóng chí bái。
我闻伸蒙子,云卧清晖里。wǒ wén shēn méng zi,yún wò qīng huī lǐ。
一旦金马门,名高此山水。yī dàn jīn mǎ mén,míng gāo cǐ shān shuǐ。
忆昨伸蒙骂贼时,悠悠往事亦堪悲。yì zuó shēn méng mà zéi shí,yōu yōu wǎng shì yì kān bēi。
支离一代忠臣义,感激千秋达士知。zhī lí yī dài zhōng chén yì,gǎn jī qiān qiū dá shì zhī。
郎官作县先名节,独访遗踪吊前列。láng guān zuò xiàn xiān míng jié,dú fǎng yí zōng diào qián liè。
载酒唯浇石上苔,回鞭不醉山中月。zài jiǔ wéi jiāo shí shàng tái,huí biān bù zuì shān zhōng yuè。
东山歌酒兰亭笔,疏散当年竟何益。dōng shān gē jiǔ lán tíng bǐ,shū sàn dāng nián jìng hé yì。
愿君遗爱比桐乡,功名记在筹峰石。yuàn jūn yí ài bǐ tóng xiāng,gōng míng jì zài chóu fēng shí。

送长乐林彦衡之嘉禾文学

王恭

先生考满家尚贫,十年坐见淮山春。xiān shēng kǎo mǎn jiā shàng pín,shí nián zuò jiàn huái shān chūn。
一官今来未得意,匹马东还喜拜亲。yī guān jīn lái wèi dé yì,pǐ mǎ dōng hái xǐ bài qīn。
君家世业多文献,堂上储书万馀卷。jūn jiā shì yè duō wén xiàn,táng shàng chǔ shū wàn yú juǎn。
腹中琅玕不自矜,宛西骐骥令人羡。fù zhōng láng gān bù zì jīn,wǎn xī qí jì lìng rén xiàn。
承恩今复教吴中,禄薄官卑道益崇。chéng ēn jīn fù jiào wú zhōng,lù báo guān bēi dào yì chóng。
铜墨相逢皆磬折,衣冠骈立竞趋风。tóng mò xiāng féng jiē qìng zhé,yī guān pián lì jìng qū fēng。
闽天九月秋萧索,寒叶吹霜雁边落。mǐn tiān jiǔ yuè qiū xiāo suǒ,hán yè chuī shuāng yàn biān luò。
垆头酌酒醉黄花,大堤凉月照金沙。lú tóu zhuó jiǔ zuì huáng huā,dà dī liáng yuè zhào jīn shā。
金沙堤上愁为别,一片孤帆度江浙。jīn shā dī shàng chóu wèi bié,yī piàn gū fān dù jiāng zhè。
若遇三衢见故人,为言白发镜中新。ruò yù sān qú jiàn gù rén,wèi yán bái fā jìng zhōng xīn。

题张师夔木石

王恭

荒村怪石连树根,古苔蒙茸野棘繁。huāng cūn guài shí lián shù gēn,gǔ tái méng rōng yě jí fán。
蛟龙腾空虎豹蹲,寒霜落月啼清猿。jiāo lóng téng kōng hǔ bào dūn,hán shuāng luò yuè tí qīng yuán。
石门窈窕通仙源,我欲飘飘绝世喧。shí mén yǎo tiǎo tōng xiān yuán,wǒ yù piāo piāo jué shì xuān。
栎山老人无复存,往往人间惊墨痕。lì shān lǎo rén wú fù cún,wǎng wǎng rén jiān jīng mò hén。
梦著银箫亦断魂,垂萝飞鸟如可扪。mèng zhù yín xiāo yì duàn hún,chuí luó fēi niǎo rú kě mén。
石泉泠泠洗心言,白云飞来谁与论。shí quán líng líng xǐ xīn yán,bái yún fēi lái shuí yǔ lùn。

