古诗词

王克刚碧萝山房

王恭

醉樵醉樵家何处,垂萝拂窗泉绕户。zuì qiáo zuì qiáo jiā hé chù,chuí luó fú chuāng quán rào hù。
屋头万万翠微峰,巷口千千石楠树。wū tóu wàn wàn cuì wēi fēng,xiàng kǒu qiān qiān shí nán shù。
寂寂垂萝翳古松,萦烟摆月又丰茸。jì jì chuí luó yì gǔ sōng,yíng yān bǎi yuè yòu fēng rōng。
花飞晚榻僧同坐,叶作秋衣手自缝。huā fēi wǎn tà sēng tóng zuò,yè zuò qiū yī shǒu zì fèng。
山人直是幽栖惯,来往红尘亦萧散。shān rén zhí shì yōu qī guàn,lái wǎng hóng chén yì xiāo sàn。
采樵时少醉时多,在泮日长归日短。cǎi qiáo shí shǎo zuì shí duō,zài pàn rì zhǎng guī rì duǎn。
归去山中百虑消,芭蕉叶长蕨初苗。guī qù shān zhōng bǎi lǜ xiāo,bā jiāo yè zhǎng jué chū miáo。
狸香玉面时登馔,酒熟黄精屡洗瓢。lí xiāng yù miàn shí dēng zhuàn,jiǔ shú huáng jīng lǚ xǐ piáo。
草书逸兴如涛涌,满城见者神皆竦。cǎo shū yì xīng rú tāo yǒng,mǎn chéng jiàn zhě shén jiē sǒng。
铁限年来踏又穿,霜毫岁久埋成冢。tiě xiàn nián lái tà yòu chuān,shuāng háo suì jiǔ mái chéng zhǒng。
羡尔幽居对绿萝,青云高兴近如何。xiàn ěr yōu jū duì lǜ luó,qīng yún gāo xīng jìn rú hé。
还将墨客龙门画,来觅皆山樵者歌。hái jiāng mò kè lóng mén huà,lái mì jiē shān qiáo zhě gē。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

钱舜举羽毛

王恭

我惜钱郎粉墨奇,莫将花鸟让徐熙。wǒ xī qián láng fěn mò qí,mò jiāng huā niǎo ràng xú xī。
湘帘几度银灯夕,只讶菱歌太液池。xiāng lián jǐ dù yín dēng xī,zhǐ yà líng gē tài yè chí。

墨兰三图

王恭

去国谁惊蕙草秋,几回馥郁向中洲。qù guó shuí jīng huì cǎo qiū,jǐ huí fù yù xiàng zhōng zhōu。
只今泽畔行吟处,湘水无情也解愁。zhǐ jīn zé pàn xíng yín chù,xiāng shuǐ wú qíng yě jiě chóu。

墨兰三图

王恭

翠叶瑶花凉露飞,山林谁共爱芳菲。cuì yè yáo huā liáng lù fēi,shān lín shuí gòng ài fāng fēi。
花时莫更纫为佩,满目秋风楚客稀。huā shí mò gèng rèn wèi pèi,mǎn mù qiū fēng chǔ kè xī。

墨兰三图

王恭

三月微霜九畹寒,断香残粉思漫漫。sān yuè wēi shuāng jiǔ wǎn hán,duàn xiāng cán fěn sī màn màn。
多情公子今何处,白首空歌澧有兰。duō qíng gōng zi jīn hé chù,bái shǒu kōng gē lǐ yǒu lán。

书李白问月

王恭

银瓮闲倾采石春,水天凉月夜无尘。yín wèng xián qīng cǎi shí chūn,shuǐ tiān liáng yuè yè wú chén。
如何翠辇西行处,凝碧池头照别人。rú hé cuì niǎn xī xíng chù,níng bì chí tóu zhào bié rén。

高太史墨竹

王恭

乍见琳琅忆澹游,恍然金薤想湖州。zhà jiàn lín láng yì dàn yóu,huǎng rán jīn xiè xiǎng hú zhōu。
谁将史籀临池法,醉扫湘江几叶秋。shuí jiāng shǐ zhòu lín chí fǎ,zuì sǎo xiāng jiāng jǐ yè qiū。

书补之墨梅

王恭

杨家墨妙世间稀,曾是明光敕赐归。yáng jiā mò miào shì jiān xī,céng shì míng guāng chì cì guī。
今日画图流落处,断香残粉思依依。jīn rì huà tú liú luò chù,duàn xiāng cán fěn sī yī yī。

梅花城留别

王恭

此会明年未有期,便将轻别作长离。cǐ huì míng nián wèi yǒu qī,biàn jiāng qīng bié zuò zhǎng lí。
多情莫学千金水,才满空江又落时。duō qíng mò xué qiān jīn shuǐ,cái mǎn kōng jiāng yòu luò shí。

梅花城留别

王恭

腊日山城见雪初,故人别后会应疏。là rì shān chéng jiàn xuě chū,gù rén bié hòu huì yīng shū。
沙头无日无来雁,相问从今只寄书。shā tóu wú rì wú lái yàn,xiāng wèn cóng jīn zhǐ jì shū。

二乔图

王恭

双娥娇掩为谁颦,反被荣华误却身。shuāng é jiāo yǎn wèi shuí pín,fǎn bèi róng huá wù què shēn。
回首东吴何事业,野烟寒水更愁人。huí shǒu dōng wú hé shì yè,yě yān hán shuǐ gèng chóu rén。

登西石岩不与口占

王恭

狂客登山逸兴新,欲同清赏愧无因。kuáng kè dēng shān yì xīng xīn,yù tóng qīng shǎng kuì wú yīn。
此身得似同林鸟,飞去飞来不属人。cǐ shēn dé shì tóng lín niǎo,fēi qù fēi lái bù shǔ rén。

画马图

王恭

淮泗云空苜蓿齐,圉人牵出踏青泥。huái sì yún kōng mù xu qí,yǔ rén qiān chū tà qīng ní。
金舆不恋西池赏,虚负天寒十二蹄。jīn yú bù liàn xī chí shǎng,xū fù tiān hán shí èr tí。

种黄精

王恭

手种黄精只半畦,草根时见叶初齐。shǒu zhǒng huáng jīng zhǐ bàn qí,cǎo gēn shí jiàn yè chū qí。
不知门外残春雨,多少飞花踏作泥。bù zhī mén wài cán chūn yǔ,duō shǎo fēi huā tà zuò ní。

海市晴云图

王恭

燕蓟云山王气收,行人犹自问登舟。yàn jì yún shān wáng qì shōu,xíng rén yóu zì wèn dēng zhōu。
只今海子桥西月,独照湾河水尚流。zhǐ jīn hǎi zi qiáo xī yuè,dú zhào wān hé shuǐ shàng liú。

春山欲雨图

王恭

寂历青山静赏机,野情那似宦情微。jì lì qīng shān jìng shǎng jī,yě qíng nà shì huàn qíng wēi。
抱琴欲渡湘江去,云暗苍梧雨欲飞。bào qín yù dù xiāng jiāng qù,yún àn cāng wú yǔ yù fēi。