古诗词

九日

王恭

落叶满秋山,亲朋杳霭间。luò yè mǎn qiū shān,qīn péng yǎo ǎi jiān。
江村多雨外,世难几人还。jiāng cūn duō yǔ wài,shì nán jǐ rén hái。
白发偏能长,黄花好是闲。bái fā piān néng zhǎng,huáng huā hǎo shì xián。
聊将一杯酒,暂尔解离颜。liáo jiāng yī bēi jiǔ,zàn ěr jiě lí yán。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

夏日同龙门高漫士游棋山寺

王恭

逸人共结萧朱绶,六月闽天火云厚。yì rén gòng jié xiāo zhū shòu,liù yuè mǐn tiān huǒ yún hòu。
觞熟梅边告我行,欲行且尽垆头酒。shāng shú méi biān gào wǒ xíng,yù xíng qiě jǐn lú tóu jiǔ。
棋山海上古招提,银瓮丝绳兴复携。qí shān hǎi shàng gǔ zhāo tí,yín wèng sī shéng xīng fù xié。
三峰直下几千丈,仙人奕处清猿啼。sān fēng zhí xià jǐ qiān zhàng,xiān rén yì chù qīng yuán tí。
知君平生爱灵境,为君拂拭青萝影。zhī jūn píng shēng ài líng jìng,wèi jūn fú shì qīng luó yǐng。
野殿杯浮蕙草香,石渠水浸甘瓜冷。yě diàn bēi fú huì cǎo xiāng,shí qú shuǐ jìn gān guā lěng。
祇园树里贮行庖,暂解尘衣挂竹梢。qí yuán shù lǐ zhù xíng páo,zàn jiě chén yī guà zhú shāo。
诗成破却山灵胆,醉倒倾翻老鹤巢。shī chéng pò què shān líng dǎn,zuì dào qīng fān lǎo hè cháo。
回岩积翠连飞阁,遥海苍苍暮潮落。huí yán jī cuì lián fēi gé,yáo hǎi cāng cāng mù cháo luò。
舞影争嫌白日斜,歌声未道离情恶。wǔ yǐng zhēng xián bái rì xié,gē shēng wèi dào lí qíng è。
拟从方外寄馀欢,云是山僧谒县官。nǐ cóng fāng wài jì yú huān,yún shì shān sēng yè xiàn guān。
野鹿回看避仙佩,沙禽何意讶儒冠。yě lù huí kàn bì xiān pèi,shā qín hé yì yà rú guān。
千金流水犹能注,陌上离驹不堪驻。qiān jīn liú shuǐ yóu néng zhù,mò shàng lí jū bù kān zhù。
愿君身到五云端,莫忘棋山送行处。yuàn jūn shēn dào wǔ yún duān,mò wàng qí shān sòng xíng chù。

