古诗词

九日燕集题高牧隐清晖楼画壁

王恭

我昔大醉清晖楼,烛前醉眼如沧洲。wǒ xī dà zuì qīng huī lóu,zhú qián zuì yǎn rú cāng zhōu。
九华五老将心远,七泽三湘随梦流。jiǔ huá wǔ lǎo jiāng xīn yuǎn,qī zé sān xiāng suí mèng liú。
湘纹卧簟清如水,纨扇平头小奴子。xiāng wén wò diàn qīng rú shuǐ,wán shàn píng tóu xiǎo nú zi。
黄叶声声枕上来,白云片片床前起。huáng yè shēng shēng zhěn shàng lái,bái yún piàn piàn chuáng qián qǐ。
酒醒楼扉曙月凉,青绫犹觉茝兰香。jiǔ xǐng lóu fēi shǔ yuè liáng,qīng líng yóu jué chǎi lán xiāng。
向来水木通幽处,始悟丹青落醉乡。xiàng lái shuǐ mù tōng yōu chù,shǐ wù dān qīng luò zuì xiāng。
兹晨看画重携兴,更喜仲容初战胜。zī chén kàn huà zhòng xié xīng,gèng xǐ zhòng róng chū zhàn shèng。
黄门给事此同游,玉堂待诏曾留咏。huáng mén gěi shì cǐ tóng yóu,yù táng dài zhào céng liú yǒng。
九月黄花酒满槽,主人洗盏客持螯。jiǔ yuè huáng huā jiǔ mǎn cáo,zhǔ rén xǐ zhǎn kè chí áo。
风流笑傲清晖里,到处争传牧隐高。fēng liú xiào ào qīng huī lǐ,dào chù zhēng chuán mù yǐn gāo。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

题欧阳明府江山草堂卷

王恭

□源山下草堂开,竹杖黄冠日往回。yuán shān xià cǎo táng kāi,zhú zhàng huáng guān rì wǎng huí。
雨带新潮低卷幔,云连孤岛落衔杯。yǔ dài xīn cháo dī juǎn màn,yún lián gū dǎo luò xián bēi。
闲棋每忆林间榻,静钓犹思石上苔。xián qí měi yì lín jiān tà,jìng diào yóu sī shí shàng tái。
嘉政只今人共说,未应陶令赋归来。jiā zhèng zhǐ jīn rén gòng shuō,wèi yīng táo lìng fù guī lái。

送刘监生还京

王恭

官船一棹大江流,才子还京赋远游。guān chuán yī zhào dà jiāng liú,cái zi hái jīng fù yuǎn yóu。
帆带夕芜依御苑,梦随凉月到家楼。fān dài xī wú yī yù yuàn,mèng suí liáng yuè dào jiā lóu。
长淮雁影催寒曙,近郭砧声报晚秋。zhǎng huái yàn yǐng cuī hán shǔ,jìn guō zhēn shēng bào wǎn qiū。
此度金门应早达,莫令乡舍久淹留。cǐ dù jīn mén yīng zǎo dá,mò lìng xiāng shě jiǔ yān liú。

寄刘三知己

王恭

客居风景似湖南,长羡山中酒共酣。kè jū fēng jǐng shì hú nán,zhǎng xiàn shān zhōng jiǔ gòng hān。
归梦几回梧叶雨,怀人多在菊花潭。guī mèng jǐ huí wú yè yǔ,huái rén duō zài jú huā tán。
空林野雪闲相待,魏阙青云远自惭。kōng lín yě xuě xián xiāng dài,wèi quē qīng yún yuǎn zì cán。
闻说茂陵仍卧病,独将心事问谁堪。wén shuō mào líng réng wò bìng,dú jiāng xīn shì wèn shuí kān。

