古诗词

宫井

王恭

甃石长门里,虚圆一鉴清。zhòu shí zhǎng mén lǐ,xū yuán yī jiàn qīng。
银床苔藓积,丝绠辘轳鸣。yín chuáng tái xiǎn jī,sī gěng lù lú míng。
淡泊如恩浅,清泠似妾明。dàn pō rú ēn qiǎn,qīng líng shì qiè míng。
铅华空自照,惆怅若为情。qiān huá kōng zì zhào,chóu chàng ruò wèi qíng。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

歌行重别海上陈文学

王恭

去年别君归,秋风吹人黄叶飞。qù nián bié jūn guī,qiū fēng chuī rén huáng yè fēi。
今年与君别,柳条拖地花如雪。jīn nián yǔ jūn bié,liǔ tiáo tuō dì huā rú xuě。
人生会合能几时,问君结交何太迟。rén shēng huì hé néng jǐ shí,wèn jūn jié jiāo hé tài chí。
得钱相逢且沽酒,击剑何思悲路岐。dé qián xiāng féng qiě gū jiǔ,jī jiàn hé sī bēi lù qí。
白云海上连天阔,湖山微茫青一发。bái yún hǎi shàng lián tiān kuò,hú shān wēi máng qīng yī fā。
别思空随海上波,归心已绊云边月。bié sī kōng suí hǎi shàng bō,guī xīn yǐ bàn yún biān yuè。
君莫爱长安道上金明枝,密叶青青霜后移,南山桂树无凋期。jūn mò ài zhǎng ān dào shàng jīn míng zhī,mì yè qīng qīng shuāng hòu yí,nán shān guì shù wú diāo qī。

歌行赠李隐逸兼张林二学士

王恭

客行清溪上,爱此溪中水。kè xíng qīng xī shàng,ài cǐ xī zhōng shuǐ。
时有溪上人,心期亦如此。shí yǒu xī shàng rén,xīn qī yì rú cǐ。
溪水东流清复深,扁舟几宿到云林。xī shuǐ dōng liú qīng fù shēn,biǎn zhōu jǐ sù dào yún lín。
垂萝飞鸟引行步,野鸟闲云知我心。chuí luó fēi niǎo yǐn xíng bù,yě niǎo xián yún zhī wǒ xīn。
君家住处如盘谷,四面青山霁人目。jūn jiā zhù chù rú pán gǔ,sì miàn qīng shān jì rén mù。
五月帘栊鸟外闲,千年松桂霜中绿。wǔ yuè lián lóng niǎo wài xián,qiān nián sōng guì shuāng zhōng lǜ。
溪南溪北几人家,种田牧豕仍桑麻。xī nán xī běi jǐ rén jiā,zhǒng tián mù shǐ réng sāng má。
蓬莱仙洞只药草,武陵流水空桃花。péng lái xiān dòng zhǐ yào cǎo,wǔ líng liú shuǐ kōng táo huā。
曲堂置酒留清曙,落雪飞花满行路。qū táng zhì jiǔ liú qīng shǔ,luò xuě fēi huā mǎn xíng lù。
黄石山中辟榖时,呼?洞里看梅处。huáng shí shān zhōng pì gǔ shí,hū dòng lǐ kàn méi chù。
日暮寒风吹转蓬,暂时相见未从容。rì mù hán fēng chuī zhuǎn péng,zàn shí xiāng jiàn wèi cóng róng。
待予谢却龙池客,他日来从兔苑农。dài yǔ xiè què lóng chí kè,tā rì lái cóng tù yuàn nóng。