赠严校尉复职

王恭

还镇东校尉,家林若个边,桐柏苍苍际淮水。hái zhèn dōng xiào wèi,jiā lín ruò gè biān,tóng bǎi cāng cāng jì huái shuǐ。
居巢城下范增乡,放桀山前橐皋里。jū cháo chéng xià fàn zēng xiāng,fàng jié shān qián tuó gāo lǐ。
忆昔军中独数奇,壮心每遇嫖姚知。yì xī jūn zhōng dú shù qí,zhuàng xīn měi yù piáo yáo zhī。
骑射曾矜羽林子,纵横不数并州儿。qí shè céng jīn yǔ lín zi,zòng héng bù shù bìng zhōu ér。
时来忽领偏裨将,肘后铜章百夫长。shí lái hū lǐng piān bì jiāng,zhǒu hòu tóng zhāng bǎi fū zhǎng。
唾手封侯未有期,刮目逢人已相让。tuò shǒu fēng hóu wèi yǒu qī,guā mù féng rén yǐ xiāng ràng。
霜蹄暂蹶气犹豪,雕鹗低飞铩羽毛。shuāng tí zàn jué qì yóu háo,diāo è dī fēi shā yǔ máo。
孤营错莫三秋梦,一剑空馀百战劳。gū yíng cuò mò sān qiū mèng,yī jiàn kōng yú bǎi zhàn láo。
升沉去去何须叹,圣主恩深迈刘汉。shēng chén qù qù hé xū tàn,shèng zhǔ ēn shēn mài liú hàn。
始知燕颔岂徒然,莫把龙韬等闲玩。shǐ zhī yàn hàn qǐ tú rán,mò bǎ lóng tāo děng xián wán。
银带雕弓匹马归,木棉花发鹧鸪飞。yín dài diāo gōng pǐ mǎ guī,mù mián huā fā zhè gū fēi。
夫人堂上收残泪,稚子门前捉锦衣。fū rén táng shàng shōu cán lèi,zhì zi mén qián zhuō jǐn yī。
闽州水镇梅花寨,祖道骊歌动江介。mǐn zhōu shuǐ zhèn méi huā zhài,zǔ dào lí gē dòng jiāng jiè。
酒尽沙头双玉瓶,幕中主将遥相待。jiǔ jǐn shā tóu shuāng yù píng,mù zhōng zhǔ jiāng yáo xiāng dài。

和高漫士梅江谣

王恭

梅江水,流浩浩,居人尽说梅江好。méi jiāng shuǐ,liú hào hào,jū rén jǐn shuō méi jiāng hǎo。
自从海上筑城池,使车络绎无昏早。zì cóng hǎi shàng zhù chéng chí,shǐ chē luò yì wú hūn zǎo。
梅江水,深复深,行人一见怀千金。méi jiāng shuǐ,shēn fù shēn,xíng rén yī jiàn huái qiān jīn。
老夫平生爱江水,日饮一石无贪心。lǎo fū píng shēng ài jiāng shuǐ,rì yǐn yī shí wú tān xīn。
青萝盘盘数峰色,兜高望见扶桑白。qīng luó pán pán shù fēng sè,dōu gāo wàng jiàn fú sāng bái。
蜃气朝凝鲛女宫,珠光夜照天吴宅。shèn qì cháo níng jiāo nǚ gōng,zhū guāng yè zhào tiān wú zhái。
居人生小住江皋,架壑梯岩结构牢。jū rén shēng xiǎo zhù jiāng gāo,jià hè tī yán jié gòu láo。
沙鸥不省逢机事,江叟何曾识县曹。shā ōu bù shěng féng jī shì,jiāng sǒu hé céng shí xiàn cáo。
峨峨百雉连山郭,夷岛清宁无摽掠。é é bǎi zhì lián shān guō,yí dǎo qīng níng wú biāo lüè。
将门子弟解逢迎,大侄儿郎谈礼乐。jiāng mén zi dì jiě féng yíng,dà zhí ér láng tán lǐ lè。
有时江上渔歌发,捩柁抽向江空阔。yǒu shí jiāng shàng yú gē fā,liè duò chōu xiàng jiāng kōng kuò。
蹒跚竹篓紫蟹肥,拨刺金盘素鳞活。pán shān zhú lǒu zǐ xiè féi,bō cì jīn pán sù lín huó。
龙门子,何处来,向予西指凤凰台。lóng mén zi,hé chù lái,xiàng yǔ xī zhǐ fèng huáng tái。
京行此别三千里,怅饮应须数百杯。jīng xíng cǐ bié sān qiān lǐ,chàng yǐn yīng xū shù bǎi bēi。
谢公好为苍生起,山中猿鹤徒为尔。xiè gōng hǎo wèi cāng shēng qǐ,shān zhōng yuán hè tú wèi ěr。
到日秦淮有鲤鱼,尺书先寄梅江水。dào rì qín huái yǒu lǐ yú,chǐ shū xiān jì méi jiāng shuǐ。