文笔山房为延平郡造士朱员赋

王恭

文笔山深隔翠微,清晖迢递映书闱。wén bǐ shān shēn gé cuì wēi,qīng huī tiáo dì yìng shū wéi。
门临绝涧逢人少,帘卷孤峰见雁飞。mén lín jué jiàn féng rén shǎo,lián juǎn gū fēng jiàn yàn fēi。
四壁泉声喧午梦,半檐藤影落秋衣。sì bì quán shēng xuān wǔ mèng,bàn yán téng yǐng luò qiū yī。
镡津自昔多才俊,词翰如君世所稀。chán jīn zì xī duō cái jùn,cí hàn rú jūn shì suǒ xī。

书番阳戴氏侍萱堂卷

王恭

乐平才子旧知名,曾是清朝被宠荣。lè píng cái zi jiù zhī míng,céng shì qīng cháo bèi chǒng róng。
萱草别来应有梦,白云频望不胜情。xuān cǎo bié lái yīng yǒu mèng,bái yún pín wàng bù shèng qíng。
关河迢递娱亲舍,铜绶淹留近海城。guān hé tiáo dì yú qīn shě,tóng shòu yān liú jìn hǎi chéng。
他日锦衣归省去,故园鄱水有馀清。tā rì jǐn yī guī shěng qù,gù yuán pó shuǐ yǒu yú qīng。

题岳阳楼壁

王恭

凌空飞构郁嗟峨,无那湘山逞树柯。líng kōng fēi gòu yù jiē é,wú nà xiāng shān chěng shù kē。
云梦晓烟随鸟没,洞庭秋色卷帘多。yún mèng xiǎo yān suí niǎo méi,dòng tíng qiū sè juǎn lián duō。
灵妃鼓瑟声犹远,仙侣题诗墨未磨。líng fēi gǔ sè shēng yóu yuǎn,xiān lǚ tí shī mò wèi mó。
更借桓伊三弄笛,倚阑听断暮钟和。gèng jiè huán yī sān nòng dí,yǐ lán tīng duàn mù zhōng hé。

山水图

王恭

城隅山水共清晖,城下居人半掩扉。chéng yú shān shuǐ gòng qīng huī,chéng xià jū rén bàn yǎn fēi。
远树微钟随去棹,夕岚残雨到行衣。yuǎn shù wēi zhōng suí qù zhào,xī lán cán yǔ dào xíng yī。
潮来绝岛天边小,日落孤云鸟外归。cháo lái jué dǎo tiān biān xiǎo,rì luò gū yún niǎo wài guī。
为问沧浪垂钓者,白头何事未忘机。wèi wèn cāng làng chuí diào zhě,bái tóu hé shì wèi wàng jī。

奉答陈沧州

王恭

朝来空馆思依依,回首关河一叶飞。cháo lái kōng guǎn sī yī yī,huí shǒu guān hé yī yè fēi。
沧海断鸿看又到,故山明月几时归。cāng hǎi duàn hóng kàn yòu dào,gù shān míng yuè jǐ shí guī。
萧条短发临青镜,飒沓秋风度客衣。xiāo tiáo duǎn fā lín qīng jìng,sà dá qiū fēng dù kè yī。
唯有沧州知己在,未应尊酒顿相违。wéi yǒu cāng zhōu zhī jǐ zài,wèi yīng zūn jiǔ dùn xiāng wéi。

春初忆故人

王恭

杨柳初青雁北归,海天愁思共依微。yáng liǔ chū qīng yàn běi guī,hǎi tiān chóu sī gòng yī wēi。
青山怅别频劳梦,野馆逢人欲换衣。qīng shān chàng bié pín láo mèng,yě guǎn féng rén yù huàn yī。
花外看云孤兴远,溪边对酒故人稀。huā wài kàn yún gū xīng yuǎn,xī biān duì jiǔ gù rén xī。
相思更有前期在,未必同心与愿违。xiāng sī gèng yǒu qián qī zài,wèi bì tóng xīn yǔ yuàn wéi。

