古诗词

洗马潭

王恭

苔发毵毵古潭净,奫沦积水流如镜。tái fā sān sān gǔ tán jìng,yūn lún jī shuǐ liú rú jìng。
昔人牧马今不还,蔓草繁花自相映。xī rén mù mǎ jīn bù hái,màn cǎo fán huā zì xiāng yìng。
忆昔前朝全盛时,骅骝叱拨人争骑。yì xī qián cháo quán shèng shí,huá liú chì bō rén zhēng qí。
风流一去梦相似,陈迹空为人所疑。fēng liú yī qù mèng xiāng shì,chén jì kōng wèi rén suǒ yí。
牧叟耕童闲来集,对此谁能感畴昔。mù sǒu gēng tóng xián lái jí,duì cǐ shuí néng gǎn chóu xī。
矶下从教鹿饮潭,沙边不管牛行迹。jī xià cóng jiào lù yǐn tán,shā biān bù guǎn niú xíng jì。
昨夜风雷绕太清,青山仿佛闻龙鸣。zuó yè fēng léi rào tài qīng,qīng shān fǎng fú wén lóng míng。
此中何代无英者,会见承平人洗马。cǐ zhōng hé dài wú yīng zhě,huì jiàn chéng píng rén xǐ mǎ。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

酬陈大见寄

王恭

北风海上来,落日草根白。běi fēng hǎi shàng lái,luò rì cǎo gēn bái。
长啸登高丘,远望无诸国。zhǎng xiào dēng gāo qiū,yuǎn wàng wú zhū guó。
剑水东流霸气寒,台江千树叶声乾。jiàn shuǐ dōng liú bà qì hán,tái jiāng qiān shù yè shēng qián。
英雄去后遗弓剑,蔓草芳陵那忍看。yīng xióng qù hòu yí gōng jiàn,màn cǎo fāng líng nà rěn kàn。
我家正在平台北,十载迷魂归不得。wǒ jiā zhèng zài píng tái běi,shí zài mí hún guī bù dé。
几度逢人问故林,碧池细柳今萧索。jǐ dù féng rén wèn gù lín,bì chí xì liǔ jīn xiāo suǒ。
少年任侠无所忧,奋身欲向铜龙楼。shǎo nián rèn xiá wú suǒ yōu,fèn shēn yù xiàng tóng lóng lóu。
长安春物忽相弃,终南灞水空悠悠。zhǎng ān chūn wù hū xiāng qì,zhōng nán bà shuǐ kōng yōu yōu。
青云迢递谁将引,况乃摧残更多病。qīng yún tiáo dì shuí jiāng yǐn,kuàng nǎi cuī cán gèng duō bìng。
绿发从教变雪霜,丹心未必随灰烬。lǜ fā cóng jiào biàn xuě shuāng,dān xīn wèi bì suí huī jìn。
陈君倜傥无世情,读书千卷尚逃名。chén jūn tì tǎng wú shì qíng,dú shū qiān juǎn shàng táo míng。
一门兄弟俱才俊,百岁严君更老成。yī mén xiōng dì jù cái jùn,bǎi suì yán jūn gèng lǎo chéng。
感君意气空流俗,贫贱相看情转熟。gǎn jūn yì qì kōng liú sú,pín jiàn xiāng kàn qíng zhuǎn shú。
客舍迎霜已赠衣,山储累月常分粟。kè shě yíng shuāng yǐ zèng yī,shān chǔ lèi yuè cháng fēn sù。
风雨凄凄四月天,孤村芳馆度流年。fēng yǔ qī qī sì yuè tiān,gū cūn fāng guǎn dù liú nián。
未投定远佣书笔,羞逐君平卖卜钱。wèi tóu dìng yuǎn yōng shū bǐ,xiū zhú jūn píng mài bo qián。