送鍊师张铭新归上清

王恭

羽人重周游,踪迹半天下。yǔ rén zhòng zhōu yóu,zōng jì bàn tiān xià。
渡海窥蓬壶,寻云历嵩华。dù hǎi kuī péng hú,xún yún lì sōng huá。
朝登徂徕顶,夕眺琅琊台。cháo dēng cú lái dǐng,xī tiào láng yá tái。
盘桓三珠树,酝藉九霞杯。pán huán sān zhū shù,yùn jí jiǔ xiá bēi。
长生大道应无外,婴儿姹女遥相待。zhǎng shēng dà dào yīng wú wài,yīng ér chà nǚ yáo xiāng dài。
金鹅结蕊养神丹,玄牝垂根长脐带。jīn é jié ruǐ yǎng shén dān,xuán pìn chuí gēn zhǎng qí dài。
学道何妨暂出山,收琴卖药到人间。xué dào hé fáng zàn chū shān,shōu qín mài yào dào rén jiān。
五侯七贵希相问,抱得瑶笙鹤上还。wǔ hóu qī guì xī xiāng wèn,bào dé yáo shēng hè shàng hái。
还山宴坐璚林久,龙虎峰南一回首。hái shān yàn zuò qióng lín jiǔ,lóng hǔ fēng nán yī huí shǒu。
秋风入洞雁蹄霜,忽忆乡山菊花酒。qiū fēng rù dòng yàn tí shuāng,hū yì xiāng shān jú huā jiǔ。
归来宛是辽城鹤,满面犹酣太玄酪。guī lái wǎn shì liáo chéng hè,mǎn miàn yóu hān tài xuán lào。
仙歌未了泪纵横,残日潇潇陇树声。xiān gē wèi le lèi zòng héng,cán rì xiāo xiāo lǒng shù shēng。
谁知云水烟霞性,也动松楸霜露情。shuí zhī yún shuǐ yān xiá xìng,yě dòng sōng qiū shuāng lù qíng。
寒冬别我无诸郭,遥指仙都在寥廓。hán dōng bié wǒ wú zhū guō,yáo zhǐ xiān dōu zài liáo kuò。
横天鹤影佩声微,惟见千山雪花落。héng tiān hè yǐng pèi shēng wēi,wéi jiàn qiān shān xuě huā luò。

高漫士为许宗显作山水图

王恭

水墨有远态,醉来常讶真。shuǐ mò yǒu yuǎn tài,zuì lái cháng yà zhēn。
烛前瞥见三湘意,便欲牵裳行采蘋。zhú qián piē jiàn sān xiāng yì,biàn yù qiān shang xíng cǎi píng。
满堂飞翠疑可掬,眼花忽堕愚公谷。mǎn táng fēi cuì yí kě jū,yǎn huā hū duò yú gōng gǔ。
主人捧觞我不闻,但觉啼猿与秋瀑。zhǔ rén pěng shāng wǒ bù wén,dàn jué tí yuán yǔ qiū pù。
林间巾舄如有情,谁向沧浪唱濯缨。lín jiān jīn xì rú yǒu qíng,shuí xiàng cāng làng chàng zhuó yīng。
飒然片雨归彭蠡,恍惚孤云还赤城。sà rán piàn yǔ guī péng lí,huǎng hū gū yún hái chì chéng。
醒来始误双毫妙,我与龙门昔同调。xǐng lái shǐ wù shuāng háo miào,wǒ yǔ lóng mén xī tóng diào。
世人观画不观神,老夫兴在丹青表。shì rén guān huà bù guān shén,lǎo fū xīng zài dān qīng biǎo。