赋得鹤山访旧送别余缓自军中还温陵寻许秀才

王恭

余生笑结曼胡缨,许子衣褐应逃名。yú shēng xiào jié màn hú yīng,xǔ zi yī hè yīng táo míng。
绿波芳草怨离别,渭树江云今古情。lǜ bō fāng cǎo yuàn lí bié,wèi shù jiāng yún jīn gǔ qíng。
昨夜城头吹笛声,相思起听落梅行。zuó yè chéng tóu chuī dí shēng,xiāng sī qǐ tīng luò méi xíng。
梅花江上潮空白,黄鹤山中月自明。méi huā jiāng shàng cháo kōng bái,huáng hè shān zhōng yuè zì míng。
石田茆舍温陵上,饭稻看书亦疏放。shí tián máo shě wēn líng shàng,fàn dào kàn shū yì shū fàng。
去日儿童半白头,旧时猿鹤今无恙。qù rì ér tóng bàn bái tóu,jiù shí yuán hè jīn wú yàng。
念此令人思转悲,乡心已挂刺桐枝。niàn cǐ lìng rén sī zhuǎn bēi,xiāng xīn yǐ guà cì tóng zhī。
明朝疋马温陵道,不负秋风鸡黍期。míng cháo pǐ mǎ wēn líng dào,bù fù qiū fēng jī shǔ qī。

送李浩复永宁

王恭

对酒击长剑,男儿重横门。duì jiǔ jī zhǎng jiàn,nán ér zhòng héng mén。
行骑紫缰马,笑结曼胡缨。xíng qí zǐ jiāng mǎ,xiào jié màn hú yīng。
常思肝胆沥,竟未嫖姚识。cháng sī gān dǎn lì,jìng wèi piáo yáo shí。
时来激忠愤,身与鸿毛掷。shí lái jī zhōng fèn,shēn yǔ hóng máo zhì。
尔今年少才堪数,远逐旌麾在行伍。ěr jīn nián shǎo cái kān shù,yuǎn zhú jīng huī zài xíng wǔ。
幕下还教重阿朦,军中已见留孙楚。mù xià hái jiào zhòng ā méng,jūn zhōng yǐ jiàn liú sūn chǔ。
七闽自是古秦封,今日温陵镇尚雄。qī mǐn zì shì gǔ qín fēng,jīn rì wēn líng zhèn shàng xióng。
时平瘴海无边警,天尽琉球见远峰。shí píng zhàng hǎi wú biān jǐng,tiān jǐn liú qiú jiàn yuǎn fēng。
往来射猎寒沙碛,住久翻忘异乡陌。wǎng lái shè liè hán shā qì,zhù jiǔ fān wàng yì xiāng mò。
紫荚花深骑影迷,刺桐叶暗炊烟积。zǐ jiá huā shēn qí yǐng mí,cì tóng yè àn chuī yān jī。
昨日单车奉檄归,过门应得访庭闱。zuó rì dān chē fèng xí guī,guò mén yīng dé fǎng tíng wéi。
暂随旅雁云边落,又逐征帆海上飞。zàn suí lǚ yàn yún biān luò,yòu zhú zhēng fān hǎi shàng fēi。
燕然北去南交趾,石刻铜标今尚尔。yàn rán běi qù nán jiāo zhǐ,shí kè tóng biāo jīn shàng ěr。
为报边头将士知,丹青好在云台里。wèi bào biān tóu jiāng shì zhī,dān qīng hǎo zài yún tái lǐ。

书三山奇观图

王恭

七闽山水多奇胜,秦汉封疆古来盛。qī mǐn shān shuǐ duō qí shèng,qín hàn fēng jiāng gǔ lái shèng。
无诸建国何英雄,赤土分茆于此中。wú zhū jiàn guó hé yīng xióng,chì tǔ fēn máo yú cǐ zhōng。
荒城野水行人度,细柳青榕旧宫路。huāng chéng yě shuǐ xíng rén dù,xì liǔ qīng róng jiù gōng lù。
浮世空歌逐鹿时,断矶不辨屠龙处。fú shì kōng gē zhú lù shí,duàn jī bù biàn tú lóng chù。
忽从图画见三山,正在无诸故垒间。hū cóng tú huà jiàn sān shān,zhèng zài wú zhū gù lěi jiān。
丽谯官署人烟积,塔庙琳宫野照闲。lì qiáo guān shǔ rén yān jī,tǎ miào lín gōng yě zhào xián。
琳宫塔庙相辉映,平远清泠海天迥。lín gōng tǎ miào xiāng huī yìng,píng yuǎn qīng líng hǎi tiān jiǒng。
落叶霜传鸟外钟,垂萝月隐烟中磬。luò yè shuāng chuán niǎo wài zhōng,chuí luó yuè yǐn yān zhōng qìng。
东城西郭骑纷纷,旌节朝朝候使君。dōng chéng xī guō qí fēn fēn,jīng jié cháo cháo hòu shǐ jūn。
谁拂尘衣访仙迹,独淩三岛望孤云。shuí fú chén yī fǎng xiān jì,dú líng sān dǎo wàng gū yún。