古诗词

书高翰林绘闽峤归云送周扩泰还长乐

王恭

一风东来吹海山,南云北云飞度关。yī fēng dōng lái chuī hǎi shān,nán yún běi yún fēi dù guān。
北云毕竟从龙去,何意南云将鹤还。běi yún bì jìng cóng lóng qù,hé yì nán yún jiāng hè hái。
云飞适与飘风遇,片片经天散仍聚。yún fēi shì yǔ piāo fēng yù,piàn piàn jīng tiān sàn réng jù。
但见无心出岫闲,宁知变态为霖去。dàn jiàn wú xīn chū xiù xián,níng zhī biàn tài wèi lín qù。
周子辞天便拂衣,龙门解薜上金扉。zhōu zi cí tiān biàn fú yī,lóng mén jiě bì shàng jīn fēi。
吴钩入水疑双化,赵璧连城喜独归。wú gōu rù shuǐ yí shuāng huà,zhào bì lián chéng xǐ dú guī。
归来海上还耕钓,食稻安眠开口笑。guī lái hǎi shàng hái gēng diào,shí dào ān mián kāi kǒu xiào。
白首谁同晚节高,黄山独契归云妙。bái shǒu shuí tóng wǎn jié gāo,huáng shān dú qì guī yún miào。
闻道龙门怅别深,为君双笔绘家林。wén dào lóng mén chàng bié shēn,wèi jūn shuāng bǐ huì jiā lín。
秋天夜夜多归梦,应羡孤云还故岑。qiū tiān yè yè duō guī mèng,yīng xiàn gū yún hái gù cén。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

赠陈逸民

王恭

万事忘机一布裘,似君宜向古人求。wàn shì wàng jī yī bù qiú,shì jūn yí xiàng gǔ rén qiú。
秋风几度惊双鬓,夜梦无应到五侯。qiū fēng jǐ dù jīng shuāng bìn,yè mèng wú yīng dào wǔ hóu。
多暇兴来犹散帙,老年身倦少登楼。duō xiá xīng lái yóu sàn zhì,lǎo nián shēn juàn shǎo dēng lóu。
蔡家尚有文姬在,对酒当歌且莫愁。cài jiā shàng yǒu wén jī zài,duì jiǔ dāng gē qiě mò chóu。

连川赵原沧洲图

王恭

冠盖纷纷多宦游,怜君生事寄沧洲。guān gài fēn fēn duō huàn yóu,lián jūn shēng shì jì cāng zhōu。
半池草梦飞残雨,一片荷衣挂远秋。bàn chí cǎo mèng fēi cán yǔ,yī piàn hé yī guà yuǎn qiū。
卷幔云山天外小,近人鱼鸟镜中幽。juǎn màn yún shān tiān wài xiǎo,jìn rén yú niǎo jìng zhōng yōu。
遥知霜露松门夕,秋气寒泉兴未休。yáo zhī shuāng lù sōng mén xī,qiū qì hán quán xīng wèi xiū。

偕陈叔韬宿崇山兰若期少尹陈思孝不至赋得近体一首遂书于壁

王恭

化成烟磬晚微微,何事同心也负期。huà chéng yān qìng wǎn wēi wēi,hé shì tóng xīn yě fù qī。
双树焚香栖鸟定,空山对酒白云随。shuāng shù fén xiāng qī niǎo dìng,kōng shān duì jiǔ bái yún suí。
风飘仙梵清机远,月隐禅枝夜坐迟。fēng piāo xiān fàn qīng jī yuǎn,yuè yǐn chán zhī yè zuò chí。
明发寄声贤少尹,支公浑似郑当时。míng fā jì shēng xián shǎo yǐn,zhī gōng hún shì zhèng dāng shí。