梅花引为林逸人赋

王恭

北风吹霜百草折,官舍人家梅尽发。běi fēng chuī shuāng bǎi cǎo zhé,guān shě rén jiā méi jǐn fā。
横枝放暖天为香,乱蕊凝寒雪逾洁。héng zhī fàng nuǎn tiān wèi xiāng,luàn ruǐ níng hán xuě yú jié。
今古何人解爱梅,繁花空自雪中开。jīn gǔ hé rén jiě ài méi,fán huā kōng zì xuě zhōng kāi。
愁云夜掩凌风观,蔓草秋生却月台。chóu yún yè yǎn líng fēng guān,màn cǎo qiū shēng què yuè tái。
风流独数巢居阁,门闭孤山老双鹤。fēng liú dú shù cháo jū gé,mén bì gū shān lǎo shuāng hè。
不转胡姬笛里生,宁随汉女宫中落。bù zhuǎn hú jī dí lǐ shēng,níng suí hàn nǚ gōng zhōng luò。
君向林间住日长,相逢花底未渠央。jūn xiàng lín jiān zhù rì zhǎng,xiāng féng huā dǐ wèi qú yāng。
最宜明月照行旆,不愤飞花落酒觞。zuì yí míng yuè zhào xíng pèi,bù fèn fēi huā luò jiǔ shāng。
酒边花下堪留客,回首东风拂行迹。jiǔ biān huā xià kān liú kè,huí shǒu dōng fēng fú xíng jì。
明月扁舟归去来,故园亦有凌霜柏。míng yuè biǎn zhōu guī qù lái,gù yuán yì yǒu líng shuāng bǎi。

海上赠别驾马英

王恭

杜陵才人新丰客,剑佩相逢旧乡国。dù líng cái rén xīn fēng kè,jiàn pèi xiāng féng jiù xiāng guó。
纵酒狂歌梧桐秋,远游梦著邯郸陌。zòng jiǔ kuáng gē wú tóng qiū,yuǎn yóu mèng zhù hán dān mò。
黄金高台无复过,青云失路古来多。huáng jīn gāo tái wú fù guò,qīng yún shī lù gǔ lái duō。
诸侯贵门君不到,五陵豪气今如何。zhū hóu guì mén jūn bù dào,wǔ líng háo qì jīn rú hé。
只今家贫谁比数,黄叶秋风满窗户。zhǐ jīn jiā pín shuí bǐ shù,huáng yè qiū fēng mǎn chuāng hù。
半室闲栖岭上云,一瓢独饮山中树。bàn shì xián qī lǐng shàng yún,yī piáo dú yǐn shān zhōng shù。
薄俗纷纷那可言,暂时贫贱不须论。báo sú fēn fēn nà kě yán,zàn shí pín jiàn bù xū lùn。
君看旧日扬雄宅,寂寞苍苔空闭门。jūn kàn jiù rì yáng xióng zhái,jì mò cāng tái kōng bì mén。

酬关西故人

王恭

故人迹疏情尚尔,新人面好心犹异。gù rén jì shū qíng shàng ěr,xīn rén miàn hǎo xīn yóu yì。
当时唯恐结交稀,零落相知竟谁是。dāng shí wéi kǒng jié jiāo xī,líng luò xiāng zhī jìng shuí shì。
昨日方开北海樽,今朝又署翟公门。zuó rì fāng kāi běi hǎi zūn,jīn cháo yòu shǔ dí gōng mén。
世情反覆徒为尔,人生贵贱那可论。shì qíng fǎn fù tú wèi ěr,rén shēng guì jiàn nà kě lùn。
自从落拓风尘久,岁月蹉跎世看丑。zì cóng luò tuò fēng chén jiǔ,suì yuè cuō tuó shì kàn chǒu。
羡君闭门但读书,知君得钱即沽酒。xiàn jūn bì mén dàn dú shū,zhī jūn dé qián jí gū jiǔ。
我亦辞君向白云,山中猿鹤可为群。wǒ yì cí jūn xiàng bái yún,shān zhōng yuán hè kě wèi qún。
秋来偏是凌霜柏,五粒松脂堪寄君。qiū lái piān shì líng shuāng bǎi,wǔ lì sōng zhī kān jì jūn。

