古诗词

送林彦时谢得圭之建上

王恭

才子溪行秋兴深,仙舟同泛复同心。cái zi xī xíng qiū xīng shēn,xiān zhōu tóng fàn fù tóng xīn。
也知王粲偏能赋,谁识稽康更解琴。yě zhī wáng càn piān néng fù,shuí shí jī kāng gèng jiě qín。
驿馆夜残明候火,市楼霜晓度寒砧。yì guǎn yè cán míng hòu huǒ,shì lóu shuāng xiǎo dù hán zhēn。
遥怜别后阳春调,客里何人为赏音。yáo lián bié hòu yáng chūn diào,kè lǐ hé rén wèi shǎng yīn。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

寄宁德林训迪

王恭

忆君时复强登楼,云树苍茫怅别愁。yì jūn shí fù qiáng dēng lóu,yún shù cāng máng chàng bié chóu。
两地情多孤夜月,十年官冷旧沧洲。liǎng dì qíng duō gū yè yuè,shí nián guān lěng jiù cāng zhōu。
鹤林山色当杯绿,鲛室潮声到县秋。hè lín shān sè dāng bēi lǜ,jiāo shì cháo shēng dào xiàn qiū。
早晚香名应更达,泮池何事久淹留。zǎo wǎn xiāng míng yīng gèng dá,pàn chí hé shì jiǔ yān liú。

赋得荔枝送人之燕蓟

王恭

昔年高品满长安,蓟北空闻火剂团。xī nián gāo pǐn mǎn zhǎng ān,jì běi kōng wén huǒ jì tuán。
闽雨带花飘别路,瘴云和叶拂征鞍。mǐn yǔ dài huā piāo bié lù,zhàng yún hé yè fú zhēng ān。
离杯醉擘丹砂颗,纤手娇传碧玉盘。lí bēi zuì bāi dān shā kē,xiān shǒu jiāo chuán bì yù pán。
明发幽州千里外,竹笼遥寄也应难。míng fā yōu zhōu qiān lǐ wài,zhú lóng yáo jì yě yīng nán。

游广陵

王恭

海门潮落见瓜州,云树苍茫马上游。hǎi mén cháo luò jiàn guā zhōu,yún shù cāng máng mǎ shàng yóu。
千里河山归禹贡,百重烟水入淮流。qiān lǐ hé shān guī yǔ gòng,bǎi zhòng yān shuǐ rù huái liú。
芜城积梦璚花月,隋苑伤心碧草秋。wú chéng jī mèng qióng huā yuè,suí yuàn shāng xīn bì cǎo qiū。
二十四桥人静夜,为谁犹倚木兰舟。èr shí sì qiáo rén jìng yè,wèi shuí yóu yǐ mù lán zhōu。

僧房宴别故人还山中

王恭

石林只树隐层阿,却向空门别奈何。shí lín zhǐ shù yǐn céng ā,què xiàng kōng mén bié nài hé。
残烛夜深泉影尽,离筵宾散月明多。cán zhú yè shēn quán yǐng jǐn,lí yán bīn sàn yuè míng duō。
还山逸兴休鱼佩,避世闲踪卧女萝。hái shān yì xīng xiū yú pèi,bì shì xián zōng wò nǚ luó。
城郭云林从此别,晓钟声里唱离歌。chéng guō yún lín cóng cǐ bié,xiǎo zhōng shēng lǐ chàng lí gē。

题冶城开元寺

王恭

城里青山闻梵音,灵源高阁影沈沈。chéng lǐ qīng shān wén fàn yīn,líng yuán gāo gé yǐng shěn shěn。
鸟边祗树人烟近,象外云花野照深。niǎo biān zhī shù rén yān jìn,xiàng wài yún huā yě zhào shēn。
苔色满廊行履迹,月明空界印禅心。tái sè mǎn láng xíng lǚ jì,yuè míng kōng jiè yìn chán xīn。
自怜人代多氛垢,未得焚香礼遁林。zì lián rén dài duō fēn gòu,wèi dé fén xiāng lǐ dùn lín。

华石上人见过

王恭

久沦尘俗愧缁衣,曾是三生石上违。jiǔ lún chén sú kuì zī yī,céng shì sān shēng shí shàng wéi。
愿得远公留半偈,也令玄度发清机。yuàn dé yuǎn gōng liú bàn jì,yě lìng xuán dù fā qīng jī。
金沙堤晓香中别,祗树林深定里归。jīn shā dī xiǎo xiāng zhōng bié,zhī shù lín shēn dìng lǐ guī。
独鹤孤云无住著,却令方外故交稀。dú hè gū yún wú zhù zhù,què lìng fāng wài gù jiāo xī。

登冶城万岁塔

王恭

绝顶层标出半天,千山宫宇翠微连。jué dǐng céng biāo chū bàn tiān,qiān shān gōng yǔ cuì wēi lián。
云飞百粤沧波外,鸟度千峰夕照边。yún fēi bǎi yuè cāng bō wài,niǎo dù qiān fēng xī zhào biān。
平远台空秋佩冷,毗卢阁静夜灯悬。píng yuǎn tái kōng qiū pèi lěng,pí lú gé jìng yè dēng xuán。
屠龙射鳝今何在,蔓草荒陵几度烟。tú lóng shè shàn jīn hé zài,màn cǎo huāng líng jǐ dù yān。