许宗显椰子杯歌

王恭

君家一双椰子杯,远从交广带将回。jūn jiā yī shuāng yē zi bēi,yuǎn cóng jiāo guǎng dài jiāng huí。
剖开瘴水蛮烟腹,割断玄霜玉露胎。pōu kāi zhàng shuǐ mán yān fù,gē duàn xuán shuāng yù lù tāi。
乌梨木柄银錂口,若比匏尊应更厚。wū lí mù bǐng yín líng kǒu,ruò bǐ páo zūn yīng gèng hòu。
莲房半侧碧筒深,中有黄流泛郁金。lián fáng bàn cè bì tǒng shēn,zhōng yǒu huáng liú fàn yù jīn。
最怜竹里泉中洗,不厌松边石上斟。zuì lián zhú lǐ quán zhōng xǐ,bù yàn sōng biān shí shàng zhēn。
人言此杯能辟蛊,倾银注玉空论富。rén yán cǐ bēi néng pì gǔ,qīng yín zhù yù kōng lùn fù。
少陵未许称木瓢,谪仙且莫夸鹦鹉。shǎo líng wèi xǔ chēng mù piáo,zhé xiān qiě mò kuā yīng wǔ。
山人心爱口不言,肯遗还山酌白云。shān rén xīn ài kǒu bù yán,kěn yí hái shān zhuó bái yún。
君不见丰城双宝剑,当年知己亦平分。jūn bù jiàn fēng chéng shuāng bǎo jiàn,dāng nián zhī jǐ yì píng fēn。

王氏牧隐卷

王恭

山人不种亦不耕,买山放犊应逃名。shān rén bù zhǒng yì bù gēng,mǎi shān fàng dú yīng táo míng。
闲吹一曲无宫调,高卧千峰不世情。xián chuī yī qū wú gōng diào,gāo wò qiān fēng bù shì qíng。
瑶琴在床书在箧,河汾到君今几叶。yáo qín zài chuáng shū zài qiè,hé fén dào jūn jīn jǐ yè。
懒随时贵竞簪缨,耻逐浮人尚渔猎。lǎn suí shí guì jìng zān yīng,chǐ zhú fú rén shàng yú liè。
五月南风陂水深,白云将兴满山阴。wǔ yuè nán fēng bēi shuǐ shēn,bái yún jiāng xīng mǎn shān yīn。
人牛看到相忘处,始是山人一片心。rén niú kàn dào xiāng wàng chù,shǐ shì shān rén yī piàn xīn。

送陈孟敷牧潮阳

王恭

别久相逢不问官,握手且尽平生欢。bié jiǔ xiāng féng bù wèn guān,wò shǒu qiě jǐn píng shēng huān。
腰间金带懒不系,壁上虎符人自看。yāo jiān jīn dài lǎn bù xì,bì shàng hǔ fú rén zì kàn。
醉来借问今何职,皂盖朱幡二千石。zuì lái jiè wèn jīn hé zhí,zào gài zhū fān èr qiān shí。
郢上行人有去思,潮阳父老遥相忆。yǐng shàng xíng rén yǒu qù sī,cháo yáng fù lǎo yáo xiāng yì。
作郡休令五马迟,须知明主爱茕婺。zuò jùn xiū lìng wǔ mǎ chí,xū zhī míng zhǔ ài qióng wù。
行春鳄渚沧波晚,浇酒韩山落木时。xíng chūn è zhǔ cāng bō wǎn,jiāo jiǔ hán shān luò mù shí。
槟榔叶暗蛮天雨,吏散公庭鸟啼曙。bīn láng yè àn mán tiān yǔ,lì sàn gōng tíng niǎo tí shǔ。
带印虽云案牍劳,怀人莫忘渔樵似。dài yìn suī yún àn dú láo,huái rén mò wàng yú qiáo shì。
樵人偏辱使君知,为惜交情在布衣。qiáo rén piān rǔ shǐ jūn zhī,wèi xī jiāo qíng zài bù yī。
他日诸郎如问绢,应传清节到林扉。tā rì zhū láng rú wèn juàn,yīng chuán qīng jié dào lín fēi。