送兵卫从事考满赴铨

王恭

几年从事总兵机,千里輶轩入帝畿。jǐ nián cóng shì zǒng bīng jī,qiān lǐ yóu xuān rù dì jī。
骠骑别时多载酒,故人分处尚留衣。biāo qí bié shí duō zài jiǔ,gù rén fēn chù shàng liú yī。
秦淮远火春鸿断,长乐微钟晚雪稀。qín huái yuǎn huǒ chūn hóng duàn,zhǎng lè wēi zhōng wǎn xuě xī。
闻道宦游西上好,莫将莼菜忆东归。wén dào huàn yóu xī shàng hǎo,mò jiāng chún cài yì dōng guī。

赠张明府入奏

王恭

满县棠梨春着花,郎官书奏觐京华。mǎn xiàn táng lí chūn zhe huā,láng guān shū zòu jìn jīng huá。
帆开楚水犹逢雁,道过金坛得到家。fān kāi chǔ shuǐ yóu féng yàn,dào guò jīn tán dé dào jiā。
紫禁曙钟云外听,白门春酒日边赊。zǐ jìn shǔ zhōng yún wài tīng,bái mén chūn jiǔ rì biān shē。
遥知马首春归早,不待青门尽种瓜。yáo zhī mǎ shǒu chūn guī zǎo,bù dài qīng mén jǐn zhǒng guā。

送人代兵后还乡

王恭

十年弓马似君稀,到老还乡愿不违。shí nián gōng mǎ shì jūn xī,dào lǎo hái xiāng yuàn bù wéi。
祖道百壶孤棹别,温陵千里远人归。zǔ dào bǎi hú gū zhào bié,wēn líng qiān lǐ yuǎn rén guī。
江桥夜火霜蚝熟,野馆秋风海菜肥。jiāng qiáo yè huǒ shuāng háo shú,yě guǎn qiū fēng hǎi cài féi。
好是北堂调膳后,闲看儿女笑牵衣。hǎo shì běi táng diào shàn hòu,xián kàn ér nǚ xiào qiān yī。

和詹时雨哭永宁许将军

王恭

剑锋销尽马啼穿,夷虏凭陵尚寇边。jiàn fēng xiāo jǐn mǎ tí chuān,yí lǔ píng líng shàng kòu biān。
谁念将军能死国,远持兵印独归泉。shuí niàn jiāng jūn néng sǐ guó,yuǎn chí bīng yìn dú guī quán。
荒城听雨伤秋早,沧海招魂怆暮烟。huāng chéng tīng yǔ shāng qiū zǎo,cāng hǎi zhāo hún chuàng mù yān。
忠愤向来同感激,温陵南望泪潸然。zhōng fèn xiàng lái tóng gǎn jī,wēn líng nán wàng lèi shān rán。

奉寄齐府纪善郑孟宣召还京

王恭

三年书信远寥寥,知在临淄道路遥。sān nián shū xìn yuǎn liáo liáo,zhī zài lín zī dào lù yáo。
空使多情长忆别,谁知白首得还朝。kōng shǐ duō qíng zhǎng yì bié,shuí zhī bái shǒu dé hái cháo。
曳裙几醉齐门酒,奉使应劳汉使轺。yè qún jǐ zuì qí mén jiǔ,fèng shǐ yīng láo hàn shǐ yáo。
想到九重频顾问,好陈三策辅唐尧。xiǎng dào jiǔ zhòng pín gù wèn,hǎo chén sān cè fǔ táng yáo。

寄陈仲全编修兼左春坊

王恭

宛陵曾采泮芹香,一上銮坡被宠光。wǎn líng céng cǎi pàn qín xiāng,yī shàng luán pō bèi chǒng guāng。
禁里疏钟移夜直,花间鸣佩出春坊。jìn lǐ shū zhōng yí yè zhí,huā jiān míng pèi chū chūn fāng。
思家几度江田绿,念别休惊陇树黄。sī jiā jǐ dù jiāng tián lǜ,niàn bié xiū jīng lǒng shù huáng。
遥羡阿戎同禁苑,朝朝如在竹林乡。yáo xiàn ā róng tóng jìn yuàn,cháo cháo rú zài zhú lín xiāng。

