古诗词

夏日同龙门高漫士游棋山寺

王恭

逸人共结萧朱绶,六月闽天火云厚。yì rén gòng jié xiāo zhū shòu,liù yuè mǐn tiān huǒ yún hòu。
觞熟梅边告我行,欲行且尽垆头酒。shāng shú méi biān gào wǒ xíng,yù xíng qiě jǐn lú tóu jiǔ。
棋山海上古招提,银瓮丝绳兴复携。qí shān hǎi shàng gǔ zhāo tí,yín wèng sī shéng xīng fù xié。
三峰直下几千丈,仙人奕处清猿啼。sān fēng zhí xià jǐ qiān zhàng,xiān rén yì chù qīng yuán tí。
知君平生爱灵境,为君拂拭青萝影。zhī jūn píng shēng ài líng jìng,wèi jūn fú shì qīng luó yǐng。
野殿杯浮蕙草香,石渠水浸甘瓜冷。yě diàn bēi fú huì cǎo xiāng,shí qú shuǐ jìn gān guā lěng。
祇园树里贮行庖,暂解尘衣挂竹梢。qí yuán shù lǐ zhù xíng páo,zàn jiě chén yī guà zhú shāo。
诗成破却山灵胆,醉倒倾翻老鹤巢。shī chéng pò què shān líng dǎn,zuì dào qīng fān lǎo hè cháo。
回岩积翠连飞阁,遥海苍苍暮潮落。huí yán jī cuì lián fēi gé,yáo hǎi cāng cāng mù cháo luò。
舞影争嫌白日斜,歌声未道离情恶。wǔ yǐng zhēng xián bái rì xié,gē shēng wèi dào lí qíng è。
拟从方外寄馀欢,云是山僧谒县官。nǐ cóng fāng wài jì yú huān,yún shì shān sēng yè xiàn guān。
野鹿回看避仙佩,沙禽何意讶儒冠。yě lù huí kàn bì xiān pèi,shā qín hé yì yà rú guān。
千金流水犹能注,陌上离驹不堪驻。qiān jīn liú shuǐ yóu néng zhù,mò shàng lí jū bù kān zhù。
愿君身到五云端,莫忘棋山送行处。yuàn jūn shēn dào wǔ yún duān,mò wàng qí shān sòng xíng chù。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

拟卢允言晚次鄂州

王恭

日夕卸帆黄鹤浦,三湘夜色带霜天。rì xī xiè fān huáng hè pǔ,sān xiāng yè sè dài shuāng tiān。
风鸣岸叶潮初落,月到船窗客未眠。fēng míng àn yè cháo chū luò,yuè dào chuán chuāng kè wèi mián。
邻笛凄凉临野水,驿楼迢递隐江烟。lín dí qī liáng lín yě shuǐ,yì lóu tiáo dì yǐn jiāng yān。
年年踪迹犹萍梗,肠断孤云若个边。nián nián zōng jì yóu píng gěng,cháng duàn gū yún ruò gè biān。

送人致政还吴中

王恭

朝辞印绶发如霜,匹马东还路渺茫。cháo cí yìn shòu fā rú shuāng,pǐ mǎ dōng hái lù miǎo máng。
独树断云吴苑暮,孤城残雨海天凉。dú shù duàn yún wú yuàn mù,gū chéng cán yǔ hǎi tiān liáng。
秋风祖帐人难别,黄菊家林酒正香。qiū fēng zǔ zhàng rén nán bié,huáng jú jiā lín jiǔ zhèng xiāng。
早晚薜萝花下醉,白云飞近遂初堂。zǎo wǎn bì luó huā xià zuì,bái yún fēi jìn suì chū táng。

春日游山寺

王恭

东林雨后树苍苍,巾舄乘闲到上方。dōng lín yǔ hòu shù cāng cāng,jīn xì chéng xián dào shàng fāng。
双涧鸟鸣延语笑,半林花气袭衣裳。shuāng jiàn niǎo míng yán yǔ xiào,bàn lín huā qì xí yī shang。
机闲宝地禅俱寂,心寄空门累亦忘。jī xián bǎo dì chán jù jì,xīn jì kōng mén lèi yì wàng。
自愧此身人代里,何因栖遁远公房。zì kuì cǐ shēn rén dài lǐ,hé yīn qī dùn yuǎn gōng fáng。