书邓子静耕隐

王恭

阿翁隐处何潇洒,竹屿南头凤丘下。ā wēng yǐn chù hé xiāo sǎ,zhú yǔ nán tóu fèng qiū xià。
守道偏将谷口人,养拙应同汉阴者。shǒu dào piān jiāng gǔ kǒu rén,yǎng zhuō yīng tóng hàn yīn zhě。
而今发白老丘樊,带经也或究微言。ér jīn fā bái lǎo qiū fán,dài jīng yě huò jiū wēi yán。
生平不梦五陵道,嘉遁羞过七贵门。shēng píng bù mèng wǔ líng dào,jiā dùn xiū guò qī guì mén。
世人未解此翁意,此翁心迹孤云是。shì rén wèi jiě cǐ wēng yì,cǐ wēng xīn jì gū yún shì。
低头不肯揖陈蕃,食力何曾愧徐稚。dī tóu bù kěn yī chén fān,shí lì hé céng kuì xú zhì。
脱略凡机无世情,幽人野鹿伴经行。tuō lüè fán jī wú shì qíng,yōu rén yě lù bàn jīng xíng。
秋风别墅黄花酒,夜火山厨绿芋羹。qiū fēng bié shù huáng huā jiǔ,yè huǒ shān chú lǜ yù gēng。
有时濯足苔溪晚,放犊寒陂不知远。yǒu shí zhuó zú tái xī wǎn,fàng dú hán bēi bù zhī yuǎn。
几片青山荷蒉歌,半林落叶同僧饭。jǐ piàn qīng shān hé kuì gē,bàn lín luò yè tóng sēng fàn。
盘石悬萝地更偏,独携高兴寄秋田。pán shí xuán luó dì gèng piān,dú xié gāo xīng jì qiū tián。
且喜琴书应有托,蔡邕虽老仲容贤。qiě xǐ qín shū yīng yǒu tuō,cài yōng suī lǎo zhòng róng xián。

海上酬三峰诸友

王恭

晚家大堤曲,几见大堤春。wǎn jiā dà dī qū,jǐ jiàn dà dī chūn。
开门对三峰,宛若平生亲。kāi mén duì sān fēng,wǎn ruò píng shēng qīn。
别来沧海东,倍忆三峰好。bié lái cāng hǎi dōng,bèi yì sān fēng hǎo。
眼前不见同心人,梦飞只在三峰道。yǎn qián bù jiàn tóng xīn rén,mèng fēi zhǐ zài sān fēng dào。
早晚归来大堤曲,三峰垆头酒应熟。zǎo wǎn guī lái dà dī qū,sān fēng lú tóu jiǔ yīng shú。

山水扇头

王恭

山苍苍兮白云,谷窅窅兮夕氛。shān cāng cāng xī bái yún,gǔ yǎo yǎo xī xī fēn。
鸿高飞兮远逝,蝉薄暮兮空闻。hóng gāo fēi xī yuǎn shì,chán báo mù xī kōng wén。
泛木兰兮容与,隐薜荔兮氤氲。fàn mù lán xī róng yǔ,yǐn bì lì xī yīn yūn。
纷吾老兮既拙,担相从兮夫君。fēn wú lǎo xī jì zhuō,dān xiāng cóng xī fū jūn。

题梁氏家藏十牛图

王恭

渴莫饮污渠水,饥莫食衰草根。kě mò yǐn wū qú shuǐ,jī mò shí shuāi cǎo gēn。
孟诸桃林春正绿,洞庭笠泽多清源。mèng zhū táo lín chūn zhèng lǜ,dòng tíng lì zé duō qīng yuán。
五侯枥上皆骢马,笑杀田翁事耕稼。wǔ hóu lì shàng jiē cōng mǎ,xiào shā tián wēng shì gēng jià。
阴山劲卒气偏豪,几日销兵卖宝刀。yīn shān jìn zú qì piān háo,jǐ rì xiāo bīng mài bǎo dāo。
群行聚散无迹远,遥望长洲日将晚。qún xíng jù sàn wú jì yuǎn,yáo wàng zhǎng zhōu rì jiāng wǎn。
不闻宁戚歌,不见百里奚。bù wén níng qī gē,bù jiàn bǎi lǐ xī。
猛虎当头向前去,空村尚有绿林儿。měng hǔ dāng tóu xiàng qián qù,kōng cūn shàng yǒu lǜ lín ér。

