古诗词

醉歌行留别张潜

王恭

中夜饮,朱颜酡,郁金美酒金叵罗。zhōng yè yǐn,zhū yán tuó,yù jīn měi jiǔ jīn pǒ luó。
扬眉吐气为君醉,相逢不饮当奈何。yáng méi tǔ qì wèi jūn zuì,xiāng féng bù yǐn dāng nài hé。
思君隔长河,会少离别多。sī jūn gé zhǎng hé,huì shǎo lí bié duō。
剧欢继银烛,婉娈出青娥。jù huān jì yín zhú,wǎn luán chū qīng é。
江讴越吹空浩荡,郢中白雪扬清歌。jiāng ōu yuè chuī kōng hào dàng,yǐng zhōng bái xuě yáng qīng gē。
春风无情吹桃李,昨日花开今结子。chūn fēng wú qíng chuī táo lǐ,zuó rì huā kāi jīn jié zi。
贵贱悠悠何足论,古来万事东流水。guì jiàn yōu yōu hé zú lùn,gǔ lái wàn shì dōng liú shuǐ。
邙山之坟半无主,马鬣蓬科动离黍。máng shān zhī fén bàn wú zhǔ,mǎ liè péng kē dòng lí shǔ。
铜雀歌钟散晚烟,茂林松柏凋寒雨。tóng què gē zhōng sàn wǎn yān,mào lín sōng bǎi diāo hán yǔ。
酒阑莫唱丁都护,空使哀情慨今古。jiǔ lán mò chàng dīng dōu hù,kōng shǐ āi qíng kǎi jīn gǔ。
青镜频看发渐稀,黄金一去交难固。qīng jìng pín kàn fā jiàn xī,huáng jīn yī qù jiāo nán gù。
少年心事谁共知,结交误结轻薄儿。shǎo nián xīn shì shuí gòng zhī,jié jiāo wù jié qīng báo ér。
一朝贫贱忍相弃,岂惜浮沉应有时。yī cháo pín jiàn rěn xiāng qì,qǐ xī fú chén yīng yǒu shí。
楼头杨柳垂青丝,楼上与君伤别离。lóu tóu yáng liǔ chuí qīng sī,lóu shàng yǔ jūn shāng bié lí。
伤别离,长相思。shāng bié lí,zhǎng xiāng sī。
水流花谢两相失,雨散星离从此时。shuǐ liú huā xiè liǎng xiāng shī,yǔ sàn xīng lí cóng cǐ shí。
明朝更越千万山,再歌一曲行路难。míng cháo gèng yuè qiān wàn shān,zài gē yī qū xíng lù nán。
行路难,摧心肝。xíng lù nán,cuī xīn gān。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

三山林文质索咏鹤骨笛

王恭

谁窍青田一片霜,宛疑横吹到山阳。shuí qiào qīng tián yī piàn shuāng,wǎn yí héng chuī dào shān yáng。
声兼陇水将魂断,曲尽梅花带髓香。shēng jiān lǒng shuǐ jiāng hún duàn,qū jǐn méi huā dài suǐ xiāng。
华表仙歌惊落月,瑶台秋梦怨清商。huá biǎo xiān gē jīng luò yuè,yáo tái qiū mèng yuàn qīng shāng。
唯应吹上天坛去,好伴云璈事玉皇。wéi yīng chuī shàng tiān tán qù,hǎo bàn yún áo shì yù huáng。

为林中洲题马图

王恭

汉家神骥出宛西,凤臆兰筋破月蹄。hàn jiā shén jì chū wǎn xī,fèng yì lán jīn pò yuè tí。
冀北群空知汗血,长杨猎罢见霜蹄。jì běi qún kōng zhī hàn xuè,zhǎng yáng liè bà jiàn shuāng tí。
青丝引辔穿花入,黄帕蒙鞍对御嘶。qīng sī yǐn pèi chuān huā rù,huáng pà méng ān duì yù sī。
莫道时平淹栈豆,飞腾思与六龙齐。mò dào shí píng yān zhàn dòu,fēi téng sī yǔ liù lóng qí。

