古诗词

经鄂王坟

王恭

疋马南行度浙河,汴城宫殿远嵯峨。pǐ mǎ nán xíng dù zhè hé,biàn chéng gōng diàn yuǎn cuó é。
中兴诸将思恢复,负国奸臣主议和。zhōng xīng zhū jiāng sī huī fù,fù guó jiān chén zhǔ yì hé。
黄叶古祠寒雨积,青山孤冢夕阳多。huáng yè gǔ cí hán yǔ jī,qīng shān gū zhǒng xī yáng duō。
六和塔影西风里,陵树萧萧野鸟歌。liù hé tǎ yǐng xī fēng lǐ,líng shù xiāo xiāo yě niǎo gē。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

晚晴登沙阜望海屿偶赋

王恭

夕芜残雨半沙丘,沙口行吟独布裘。xī wú cán yǔ bàn shā qiū,shā kǒu xíng yín dú bù qiú。
几处人烟分水国,数村鱼鸟尽枫洲。jǐ chù rén yān fēn shuǐ guó,shù cūn yú niǎo jǐn fēng zhōu。
云归岛屿千峰白,风递江潮五月秋。yún guī dǎo yǔ qiān fēng bái,fēng dì jiāng cháo wǔ yuè qiū。
荣辱升沉君莫问,沧溟东逝更悠悠。róng rǔ shēng chén jūn mò wèn,cāng míng dōng shì gèng yōu yōu。

借龙华琳宫避暑

王恭

避暑林扉兴不穷,仙家遥借翠微峰。bì shǔ lín fēi xīng bù qióng,xiān jiā yáo jiè cuì wēi fēng。
云间鸡犬稀人迹,石上莓苔见鹤踪。yún jiān jī quǎn xī rén jì,shí shàng méi tái jiàn hè zōng。
冰簟更寻花处月,角巾闲挂鸟边松。bīng diàn gèng xún huā chù yuè,jiǎo jīn xián guà niǎo biān sōng。
自从心境清凉后,却笑尘中万事慵。zì cóng xīn jìng qīng liáng hòu,què xiào chén zhōng wàn shì yōng。

送人游武夷

王恭

闽州山水独清晖,九曲仙源世所稀。mǐn zhōu shān shuǐ dú qīng huī,jiǔ qū xiān yuán shì suǒ xī。
剑浦夜天烟外小,幔亭溪树鸟边微。jiàn pǔ yè tiān yān wài xiǎo,màn tíng xī shù niǎo biān wēi。
胡僧共饭骊珠钵,羽士相逢薜荔衣。hú sēng gòng fàn lí zhū bō,yǔ shì xiāng féng bì lì yī。
玉女峰南孤磬里,知君今去欲忘归。yù nǚ fēng nán gū qìng lǐ,zhī jūn jīn qù yù wàng guī。

送陈延用任潮州郡幕

王恭

潮阳赞画新恩重,斗酒临岐且共欢。cháo yáng zàn huà xīn ēn zhòng,dòu jiǔ lín qí qiě gòng huān。
落日亭亭将别棹,垂杨袅袅拂征鞍。luò rì tíng tíng jiāng bié zhào,chuí yáng niǎo niǎo fú zhēng ān。
蛇山断草峦烟积,鳄渚沧波瘴雨残。shé shān duàn cǎo luán yān jī,è zhǔ cāng bō zhàng yǔ cán。
案牍清时贫似水,香名应是到朝端。àn dú qīng shí pín shì shuǐ,xiāng míng yīng shì dào cháo duān。

送陈二林粮长运军储之海城

王恭

搜粟当年曾作尉,富民何事亦封侯。sōu sù dāng nián céng zuò wèi,fù mín hé shì yì fēng hóu。
却令大姓专输饷,谁信军储借上筹。què lìng dà xìng zhuān shū xiǎng,shuí xìn jūn chǔ jiè shàng chóu。
千里帆樯粳稻白,百城烟水鼓鼙秋。qiān lǐ fān qiáng jīng dào bái,bǎi chéng yān shuǐ gǔ pí qiū。
仍闻部曲多穷卒,此日遥分主将忧。réng wén bù qū duō qióng zú,cǐ rì yáo fēn zhǔ jiāng yōu。

拟唐窦遗夏夜宿表兄宅话旧

王恭

茉莉花香暑露清,芰荷高馆月微明。mò lì huā xiāng shǔ lù qīng,jì hé gāo guǎn yuè wēi míng。
伤心欲话他年旧,握手空惊此日情。shāng xīn yù huà tā nián jiù,wò shǒu kōng jīng cǐ rì qíng。
青镜流年头共白,绿樽深夜酒同倾。qīng jìng liú nián tóu gòng bái,lǜ zūn shēn yè jiǔ tóng qīng。
预愁别路枫洲外,千树蝉声送客行。yù chóu bié lù fēng zhōu wài,qiān shù chán shēng sòng kè xíng。

闻士仁兄擢广东邑令

王恭

佐县吴江独冶繁,曳裙无复在王门。zuǒ xiàn wú jiāng dú yě fán,yè qún wú fù zài wáng mén。
风霜不改平生节,雨露还沾此日恩。fēng shuāng bù gǎi píng shēng jié,yǔ lù hái zhān cǐ rì ēn。
马首未应趋岭徼,鹊声先尔到家园。mǎ shǒu wèi yīng qū lǐng jiǎo,què shēng xiān ěr dào jiā yuán。
白沙堤上如休骑,须与连枝倒玉樽。bái shā dī shàng rú xiū qí,xū yǔ lián zhī dào yù zūn。

