古诗词

漫歌行

王恭

君不闻丰山钟古铜,裂缺追蠡虫。jūn bù wén fēng shān zhōng gǔ tóng,liè quē zhuī lí chóng。
霜华满天激清响,夜夜龙鸣西顶中。shuāng huá mǎn tiān jī qīng xiǎng,yè yè lóng míng xī dǐng zhōng。
君不见丰城匣中三尺水,凛凛神光射眸子。jūn bù jiàn fēng chéng xiá zhōng sān chǐ shuǐ,lǐn lǐn shén guāng shè móu zi。
蜿蜒已没秋海空,落落寒星气犹紫,烈士英灵亦如此。wān yán yǐ méi qiū hǎi kōng,luò luò hán xīng qì yóu zǐ,liè shì yīng líng yì rú cǐ。
黄金散尽游下邳,四海萧条人竟欺。huáng jīn sàn jǐn yóu xià pī,sì hǎi xiāo tiáo rén jìng qī。
男儿岂负报国愤,此心感激谁能知。nán ér qǐ fù bào guó fèn,cǐ xīn gǎn jī shuí néng zhī。
悲歌击筑来燕市,易水秦原几千里。bēi gē jī zhù lái yàn shì,yì shuǐ qín yuán jǐ qiān lǐ。
鼓刀屠肆心可凭,慷慨夷门为谁死。gǔ dāo tú sì xīn kě píng,kāng kǎi yí mén wèi shuí sǐ。
青袍买酒上林春,衣上徒香京洛尘。qīng páo mǎi jiǔ shàng lín chūn,yī shàng tú xiāng jīng luò chén。
五侯宾从少知己,羽林年少轻才人。wǔ hóu bīn cóng shǎo zhī jǐ,yǔ lín nián shǎo qīng cái rén。
山中布衣取卿相,太后穰侯不相让。shān zhōng bù yī qǔ qīng xiāng,tài hòu ráng hóu bù xiāng ràng。
入门长揖隆准公,致身歘在青云上。rù mén zhǎng yī lóng zhǔn gōng,zhì shēn chuā zài qīng yún shàng。
狐裘柘弓那可期,长楸走马行射麋。hú qiú zhè gōng nà kě qī,zhǎng qiū zǒu mǎ xíng shè mí。
何须白发鲁中叟,转数黄须塞上儿。hé xū bái fā lǔ zhōng sǒu,zhuǎn shù huáng xū sāi shàng ér。
以兹却羡归来好,驱车便发青门道。yǐ zī què xiàn guī lái hǎo,qū chē biàn fā qīng mén dào。
青门柳枝三月春,飞絮愁人不肯扫。qīng mén liǔ zhī sān yuè chūn,fēi xù chóu rén bù kěn sǎo。
石门山水青如苔,与君闲来日几回。shí mén shān shuǐ qīng rú tái,yǔ jūn xián lái rì jǐ huí。
宁无禄米二千石,莫弃黄垆三百杯。níng wú lù mǐ èr qiān shí,mò qì huáng lú sān bǎi bēi。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

闽江别意送陈伯武服阕之天官

王恭

无诸故国柳条新,折柳空江怅远人。wú zhū gù guó liǔ tiáo xīn,zhé liǔ kōng jiāng chàng yuǎn rén。
残雨绿芜分别路,断云归雁送行尘。cán yǔ lǜ wú fēn bié lù,duàn yún guī yàn sòng xíng chén。
孤舟荡漾家林梦,双阙依稀帝里春。gū zhōu dàng yàng jiā lín mèng,shuāng quē yī xī dì lǐ chūn。
遥想仲容终宦达,定应风木更悲辛。yáo xiǎng zhòng róng zhōng huàn dá,dìng yīng fēng mù gèng bēi xīn。

暮春寄曾伯刚

王恭

红烛深窗独梦君,十年多难愧离群。hóng zhú shēn chuāng dú mèng jūn,shí nián duō nán kuì lí qún。
愁看青浦无来雁,吟对沧波见夕曛。chóu kàn qīng pǔ wú lái yàn,yín duì cāng bō jiàn xī xūn。
枫树几回秋外落,竹枝谁忍夜中闻。fēng shù jǐ huí qiū wài luò,zhú zhī shuí rěn yè zhōng wén。
相思况是残春雨,目尽遥天漠漠云。xiāng sī kuàng shì cán chūn yǔ,mù jǐn yáo tiān mò mò yún。

