古诗词

赠吴易平还温陵

王恭

延陵家住温陵东,南窥大海连空蒙。yán líng jiā zhù wēn líng dōng,nán kuī dà hǎi lián kōng méng。
五夜扶桑气先白,四月刺桐花正红。wǔ yè fú sāng qì xiān bái,sì yuè cì tóng huā zhèng hóng。
延陵自是黄冠客,名姓几时隶兵籍。yán líng zì shì huáng guān kè,míng xìng jǐ shí lì bīng jí。
案头庄列万馀言,箧里孙吴二三策。àn tóu zhuāng liè wàn yú yán,qiè lǐ sūn wú èr sān cè。
一著戎衣又十年,三时讲武复谈玄。yī zhù róng yī yòu shí nián,sān shí jiǎng wǔ fù tán xuán。
闲教弟子六七辈,朗诵黄庭千百篇。xián jiào dì zi liù qī bèi,lǎng sòng huáng tíng qiān bǎi piān。
寥寥一室梅花寨,钟磬冷冷发天籁。liáo liáo yī shì méi huā zhài,zhōng qìng lěng lěng fā tiān lài。
鲛女闻经罢泣珠,渔人听法争持戒。jiāo nǚ wén jīng bà qì zhū,yú rén tīng fǎ zhēng chí jiè。
心本孤高绝世嚣,有时飞札问三茅。xīn běn gū gāo jué shì xiāo,yǒu shí fēi zhá wèn sān máo。
醉磨夜斗七星剑,梦斩秋潭独角蛟。zuì mó yè dòu qī xīng jiàn,mèng zhǎn qiū tán dú jiǎo jiāo。
昨夜营门领飞檄,秣马徵兵远行役。zuó yè yíng mén lǐng fēi xí,mò mǎ zhēng bīng yuǎn xíng yì。
道过乡山得到家,松门霜雪回春色。dào guò xiāng shān dé dào jiā,sōng mén shuāng xuě huí chūn sè。
我昔青年爱游衍,席帽肩舆不知远。wǒ xī qīng nián ài yóu yǎn,xí mào jiān yú bù zhī yuǎn。
金栗峰头鹤共眠,清源洞里僧同饭。jīn lì fēng tóu hè gòng mián,qīng yuán dòng lǐ sēng tóng fàn。
云树荒台秋草蕃,温陵大姓几家存。yún shù huāng tái qiū cǎo fān,wēn líng dà xìng jǐ jiā cún。
繁华不见今头白,待尔重来仔细论。fán huá bù jiàn jīn tóu bái,dài ěr zhòng lái zǎi xì lùn。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

送林大归

王恭

岁晏山空落叶深,临岐那忍重分衿。suì yàn shān kōng luò yè shēn,lín qí nà rěn zhòng fēn jīn。
扁舟不载同归梦,片月空悬远别心。biǎn zhōu bù zài tóng guī mèng,piàn yuè kōng xuán yuǎn bié xīn。
去住谁为悲客路,东西总是失家林。qù zhù shuí wèi bēi kè lù,dōng xī zǒng shì shī jiā lín。
为予归去逢知己,但道平安是好音。wèi yǔ guī qù féng zhī jǐ,dàn dào píng ān shì hǎo yīn。

用韵答林大

王恭

正尔交情似海深,不堪离别泪沾衿。zhèng ěr jiāo qíng shì hǎi shēn,bù kān lí bié lèi zhān jīn。
几回见雁思乡信,千里移家共客心。jǐ huí jiàn yàn sī xiāng xìn,qiān lǐ yí jiā gòng kè xīn。
新酒黄花连夜榻,秋风寒夜响枫林。xīn jiǔ huáng huā lián yè tà,qiū fēng hán yè xiǎng fēng lín。
天涯共住同萧索,莫惜逢人寄远音。tiān yá gòng zhù tóng xiāo suǒ,mò xī féng rén jì yuǎn yīn。

邢逸人寒夜见过

王恭

每忆家林结弟兄,别来空感故乡情。měi yì jiā lín jié dì xiōng,bié lái kōng gǎn gù xiāng qíng。
天涯白首重相见,客里残觞且共倾。tiān yá bái shǒu zhòng xiāng jiàn,kè lǐ cán shāng qiě gòng qīng。
积雪寒江枫尽落,断?孤嶂月偏明。jī xuě hán jiāng fēng jǐn luò,duàn gū zhàng yuè piān míng。
十年沧海多离别,岂必今宵泪满缨。shí nián cāng hǎi duō lí bié,qǐ bì jīn xiāo lèi mǎn yīng。