答马造士铎

王恭

请君膝上弦,泠泠拂商羽。qǐng jūn xī shàng xián,líng líng fú shāng yǔ。
古调凄凉那可闻,世情反覆宁堪数。gǔ diào qī liáng nà kě wén,shì qíng fǎn fù níng kān shù。
击剑狂歌浪自惊,平生肝胆向谁倾。jī jiàn kuáng gē làng zì jīng,píng shēng gān dǎn xiàng shuí qīng。
梁王宫阙随草蔓,绿池野树空蝉鸣。liáng wáng gōng quē suí cǎo màn,lǜ chí yě shù kōng chán míng。
五陵豪贵能相弃,知己悠悠竟谁是。wǔ líng háo guì néng xiāng qì,zhī jǐ yōu yōu jìng shuí shì。
客舍乡书醉懒题,苍苔落叶门还闭。kè shě xiāng shū zuì lǎn tí,cāng tái luò yè mén hái bì。
以兹感激无所求,闲卧茅斋四壁秋。yǐ zī gǎn jī wú suǒ qiú,xián wò máo zhāi sì bì qiū。
西风笛里山阳泪,半夜灯前季子裘。xī fēng dí lǐ shān yáng lèi,bàn yè dēng qián jì zi qiú。
爱君长才世希有,乡县黉宫坐未久。ài jūn zhǎng cái shì xī yǒu,xiāng xiàn hóng gōng zuò wèi jiǔ。
踏槐折桂应早期,白日青云两无负。tà huái zhé guì yīng zǎo qī,bái rì qīng yún liǎng wú fù。
雁峰积翠高连延,乔木苍苍几百年。yàn fēng jī cuì gāo lián yán,qiáo mù cāng cāng jǐ bǎi nián。
君家正在雁峰下,此树正对湖山前。jūn jiā zhèng zài yàn fēng xià,cǐ shù zhèng duì hú shān qián。
知君爱客情偏重,春酒槽头百馀瓮。zhī jūn ài kè qíng piān zhòng,chūn jiǔ cáo tóu bǎi yú wèng。
积雨闲宵醉共眠,空林达曙惊残梦。jī yǔ xián xiāo zuì gòng mián,kōng lín dá shǔ jīng cán mèng。
梦时曾向故园归,归见乡邻故旧稀。mèng shí céng xiàng gù yuán guī,guī jiàn xiāng lín gù jiù xī。
伤心一二同袍友,问我飘零只布衣。shāng xīn yī èr tóng páo yǒu,wèn wǒ piāo líng zhǐ bù yī。
贫居敛迹甘自守,岂料天涯与君厚。pín jū liǎn jì gān zì shǒu,qǐ liào tiān yá yǔ jūn hòu。
几日相思不见君,令人独坐空搔首。jǐ rì xiāng sī bù jiàn jūn,lìng rén dú zuò kōng sāo shǒu。

