古诗词

无声诗趣赠林质斋画史

王恭

风流摩诘居辋川,在官也或思材贤。fēng liú mó jí jū wǎng chuān,zài guān yě huò sī cái xián。
兴来解作有声尽,醉后无声诗更玄。xīng lái jiě zuò yǒu shēng jǐn,zuì hòu wú shēng shī gèng xuán。
长林才子非常调,却与蓝田共心窍。zhǎng lín cái zi fēi cháng diào,què yǔ lán tián gòng xīn qiào。
乾坤意气转清冷,散落天机发神妙。qián kūn yì qì zhuǎn qīng lěng,sàn luò tiān jī fā shén miào。
居庸雪花凝不开,紫云二室连嵩台。jū yōng xuě huā níng bù kāi,zǐ yún èr shì lián sōng tái。
萧条三峡流泉去,倏忽空江秋雨来。xiāo tiáo sān xiá liú quán qù,shū hū kōng jiāng qiū yǔ lái。
夕林返照缘原骑,残叶疏钟隔村寺。xī lín fǎn zhào yuán yuán qí,cán yè shū zhōng gé cūn sì。
郎官湖上酒满船,浣花溪口驮驴醉。láng guān hú shàng jiǔ mǎn chuán,huàn huā xī kǒu tuó lǘ zuì。
权门列戟揖清芬,众史骈肩迥不群。quán mén liè jǐ yī qīng fēn,zhòng shǐ pián jiān jiǒng bù qún。
朕墨远过曹氏子,羸裎偏动宋元君。zhèn mò yuǎn guò cáo shì zi,léi chéng piān dòng sòng yuán jūn。
闲居委巷尘踪少,藐视千金一毫小。xián jū wěi xiàng chén zōng shǎo,miǎo shì qiān jīn yī háo xiǎo。
耻随延寿枉蛾眉,懒学边鸾媚花鸟。chǐ suí yán shòu wǎng é méi,lǎn xué biān luán mèi huā niǎo。
湘山湘水别来深,忆昔王门遇赏音。xiāng shān xiāng shuǐ bié lái shēn,yì xī wáng mén yù shǎng yīn。
白首回家无长物,黄花满径与孤琴。bái shǒu huí jiā wú zhǎng wù,huáng huā mǎn jìng yǔ gū qín。
别离已久重携手,自笑无钱可沽酒。bié lí yǐ jiǔ zhòng xié shǒu,zì xiào wú qián kě gū jiǔ。
扫素含毫不作难,为貌山林布衣丑。sǎo sù hán háo bù zuò nán,wèi mào shān lín bù yī chǒu。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

行次淮安甘蔗因悼同门友被谴没于京

王恭

伤心不见旧同游,离思萧萧醉未休。shāng xīn bù jiàn jiù tóng yóu,lí sī xiāo xiāo zuì wèi xiū。
暮雨门临青蔗圃,夕阳潮到白沙洲。mù yǔ mén lín qīng zhè pǔ,xī yáng cháo dào bái shā zhōu。
几家烟火遗民在,千里江陵去国愁。jǐ jiā yān huǒ yí mín zài,qiān lǐ jiāng líng qù guó chóu。
莫怪行人倍惆怅,羊昙何事泣西州。mò guài xíng rén bèi chóu chàng,yáng tán hé shì qì xī zhōu。

寄清江隐人

王恭

平远台中醉盍簪,粤王台上惜分襟。píng yuǎn tái zhōng zuì hé zān,yuè wáng tái shàng xī fēn jīn。
单车映月经槐里,孤棹移家入桂林。dān chē yìng yuè jīng huái lǐ,gū zhào yí jiā rù guì lín。
沧海到来无旧业,白云归后更何心。cāng hǎi dào lái wú jiù yè,bái yún guī hòu gèng hé xīn。
豪华近付东流水,谁笑闲门碧草深。háo huá jìn fù dōng liú shuǐ,shuí xiào xián mén bì cǎo shēn。

