古诗词

访山人不值

王恭

迢递过前峰,林深爽气浓。tiáo dì guò qián fēng,lín shēn shuǎng qì nóng。
也知行处尽,犹未与君逢。yě zhī xíng chù jǐn,yóu wèi yǔ jūn féng。
白壁猿啼榻,空潭树翳钟。bái bì yuán tí tà,kōng tán shù yì zhōng。
不知人代里,何日得相从。bù zhī rén dài lǐ,hé rì dé xiāng cóng。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

送邑造士贡京师

王恭

朝逢游子拂征鞍,花屿江城解佩环。cháo féng yóu zi fú zhēng ān,huā yǔ jiāng chéng jiě pèi huán。
供帐早莺啼越岸,驿程春树绕淮山。gōng zhàng zǎo yīng tí yuè àn,yì chéng chūn shù rào huái shān。
金门烛影趋朝入,璧水书生听漏还。jīn mén zhú yǐng qū cháo rù,bì shuǐ shū shēng tīng lòu hái。
此后桥门应见月,相思人在五云间。cǐ hòu qiáo mén yīng jiàn yuè,xiāng sī rén zài wǔ yún jiān。

春过岩泉寺

王恭

远公潇洒在东林,竹里闲扉隐翠岑。yuǎn gōng xiāo sǎ zài dōng lín,zhú lǐ xián fēi yǐn cuì cén。
祗树春来忘色相,昙花空里见禅心。zhī shù chūn lái wàng sè xiāng,tán huā kōng lǐ jiàn chán xīn。
白云半岭迷香界,孤磬中峰出梵音。bái yún bàn lǐng mí xiāng jiè,gū qìng zhōng fēng chū fàn yīn。
此地从来堪习隐,浮生几度得相寻。cǐ dì cóng lái kān xí yǐn,fú shēng jǐ dù dé xiāng xún。

路傍柳

王恭

袅袅官亭黄柳枝,乳莺啼断绿杨丝。niǎo niǎo guān tíng huáng liǔ zhī,rǔ yīng tí duàn lǜ yáng sī。
影留年少看花骑,色借邻姬卖酒旗。yǐng liú nián shǎo kàn huā qí,sè jiè lín jī mài jiǔ qí。
闺里岂堪窗外见,天涯谁忍笛中吹。guī lǐ qǐ kān chuāng wài jiàn,tiān yá shuí rěn dí zhōng chuī。
托根不合临长道,空与行人赠别离。tuō gēn bù hé lín zhǎng dào,kōng yǔ xíng rén zèng bié lí。

题故人山房壁

王恭

薜萝深隐似仙家,半亩荒园祗种茶。bì luó shēn yǐn shì xiān jiā,bàn mǔ huāng yuán zhī zhǒng chá。
涧口香泥行鸟迹,帘前春雨落松花。jiàn kǒu xiāng ní xíng niǎo jì,lián qián chūn yǔ luò sōng huā。
遥钟漠漠青林晚,远瀑淙淙白日斜。yáo zhōng mò mò qīng lín wǎn,yuǎn pù cóng cóng bái rì xié。
拂壁为君书此去,明朝相忆隔烟霞。fú bì wèi jūn shū cǐ qù,míng cháo xiāng yì gé yān xiá。

拟题黄鹤楼

王恭

黄鹤山前黄鹤楼,楼前江水古今流。huáng hè shān qián huáng hè lóu,lóu qián jiāng shuǐ gǔ jīn liú。
英雄寂寞馀芳草,鹦鹉凄凉但远洲。yīng xióng jì mò yú fāng cǎo,yīng wǔ qī liáng dàn yuǎn zhōu。
汉口月明鸿影度,武昌云断笛声秋。hàn kǒu yuè míng hóng yǐng dù,wǔ chāng yún duàn dí shēng qiū。
行人更莫频登览,铜辇时逢帝子游。xíng rén gèng mò pín dēng lǎn,tóng niǎn shí féng dì zi yóu。

送邻子为僧

王恭

朝捐初服制袈裟,暮扫尘踪便出家。cháo juān chū fú zhì jiā shā,mù sǎo chén zōng biàn chū jiā。
钵洗维摩溪上月,心依支遁寺前霞。bō xǐ wéi mó xī shàng yuè,xīn yī zhī dùn sì qián xiá。
林端引水时浇枣,雨后烧山学种茶。lín duān yǐn shuǐ shí jiāo zǎo,yǔ hòu shāo shān xué zhǒng chá。
待得蒲团成烂草,少林枯树也开花。dài dé pú tuán chéng làn cǎo,shǎo lín kū shù yě kāi huā。

送人使琉球

王恭

扶桑无路但行舟,才子今持汉节游。fú sāng wú lù dàn xíng zhōu,cái zi jīn chí hàn jié yóu。
自是皇威均雨露,故将冠冕化琉球。zì shì huáng wēi jūn yǔ lù,gù jiāng guān miǎn huà liú qiú。
风波浩荡蛮天晓,岛屿空蒙瘴海秋。fēng bō hào dàng mán tiān xiǎo,dǎo yǔ kōng méng zhàng hǎi qiū。
早晚星槎归上国,殊方休起见京楼。zǎo wǎn xīng chá guī shàng guó,shū fāng xiū qǐ jiàn jīng lóu。