赋得牡丹因感旧游同辈

王恭

洛阳城里卸吟鞍,几度侯门看牡丹。luò yáng chéng lǐ xiè yín ān,jǐ dù hóu mén kàn mǔ dān。
色借阿环娇上马,香分弄玉醉乘鸾。sè jiè ā huán jiāo shàng mǎ,xiāng fēn nòng yù zuì chéng luán。
铜驼月色人何在,金谷春归梦又残。tóng tuó yuè sè rén hé zài,jīn gǔ chūn guī mèng yòu cán。
惆怅旧游今寂寞,一枝浓艳共谁看。chóu chàng jiù yóu jīn jì mò,yī zhī nóng yàn gòng shuí kàn。

送僧游天台

王恭

雁荡天台东路遥,赤城霞色带层标。yàn dàng tiān tái dōng lù yáo,chì chéng xiá sè dài céng biāo。
青山乞食林中晚,沧海浮杯夜半潮。qīng shān qǐ shí lín zhōng wǎn,cāng hǎi fú bēi yè bàn cháo。
下界人烟分岛屿,上方钟梵出云霄。xià jiè rén yān fēn dǎo yǔ,shàng fāng zhōng fàn chū yún xiāo。
尘踪自愧迷津久,愿得从师度石桥。chén zōng zì kuì mí jīn jiǔ,yuàn dé cóng shī dù shí qiáo。

夏初登乌石兰若怀洽公

王恭

宿云台下旧丛林,忆昨从师听梵音。sù yún tái xià jiù cóng lín,yì zuó cóng shī tīng fàn yīn。
灯影夜窥猿鸟近,茶烟风扬薜萝深。dēng yǐng yè kuī yuán niǎo jìn,chá yān fēng yáng bì luó shēn。
萧条香界栖禅处,寥落空门叹逝心。xiāo tiáo xiāng jiè qī chán chù,liáo luò kōng mén tàn shì xīn。
欲问影堂何处是,桄榔孤树一蝉吟。yù wèn yǐng táng hé chù shì,guāng láng gū shù yī chán yín。

赠老医

王恭

卖药囊中况有钱,长桑亲诀旧曾传。mài yào náng zhōng kuàng yǒu qián,zhǎng sāng qīn jué jiù céng chuán。
心知肘后岐黄秘,老向人间草木年。xīn zhī zhǒu hòu qí huáng mì,lǎo xiàng rén jiān cǎo mù nián。
杏满香林澄夕露,桔垂秋井漾寒泉。xìng mǎn xiāng lín chéng xī lù,jú chuí qiū jǐng yàng hán quán。
只今黄发青山里,无那看云日醉眠。zhǐ jīn huáng fā qīng shān lǐ,wú nà kàn yún rì zuì mián。

与道人期不至

王恭

独鹤孤云无姤氛,漫期飞旆到人群。dú hè gū yún wú gòu fēn,màn qī fēi pèi dào rén qún。
林间半榻虚晴翠,天外三花又夕曛。lín jiān bàn tà xū qíng cuì,tiān wài sān huā yòu xī xūn。
尘世几回逢甲子,青山何处访茅君。chén shì jǐ huí féng jiǎ zi,qīng shān hé chù fǎng máo jūn。
想因醉倒麻姑酒,辜负名香手自焚。xiǎng yīn zuì dào má gū jiǔ,gū fù míng xiāng shǒu zì fén。

拟唐姚合赠王尊师

王恭

羽客吹笙何处去,黄花古路薜萝间。yǔ kè chuī shēng hé chù qù,huáng huā gǔ lù bì luó jiān。
寥寥鸡犬云中室,渺渺烟霞海上山。liáo liáo jī quǎn yún zhōng shì,miǎo miǎo yān xiá hǎi shàng shān。
白鹤夜归经欲尽,黄粱秋熟梦初还。bái hè yè guī jīng yù jǐn,huáng liáng qiū shú mèng chū hái。
尘生未免缘浮累,几度逢师每厚颜。chén shēng wèi miǎn yuán fú lèi,jǐ dù féng shī měi hòu yán。