斋居喜故人陈希召见过仍别去

王恭

劳君轩佩问荆扉,客里相逢思转迷。láo jūn xuān pèi wèn jīng fēi,kè lǐ xiāng féng sī zhuǎn mí。
芳草断云惊别久,青山明月旧游非。fāng cǎo duàn yún jīng bié jiǔ,qīng shān míng yuè jiù yóu fēi。
瀛洲迢递愁中望,海树苍茫鸟外微。yíng zhōu tiáo dì chóu zhōng wàng,hǎi shù cāng máng niǎo wài wēi。
别后思君何处是,荒原残日草依依。bié hòu sī jūn hé chù shì,huāng yuán cán rì cǎo yī yī。

竹下酌

王恭

远携壶榼上幽林,竹里行厨共盍簪。yuǎn xié hú kē shàng yōu lín,zhú lǐ xíng chú gòng hé zān。
龙影乱浮瑶席润,凤毛低拂玉杯深。lóng yǐng luàn fú yáo xí rùn,fèng máo dī fú yù bēi shēn。
潭心气爽人难醉,谷口风微鸟自吟。tán xīn qì shuǎng rén nán zuì,gǔ kǒu fēng wēi niǎo zì yín。
更约抱琴重载酒,风流何啻到山阴。gèng yuē bào qín zhòng zài jiǔ,fēng liú hé chì dào shān yīn。

江城夕眺

王恭

荒城百雉郁嵯峨,城下风来涌漫波。huāng chéng bǎi zhì yù cuó é,chéng xià fēng lái yǒng màn bō。
云静遥天飞鸟迥,潮平孤屿夕阳多。yún jìng yáo tiān fēi niǎo jiǒng,cháo píng gū yǔ xī yáng duō。
风帆点点迷烟树,山磬迢迢度薜萝。fēng fān diǎn diǎn mí yān shù,shān qìng tiáo tiáo dù bì luó。
十二危阑都倚遍,关心无那月明何。shí èr wēi lán dōu yǐ biàn,guān xīn wú nà yuè míng hé。

夏日过周六园林因有茶瓜之会

王恭

凤岗峰下旧荆扉,龙眼阴阴暑气微。fèng gǎng fēng xià jiù jīng fēi,lóng yǎn yīn yīn shǔ qì wēi。
海上云山迢递见,林间车马往来稀。hǎi shàng yún shān tiáo dì jiàn,lín jiān chē mǎ wǎng lái xī。
风摇竹露沾纱帽,鸟蹴藤花堕客衣。fēng yáo zhú lù zhān shā mào,niǎo cù téng huā duò kè yī。
不为茶能留永日,主人谈笑却忘归。bù wèi chá néng liú yǒng rì,zhǔ rén tán xiào què wàng guī。

三山送客归钱塘

王恭

无诸城外树依依,乳酒山瓶送独归。wú zhū chéng wài shù yī yī,rǔ jiǔ shān píng sòng dú guī。
吴岳苍茫天外出,浙河迢递鸟边微。wú yuè cāng máng tiān wài chū,zhè hé tiáo dì niǎo biān wēi。
离心漠漠随流水,征马萧萧向落晖。lí xīn mò mò suí liú shuǐ,zhēng mǎ xiāo xiāo xiàng luò huī。
归到故园明月夜,候门童子笑牵衣。guī dào gù yuán míng yuè yè,hòu mén tóng zi xiào qiān yī。

夏日过琳宫

王恭

琼馆迢迢隐碧岑,平时钟磬出空林。qióng guǎn tiáo tiáo yǐn bì cén,píng shí zhōng qìng chū kōng lín。
苔因暑气侵仙帙,鹤伴闲云对客簪。tái yīn shǔ qì qīn xiān zhì,hè bàn xián yún duì kè zān。
小洞石泉香洗药,古坛松树净横琴。xiǎo dòng shí quán xiāng xǐ yào,gǔ tán sōng shù jìng héng qín。
欲谈火枣交梨事,愧杀红尘一片心。yù tán huǒ zǎo jiāo lí shì,kuì shā hóng chén yī piàn xīn。