拟唐刘文房青溪口送人归岳州

王恭

青溪柳色动离愁,江水苍茫送客舟。qīng xī liǔ sè dòng lí chóu,jiāng shuǐ cāng máng sòng kè zhōu。
两岸断烟看踯躅,半天微雨听钩辀。liǎng àn duàn yān kàn zhí zhú,bàn tiān wēi yǔ tīng gōu zhōu。
洞庭月傍君山晓,湘浦云兼梦泽流。dòng tíng yuè bàng jūn shān xiǎo,xiāng pǔ yún jiān mèng zé liú。
归去故园如忆别,秋风应倚岳阳楼。guī qù gù yuán rú yì bié,qiū fēng yīng yǐ yuè yáng lóu。

送人之温陵牧

王恭

温陵出守君恩重,五马频嘶怅别难。wēn líng chū shǒu jūn ēn zhòng,wǔ mǎ pín sī chàng bié nán。
斗酒不堪留客醉,一麾今去共谁欢。dòu jiǔ bù kān liú kè zuì,yī huī jīn qù gòng shuí huān。
刺桐见月横琴坐,金粟行春露冕看。cì tóng jiàn yuè héng qín zuò,jīn sù xíng chūn lù miǎn kàn。
但使甘棠公讼简,香名应是到朝端。dàn shǐ gān táng gōng sòng jiǎn,xiāng míng yīng shì dào cháo duān。

次塘行人擢浙江宪副

王恭

一经曾采泮池芳,况是天朝被宠光。yī jīng céng cǎi pàn chí fāng,kuàng shì tiān cháo bèi chǒng guāng。
宫柳远随骢马色,苑花遥惜绣衣香。gōng liǔ yuǎn suí cōng mǎ sè,yuàn huā yáo xī xiù yī xiāng。
云开浙水腾秋隼,天入荆蛮涌晓霜。yún kāi zhè shuǐ téng qiū sǔn,tiān rù jīng mán yǒng xiǎo shuāng。
莫向钱塘追故事,六和高塔野烟凉。mò xiàng qián táng zhuī gù shì,liù hé gāo tǎ yě yān liáng。

游鼓山天风海涛亭

王恭

高亭上与翠微连,漠漠风涛际海天。gāo tíng shàng yǔ cuì wēi lián,mò mò fēng tāo jì hǎi tiān。
吴越百城飞鸟外,琉球孤岛断云边。wú yuè bǎi chéng fēi niǎo wài,liú qiú gū dǎo duàn yún biān。
灵源洞古人稀到,青草池空凤杳然。líng yuán dòng gǔ rén xī dào,qīng cǎo chí kōng fèng yǎo rán。
深愧远公相问姓,自非玄度亦逃禅。shēn kuì yuǎn gōng xiāng wèn xìng,zì fēi xuán dù yì táo chán。

夏初登西石兰若怀洽公

王恭

兰若春归雨霁天,凌空台上独闻蝉。lán ruò chūn guī yǔ jì tiān,líng kōng tái shàng dú wén chán。
岩扉碧藓凝僧榻,林径孤云宿梵筵。yán fēi bì xiǎn níng sēng tà,lín jìng gū yún sù fàn yán。
祗树阴阴啼野鸟,断钟杳杳出人烟。zhī shù yīn yīn tí yě niǎo,duàn zhōng yǎo yǎo chū rén yān。
洽公住处今陈迹,日暮悬灯益惘然。qià gōng zhù chù jīn chén jì,rì mù xuán dēng yì wǎng rán。

拟唐王摩诘积雨辋川庄上

王恭

石林迢递辋川斜,积雨烟空见枣花。shí lín tiáo dì wǎng chuān xié,jī yǔ yān kōng jiàn zǎo huā。
翠壁红泉分鸟道,白云芳草半人家。cuì bì hóng quán fēn niǎo dào,bái yún fāng cǎo bàn rén jiā。
木兰柴口朝行药,白石滩边暮浣纱。mù lán chái kǒu cháo xíng yào,bái shí tān biān mù huàn shā。
缨冕向来真外事,欲从林叟问烧畬。yīng miǎn xiàng lái zhēn wài shì,yù cóng lín sǒu wèn shāo shē。

仲夏过灵瑞招提

王恭

夜半青山有梵音,晓携清兴问珠林。yè bàn qīng shān yǒu fàn yīn,xiǎo xié qīng xīng wèn zhū lín。
烟霞路转禅扉静,薜荔花香野殿深。yān xiá lù zhuǎn chán fēi jìng,bì lì huā xiāng yě diàn shēn。
旧入影堂空叹逝,新来释子未知心。jiù rù yǐng táng kōng tàn shì,xīn lái shì zi wèi zhī xīn。
应怜法社荒凉久,祗苑何因复布金。yīng lián fǎ shè huāng liáng jiǔ,zhī yuàn hé yīn fù bù jīn。

寄郑助教兼似胄监诸友

王恭

斗酒东城送别时,马前杨柳绿烟丝。dòu jiǔ dōng chéng sòng bié shí,mǎ qián yáng liǔ lǜ yān sī。
桥门到日闻莺早,乡信逢秋寄雁迟。qiáo mén dào rì wén yīng zǎo,xiāng xìn féng qiū jì yàn chí。
璧水独寻麟凤去,故人谁与薜萝期。bì shuǐ dú xún lín fèng qù,gù rén shuí yǔ bì luó qī。
为言六馆诸才俊,好向春风折桂枝。wèi yán liù guǎn zhū cái jùn,hǎo xiàng chūn fēng zhé guì zhī。