送陈自立游古田

王恭

孤舟何处兴堪携,红树千山野水西。gū zhōu hé chù xīng kān xié,hóng shù qiān shān yě shuǐ xī。
别路鸿声天外小,荒江帆影望中迷。bié lù hóng shēng tiān wài xiǎo,huāng jiāng fān yǐng wàng zhōng mí。
到楼残笛兼秋听,向壁新诗倚醉题。dào lóu cán dí jiān qiū tīng,xiàng bì xīn shī yǐ zuì tí。
我有相思寄流水,寒潮唯到白沙溪。wǒ yǒu xiāng sī jì liú shuǐ,hán cháo wéi dào bái shā xī。

挽鳌峰十二明

王恭

伤心叹逝恨千重,云想秋衣月想容。shāng xīn tàn shì hèn qiān zhòng,yún xiǎng qiū yī yuè xiǎng róng。
青草泉门今独闭,绿樽池馆几时逢。qīng cǎo quán mén jīn dú bì,lǜ zūn chí guǎn jǐ shí féng。
棋山访寺馀残雪,花屿寻春有旧踪。qí shān fǎng sì yú cán xuě,huā yǔ xún chūn yǒu jiù zōng。
何处临风堪洒泪,沙头南望见鳌峰。hé chù lín fēng kān sǎ lèi,shā tóu nán wàng jiàn áo fēng。

谢得圭东岚秋思图

王恭

海上仙山连翠岑,夕岚孤树远沉沉。hǎi shàng xiān shān lián cuì cén,xī lán gū shù yuǎn chén chén。
遥天落叶鸿边尽,绝岛残钟雨外深。yáo tiān luò yè hóng biān jǐn,jué dǎo cán zhōng yǔ wài shēn。
烟火数家馀旧业,渔樵几处动归心。yān huǒ shù jiā yú jiù yè,yú qiáo jǐ chù dòng guī xīn。
秋来好是莼鲈美,知尔看图忆故林。qiū lái hǎo shì chún lú měi,zhī ěr kàn tú yì gù lín。

高要严氏具庆堂

王恭

严助闲堂野水滨,每同兄弟日娱亲。yán zhù xián táng yě shuǐ bīn,měi tóng xiōng dì rì yú qīn。
到家几度瞻云迥,恋阙还应爱日频。dào jiā jǐ dù zhān yún jiǒng,liàn quē hái yīng ài rì pín。
山色半帘铜鼓曙,潮声入坐顶湖春。shān sè bàn lián tóng gǔ shǔ,cháo shēng rù zuò dǐng hú chūn。
史臣定写茆容传,笑拂端溪紫石匀。shǐ chén dìng xiě máo róng chuán,xiào fú duān xī zǐ shí yún。

海天离思送林生复琼州军

王恭

十年弓骑向边州,暂喜还家又别愁。shí nián gōng qí xiàng biān zhōu,zàn xǐ hái jiā yòu bié chóu。
绿酒江亭乡树晚,断云南雁海天秋。lǜ jiǔ jiāng tíng xiāng shù wǎn,duàn yún nán yàn hǎi tiān qiū。
鲸波万里孤舟远,椰叶千峰片雨收。jīng bō wàn lǐ gū zhōu yuǎn,yē yè qiān fēng piàn yǔ shōu。
明到琼台霜渐冷,知君长夜看吴钩。míng dào qióng tái shuāng jiàn lěng,zhī jūn zhǎng yè kàn wú gōu。

怀安蒋明府望云思亲卷

王恭

马上闽关若太行,白云飞处似河阳。mǎ shàng mǐn guān ruò tài xíng,bái yún fēi chù shì hé yáng。
宁教带雨将归梦,莫更因风度远乡。níng jiào dài yǔ jiāng guī mèng,mò gèng yīn fēng dù yuǎn xiāng。
亲舍几回空外忆,宦情偏向此中忘。qīn shě jǐ huí kōng wài yì,huàn qíng piān xiàng cǐ zhōng wàng。
遥知吏散棠阴下,柱笏行看欲断肠。yáo zhī lì sàn táng yīn xià,zhù hù xíng kàn yù duàn cháng。

挽梅江陈以仁先辈

王恭

龙峰耆旧几人存,独客心悲不忍论。lóng fēng qí jiù jǐ rén cún,dú kè xīn bēi bù rěn lùn。
华表鹤归尘梦远,少微星坠海云昏。huá biǎo hè guī chén mèng yuǎn,shǎo wēi xīng zhuì hǎi yún hūn。
留宾别馆空悬榻,点易寒窗静掩门。liú bīn bié guǎn kōng xuán tà,diǎn yì hán chuāng jìng yǎn mén。
零落为君歌薤露,行人无泪也销魂。líng luò wèi jūn gē xiè lù,xíng rén wú lèi yě xiāo hún。