答梅江陈以方

王恭

先生清隐谢浮名,数亩山田也自耕。xiān shēng qīng yǐn xiè fú míng,shù mǔ shān tián yě zì gēng。
家近邻洲饶蟹舍,客留乡馆有鱼羹。jiā jìn lín zhōu ráo xiè shě,kè liú xiāng guǎn yǒu yú gēng。
寒山对酒同谁赏,野寺寻钟惯独行。hán shān duì jiǔ tóng shuí shǎng,yě sì xún zhōng guàn dú xíng。
遥枉新诗问流俗,相思一夜断猿声。yáo wǎng xīn shī wèn liú sú,xiāng sī yī yè duàn yuán shēng。

别刘山人

王恭

十年身世尚间关,客里逢花好是闲。shí nián shēn shì shàng jiān guān,kè lǐ féng huā hǎo shì xián。
连雁晚来何处下,孤舟江上几时还。lián yàn wǎn lái hé chù xià,gū zhōu jiāng shàng jǐ shí hái。
寒云野寺愁中雨,叠嶂青?梦里山。hán yún yě sì chóu zhōng yǔ,dié zhàng qīng mèng lǐ shān。
流浪未成归隐计,对君空有泪潺湲。liú làng wèi chéng guī yǐn jì,duì jūn kōng yǒu lèi chán yuán。

梅花城观兵

王恭

宛马萧萧鸣北风,时平闲却射雕弓。wǎn mǎ xiāo xiāo míng běi fēng,shí píng xián què shè diāo gōng。
千家山郭潮声里,几曲营门柳影中。qiān jiā shān guō cháo shēng lǐ,jǐ qū yíng mén liǔ yǐng zhōng。
道满旌麾严虎帐,庙喧箫鼓祀龙宫。dào mǎn jīng huī yán hǔ zhàng,miào xuān xiāo gǔ sì lóng gōng。
玉门定远遥堪羡,白首为儒感慨同。yù mén dìng yuǎn yáo kān xiàn,bái shǒu wèi rú gǎn kǎi tóng。

秋日留别刘大

王恭

十年分手隔山川,乍见那堪又别筵。shí nián fēn shǒu gé shān chuān,zhà jiàn nà kān yòu bié yán。
白发醉看青镜里,黄花飘近羽觞前。bái fā zuì kàn qīng jìng lǐ,huáng huā piāo jìn yǔ shāng qián。
双湖积水啼孤雁,独树高原咽乱蝉。shuāng hú jī shuǐ tí gū yàn,dú shù gāo yuán yàn luàn chán。
何事最关离恨切,月明重语旧筝弦。hé shì zuì guān lí hèn qiè,yuè míng zhòng yǔ jiù zhēng xián。

秋日留别刘大

王恭

年少与君轻别离,肯将清泪洒临岐。nián shǎo yǔ jūn qīng bié lí,kěn jiāng qīng lèi sǎ lín qí。
那堪短褐飘蓬后,不似寒窗剪韭时。nà kān duǎn hè piāo péng hòu,bù shì hán chuāng jiǎn jiǔ shí。
遥夜客心悬络纬,隔帘霜影动辛夷。yáo yè kè xīn xuán luò wěi,gé lián shuāng yǐng dòng xīn yí。
十年此会仍分手,何得杂尊复共持。shí nián cǐ huì réng fēn shǒu,hé dé zá zūn fù gòng chí。

梅城夜泊

王恭

泽国秋风旅雁飞,海天愁思正依依。zé guó qiū fēng lǚ yàn fēi,hǎi tiān chóu sī zhèng yī yī。
孤城背岭闻吹笛,白露横江卧湿衣。gū chéng bèi lǐng wén chuī dí,bái lù héng jiāng wò shī yī。
砧杵远村寒事早,市桥残火夜渔归。zhēn chǔ yuǎn cūn hán shì zǎo,shì qiáo cán huǒ yè yú guī。
兴来且醉梅江月,遮莫乡原落梦微。xīng lái qiě zuì méi jiāng yuè,zhē mò xiāng yuán luò mèng wēi。