秋半山中

王恭

南北云来孤屿青,岛花苔叶露先零。nán běi yún lái gū yǔ qīng,dǎo huā tái yè lù xiān líng。
天涯月出人随影,夜半幽林犬吠萤。tiān yá yuè chū rén suí yǐng,yè bàn yōu lín quǎn fèi yíng。
僧榻焚香留偈别,军城吹笛带愁听。sēng tà fén xiāng liú jì bié,jūn chéng chuī dí dài chóu tīng。
遥怜旧好佳期在,应买黄垆醉未醒。yáo lián jiù hǎo jiā qī zài,yīng mǎi huáng lú zuì wèi xǐng。

宿陈八家楼

王恭

世上悠悠多弃贫,惟君高谊始相亲。shì shàng yōu yōu duō qì pín,wéi jūn gāo yì shǐ xiāng qīn。
升沉独恨长沙别,南北谁怜失路人。shēng chén dú hèn zhǎng shā bié,nán běi shuí lián shī lù rén。
吹笛关山明月上,到楼钟鼓梦家频。chuī dí guān shān míng yuè shàng,dào lóu zhōng gǔ mèng jiā pín。
江湖风浪连城起,何处飘飘托此身。jiāng hú fēng làng lián chéng qǐ,hé chù piāo piāo tuō cǐ shēn。

西林感旧

王恭

十年重过谢公楼,千里离心感旧游。shí nián zhòng guò xiè gōng lóu,qiān lǐ lí xīn gǎn jiù yóu。
江上行人孤笛晚,路傍离黍几家秋。jiāng shàng xíng rén gū dí wǎn,lù bàng lí shǔ jǐ jiā qiū。
浮云世事如春梦,流水年光易白头。fú yún shì shì rú chūn mèng,liú shuǐ nián guāng yì bái tóu。
别后芳原那可问,寒?野鸟自堪愁。bié hòu fāng yuán nà kě wèn,hán yě niǎo zì kān chóu。

怀刘君弟从京口军

王恭

别离江上语依依,黄叶原头雪渐飞。bié lí jiāng shàng yǔ yī yī,huáng yè yuán tóu xuě jiàn fēi。
孤剑独随边将远,封书遥寄塞鸿归。gū jiàn dú suí biān jiāng yuǎn,fēng shū yáo jì sāi hóng guī。
兰陵夜静休闻笛,北固天寒正捣衣。lán líng yè jìng xiū wén dí,běi gù tiān hán zhèng dǎo yī。
何处看云倍惆怅,野?湖水旧山扉。hé chù kàn yún bèi chóu chàng,yě hú shuǐ jiù shān fēi。

书林二宅洋江春晓图

王恭

东风闲扬薜萝衣,水国苍茫共掩扉。dōng fēng xián yáng bì luó yī,shuǐ guó cāng máng gòng yǎn fēi。
砧杵晓声寒外尽,关河春色鸟边归。zhēn chǔ xiǎo shēng hán wài jǐn,guān hé chūn sè niǎo biān guī。
丛兰露下湘魂远,深树云来楚望微。cóng lán lù xià xiāng hún yuǎn,shēn shù yún lái chǔ wàng wēi。
惟羡长吟北窗里,风流宁减谢玄晖。wéi xiàn zhǎng yín běi chuāng lǐ,fēng liú níng jiǎn xiè xuán huī。

别朱大

王恭

木香花发是清明,杜宇声来减客情。mù xiāng huā fā shì qīng míng,dù yǔ shēng lái jiǎn kè qíng。
远道春深那忍别,一樽江上且同倾。yuǎn dào chūn shēn nà rěn bié,yī zūn jiāng shàng qiě tóng qīng。
青塘白马门空掩,积雨寒山暮独行。qīng táng bái mǎ mén kōng yǎn,jī yǔ hán shān mù dú xíng。
相识非君相慰藉,乱离心事有谁平。xiāng shí fēi jūn xiāng wèi jí,luàn lí xīn shì yǒu shuí píng。

书怀简刘大

王恭

客庭风雨似秋天,转忆浮生事渺然。kè tíng fēng yǔ shì qiū tiān,zhuǎn yì fú shēng shì miǎo rán。
病发到来同落叶,故园归去是何年。bìng fā dào lái tóng luò yè,gù yuán guī qù shì hé nián。
凄凉尘梦遥钟外,迢递乡心夕鸟边。qī liáng chén mèng yáo zhōng wài,tiáo dì xiāng xīn xī niǎo biān。
萍水不堪流浪远,此行偏动故人怜。píng shuǐ bù kān liú làng yuǎn,cǐ xíng piān dòng gù rén lián。