同高漫士夜集陈叔谟山庄

王恭

倾盖相逢意转亲,六平高馆醉残春。qīng gài xiāng féng yì zhuǎn qīn,liù píng gāo guǎn zuì cán chūn。
流年白发看花尽,几夜青灯对雨频。liú nián bái fā kàn huā jǐn,jǐ yè qīng dēng duì yǔ pín。
心逐断鸿犹惜别,兴随芳草更留人。xīn zhú duàn hóng yóu xī bié,xīng suí fāng cǎo gèng liú rén。
龙门知己情何限,飞佩应怜寂寞滨。lóng mén zhī jǐ qíng hé xiàn,fēi pèi yīng lián jì mò bīn。

莫春邑中与漫士别时沧洲叟命邀不果来

王恭

县城春莫雨纷纷,歌罢骊驹厌独闻。xiàn chéng chūn mò yǔ fēn fēn,gē bà lí jū yàn dú wén。
蓬鬓相逢俱未达,萍踪无定又离群。péng bìn xiāng féng jù wèi dá,píng zōng wú dìng yòu lí qún。
绿芜客路风将远,黄鸟官亭酒半曛。lǜ wú kè lù fēng jiāng yuǎn,huáng niǎo guān tíng jiǔ bàn xūn。
江上草堂谁倚和,杜陵白发更思君。jiāng shàng cǎo táng shuí yǐ hé,dù líng bái fā gèng sī jūn。

寄曾伯刚赵景哲

王恭

鸿雁南飞不寄声,暮云春树远含情。hóng yàn nán fēi bù jì shēng,mù yún chūn shù yuǎn hán qíng。
白湖高馆何年别,青浦孤帆几日行。bái hú gāo guǎn hé nián bié,qīng pǔ gū fān jǐ rì xíng。
香界竹深僧共隐,市楼花满酒同倾。xiāng jiè zhú shēn sēng gòng yǐn,shì lóu huā mǎn jiǔ tóng qīng。
谁怜白发沧江上,闲倚东风听晚莺。shuí lián bái fā cāng jiāng shàng,xián yǐ dōng fēng tīng wǎn yīng。

为樵僧赋闲云轩

王恭

城郭纷纷静者稀,野云多恋定僧衣。chéng guō fēn fēn jìng zhě xī,yě yún duō liàn dìng sēng yī。
依微乍入灵花去,潇散仍随法雨飞。yī wēi zhà rù líng huā qù,xiāo sàn réng suí fǎ yǔ fēi。
心寄虚空忘色相,身将生灭悟禅机。xīn jì xū kōng wàng sè xiāng,shēn jiāng shēng miè wù chán jī。
世人未识孤寒意,遥听经声礼翠微。shì rén wèi shí gū hán yì,yáo tīng jīng shēng lǐ cuì wēi。

赠别林伯予召天京兼柬郑助教董纪善

王恭

蓬莱荐剡五云深,才子囊书赴上林。péng lái jiàn shàn wǔ yún shēn,cái zi náng shū fù shàng lín。
双涧野僧留别偈,七岩山色寄离心。shuāng jiàn yě sēng liú bié jì,qī yán shān sè jì lí xīn。
广文官舍期同饮,记室王门待盍簪。guǎng wén guān shě qī tóng yǐn,jì shì wáng mén dài hé zān。
明到秣陵应话旧,为言江畔独行吟。míng dào mò líng yīng huà jiù,wèi yán jiāng pàn dú xíng yín。

赠别林伯予召天京兼柬郑助教董纪善

王恭

青云知己半京华,沧海逢君又别家。qīng yún zhī jǐ bàn jīng huá,cāng hǎi féng jūn yòu bié jiā。
莫雨独瞻原上柏,春风遥泛日边槎。mò yǔ dú zhān yuán shàng bǎi,chūn fēng yáo fàn rì biān chá。
吴门渺渺江波晚,淮树苍苍驿路赊。wú mén miǎo miǎo jiāng bō wǎn,huái shù cāng cāng yì lù shē。
闻说九重怜孝念,未应辜负旧烟霞。wén shuō jiǔ zhòng lián xiào niàn,wèi yīng gū fù jiù yān xiá。

秋夜陪郑助教苍林宴集分得深字

王恭

沙堰云归半夕阴,露荷烟筱净烦襟。shā yàn yún guī bàn xī yīn,lù hé yān xiǎo jìng fán jīn。
明河一叶秋声早,红烛虚庭醉影深。míng hé yī yè qiū shēng zǎo,hóng zhú xū tíng zuì yǐng shēn。
璧水旧游千里会,青山归兴故园心。bì shuǐ jiù yóu qiān lǐ huì,qīng shān guī xīng gù yuán xīn。
沧洲况与苍林近,此地应期重盍簪。cāng zhōu kuàng yǔ cāng lín jìn,cǐ dì yīng qī zhòng hé zān。