答林逸人兼柬刘大因忆沧洲野堂叟

王恭

小来攀侠游,脱身过伊阙。xiǎo lái pān xiá yóu,tuō shēn guò yī quē。
白马行看戚里花,锦袍醉舞娼楼月。bái mǎ xíng kàn qī lǐ huā,jǐn páo zuì wǔ chāng lóu yuè。
娼楼酒幔官道春,孟尝平原能爱宾。chāng lóu jiǔ màn guān dào chūn,mèng cháng píng yuán néng ài bīn。
报仇雪耻感恩遇,沥胆隳肝宁顾身。bào chóu xuě chǐ gǎn ēn yù,lì dǎn huī gān níng gù shēn。
以兹意气红尘里,悠悠岁月东流水。yǐ zī yì qì hóng chén lǐ,yōu yōu suì yuè dōng liú shuǐ。
交态空输杜宛儿,致身不及南邻子。jiāo tài kōng shū dù wǎn ér,zhì shēn bù jí nán lín zi。
常何新丰识马周,蔡泽秦川寻应侯。cháng hé xīn fēng shí mǎ zhōu,cài zé qín chuān xún yīng hóu。
西京谁复念王粲,间关雨雪来依刘。xī jīng shuí fù niàn wáng càn,jiān guān yǔ xuě lái yī liú。
刘君世胄前司马,德业龙阳复潇洒。liú jūn shì zhòu qián sī mǎ,dé yè lóng yáng fù xiāo sǎ。
弱冠追随今白头,流落看同最亲者。ruò guān zhuī suí jīn bái tóu,liú luò kàn tóng zuì qīn zhě。
迩来江汉与君逢,章甫衣裳多雅容。ěr lái jiāng hàn yǔ jūn féng,zhāng fǔ yī shang duō yǎ róng。
看君自是龙池客,敛迹宁甘兔苑农。kàn jūn zì shì lóng chí kè,liǎn jì níng gān tù yuàn nóng。
同心且道相逢晚,薄俗纷纷梦犹懒。tóng xīn qiě dào xiāng féng wǎn,báo sú fēn fēn mèng yóu lǎn。
囊中久闭龙唇琴,世上终希广陵散。náng zhōng jiǔ bì lóng chún qín,shì shàng zhōng xī guǎng líng sàn。
大堤沙水白粼粼,为予归访沧洲人。dà dī shā shuǐ bái lín lín,wèi yǔ guī fǎng cāng zhōu rén。

江国晚秋

王恭

泽国秋气深,微霜葛衣薄。zé guó qiū qì shēn,wēi shuāng gé yī báo。
斜日川上寒,孤峰镜中落。xié rì chuān shàng hán,gū fēng jìng zhōng luò。
渺渺粤人烟,依依海山郭。miǎo miǎo yuè rén yān,yī yī hǎi shān guō。
邻笛声已凄,遥砧晚犹作。lín dí shēng yǐ qī,yáo zhēn wǎn yóu zuò。
沧波苦竹断猿哀,蔓草黄花与啸台。cāng bō kǔ zhú duàn yuán āi,màn cǎo huáng huā yǔ xiào tái。
前代风流亦如此,如何不饮杜陵杯。qián dài fēng liú yì rú cǐ,rú hé bù yǐn dù líng bēi。