初秋留别石田阜阳诸公

王恭

相逢那忍别匆匆,绿酒清诗兴不穷。xiāng féng nà rěn bié cōng cōng,lǜ jiǔ qīng shī xīng bù qióng。
病起异乡惊暮雨,坐来高馆见秋风。bìng qǐ yì xiāng jīng mù yǔ,zuò lái gāo guǎn jiàn qiū fēng。
关河一叶离声里,江郭千峰醉影中。guān hé yī yè lí shēng lǐ,jiāng guō qiān fēng zuì yǐng zhōng。
堪笑人生多是别,盍簪能得几回同。kān xiào rén shēng duō shì bié,hé zān néng dé jǐ huí tóng。

初秋留别石田阜阳诸公

王恭

石田佳处阜阳亭,几度清游到玉瓶。shí tián jiā chù fù yáng tíng,jǐ dù qīng yóu dào yù píng。
金井夜凉初叶下,石门云尽数峰青。jīn jǐng yè liáng chū yè xià,shí mén yún jǐn shù fēng qīng。
林间扫榻同僧定,洞里鸣琴共鹤听。lín jiān sǎo tà tóng sēng dìng,dòng lǐ míng qín gòng hè tīng。
正好欢携仍又别,不堪愁思晚冥冥。zhèng hǎo huān xié réng yòu bié,bù kān chóu sī wǎn míng míng。

题宪检校沈公望云图

王恭

隐侯家世巽湖阴,何事看云怅别心。yǐn hóu jiā shì xùn hú yīn,hé shì kàn yún chàng bié xīn。
亲舍几年违色养,宦游千里戴华簪。qīn shě jǐ nián wéi sè yǎng,huàn yóu qiān lǐ dài huá zān。
乌台月暗怀乡远,鹤发秋来入梦深。wū tái yuè àn huái xiāng yuǎn,hè fā qiū lái rù mèng shēn。
自昔忠臣缘孝子,白华歌尽有馀音。zì xī zhōng chén yuán xiào zi,bái huá gē jǐn yǒu yú yīn。

赠判官秩满赴天官

王恭

府僚官满动行轩,西出闽关望白门。fǔ liáo guān mǎn dòng xíng xuān,xī chū mǐn guān wàng bái mén。
千里独随征骑别,一廉多付路人言。qiān lǐ dú suí zhēng qí bié,yī lián duō fù lù rén yán。
趋朝不用逢杨意,荐剡于今有巨源。qū cháo bù yòng féng yáng yì,jiàn shàn yú jīn yǒu jù yuán。
明到南宫应考绩,政成此外更何论。míng dào nán gōng yīng kǎo jì,zhèng chéng cǐ wài gèng hé lùn。

送邑造士萧戴贡胄监兼似国子博士林志仁

王恭

西上青云引兴浓,泮林才子蹑仙踪。xī shàng qīng yún yǐn xīng nóng,pàn lín cái zi niè xiān zōng。
边淮独树千峰雪,极浦寒山半夜钟。biān huái dú shù qiān fēng xuě,jí pǔ hán shān bàn yè zhōng。
璧水到时春雁尽,金门朝退故人逢。bì shuǐ dào shí chūn yàn jǐn,jīn mén cháo tuì gù rén féng。
风流博士如相问,白首林泉事事慵。fēng liú bó shì rú xiāng wèn,bái shǒu lín quán shì shì yōng。

暮春宴集海田张氏家楼

王恭

谷雨新晴海气凉,远山楼外色苍苍。gǔ yǔ xīn qíng hǎi qì liáng,yuǎn shān lóu wài sè cāng cāng。
烟深野树闻歌鸟,风急飞花落羽觞。yān shēn yě shù wén gē niǎo,fēng jí fēi huā luò yǔ shāng。
玉屿金塘看月出,锦筵红烛醉宵长。yù yǔ jīn táng kàn yuè chū,jǐn yán hóng zhú zuì xiāo zhǎng。
独怜踪迹犹萍梗,客里挥毫谩自伤。dú lián zōng jì yóu píng gěng,kè lǐ huī háo mán zì shāng。