古诗词

送李浩复永宁

王恭

对酒击长剑,男儿重横门。duì jiǔ jī zhǎng jiàn,nán ér zhòng héng mén。
行骑紫缰马,笑结曼胡缨。xíng qí zǐ jiāng mǎ,xiào jié màn hú yīng。
常思肝胆沥,竟未嫖姚识。cháng sī gān dǎn lì,jìng wèi piáo yáo shí。
时来激忠愤,身与鸿毛掷。shí lái jī zhōng fèn,shēn yǔ hóng máo zhì。
尔今年少才堪数,远逐旌麾在行伍。ěr jīn nián shǎo cái kān shù,yuǎn zhú jīng huī zài xíng wǔ。
幕下还教重阿朦,军中已见留孙楚。mù xià hái jiào zhòng ā méng,jūn zhōng yǐ jiàn liú sūn chǔ。
七闽自是古秦封,今日温陵镇尚雄。qī mǐn zì shì gǔ qín fēng,jīn rì wēn líng zhèn shàng xióng。
时平瘴海无边警,天尽琉球见远峰。shí píng zhàng hǎi wú biān jǐng,tiān jǐn liú qiú jiàn yuǎn fēng。
往来射猎寒沙碛,住久翻忘异乡陌。wǎng lái shè liè hán shā qì,zhù jiǔ fān wàng yì xiāng mò。
紫荚花深骑影迷,刺桐叶暗炊烟积。zǐ jiá huā shēn qí yǐng mí,cì tóng yè àn chuī yān jī。
昨日单车奉檄归,过门应得访庭闱。zuó rì dān chē fèng xí guī,guò mén yīng dé fǎng tíng wéi。
暂随旅雁云边落,又逐征帆海上飞。zàn suí lǚ yàn yún biān luò,yòu zhú zhēng fān hǎi shàng fēi。
燕然北去南交趾,石刻铜标今尚尔。yàn rán běi qù nán jiāo zhǐ,shí kè tóng biāo jīn shàng ěr。
为报边头将士知,丹青好在云台里。wèi bào biān tóu jiāng shì zhī,dān qīng hǎo zài yún tái lǐ。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

沧洲十咏绿湖

王恭

云归蘋叶齐,雨积波声小。yún guī píng yè qí,yǔ jī bō shēng xiǎo。
日夕水容青,飞来双白鸟。rì xī shuǐ róng qīng,fēi lái shuāng bái niǎo。

沧洲十咏绿湖

王恭

白鸥将野棹,荡漾波光冷。bái ōu jiāng yě zhào,dàng yàng bō guāng lěng。
木落秋气多,孤篷逗霜影。mù luò qiū qì duō,gū péng dòu shuāng yǐng。

沧洲十咏绿湖

王恭

荷静香露圆,波深藕根白。hé jìng xiāng lù yuán,bō shēn ǒu gēn bái。
白晢谁家儿,折花水边剧。bái zhé shuí jiā ér,zhé huā shuǐ biān jù。

沧洲十咏绿湖

王恭

寒潮落沙堰,高柳入荒烟。hán cháo luò shā yàn,gāo liǔ rù huāng yān。
莫把长条折,秋来欲系船。mò bǎ zhǎng tiáo zhé,qiū lái yù xì chuán。

沧洲十咏绿湖

王恭

连峰沙似雪,迢递带沧波。lián fēng shā shì xuě,tiáo dì dài cāng bō。
好是残阳外,人稀野鸟多。hǎo shì cán yáng wài,rén xī yě niǎo duō。

沧洲十咏绿湖

王恭

片石翳云根,隐映波光晓。piàn shí yì yún gēn,yǐn yìng bō guāng xiǎo。
君看直钓翁,机静忘鱼鸟。jūn kàn zhí diào wēng,jī jìng wàng yú niǎo。

沧洲十咏绿湖

王恭

幽蹊入林深,仙花满高树。yōu qī rù lín shēn,xiān huā mǎn gāo shù。
笑谢沧洲人,来去桃源路。xiào xiè cāng zhōu rén,lái qù táo yuán lù。

沧洲十咏绿湖

王恭

露叶凝晓烟,霜枝老苔石。lù yè níng xiǎo yān,shuāng zhī lǎo tái shí。
夜半独行时,清凉满巾舄。yè bàn dú xíng shí,qīng liáng mǎn jīn xì。

沧洲十咏绿湖

王恭

烟蔓日已长,露花日已滋。yān màn rì yǐ zhǎng,lù huā rì yǐ zī。
为问东陵子,何似青门时。wèi wèn dōng líng zi,hé shì qīng mén shí。

沧洲十咏绿湖

王恭

池净秋气寒,黄花日朝露。chí jìng qiū qì hán,huáng huā rì cháo lù。
卷幔待情人,幽香满林路。juǎn màn dài qíng rén,yōu xiāng mǎn lín lù。

王恭

要路何曾著,闲门积渐多。yào lù hé céng zhù,xián mén jī jiàn duō。
五陵松柏外,随雨上盘陀。wǔ líng sōng bǎi wài,suí yǔ shàng pán tuó。

春原牧马图

王恭

芳草满春原,青骊度郭门。fāng cǎo mǎn chūn yuán,qīng lí dù guō mén。
回看天厩上,若个是承恩。huí kàn tiān jiù shàng,ruò gè shì chéng ēn。

度白鹤岭

王恭

鹤岭翠微分,山行半白云。hè lǐng cuì wēi fēn,shān xíng bàn bái yún。
停骖不忍去,前路市声闻。tíng cān bù rěn qù,qián lù shì shēng wén。

夏夜山中

王恭

静夜月微明,翛然万籁清。jìng yè yuè wēi míng,xiāo rán wàn lài qīng。
山禽忽飞起,偏傍竹林鸣。shān qín hū fēi qǐ,piān bàng zhú lín míng。

水墨枯木

王恭

色借苍苔古,春随野蔓空。sè jiè cāng tái gǔ,chūn suí yě màn kōng。
回看五陵上,无树起秋风。huí kàn wǔ líng shàng,wú shù qǐ qiū fēng。