鸡公垄

王恭

荒岗古墓鸡垄边,蔓草离离生野烟。huāng gǎng gǔ mù jī lǒng biān,màn cǎo lí lí shēng yě yān。
狐狸养子隐荆棘,乌鸢作巢衔纸钱。hú lí yǎng zi yǐn jīng jí,wū yuān zuò cháo xián zhǐ qián。
石麟埋沈土花湿,雕砖剥落樵人拾。shí lín mái shěn tǔ huā shī,diāo zhuān bō luò qiáo rén shí。
天阴燹火暗复明,月下精灵语还泣。tiān yīn xiǎn huǒ àn fù míng,yuè xià jīng líng yǔ hái qì。
此坟未必无子孙,夙昔传闻皆宦门。cǐ fén wèi bì wú zi sūn,sù xī chuán wén jiē huàn mén。
浮荣一去不复盛,空馀古木啼清猿。fú róng yī qù bù fù shèng,kōng yú gǔ mù tí qīng yuán。
谁家新冢高数尺,又买西家坟头石。shuí jiā xīn zhǒng gāo shù chǐ,yòu mǎi xī jiā fén tóu shí。
忆过秦中北邙路,丧车辚辚冢无数。yì guò qín zhōng běi máng lù,sàng chē lín lín zhǒng wú shù。
黄金买山葬死灰,昨日官军斫坟树。huáng jīn mǎi shān zàng sǐ huī,zuó rì guān jūn zhuó fén shù。
崩茔断圹碎苔痕,髑髅无声眠草根。bēng yíng duàn kuàng suì tái hén,dú lóu wú shēng mián cǎo gēn。
生前意气动山岳,身后凄凉邈九原。shēng qián yì qì dòng shān yuè,shēn hòu qī liáng miǎo jiǔ yuán。
君不见羊公岘首石已刻,季子延陵碑尚存。jūn bù jiàn yáng gōng xiàn shǒu shí yǐ kè,jì zi yán líng bēi shàng cún。
锦袍醉倒长安市,谁招?石江心魂。jǐn páo zuì dào zhǎng ān shì,shuí zhāo shí jiāng xīn hún。
岂知百年后,身世两俱没,贵贱终同草上尘。qǐ zhī bǎi nián hòu,shēn shì liǎng jù méi,guì jiàn zhōng tóng cǎo shàng chén。
升沉且进杯中物,笑矣乎,悲矣乎,眼中之人今有无。shēng chén qiě jìn bēi zhōng wù,xiào yǐ hū,bēi yǐ hū,yǎn zhōng zhī rén jīn yǒu wú。

醉歌行留别张潜

王恭

中夜饮,朱颜酡,郁金美酒金叵罗。zhōng yè yǐn,zhū yán tuó,yù jīn měi jiǔ jīn pǒ luó。
扬眉吐气为君醉,相逢不饮当奈何。yáng méi tǔ qì wèi jūn zuì,xiāng féng bù yǐn dāng nài hé。
思君隔长河,会少离别多。sī jūn gé zhǎng hé,huì shǎo lí bié duō。
剧欢继银烛,婉娈出青娥。jù huān jì yín zhú,wǎn luán chū qīng é。
江讴越吹空浩荡,郢中白雪扬清歌。jiāng ōu yuè chuī kōng hào dàng,yǐng zhōng bái xuě yáng qīng gē。
春风无情吹桃李,昨日花开今结子。chūn fēng wú qíng chuī táo lǐ,zuó rì huā kāi jīn jié zi。
贵贱悠悠何足论,古来万事东流水。guì jiàn yōu yōu hé zú lùn,gǔ lái wàn shì dōng liú shuǐ。
邙山之坟半无主,马鬣蓬科动离黍。máng shān zhī fén bàn wú zhǔ,mǎ liè péng kē dòng lí shǔ。
铜雀歌钟散晚烟,茂林松柏凋寒雨。tóng què gē zhōng sàn wǎn yān,mào lín sōng bǎi diāo hán yǔ。
酒阑莫唱丁都护,空使哀情慨今古。jiǔ lán mò chàng dīng dōu hù,kōng shǐ āi qíng kǎi jīn gǔ。
青镜频看发渐稀,黄金一去交难固。qīng jìng pín kàn fā jiàn xī,huáng jīn yī qù jiāo nán gù。
少年心事谁共知,结交误结轻薄儿。shǎo nián xīn shì shuí gòng zhī,jié jiāo wù jié qīng báo ér。
一朝贫贱忍相弃,岂惜浮沉应有时。yī cháo pín jiàn rěn xiāng qì,qǐ xī fú chén yīng yǒu shí。
楼头杨柳垂青丝,楼上与君伤别离。lóu tóu yáng liǔ chuí qīng sī,lóu shàng yǔ jūn shāng bié lí。
伤别离,长相思。shāng bié lí,zhǎng xiāng sī。
水流花谢两相失,雨散星离从此时。shuǐ liú huā xiè liǎng xiāng shī,yǔ sàn xīng lí cóng cǐ shí。
明朝更越千万山,再歌一曲行路难。míng cháo gèng yuè qiān wàn shān,zài gē yī qū xíng lù nán。
行路难,摧心肝。xíng lù nán,cuī xīn gān。

