古诗词

黄氏小圃

王恭

汉阴丈人心不羁,生小灌园无是非。hàn yīn zhàng rén xīn bù jī,shēng xiǎo guàn yuán wú shì fēi。
宁辞白发常抱瓮,大笑傍人皆用机。níng cí bái fā cháng bào wèng,dà xiào bàng rén jiē yòng jī。
吾观夫子偏同调,未肯逢时发哂笑。wú guān fū zi piān tóng diào,wèi kěn féng shí fā shěn xiào。
五十仍无簪冕荣,半生独得丘园妙。wǔ shí réng wú zān miǎn róng,bàn shēng dú dé qiū yuán miào。
君家累叶尚高节,太华三峰见秋月。jūn jiā lèi yè shàng gāo jié,tài huá sān fēng jiàn qiū yuè。
仙都白首卧松云,官署清风洒兰雪。xiān dōu bái shǒu wò sōng yún,guān shǔ qīng fēng sǎ lán xuě。
霜露凄凄薄故林,几回风木感情深。shuāng lù qī qī báo gù lín,jǐ huí fēng mù gǎn qíng shēn。
疏灯细雨怀亲梦,白石清池养道心。shū dēng xì yǔ huái qīn mèng,bái shí qīng chí yǎng dào xīn。
药栏花径青山下,若比平泉更潇洒。yào lán huā jìng qīng shān xià,ruò bǐ píng quán gèng xiāo sǎ。
清斋时对去官人,习静长留采芳者。qīng zhāi shí duì qù guān rén,xí jìng zhǎng liú cǎi fāng zhě。
涧水世事日灌园,浮云世事不须论。jiàn shuǐ shì shì rì guàn yuán,fú yún shì shì bù xū lùn。
从教纨绮轻荷叶,不分膻腥薄菜根。cóng jiào wán qǐ qīng hé yè,bù fēn shān xīng báo cài gēn。
有时兀坐榕阴里,悠悠目送孤鸿起。yǒu shí wù zuò róng yīn lǐ,yōu yōu mù sòng gū hóng qǐ。
向人不饮少陵杯,开口常轻马迁史。xiàng rén bù yǐn shǎo líng bēi,kāi kǒu cháng qīng mǎ qiān shǐ。
燕彩堂深日日春,来清堂上好娱宾。yàn cǎi táng shēn rì rì chūn,lái qīng táng shàng hǎo yú bīn。
嗟予江海流离客,愧尔林泉淡荡人。jiē yǔ jiāng hǎi liú lí kè,kuì ěr lín quán dàn dàng rén。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

赠道省亲

王恭

独鸐下三天,吹笙度紫烟。dú dí xià sān tiān,chuī shēng dù zǐ yān。
道心飞鸟外,亲舍白云边。dào xīn fēi niǎo wài,qīn shě bái yún biān。
丹脉调香饭,霞衣拂寿筵。dān mài diào xiāng fàn,xiá yī fú shòu yán。
更教人代里,何处觅神仙。gèng jiào rén dài lǐ,hé chù mì shén xiān。

送邑令秩满之天官

王恭

天南望帝畿,迢递入铨闱。tiān nán wàng dì jī,tiáo dì rù quán wéi。
作县三年别,趋朝几日归。zuò xiàn sān nián bié,qū cháo jǐ rì guī。
楚江帆漠漠,淮岸马騑騑。chǔ jiāng fān mò mò,huái àn mǎ fēi fēi。
想是龙池上,香名是尔稀。xiǎng shì lóng chí shàng,xiāng míng shì ěr xī。

六平峰山送人之吴

王恭

斗酒临长驿,孤帆半夕阳。dòu jiǔ lín zhǎng yì,gū fān bàn xī yáng。
花催离思急,柳引醉歌长。huā cuī lí sī jí,liǔ yǐn zuì gē zhǎng。
楚树兼云远,吴江到海苍。chǔ shù jiān yún yuǎn,wú jiāng dào hǎi cāng。
六平山下路,何日更持觞。liù píng shān xià lù,hé rì gèng chí shāng。

田家喜晴

王恭

田家当惜雨,积雨转伤苗。tián jiā dāng xī yǔ,jī yǔ zhuǎn shāng miáo。
诘旦云犹湿,新晴潦渐消。jí dàn yún yóu shī,xīn qíng lǎo jiàn xiāo。
迅雷潜地底,初日映山椒。xùn léi qián dì dǐ,chū rì yìng shān jiāo。
预卜丰年兆,何应答圣朝。yù bo fēng nián zhào,hé yīng dá shèng cháo。

送人使边

王恭

汉节下青冥,边人望使星。hàn jié xià qīng míng,biān rén wàng shǐ xīng。
绣衣辞凤阙,骢马入龙亭。xiù yī cí fèng quē,cōng mǎ rù lóng tíng。
雪净胡天绿,春回塞草青。xuě jìng hú tiān lǜ,chūn huí sāi cǎo qīng。
须令月支长,函表到王庭。xū lìng yuè zhī zhǎng,hán biǎo dào wáng tíng。