奉寄郑浮丘先辈兼简龙门漫士

王恭

阴寒变微暄,泽国东风后。yīn hán biàn wēi xuān,zé guó dōng fēng hòu。
嘤嘤黄鸟语,袅袅青丝柳。yīng yīng huáng niǎo yǔ,niǎo niǎo qīng sī liǔ。
沧洲二月花正开,沧洲堂上置酒杯。cāng zhōu èr yuè huā zhèng kāi,cāng zhōu táng shàng zhì jiǔ bēi。
登堂忽见浮丘面,借门行人何处来。dēng táng hū jiàn fú qiū miàn,jiè mén xíng rén hé chù lái。
去年走马朝京阙,臈月都门正飞雪。qù nián zǒu mǎ cháo jīng quē,là yuè dōu mén zhèng fēi xuě。
客舍偏惊白下春,归心不醉秦淮月。kè shě piān jīng bái xià chūn,guī xīn bù zuì qín huái yuè。
闻君昔时能远游,飘如黄鹄横九州。wén jūn xī shí néng yuǎn yóu,piāo rú huáng gǔ héng jiǔ zhōu。
掉头不肯缚尘绶,长啸曾乘踏海舟。diào tóu bù kěn fù chén shòu,zhǎng xiào céng chéng tà hǎi zhōu。
风流况是才名久,健笔雄词世希有。fēng liú kuàng shì cái míng jiǔ,jiàn bǐ xióng cí shì xī yǒu。
生事何须负郭田,丈章只在今人口。shēng shì hé xū fù guō tián,zhàng zhāng zhǐ zài jīn rén kǒu。
击筑邀欢喜盍簪,青山落日孤猿吟。jī zhù yāo huān xǐ hé zān,qīng shān luò rì gū yuán yín。
三更酒醒人散后,惟见月白平湖深。sān gèng jiǔ xǐng rén sàn hòu,wéi jiàn yuè bái píng hú shēn。
此时与君情转熟,客里相看不能别。cǐ shí yǔ jūn qíng zhuǎn shú,kè lǐ xiāng kàn bù néng bié。
问我摧残向几秋,离心未忍从头说。wèn wǒ cuī cán xiàng jǐ qiū,lí xīn wèi rěn cóng tóu shuō。
相随相送雁峰头,云散青天碧海流。xiāng suí xiāng sòng yàn fēng tóu,yún sàn qīng tiān bì hǎi liú。
送君别来未几日,落花春暮令人愁。sòng jūn bié lái wèi jǐ rì,luò huā chūn mù lìng rén chóu。
人生万事伤怀抱,那似凄凉不堪道。rén shēng wàn shì shāng huái bào,nà shì qī liáng bù kān dào。
旧友凋零半九泉,故园索寞空秋草。jiù yǒu diāo líng bàn jiǔ quán,gù yuán suǒ mò kōng qiū cǎo。
龙门高士更清真,倾盖由来不弃贫。lóng mén gāo shì gèng qīng zhēn,qīng gài yóu lái bù qì pín。
看君共是青云客,应念悠悠失路人。kàn jūn gòng shì qīng yún kè,yīng niàn yōu yōu shī lù rén。

明老赋万石岗

王恭

苍山西来争骏奔,众峰独有筹山尊。cāng shān xī lái zhēng jùn bēn,zhòng fēng dú yǒu chóu shān zūn。
连岗陂陲走□陆,参错万山如云屯。lián gǎng bēi chuí zǒu lù,cān cuò wàn shān rú yún tún。
我疑秦人鞭石走,平与人家作原阜。wǒ yí qín rén biān shí zǒu,píng yǔ rén jiā zuò yuán fù。
又疑仙子遣羊群,有形猛若猛兽蹲。yòu yí xiān zi qiǎn yáng qún,yǒu xíng měng ruò měng shòu dūn。
乃知元气自凝结,异状奇姿寒突兀。nǎi zhī yuán qì zì níng jié,yì zhuàng qí zī hán tū wù。
□□不牣白云根,晓雾长迷玄豹穴。bù rèn bái yún gēn,xiǎo wù zhǎng mí xuán bào xué。
曾闻山下有高坟,彭城馀庆多子孙。céng wén shān xià yǒu gāo fén,péng chéng yú qìng duō zi sūn。
声名能与崇岗并,他日当为万石君。shēng míng néng yǔ chóng gǎng bìng,tā rì dāng wèi wàn shí jūn。

歌行赠别友

王恭

湖中雪晴水始波,湖上数峰闲绿萝。hú zhōng xuě qíng shuǐ shǐ bō,hú shàng shù fēng xián lǜ luó。
绿萝飞烟数千丈,夜夜惟闻猿鸟多。lǜ luó fēi yān shù qiān zhàng,yè yè wéi wén yuán niǎo duō。
君家宛在青松际,潇洒山中无不至。jūn jiā wǎn zài qīng sōng jì,xiāo sǎ shān zhōng wú bù zhì。
风流谁识汉王孙,文采犹存建安气。fēng liú shuí shí hàn wáng sūn,wén cǎi yóu cún jiàn ān qì。
五侯门外宾如云,羡君不过五侯门。wǔ hóu mén wài bīn rú yún,xiàn jūn bù guò wǔ hóu mén。
闲中惯识麋鹿性,梦里长亲鸥鸟群。xián zhōng guàn shí mí lù xìng,mèng lǐ zhǎng qīn ōu niǎo qún。
闭门读书宁自守,未肯低头缚尘绶。bì mén dú shū níng zì shǒu,wèi kěn dī tóu fù chén shòu。
应怀白璧重连城,要取黄金大如斗。yīng huái bái bì zhòng lián chéng,yào qǔ huáng jīn dà rú dòu。
文章于我亦何有,踠足夷犹万夫后。wén zhāng yú wǒ yì hé yǒu,wǎn zú yí yóu wàn fū hòu。
飘流江海两鬓蓬,落拓风尘一杯酒。piāo liú jiāng hǎi liǎng bìn péng,luò tuò fēng chén yī bēi jiǔ。
别君此去春风回,天涯碧草令人哀。bié jūn cǐ qù chūn fēng huí,tiān yá bì cǎo lìng rén āi。
乃知万事徒为尔,独爱孤云归去来。nǎi zhī wàn shì tú wèi ěr,dú ài gū yún guī qù lái。