放歌行酬林逸人良箴

王恭

拂郁促刺三十秋,过眼光阴如水流。fú yù cù cì sān shí qiū,guò yǎn guāng yīn rú shuǐ liú。
黄金白璧果何物,世人见我如云浮。huáng jīn bái bì guǒ hé wù,shì rén jiàn wǒ rú yún fú。
蹇衣太行屹巉绝,瞿塘逆水无行舟。jiǎn yī tài xíng yì chán jué,qú táng nì shuǐ wú xíng zhōu。
君山洞庭濯双足,石镜香炉时一游。jūn shān dòng tíng zhuó shuāng zú,shí jìng xiāng lú shí yī yóu。
苍梧隔云叫虞舜,湘灵无声风雨愁。cāng wú gé yún jiào yú shùn,xiāng líng wú shēng fēng yǔ chóu。
遥望金陵道,葱葱郁佳气。yáo wàng jīn líng dào,cōng cōng yù jiā qì。
锦袍白马竞时来,翠华阁道连天起。jǐn páo bái mǎ jìng shí lái,cuì huá gé dào lián tiān qǐ。
又向秦中登太华,黄河一发天边泻。yòu xiàng qín zhōng dēng tài huá,huáng hé yī fā tiān biān xiè。
三峰连绵不可攀,中有长生解飞者。sān fēng lián mián bù kě pān,zhōng yǒu zhǎng shēng jiě fēi zhě。
结交广成子,招邀洪崖翁。jié jiāo guǎng chéng zi,zhāo yāo hóng yá wēng。
口含明月驻精魄,身骑白鹿回飙风。kǒu hán míng yuè zhù jīng pò,shēn qí bái lù huí biāo fēng。
笑夸蓬莱指绝顶,更历元始窥鸿蒙。xiào kuā péng lái zhǐ jué dǐng,gèng lì yuán shǐ kuī hóng méng。
羽人如云集星宫,三十六帝俱雍容。yǔ rén rú yún jí xīng gōng,sān shí liù dì jù yōng róng。
帝前玉狗声唁唁,帝旁侍女宫衣红。dì qián yù gǒu shēng yàn yàn,dì páng shì nǚ gōng yī hóng。
小臣手擎绿字封,拜咨元父隳丹衷,愿为下土招扬雄。xiǎo chén shǒu qíng lǜ zì fēng,bài zī yuán fù huī dān zhōng,yuàn wèi xià tǔ zhāo yáng xióng。
扬雄才大人稀识,穷巷苍苔少行迹。yáng xióng cái dà rén xī shí,qióng xiàng cāng tái shǎo xíng jì。
车驰马走长安城,扬雄与人无世情。chē chí mǎ zǒu zhǎng ān chéng,yáng xióng yǔ rén wú shì qíng。
明当携手天门归,青霓为裳紫霞衣。míng dāng xié shǒu tiān mén guī,qīng ní wèi shang zǐ xiá yī。
朝饮天池暮沆瀣,下视九土如尘微。cháo yǐn tiān chí mù hàng xiè,xià shì jiǔ tǔ rú chén wēi。