咏荔枝

王恭

忆昔开元日,繁华御里看。yì xī kāi yuán rì,fán huá yù lǐ kàn。
玉环天上去,无复到长安。yù huán tiān shàng qù,wú fù dào zhǎng ān。
香沁琼浆冷,红垂火剂团。xiāng qìn qióng jiāng lěng,hóng chuí huǒ jì tuán。
九重思玉食,驰贡未应难。jiǔ zhòng sī yù shí,chí gòng wèi yīng nán。

仲夏五日游盘石其二

王恭

盘石苍山口,欢游重盍簪。pán shí cāng shān kǒu,huān yóu zhòng hé zān。
酒醒荷气琼,云断水容阴。jiǔ xǐng hé qì qióng,yún duàn shuǐ róng yīn。
画楫浮空迥,青娥隔雨深。huà jí fú kōng jiǒng,qīng é gé yǔ shēn。
怀沙千古事,谁是独清心。huái shā qiān gǔ shì,shuí shì dú qīng xīn。

与同志泛舟得江字

王恭

浦口齐桡乐,沧波泛玉缸。pǔ kǒu qí ráo lè,cāng bō fàn yù gāng。
云归山点点,天碧鸟双双。yún guī shān diǎn diǎn,tiān bì niǎo shuāng shuāng。
蚌月凉生夜,鱼风响渡江。bàng yuè liáng shēng yè,yú fēng xiǎng dù jiāng。
兴来须剧饮,无使寸心降。xīng lái xū jù yǐn,wú shǐ cùn xīn jiàng。

怀画史林景时

王恭

故人何处住,独树孟家邻。gù rén hé chù zhù,dú shù mèng jiā lín。
水墨今谁重,云泉我共贫。shuǐ mò jīn shuí zhòng,yún quán wǒ gòng pín。
襟期多古意,交态任时人。jīn qī duō gǔ yì,jiāo tài rèn shí rén。
醉里从挥洒,无钱奉老亲。zuì lǐ cóng huī sǎ,wú qián fèng lǎo qīn。

怀画史林景时

王恭

木墨人皆羡,承平祗布衣。mù mò rén jiē xiàn,chéng píng zhī bù yī。
云山随处写,乡树暂时归。yún shān suí chù xiě,xiāng shù zàn shí guī。
两地愁看月,孤村独掩扉。liǎng dì chóu kàn yuè,gū cūn dú yǎn fēi。
幽期应早计,何事久相违。yōu qī yīng zǎo jì,hé shì jiǔ xiāng wéi。

送友人伸蒙岩读书

王恭

筹峰烟磬里,君去独垂帷。chóu fēng yān qìng lǐ,jūn qù dú chuí wéi。
散帖林中晚,悬灯雨外微。sàn tiē lín zhōng wǎn,xuán dēng yǔ wài wēi。
书声连涧水,人影落苔衣。shū shēng lián jiàn shuǐ,rén yǐng luò tái yī。
不独伸蒙子,辛勤似者稀。bù dú shēn méng zi,xīn qín shì zhě xī。

送人赴秋闱

王恭

凉露滴宫槐,黄花映古苔。liáng lù dī gōng huái,huáng huā yìng gǔ tái。
秋风芹泮别,曙日棘闱开。qiū fēng qín pàn bié,shǔ rì jí wéi kāi。
战胜应谁敌,名香得意回。zhàn shèng yīng shuí dí,míng xiāng dé yì huí。
知君经济手,不愧子云才。zhī jūn jīng jì shǒu,bù kuì zi yún cái。

赠武夷僧

王恭

武夷山水好,潭影空禅心。wǔ yí shān shuǐ hǎo,tán yǐng kōng chán xīn。
挂袖云生石,翻经月照林。guà xiù yún shēng shí,fān jīng yuè zhào lín。
履行随竹静,钵洗向泉深。lǚ xíng suí zhú jìng,bō xǐ xiàng quán shēn。
九江仙源里,惟闻钟磬音。jiǔ jiāng xiān yuán lǐ,wéi wén zhōng qìng yīn。

仲秋洪山经狂客墓

王恭

狂客今何在,风流世共传。kuáng kè jīn hé zài,fēng liú shì gòng chuán。
夜台依宿草,陇树入新烟。yè tái yī sù cǎo,lǒng shù rù xīn yān。
月冷延陵剑,湖空贺监船。yuè lěng yán líng jiàn,hú kōng hè jiān chuán。
秋风正摇落,回首独潸然。qiū fēng zhèng yáo luò,huí shǒu dú shān rán。

赠道人别

王恭

尘中那久住,飞佩入千山。chén zhōng nà jiǔ zhù,fēi pèi rù qiān shān。
片石松边住,孤云鹤上还。piàn shí sōng biān zhù,gū yún hè shàng hái。
苔深丹灶绿,叶坠紫宫闲。tái shēn dān zào lǜ,yè zhuì zǐ gōng xián。
后夜玄洲月,相思杳蔼间。hòu yè xuán zhōu yuè,xiāng sī yǎo ǎi jiān。