挽陈方山先辈

王恭

清朝遗老旧参军,几处移家远世纷。qīng cháo yí lǎo jiù cān jūn,jǐ chù yí jiā yuǎn shì fēn。
白马公孙何事业,青袍书记向来闻。bái mǎ gōng sūn hé shì yè,qīng páo shū jì xiàng lái wén。
西风野水山阳笛,秋草黄花郭外坟。xī fēng yě shuǐ shān yáng dí,qiū cǎo huáng huā guō wài fén。
零落异乡空有泪,凭谁书记岊江云。líng luò yì xiāng kōng yǒu lèi,píng shuí shū jì jié jiāng yún。

岁暮岱峰同龙门漫士留别高景度先辈

王恭

龙门岁晚惜同心,迢递龟峰远更寻。lóng mén suì wǎn xī tóng xīn,tiáo dì guī fēng yuǎn gèng xún。
残雪乱山频对酒,白云芳草又分簪。cán xuě luàn shān pín duì jiǔ,bái yún fāng cǎo yòu fēn zān。
离堂夜烛猿声断,别路江枫雁影深。lí táng yè zhú yuán shēng duàn,bié lù jiāng fēng yàn yǐng shēn。
名下只今多俊逸,临岐高唱比南金。míng xià zhǐ jīn duō jùn yì,lín qí gāo chàng bǐ nán jīn。

送别林彦时之建上

王恭

黄叶纷纷秋满天,故人今夜惜离筵。huáng yè fēn fēn qiū mǎn tiān,gù rén jīn yè xī lí yán。
他乡见月长为客,别路逢霜半在船。tā xiāng jiàn yuè zhǎng wèi kè,bié lù féng shuāng bàn zài chuán。
剑浦绿芜连晚烧,幔亭荒树带寒烟。jiàn pǔ lǜ wú lián wǎn shāo,màn tíng huāng shù dài hán yān。
明朝碧水丹山下,知尔相思若个边。míng cháo bì shuǐ dān shān xià,zhī ěr xiāng sī ruò gè biān。

送严主簿罢官归黄州

王恭

罢官归种故侯瓜,乡国苍茫楚望赊。bà guān guī zhǒng gù hóu guā,xiāng guó cāng máng chǔ wàng shē。
湘水无情空吊古,江蓠初绿暂还家。xiāng shuǐ wú qíng kōng diào gǔ,jiāng lí chū lǜ zàn hái jiā。
鸾栖野棘谁同调,玉点青蝇未是瑕。luán qī yě jí shuí tóng diào,yù diǎn qīng yíng wèi shì xiá。
宣室他年思贾谊,更持黄纸到长沙。xuān shì tā nián sī jiǎ yì,gèng chí huáng zhǐ dào zhǎng shā。

闽江别意赠丘孟政服阕之天官

王恭

锦袍纱帽去飘飘,风木声中思转遥。jǐn páo shā mào qù piāo piāo,fēng mù shēng zhōng sī zhuǎn yáo。
春树暮云愁对酒,绿波芳草暂停挠。chūn shù mù yún chóu duì jiǔ,lǜ bō fāng cǎo zàn tíng náo。
白门月曙闻孤笛,杨子江寒见落潮。bái mén yuè shǔ wén gū dí,yáng zi jiāng hán jiàn luò cháo。
此度宦游须补报,未应空荷圣明朝。cǐ dù huàn yóu xū bǔ bào,wèi yīng kōng hé shèng míng cháo。

山水图为造士陈叔能书

王恭

屋上群峰旧隐居,澹云凉月午窗虚。wū shàng qún fēng jiù yǐn jū,dàn yún liáng yuè wǔ chuāng xū。
满庭芳草人稀到,半亩黄精手自锄。mǎn tíng fāng cǎo rén xī dào,bàn mǔ huáng jīng shǒu zì chú。
积水断桥寒鸟外,夕阳鸣磬夜霜初。jī shuǐ duàn qiáo hán niǎo wài,xī yáng míng qìng yè shuāng chū。
泮林莫羡苏门啸,未许寻山共结庐。pàn lín mò xiàn sū mén xiào,wèi xǔ xún shān gòng jié lú。