拟登金陵凤凰台

王恭

高台犹有凤凰名,台下金河绕帝庭。gāo tái yóu yǒu fèng huáng míng,tái xià jīn hé rào dì tíng。
淮水漫流千古恨,钟山还带六朝青。huái shuǐ màn liú qiān gǔ hèn,zhōng shān hái dài liù cháo qīng。
风樯积雨丹阳渡,酒幔寒花白下亭。fēng qiáng jī yǔ dān yáng dù,jiǔ màn hán huā bái xià tíng。
欲把一杯招李白,海天霜雁晚冥冥。yù bǎ yī bēi zhāo lǐ bái,hǎi tiān shuāng yàn wǎn míng míng。

拟游君山寺

王恭

独向巴陵上小舟,君山迢递镜中浮。dú xiàng bā líng shàng xiǎo zhōu,jūn shān tiáo dì jìng zhōng fú。
猿啼古木云边迥,鸟度灵花象外幽。yuán tí gǔ mù yún biān jiǒng,niǎo dù líng huā xiàng wài yōu。
烟磬夜寒云梦月,天香朝泛洞庭秋。yān qìng yè hán yún mèng yuè,tiān xiāng cháo fàn dòng tíng qiū。
更随野衲看灵异,惆怅皇英墓下游。gèng suí yě nà kàn líng yì,chóu chàng huáng yīng mù xià yóu。

秋过紫云洞

王恭

仙源迢递紫云间,逸兴逢秋偶独攀。xiān yuán tiáo dì zǐ yún jiān,yì xīng féng qiū ǒu dú pān。
辽海鹤归空夜月,瑶台人去但荒山。liáo hǎi hè guī kōng yè yuè,yáo tái rén qù dàn huāng shān。
苔边积水流天镜,鸟外遥峰点翠鬟。tái biān jī shuǐ liú tiān jìng,niǎo wài yáo fēng diǎn cuì huán。
石竹房中孤磬晚,此身那似野僧闲。shí zhú fáng zhōng gū qìng wǎn,cǐ shēn nà shì yě sēng xián。

题吴汉津远游卷

王恭

独衔君命出神州,吴楚青山马上游。dú xián jūn mìng chū shén zhōu,wú chǔ qīng shān mǎ shàng yóu。
千里关河分禹贡,百城烟水入闽秋。qiān lǐ guān hé fēn yǔ gòng,bǎi chéng yān shuǐ rù mǐn qiū。
镜湖乡梦浮仙棹,钟阜归期忆凤楼。jìng hú xiāng mèng fú xiān zhào,zhōng fù guī qī yì fèng lóu。
闻道星轺明且别,王程犹恐久淹留。wén dào xīng yáo míng qiě bié,wáng chéng yóu kǒng jiǔ yān liú。

送刘炷归菊潭

王恭

春深花里未成欢,何事秋深惜别难。chūn shēn huā lǐ wèi chéng huān,hé shì qiū shēn xī bié nán。
沙堰醒来枫叶变,江潭归去菊花寒。shā yàn xǐng lái fēng yè biàn,jiāng tán guī qù jú huā hán。
鱼风卷幔鸣琴坐,蚌月临窗对酒看。yú fēng juǎn màn míng qín zuò,bàng yuè lín chuāng duì jiǔ kàn。
此后相思应不远,也须双鲤报平安。cǐ hòu xiāng sī yīng bù yuǎn,yě xū shuāng lǐ bào píng ān。

喜潘元润至

王恭

金沙堤上见潘安,自愧林居尚鹖冠。jīn shā dī shàng jiàn pān ān,zì kuì lín jū shàng hé guān。
明月青山应久别,黄花绿酒又同欢。míng yuè qīng shān yīng jiǔ bié,huáng huā lǜ jiǔ yòu tóng huān。
空洲日暮孤鸿断,岐路霜飞远树寒。kōng zhōu rì mù gū hóng duàn,qí lù shuāng fēi yuǎn shù hán。
明到龙江重回首,别离浑是梦中看。míng dào lóng jiāng zhòng huí shǒu,bié lí hún shì mèng zhōng kàn。

题沧洲野堂卷

王恭

白沙门外水粼粼,懒漫还宜漉酒巾。bái shā mén wài shuǐ lín lín,lǎn màn hái yí lù jiǔ jīn。
华发任随风叶冷,远心惟与海鸥驯。huá fā rèn suí fēng yè lěng,yuǎn xīn wéi yǔ hǎi ōu xùn。
秋经泉石偏多梦,老向丘园有几人。qiū jīng quán shí piān duō mèng,lǎo xiàng qiū yuán yǒu jǐ rén。
闻道壶觞仍爱客,风流能待布衣贫。wén dào hú shāng réng ài kè,fēng liú néng dài bù yī pín。

题沧洲野堂卷

王恭

大堤深树绕高原,渔榜蒹葭接远村。dà dī shēn shù rào gāo yuán,yú bǎng jiān jiā jiē yuǎn cūn。
江上只留三亩宅,人间不记五侯门。jiāng shàng zhǐ liú sān mǔ zhái,rén jiān bù jì wǔ hóu mén。
青林白鸟闲书幌,细雨飞花送酒樽。qīng lín bái niǎo xián shū huǎng,xì yǔ fēi huā sòng jiǔ zūn。
?得相逢乘一醉,故园山水也忘言。nà dé xiāng féng chéng yī zuì,gù yuán shān shuǐ yě wàng yán。