答陈伯坚蝤蛑并诗见寄之作

王恭

郭索蹒跚隐深泽,百尺寒丝谁钓得。guō suǒ pán shān yǐn shēn zé,bǎi chǐ hán sī shuí diào dé。
双鳌落刃碎青霞,满壳流脂泛金液。shuāng áo luò rèn suì qīng xiá,mǎn ké liú zhī fàn jīn yè。
感君特寄到沙堤,竹篓乘来不涴泥。gǎn jūn tè jì dào shā dī,zhú lǒu chéng lái bù wò ní。
尊前正值霜橙熟,堪笑吴王一蟹低。zūn qián zhèng zhí shuāng chéng shú,kān xiào wú wáng yī xiè dī。

书陈果之阜阳亭

王恭

阜阳山水多佳致,亭子幽幽翠微里。fù yáng shān shuǐ duō jiā zhì,tíng zi yōu yōu cuì wēi lǐ。
雁池梓泽不须论,绿野平泉只如此。yàn chí zǐ zé bù xū lùn,lǜ yě píng quán zhǐ rú cǐ。
平泉绿野多乔木,未胜君家阜阳曲。píng quán lǜ yě duō qiáo mù,wèi shèng jūn jiā fù yáng qū。
书幌遥临雪海青,饮缸倒浸南山绿。shū huǎng yáo lín xuě hǎi qīng,yǐn gāng dào jìn nán shān lǜ。
石门沙岭竹边房,同谷方池映橘霜。shí mén shā lǐng zhú biān fáng,tóng gǔ fāng chí yìng jú shuāng。
霜煎夕照松声远,云际飞泉月影凉。shuāng jiān xī zhào sōng shēng yuǎn,yún jì fēi quán yuè yǐng liáng。
耕童牧叟闲来去,草衣笋笠还朝暮。gēng tóng mù sǒu xián lái qù,cǎo yī sǔn lì hái cháo mù。
主人尚拟鹿门居,坐客都迷辋川野。zhǔ rén shàng nǐ lù mén jū,zuò kè dōu mí wǎng chuān yě。
羡君三十著儒衣,潇洒亭中独下帷。xiàn jūn sān shí zhù rú yī,xiāo sǎ tíng zhōng dú xià wéi。
殷勤且毕青云事,他日还应画绣归。yīn qín qiě bì qīng yún shì,tā rì hái yīng huà xiù guī。

书倪氏经锄堂

王恭

西邻无牛长苦辛,东邻多牛今家贫。xī lín wú niú zhǎng kǔ xīn,dōng lín duō niú jīn jiā pín。
儿孙生小不识字,头白终为畎亩民。ér sūn shēng xiǎo bù shí zì,tóu bái zhōng wèi quǎn mǔ mín。
君家累叶皆儒雅,岂学邻翁但耕稼。jūn jiā lèi yè jiē rú yǎ,qǐ xué lín wēng dàn gēng jià。
数亩荒畦手自锄,一卷遗经坐仍把。shù mǔ huāng qí shǒu zì chú,yī juǎn yí jīng zuò réng bǎ。
厨中有粟床有书,万事浮云心澹如。chú zhōng yǒu sù chuáng yǒu shū,wàn shì fú yún xīn dàn rú。
向人懒掉仪秦舌,避世翻轻沮溺徒。xiàng rén lǎn diào yí qín shé,bì shì fān qīng jǔ nì tú。
方今圣代多推毂,玉帛戋戋贲幽谷。fāng jīn shèng dài duō tuī gǔ,yù bó jiān jiān bēn yōu gǔ。
我亦休耕汶上田,与尔相期在乔木。wǒ yì xiū gēng wèn shàng tián,yǔ ěr xiāng qī zài qiáo mù。