洗马潭

王恭

苔发毵毵古潭净,奫沦积水流如镜。tái fā sān sān gǔ tán jìng,yūn lún jī shuǐ liú rú jìng。
昔人牧马今不还,蔓草繁花自相映。xī rén mù mǎ jīn bù hái,màn cǎo fán huā zì xiāng yìng。
忆昔前朝全盛时,骅骝叱拨人争骑。yì xī qián cháo quán shèng shí,huá liú chì bō rén zhēng qí。
风流一去梦相似,陈迹空为人所疑。fēng liú yī qù mèng xiāng shì,chén jì kōng wèi rén suǒ yí。
牧叟耕童闲来集,对此谁能感畴昔。mù sǒu gēng tóng xián lái jí,duì cǐ shuí néng gǎn chóu xī。
矶下从教鹿饮潭,沙边不管牛行迹。jī xià cóng jiào lù yǐn tán,shā biān bù guǎn niú xíng jì。
昨夜风雷绕太清,青山仿佛闻龙鸣。zuó yè fēng léi rào tài qīng,qīng shān fǎng fú wén lóng míng。
此中何代无英者,会见承平人洗马。cǐ zhōng hé dài wú yīng zhě,huì jiàn chéng píng rén xǐ mǎ。

送人至温陵

王恭

江城五月南风作,榕叶初凉枣花落。jiāng chéng wǔ yuè nán fēng zuò,róng yè chū liáng zǎo huā luò。
官炉酒贵人不赊,客路无钱少欢乐。guān lú jiǔ guì rén bù shē,kè lù wú qián shǎo huān lè。
怜君倜傥能远游,粤王潭头系小舟。lián jūn tì tǎng néng yuǎn yóu,yuè wáng tán tóu xì xiǎo zhōu。
经过不待平原席,濩落宁悲季子裘。jīng guò bù dài píng yuán xí,huò luò níng bēi jì zi qiú。
自言家住桐阴下,云榭台中日潇洒。zì yán jiā zhù tóng yīn xià,yún xiè tái zhōng rì xiāo sǎ。
紫英花开香满衣,槟榔叶大宁论价。zǐ yīng huā kāi xiāng mǎn yī,bīn láng yè dà níng lùn jià。
三十年来何怆哉,凄凉人物与苍苔。sān shí nián lái hé chuàng zāi,qī liáng rén wù yǔ cāng tái。
明珠象齿不复惜,海客番船何处回。míng zhū xiàng chǐ bù fù xī,hǎi kè fān chuán hé chù huí。
别来乡县还几旬,况得延陵为主人。bié lái xiāng xiàn hái jǐ xún,kuàng dé yán líng wèi zhǔ rén。
论交自是少知己,薄俗谁能无弃贫。lùn jiāo zì shì shǎo zhī jǐ,báo sú shuí néng wú qì pín。
嗟予飘转红尘里,千载春衣厌泥滓。jiē yǔ piāo zhuǎn hóng chén lǐ,qiān zài chūn yī yàn ní zǐ。
醉后狂歌空有神,交态看同一杯水。zuì hòu kuáng gē kōng yǒu shén,jiāo tài kàn tóng yī bēi shuǐ。
送君远游归故园,我亦还山依鹿门。sòng jūn yuǎn yóu guī gù yuán,wǒ yì hái shān yī lù mén。
相思平远台头月,忍听清原洞口猿。xiāng sī píng yuǎn tái tóu yuè,rěn tīng qīng yuán dòng kǒu yuán。