书怀简刘大

王恭

海上残春积雨香,旅怀谁为落花伤。hǎi shàng cán chūn jī yǔ xiāng,lǚ huái shuí wèi luò huā shāng。
未须对酒惊蓬鬓,且喜移家近草堂。wèi xū duì jiǔ jīng péng bìn,qiě xǐ yí jiā jìn cǎo táng。
匹马寒原香渐远,百虫孤馆夜偏长。pǐ mǎ hán yuán xiāng jiàn yuǎn,bǎi chóng gū guǎn yè piān zhǎng。
太常峰顶闲宵月,尽付离人照断肠。tài cháng fēng dǐng xián xiāo yuè,jǐn fù lí rén zhào duàn cháng。

挽林隐逸

王恭

家住双旌久不回,一瓢江上独倾怀。jiā zhù shuāng jīng jiǔ bù huí,yī piáo jiāng shàng dú qīng huái。
篝灯坐听风林雨,穗帐闲荒药径苔。gōu dēng zuò tīng fēng lín yǔ,suì zhàng xián huāng yào jìng tái。
西州别后羊昙泣,楚泽春深宋玉哀。xī zhōu bié hòu yáng tán qì,chǔ zé chūn shēn sòng yù āi。
我欲持觞酹芳草,夕阳何处是泉台。wǒ yù chí shāng lèi fāng cǎo,xī yáng hé chù shì quán tái。

送友人流西凉

王恭

凤林关路远悠悠,惆怅行人过陕州。fèng lín guān lù yuǎn yōu yōu,chóu chàng xíng rén guò shǎn zhōu。
渭水寒流秦塞晚,灞陵残雨汉原秋。wèi shuǐ hán liú qín sāi wǎn,bà líng cán yǔ hàn yuán qiū。
玉门壁垒行应遍,白苇黄榆梦亦愁。yù mén bì lěi xíng yīng biàn,bái wěi huáng yú mèng yì chóu。
江海同人今已尽,南冠何事到君头。jiāng hǎi tóng rén jīn yǐ jǐn,nán guān hé shì dào jūn tóu。

白云庵

王恭

白云深处旧岩扉,苔藓苍苍一径微。bái yún shēn chù jiù yán fēi,tái xiǎn cāng cāng yī jìng wēi。
翠壁红泉分鸟道,石林精舍挂僧衣。cuì bì hóng quán fēn niǎo dào,shí lín jīng shě guà sēng yī。
三峰月出闻猿断,五粒松香见鹤飞。sān fēng yuè chū wén yuán duàn,wǔ lì sōng xiāng jiàn hè fēi。
今日置身千仞表,了然心地发清机。jīn rì zhì shēn qiān rèn biǎo,le rán xīn dì fā qīng jī。

赠刘友

王恭

仲蔚门深远市尘,隐居何用叹清贫。zhòng wèi mén shēn yuǎn shì chén,yǐn jū hé yòng tàn qīng pín。
薄田岁岁聊供祀,先垄青青只近邻。báo tián suì suì liáo gōng sì,xiān lǒng qīng qīng zhǐ jìn lín。
夜织灯前催妇早,晓书帘下课儿频。yè zhī dēng qián cuī fù zǎo,xiǎo shū lián xià kè ér pín。
林泉兹事仍堪乐,犹胜支离笑此身。lín quán zī shì réng kān lè,yóu shèng zhī lí xiào cǐ shēn。

题墨梅烟月景

王恭

林下花时雪更繁,萧条苔径共谁看。lín xià huā shí xuě gèng fán,xiāo tiáo tái jìng gòng shuí kàn。
空香半入高僧定,霜影全侵梦鹤闲。kōng xiāng bàn rù gāo sēng dìng,shuāng yǐng quán qīn mèng hè xián。
任逐邻歌江上发,恐随边笛月中残。rèn zhú lín gē jiāng shàng fā,kǒng suí biān dí yuè zhōng cán。
故人天外遥相忆,欲寄南枝愧独难。gù rén tiān wài yáo xiāng yì,yù jì nán zhī kuì dú nán。