僧房燕别故人还山中

王恭

苔藓苍苍野殿凉,别离遥借赞公房。tái xiǎn cāng cāng yě diàn liáng,bié lí yáo jiè zàn gōng fáng。
云间驯鸽窥瑶席,谷里昙花泛羽觞。yún jiān xùn gē kuī yáo xí,gǔ lǐ tán huā fàn yǔ shāng。
对酒不将萍梗恨,还山应制薜萝香。duì jiǔ bù jiāng píng gěng hèn,hái shān yīng zhì bì luó xiāng。
江湖秋水多鱼雁,思尔封缄寄草堂。jiāng hú qiū shuǐ duō yú yàn,sī ěr fēng jiān jì cǎo táng。

舟次水驿寄关外同志

王恭

帆落秋风酒半醺,驿楼津树大溪濆。fān luò qiū fēng jiǔ bàn xūn,yì lóu jīn shù dà xī fén。
夕阳鸿雁舟中见,明月梅花笛里闻。xī yáng hóng yàn zhōu zhōng jiàn,míng yuè méi huā dí lǐ wén。
独客只今犹浪迹,故人何处更离群。dú kè zhǐ jīn yóu làng jì,gù rén hé chù gèng lí qún。
盍簪尚有清宵梦,只隔闽关一片云。hé zān shàng yǒu qīng xiāo mèng,zhǐ gé mǐn guān yī piàn yún。

梦游天台

王恭

赤城霞气映秋山,万仞丹梯梦里攀。chì chéng xiá qì yìng qiū shān,wàn rèn dān tī mèng lǐ pān。
沧海猿啼风叶冷,石侨僧去暮云闲。cāng hǎi yuán tí fēng yè lěng,shí qiáo sēng qù mù yún xián。
泉飞绀苑三花夕,天近瑶京一鹤还。quán fēi gàn yuàn sān huā xī,tiān jìn yáo jīng yī hè hái。
何处微钟霜外断,觉来明月旧乡关。hé chù wēi zhōng shuāng wài duàn,jué lái míng yuè jiù xiāng guān。

送人赴衡州府推官

王恭

清献曾闻尚节推,料君应与故人期。qīng xiàn céng wén shàng jié tuī,liào jūn yīng yǔ gù rén qī。
且倾绿酒留簪佩,莫对黄花促路岐。qiě qīng lǜ jiǔ liú zān pèi,mò duì huáng huā cù lù qí。
衡岳雨晴飞鸟外,潇湘云卷下帘时。héng yuè yǔ qíng fēi niǎo wài,xiāo xiāng yún juǎn xià lián shí。
悬知官下多乡思,回雁峰前好寄诗。xuán zhī guān xià duō xiāng sī,huí yàn fēng qián hǎo jì shī。

金陵客夜

王恭

官槐夹道暮鸦鸣,匹马那堪客帝京。guān huái jiā dào mù yā míng,pǐ mǎ nà kān kè dì jīng。
红烛夜窗千里梦,青山明月异乡情。hóng zhú yè chuāng qiān lǐ mèng,qīng shān míng yuè yì xiāng qíng。
白门寺里霜钟断,金水桥头晓漏清。bái mén sì lǐ shuāng zhōng duàn,jīn shuǐ qiáo tóu xiǎo lòu qīng。
陌上相逢空借问,几人争识马周名。mò shàng xiāng féng kōng jiè wèn,jǐ rén zhēng shí mǎ zhōu míng。

拟唐张文昌送汀州元使君

王恭

出临汀守承恩重,驲路遥遥几日程。chū lín tīng shǒu chéng ēn zhòng,rì lù yáo yáo jǐ rì chéng。
五马不辞为郡远,一麾应是到官清。wǔ mǎ bù cí wèi jùn yuǎn,yī huī yīng shì dào guān qīng。
鄞江地古铜盐富,闽徼天寒瘴疠轻。yín jiāng dì gǔ tóng yán fù,mǐn jiǎo tiān hán zhàng lì qīng。
但使政平公事少,木樨花下日闲行。dàn shǐ zhèng píng gōng shì shǎo,mù xī huā xià rì xián xíng。