高待诏自京回必逊王修撰寄声相问赋诗以答之

王恭

几年分教向长沙,此日摛文在帝家。jǐ nián fēn jiào xiàng zhǎng shā,cǐ rì chī wén zài dì jiā。
清禁日斜还视草,白门朝退暂看花。qīng jìn rì xié hái shì cǎo,bái mén cháo tuì zàn kàn huā。
玉壶载酒多同醉,青鬓流年想未华。yù hú zài jiǔ duō tóng zuì,qīng bìn liú nián xiǎng wèi huá。
近得故人天上别,感君传语问烟霞。jìn dé gù rén tiān shàng bié,gǎn jūn chuán yǔ wèn yān xiá。

寄翰林王孟敷兼促皆山樵记

王恭

钓鲈桥上惜分簪,别后闻君入禁林。diào lú qiáo shàng xī fēn zān,bié hòu wén jūn rù jìn lín。
近道相如能献赋,谁言贾谊少知音。jìn dào xiāng rú néng xiàn fù,shuí yán jiǎ yì shǎo zhī yīn。
永阳独树还家梦,魏阙晴云捧日心。yǒng yáng dú shù hái jiā mèng,wèi quē qíng yún pěng rì xīn。
寂寞山林樵采事,何时为记比南金。jì mò shān lín qiáo cǎi shì,hé shí wèi jì bǐ nán jīn。

诗寄梁浮丞陈思孝工篆入翰林

王恭

故人西上怅离魂,几度封书寄荜门。gù rén xī shàng chàng lí hún,jǐ dù fēng shū jì bì mén。
别梦正悬江口雁,相思谁那岭头?。bié mèng zhèng xuán jiāng kǒu yàn,xiāng sī shuí nà lǐng tóu。
晨朝染翰临飞阁,日夕闻钟出禁垣。chén cháo rǎn hàn lín fēi gé,rì xī wén zhōng chū jìn yuán。
宸睿若教金石刻,知君不久独承恩。chén ruì ruò jiào jīn shí kè,zhī jūn bù jiǔ dú chéng ēn。

寄赠林志仁博士

王恭

麟经独抱上王畿,宫锦新裁博士衣。lín jīng dú bào shàng wáng jī,gōng jǐn xīn cái bó shì yī。
六馆夜凉闻漏起,五门天曙退朝归。liù guǎn yè liáng wén lòu qǐ,wǔ mén tiān shǔ tuì cháo guī。
凤凰台上吹箫迥,鳷鹊楼前见雁飞。fèng huáng tái shàng chuī xiāo jiǒng,zhī què lóu qián jiàn yàn fēi。
西掖环林应不远,相逢休道故人稀。xī yē huán lín yīng bù yuǎn,xiāng féng xiū dào gù rén xī。

寄潘源润因悼黄山陈平叔

王恭

偶因行客问潘郎,忆得黄山醉墨堂。ǒu yīn xíng kè wèn pān láng,yì dé huáng shān zuì mò táng。
斗酒几回浇宿草,松门何处闭秋霜。dòu jiǔ jǐ huí jiāo sù cǎo,sōng mén hé chù bì qiū shuāng。
尺书不到边鸿断,三径犹存旧业荒。chǐ shū bù dào biān hóng duàn,sān jìng yóu cún jiù yè huāng。
何日远寻高待诏,扁舟能过辋川庄。hé rì yuǎn xún gāo dài zhào,biǎn zhōu néng guò wǎng chuān zhuāng。

寄玉融郑三秀才

王恭

空斋病起怯秋声,无那啼鸪向夕鸣。kōng zhāi bìng qǐ qiè qiū shēng,wú nà tí gū xiàng xī míng。
凉雨一天孤烛夜,断鸿千里故人情。liáng yǔ yī tiān gū zhú yè,duàn hóng qiān lǐ gù rén qíng。
寒花浥露江蓠白,独树含霜瘴海清。hán huā yì lù jiāng lí bái,dú shù hán shuāng zhàng hǎi qīng。
遥羡胜游多上日,瑞岩僧舍喜逢迎。yáo xiàn shèng yóu duō shàng rì,ruì yán sēng shě xǐ féng yíng。