秋胡妻

王恭

妾家近丛台,生小邯郸里。qiè jiā jìn cóng tái,shēng xiǎo hán dān lǐ。
结发事良人,行当念终始。jié fā shì liáng rén,xíng dāng niàn zhōng shǐ。
自从十五到君前,容华初未得君怜。zì cóng shí wǔ dào jūn qián,róng huá chū wèi dé jūn lián。
春风秋月长羞见,况复行人去日边。chūn fēng qiū yuè zhǎng xiū jiàn,kuàng fù xíng rén qù rì biān。
昨忆送君往陈汝,直谓君情暗相许。zuó yì sòng jūn wǎng chén rǔ,zhí wèi jūn qíng àn xiāng xǔ。
何事青云得路时,相逢却问桑间女。hé shì qīng yún dé lù shí,xiāng féng què wèn sāng jiān nǚ。
君思妾貌弃黄金,河水东流知妾心。jūn sī qiè mào qì huáng jīn,hé shuǐ dōng liú zhī qiè xīn。
宁将一死谢君去,千古特为节妇箴。níng jiāng yī sǐ xiè jūn qù,qiān gǔ tè wèi jié fù zhēn。

斋居喜故人陈希召见过仍赠别云

王恭

积雨卷幽幔,闭门闲苔色。jī yǔ juǎn yōu màn,bì mén xián tái sè。
病起离心正郁陶,出门喜见同袍客。bìng qǐ lí xīn zhèng yù táo,chū mén xǐ jiàn tóng páo kè。
行客遥从海上来,春风两袖无尘埃。xíng kè yáo cóng hǎi shàng lái,chūn fēng liǎng xiù wú chén āi。
乍开深竹沿花径,更扫闲云坐石苔。zhà kāi shēn zhú yán huā jìng,gèng sǎo xián yún zuò shí tái。
悠悠烟水芳村下,也似萧条孟诸野。yōu yōu yān shuǐ fāng cūn xià,yě shì xiāo tiáo mèng zhū yě。
几度空吟碧海秋,一壶具醉西斋夜。jǐ dù kōng yín bì hǎi qiū,yī hú jù zuì xī zhāi yè。
怜君幽隐在瀛洲,海屿壶山惬胜游。lián jūn yōu yǐn zài yíng zhōu,hǎi yǔ hú shān qiè shèng yóu。
篱下长栽陶令菊,兴来复上谢公楼。lí xià zhǎng zāi táo lìng jú,xīng lái fù shàng xiè gōng lóu。
仙人峰上近何如,此去逢人好寄书。xiān rén fēng shàng jìn hé rú,cǐ qù féng rén hǎo jì shū。
莫将梦入青云者,忘却秋风扬子居。mò jiāng mèng rù qīng yún zhě,wàng què qiū fēng yáng zi jū。