秋日旅怀

王恭

西风残叶带荒沟,旅馆谁堪宋玉愁。xī fēng cán yè dài huāng gōu,lǚ guǎn shuí kān sòng yù chóu。
岐路自伤孤客暮,云山空见断鸿秋。qí lù zì shāng gū kè mù,yún shān kōng jiàn duàn hóng qiū。
家林旧业馀青草,萍梗生涯任白头。jiā lín jiù yè yú qīng cǎo,píng gěng shēng yá rèn bái tóu。
几度扁舟吹笛夜,令人归梦满东流。jǐ dù biǎn zhōu chuī dí yè,lìng rén guī mèng mǎn dōng liú。

粤城怀古

王恭

无诸建国古蛮州,城下长江水漫流。wú zhū jiàn guó gǔ mán zhōu,chéng xià zhǎng jiāng shuǐ màn liú。
野烧荒陵啼鸟外,青山遗庙暮云头。yě shāo huāng líng tí niǎo wài,qīng shān yí miào mù yún tóu。
西风木叶空湟曙,落日人烟古垒秋。xī fēng mù yè kōng huáng shǔ,luò rì rén yān gǔ lěi qiū。
借问屠龙旧踪迹,断矶寒草不胜愁。jiè wèn tú lóng jiù zōng jì,duàn jī hán cǎo bù shèng chóu。

题处士山房

王恭

数亩闲园一布衣,薜萝深处市声稀。shù mǔ xián yuán yī bù yī,bì luó shēn chù shì shēng xī。
酒醒别墅寒猿啸,客散空林夜叶飞。jiǔ xǐng bié shù hán yuán xiào,kè sàn kōng lín yè yè fēi。
翠壁红泉分药径,清池白石映柴扉。cuì bì hóng quán fēn yào jìng,qīng chí bái shí yìng chái fēi。
长安道上多车马,何事丘园便息机。zhǎng ān dào shàng duō chē mǎ,hé shì qiū yuán biàn xī jī。

中秋宴集分韵得清字

王恭

广寒宫殿凉如水,坐对清晖欲二更。guǎng hán gōng diàn liáng rú shuǐ,zuò duì qīng huī yù èr gèng。
但使玉樽频注酒,莫令银甲少弹筝。dàn shǐ yù zūn pín zhù jiǔ,mò lìng yín jiǎ shǎo dàn zhēng。
窗含野烧明还灭,帘卷星河浅复清。chuāng hán yě shāo míng hái miè,lián juǎn xīng hé qiǎn fù qīng。
尘袜不禁风露冷,恍然身世在蓬瀛。chén wà bù jìn fēng lù lěng,huǎng rán shēn shì zài péng yíng。

暮归沙堤

王恭

十里黄沙海上头,数株榕叶半沧洲。shí lǐ huáng shā hǎi shàng tóu,shù zhū róng yè bàn cāng zhōu。
西风禾黍平侵户,落日云山远带楼。xī fēng hé shǔ píng qīn hù,luò rì yún shān yuǎn dài lóu。
雁影萧萧孤笛暮,砧声杳杳几家秋。yàn yǐng xiāo xiāo gū dí mù,zhēn shēng yǎo yǎo jǐ jiā qiū。
候门稚子牵衣笑,不省微霜著敝裘。hòu mén zhì zi qiān yī xiào,bù shěng wēi shuāng zhù bì qiú。

送王董教归沔阳

王恭

祖道黄花白露寒,江亭浇酒怅离颜。zǔ dào huáng huā bái lù hán,jiāng tíng jiāo jiǔ chàng lí yán。
脊令共向沙头别,鸿雁分飞雨外还。jí lìng gòng xiàng shā tóu bié,hóng yàn fēn fēi yǔ wài hái。
梦渚云开三峡水,汉阳帆带五华山。mèng zhǔ yún kāi sān xiá shuǐ,hàn yáng fān dài wǔ huá shān。
泮林此后应相忆,莫道王音滞楚关。pàn lín cǐ hòu yīng xiāng yì,mò dào wáng yīn zhì chǔ guān。

灞陵衰柳

王恭

昨夜微霜落灞桥,数行官柳正萧萧。zuó yè wēi shuāng luò bà qiáo,shù xíng guān liǔ zhèng xiāo xiāo。
听莺坐处空残叶,系马门前有旧条。tīng yīng zuò chù kōng cán yè,xì mǎ mén qián yǒu jiù tiáo。
色借青娥双晚黛,声随急吹度寒蜩。sè jiè qīng é shuāng wǎn dài,shēng suí jí chuī dù hán tiáo。
秦山送别那堪折,应把离情寄玉箫。qín shān sòng bié nà kān zhé,yīng bǎ lí qíng jì yù xiāo。

拟卢允言晚次鄂州

王恭

日夕卸帆黄鹤浦,三湘夜色带霜天。rì xī xiè fān huáng hè pǔ,sān xiāng yè sè dài shuāng tiān。
风鸣岸叶潮初落,月到船窗客未眠。fēng míng àn yè cháo chū luò,yuè dào chuán chuāng kè wèi mián。
邻笛凄凉临野水,驿楼迢递隐江烟。lín dí qī liáng lín yě shuǐ,yì lóu tiáo dì yǐn jiāng yān。
年年踪迹犹萍梗,肠断孤云若个边。nián nián zōng jì yóu píng gěng,cháng duàn gū yún ruò gè biān。