出门行留别城中友

王恭

出门将行复少住,牵车卷策谁家去。chū mén jiāng xíng fù shǎo zhù,qiān chē juǎn cè shuí jiā qù。
五侯池馆少逢迎,行人不过新丰树。wǔ hóu chí guǎn shǎo féng yíng,xíng rén bù guò xīn fēng shù。
长安西上行路难,垆头酒贵金买官。zhǎng ān xī shàng xíng lù nán,lú tóu jiǔ guì jīn mǎi guān。
汉庭诸君忌年少,长沙远谪何时还。hàn tíng zhū jūn jì nián shǎo,zhǎng shā yuǎn zhé hé shí hái。
梁园宾客今何在,梁园种木闻已大。liáng yuán bīn kè jīn hé zài,liáng yuán zhǒng mù wén yǐ dà。
梁园歌舞已浮云,空使行人想风采。liáng yuán gē wǔ yǐ fú yún,kōng shǐ xíng rén xiǎng fēng cǎi。
此意临岐难重陈,相看杯酒泪沾巾。cǐ yì lín qí nán zhòng chén,xiāng kàn bēi jiǔ lèi zhān jīn。
紫菱叶大荔枝熟,莫爱风光忘却人。zǐ líng yè dà lì zhī shú,mò ài fēng guāng wàng què rén。

观沧洲二稿有作

王恭

古人名诗凡几家,阴何徐庾皆清发。gǔ rén míng shī fán jǐ jiā,yīn hé xú yǔ jiē qīng fā。
遂使少陵谪仙辈,深得黄初建安骨。suì shǐ shǎo líng zhé xiān bèi,shēn dé huáng chū jiàn ān gǔ。
尔来作者虽能鸣,此翁吐词多正声。ěr lái zuò zhě suī néng míng,cǐ wēng tǔ cí duō zhèng shēng。
百年英气结词赋,每日挥洒娱心情。bǎi nián yīng qì jié cí fù,měi rì huī sǎ yú xīn qíng。
镜湖流水澄孤月,太华莲峰积飞雪。jìng hú liú shuǐ chéng gū yuè,tài huá lián fēng jī fēi xuě。
千载黄钟绣作花,三叹朱弦响疏越。qiān zài huáng zhōng xiù zuò huā,sān tàn zhū xián xiǎng shū yuè。
沧洲二卷俱可人,首首看来如有神。cāng zhōu èr juǎn jù kě rén,shǒu shǒu kàn lái rú yǒu shén。
始知先辈老风格,不逐馀子徒清新。shǐ zhī xiān bèi lǎo fēng gé,bù zhú yú zi tú qīng xīn。
角巾野杖闲潇洒,绿水清池思堪写。jiǎo jīn yě zhàng xián xiāo sǎ,lǜ shuǐ qīng chí sī kān xiě。
愿得明时入帝京,閟宫清庙歌承平。yuàn dé míng shí rù dì jīng,bì gōng qīng miào gē chéng píng。

题建安朱氏杏林云隐图

王恭

君不见庐山岑,董仙在时花满林。jūn bù jiàn lú shān cén,dǒng xiān zài shí huā mǎn lín。
身骑白鹿忽飞去,江海寥寥千古心。shēn qí bái lù hū fēi qù,jiāng hǎi liáo liáo qiān gǔ xīn。
君今种杏知何所,解向青山作茅苎。jūn jīn zhǒng xìng zhī hé suǒ,jiě xiàng qīng shān zuò máo zhù。
云中浇酒祀岐黄,林下还丹结龙虎。yún zhōng jiāo jiǔ sì qí huáng,lín xià hái dān jié lóng hǔ。
羡君有道不羞贫,卖药无钱常与人。xiàn jūn yǒu dào bù xiū pín,mài yào wú qián cháng yǔ rén。
抱琴出谷迷行屐,散帙临流醉角巾。bào qín chū gǔ mí xíng jī,sàn zhì lín liú zuì jiǎo jīn。
武阳山水多奇处,金鳌苍苍但烟树。wǔ yáng shān shuǐ duō qí chù,jīn áo cāng cāng dàn yān shù。
鸡犬长鸣石上苔,渔樵未识松边路。jī quǎn zhǎng míng shí shàng tái,yú qiáo wèi shí sōng biān lù。
自是先贤六代孙,布衣不到五侯门。zì shì xiān xián liù dài sūn,bù yī bù dào wǔ hóu mén。
相逢又欲还山去,他日思君愁断猿。xiāng féng yòu yù hái shān qù,tā rì sī jūn chóu duàn yuán。