江上吟

王恭

闲云悠悠水浩浩,二月江头看花早。xián yún yōu yōu shuǐ hào hào,èr yuè jiāng tóu kàn huā zǎo。
画楫兰舟去复留,玉瓮银瓶奈倾倒。huà jí lán zhōu qù fù liú,yù wèng yín píng nài qīng dào。
兴来携妓入中流,急管青丝问楚讴。xīng lái xié jì rù zhōng liú,jí guǎn qīng sī wèn chǔ ōu。
青青菱荇浮翠溆,两两鸳鸯贴远洲。qīng qīng líng xìng fú cuì xù,liǎng liǎng yuān yāng tiē yuǎn zhōu。
百年世事东流水,何似倾金长买醉。bǎi nián shì shì dōng liú shuǐ,hé shì qīng jīn zhǎng mǎi zuì。
梁苑歌钟尽杳茫,茂陵松柏空憔悴。liáng yuàn gē zhōng jǐn yǎo máng,mào líng sōng bǎi kōng qiáo cuì。
酒酣山水忽忘形,何必沧浪歌独醒。jiǔ hān shān shuǐ hū wàng xíng,hé bì cāng làng gē dú xǐng。
更吹横笛望空阔,江枫寂历江山青。gèng chuī héng dí wàng kōng kuò,jiāng fēng jì lì jiāng shān qīng。
茫茫仙岛无行路,清水黄尘不知处。máng máng xiān dǎo wú xíng lù,qīng shuǐ huáng chén bù zhī chù。
欲向丹丘访羽人,身骑白鹤高飞去。yù xiàng dān qiū fǎng yǔ rén,shēn qí bái hè gāo fēi qù。

送画史林虚白归屿南

王恭

佳君本是林泉客,花屿闲居乐虚白。jiā jūn běn shì lín quán kè,huā yǔ xián jū lè xū bái。
几年画里识君心,此日尊前见颜色。jǐ nián huà lǐ shí jūn xīn,cǐ rì zūn qián jiàn yán sè。
兴来为写辋川图,烟光潭影相模糊。xīng lái wèi xiě wǎng chuān tú,yān guāng tán yǐng xiāng mó hú。
不羡南宫称小米,更从物外惊方壶。bù xiàn nán gōng chēng xiǎo mǐ,gèng cóng wù wài jīng fāng hú。
看君精艺有如此,何乃郁郁栖穷途。kàn jūn jīng yì yǒu rú cǐ,hé nǎi yù yù qī qióng tú。
悠悠世事东流水,欲向何门曳珠履。yōu yōu shì shì dōng liú shuǐ,yù xiàng hé mén yè zhū lǚ。
梁苑歌钟久不闻,信陵宾客徒为尔。liáng yuàn gē zhōng jiǔ bù wén,xìn líng bīn kè tú wèi ěr。
白云望望频回首,说道家林别来久。bái yún wàng wàng pín huí shǒu,shuō dào jiā lín bié lái jiǔ。
斗酒临岐且尽欢,殷勤更问重来不。dòu jiǔ lín qí qiě jǐn huān,yīn qín gèng wèn zhòng lái bù。

闻友人尉吴门

王恭

泮林才子闽州彦,抱得麟经过淮甸。pàn lín cái zi mǐn zhōu yàn,bào dé lín jīng guò huái diān。
自从典教入王门,几度春风候玉辇。zì cóng diǎn jiào rù wáng mén,jǐ dù chūn fēng hòu yù niǎn。
今年作县下吴门,吴门烟月倍离魂。jīn nián zuò xiàn xià wú mén,wú mén yān yuè bèi lí hún。
岂知梅福为仙尉,莫学陶潜纵酒樽。qǐ zhī méi fú wèi xiān wèi,mò xué táo qián zòng jiǔ zūn。
吴门忆昔扁舟度,正是故人任官处。wú mén yì xī biǎn zhōu dù,zhèng shì gù rén rèn guān chù。
丹枫江上碧天秋,疏钟声外寒山暮。dān fēng jiāng shàng bì tiān qiū,shū zhōng shēng wài hán shān mù。
嗟予浪迹西复东,年年道上随飞蓬。jiē yǔ làng jì xī fù dōng,nián nián dào shàng suí fēi péng。
献赋无因谒明主,弹冠自笑空龙钟。xiàn fù wú yīn yè míng zhǔ,dàn guān zì xiào kōng lóng zhōng。
长洲苑外多佳致,山水闲时日应至。zhǎng zhōu yuàn wài duō jiā zhì,shān shuǐ xián shí rì yīng zhì。
宦游莫比在长沙,圣主恩深汉文帝。huàn yóu mò bǐ zài zhǎng shā,shèng zhǔ ēn shēn hàn wén dì。