梅江旅夕

王恭

澄江如练绕枫林,仙峤横江带夕阴。chéng jiāng rú liàn rào fēng lín,xiān jiào héng jiāng dài xī yīn。
秋满山城飞一雁,门临潮水抵千金。qiū mǎn shān chéng fēi yī yàn,mén lín cháo shuǐ dǐ qiān jīn。
白云几处怀亲梦,黄叶他乡在客心。bái yún jǐ chù huái qīn mèng,huáng yè tā xiāng zài kè xīn。
无那愁肠偏爱酒,戍楼寒鼓又霜砧。wú nà chóu cháng piān ài jiǔ,shù lóu hán gǔ yòu shuāng zhēn。

中秋对月

王恭

风笛楼前万叶乾,碧天如水浩漫漫。fēng dí lóu qián wàn yè qián,bì tiān rú shuǐ hào màn màn。
鸿声远度黄姑小,兔影斜临玉镜寒。hóng shēng yuǎn dù huáng gū xiǎo,tù yǐng xié lín yù jìng hán。
塞北将军空倚恨,湘南游子莫凭栏。sāi běi jiāng jūn kōng yǐ hèn,xiāng nán yóu zi mò píng lán。
异乡今夜堪惆怅,何处明年更独看。yì xiāng jīn yè kān chóu chàng,hé chù míng nián gèng dú kàn。

客中歌越调

王恭

遥村灯火绝人行,一曲凄凉对月明。yáo cūn dēng huǒ jué rén xíng,yī qū qī liáng duì yuè míng。
山叶下时孤雁冷,邻鸡啼断百虫鸣。shān yè xià shí gū yàn lěng,lín jī tí duàn bǎi chóng míng。
黄沙碛里霜天梦,白草边头日暮情。huáng shā qì lǐ shuāng tiān mèng,bái cǎo biān tóu rì mù qíng。
欲变商音谁感激,满天凉雨送馀声。yù biàn shāng yīn shuí gǎn jī,mǎn tiān liáng yǔ sòng yú shēng。

经冯氏先茔

王恭

音容别后远悠悠,寥落他乡土一抔。yīn róng bié hòu yuǎn yōu yōu,liáo luò tā xiāng tǔ yī póu。
野水寒禽空对客,夕阳红树更关愁。yě shuǐ hán qín kōng duì kè,xī yáng hóng shù gèng guān chóu。
手披荒草孤坟在,泪洒残梅一笛秋。shǒu pī huāng cǎo gū fén zài,lèi sǎ cán méi yī dí qiū。
淮海十年多少恨,几人归葬故山头。huái hǎi shí nián duō shǎo hèn,jǐ rén guī zàng gù shān tóu。

行次海上

王恭

晚风吹酒动离颜,别路萧条草树间。wǎn fēng chuī jiǔ dòng lí yán,bié lù xiāo tiáo cǎo shù jiān。
积水乱流疑梦渚,一峰中断似君山。jī shuǐ luàn liú yí mèng zhǔ,yī fēng zhōng duàn shì jūn shān。
鸡鸣海曙寒潮小,雁引秋声落叶闲。jī míng hǎi shǔ hán cháo xiǎo,yàn yǐn qiū shēng luò yè xián。
行李飘飘又何往,暮云飞鸟也知还。xíng lǐ piāo piāo yòu hé wǎng,mù yún fēi niǎo yě zhī hái。

别林十一恭并冯生二女儿

王恭

逢君江上草萋萋,久客将归路欲迷。féng jūn jiāng shàng cǎo qī qī,jiǔ kè jiāng guī lù yù mí。
日暮孤舟空荡漾,天涯斗酒又分携。rì mù gū zhōu kōng dàng yàng,tiān yá dòu jiǔ yòu fēn xié。
青枫孤屿潮声小,积雨芳洲蔗叶齐。qīng fēng gū yǔ cháo shēng xiǎo,jī yǔ fāng zhōu zhè yè qí。
亲爱重逢更何日,野云流水隔东西。qīn ài zhòng féng gèng hé rì,yě yún liú shuǐ gé dōng xī。