梦游天台

王恭

东海窥蓬莱弱水,浩荡隐映金银台。dōng hǎi kuī péng lái ruò shuǐ,hào dàng yǐn yìng jīn yín tái。
青山瞰吴越烟霞,明灭缥渺连天台。qīng shān kàn wú yuè yān xiá,míng miè piāo miǎo lián tiān tái。
天台岧峣一万八千丈,荡摩日月青云上。tiān tái tiáo yáo yī wàn bā qiān zhàng,dàng mó rì yuè qīng yún shàng。
西倾泰华出蛾眉,东拔嵩丘振雁荡。xī qīng tài huá chū é méi,dōng bá sōng qiū zhèn yàn dàng。
我昔传闻心亦惊,一夜飞梦游赤城。wǒ xī chuán wén xīn yì jīng,yī yè fēi mèng yóu chì chéng。
赤城孤月照我影,送我迢迢度华顶。chì chéng gū yuè zhào wǒ yǐng,sòng wǒ tiáo tiáo dù huá dǐng。
华顶连天高百越,凭虚空兮见溟渤。huá dǐng lián tiān gāo bǎi yuè,píng xū kōng xī jiàn míng bó。
云溟蒙兮山欲雨,波汹涌兮石飞雪。yún míng méng xī shān yù yǔ,bō xiōng yǒng xī shí fēi xuě。
深林层崖阴晦忽,熊咆龙吟悲风发。shēn lín céng yá yīn huì hū,xióng páo lóng yín bēi fēng fā。
仙人其来兮纷纷,揭华盖兮烂垂云。xiān rén qí lái xī fēn fēn,jiē huá gài xī làn chuí yún。
绰约兮金母,杳霭兮元君。chuò yuē xī jīn mǔ,yǎo ǎi xī yuán jūn。
秘玄章兮绿字,挥宝剑兮星文。mì xuán zhāng xī lǜ zì,huī bǎo jiàn xī xīng wén。
命广成洗髓,洪崖濯发。mìng guǎng chéng xǐ suǐ,hóng yá zhuó fā。
五粒松花,饱予肌骨。wǔ lì sōng huā,bǎo yǔ jī gǔ。
忽抱云璈飞上天,俄然一笑三千年。hū bào yún áo fēi shàng tiān,é rán yī xiào sān qiān nián。
又作石桥别,遥遥见金仙。yòu zuò shí qiáo bié,yáo yáo jiàn jīn xiān。
龙象何蹴踏,天花雨翩翩。lóng xiàng hé cù tà,tiān huā yǔ piān piān。
遗予舍利子,铿然金石坚。yí yǔ shě lì zi,kēng rán jīn shí jiān。
逍遥上兜率,列坐谈空禅。xiāo yáo shàng dōu lǜ,liè zuò tán kōng chán。
须臾惊觉心亦碎,只疑枕席烟霞里。xū yú jīng jué xīn yì suì,zhǐ yí zhěn xí yān xiá lǐ。
四壁虫声夜正分,一帘月色寒如水。sì bì chóng shēng yè zhèng fēn,yī lián yuè sè hán rú shuǐ。
天明走马入红尘。tiān míng zǒu mǎ rù hóng chén。
忘却仙游梦时事。wàng què xiān yóu mèng shí shì。

题屿南林遵性所赠墨竹

王恭

忆昨南游花屿头,问耕堂上几日留。yì zuó nán yóu huā yǔ tóu,wèn gēng táng shàng jǐ rì liú。
江云渭树无期别,雨散星离空复愁。jiāng yún wèi shù wú qī bié,yǔ sàn xīng lí kōng fù chóu。
渭川逸节何潇洒,多公远寄山中者。wèi chuān yì jié hé xiāo sǎ,duō gōng yuǎn jì shān zhōng zhě。
?法偏凌与可前,风流不在吴兴下。liú fǎ piān líng yǔ kě qián,fēng liú bù zài wú xīng xià。
秋风野馆闲萧萧,何以报之双琼瑶。qiū fēng yě guǎn xián xiāo xiāo,hé yǐ bào zhī shuāng qióng yáo。
青山向夕卷幽幔,明月入户窥参寥。qīng shān xiàng xī juǎn yōu màn,míng yuè rù hù kuī cān liáo。
知君本是金门客,何乃栖迟在泉石。zhī jūn běn shì jīn mén kè,hé nǎi qī chí zài quán shí。
见画令人重忆君,秋风黄叶又纷纷。jiàn huà lìng rén zhòng yì jūn,qiū fēng huáng yè yòu fēn fēn。

送僧归日本

王恭

法师东南秀,成行独清苦。fǎ shī dōng nán xiù,chéng xíng dú qīng kǔ。
一锡行挑贝叶书,孤帆笑别扶桑树。yī xī xíng tiāo bèi yè shū,gū fān xiào bié fú sāng shù。
茫茫海水无行路,水月澄澄印禅悟。máng máng hǎi shuǐ wú xíng lù,shuǐ yuè chéng chéng yìn chán wù。
经梵朝残五老云,钵盂夜洗三山雨。jīng fàn cháo cán wǔ lǎo yún,bō yú yè xǐ sān shān yǔ。
随缘忽复东归去,万里鲸波一杯渡。suí yuán hū fù dōng guī qù,wàn lǐ jīng bō yī bēi dù。
夜半龙吟丈室云,天边鸟没千峰曙。yè bàn lóng yín zhàng shì yún,tiān biān niǎo méi qiān fēng shǔ。
尘缘未断那可攀,别后知师向何处。chén yuán wèi duàn nà kě pān,bié hòu zhī shī xiàng hé chù。

山中喜故人绣衣使者见过

王恭

谷口夜来雨,闭门碧苔深。gǔ kǒu yè lái yǔ,bì mén bì tái shēn。
单居绝俦侣,郁郁愁我心。dān jū jué chóu lǚ,yù yù chóu wǒ xīn。
台中故人旧相得,别来不道青云隔。tái zhōng gù rén jiù xiāng dé,bié lái bù dào qīng yún gé。
骢毛骏马绣衣裳,飘飘来问山中客。cōng máo jùn mǎ xiù yī shang,piāo piāo lái wèn shān zhōng kè。
山中野人独布衣,十年分与故人稀。shān zhōng yě rén dú bù yī,shí nián fēn yǔ gù rén xī。
薜萝深庭开花径,猿鸟声中候竹扉。bì luó shēn tíng kāi huā jìng,yuán niǎo shēng zhōng hòu zhú fēi。
西游不问行来久,且喜林间一携手。xī yóu bù wèn xíng lái jiǔ,qiě xǐ lín jiān yī xié shǒu。
几度空看海上云,相逢好醉杯中酒。jǐ dù kōng kàn hǎi shàng yún,xiāng féng hǎo zuì bēi zhōng jiǔ。
酒酣击剑歌未终,樽前别思又匆匆。jiǔ hān jī jiàn gē wèi zhōng,zūn qián bié sī yòu cōng cōng。
羡君大隐金门里,嗟予还卧青山中。xiàn jūn dà yǐn jīn mén lǐ,jiē yǔ hái wò qīng shān zhōng。
山中寥寥日将夕,芳草萋萋谩相忆。shān zhōng liáo liáo rì jiāng xī,fāng cǎo qī qī mán xiāng yì。
满地残花送马蹄,天涯目断愁难极。mǎn dì cán huā sòng mǎ tí,tiān yá mù duàn chóu nán jí。

闻笛歌送人之塞上

王恭

横笛对离亭,扁舟越江口。héng dí duì lí tíng,biǎn zhōu yuè jiāng kǒu。
月下何人最断肠,天涯怨别吹《杨柳》。yuè xià hé rén zuì duàn cháng,tiān yá yuàn bié chuī yáng liǔ。
《杨柳》繁音愁复愁,梧桐萧瑟江枫秋。yáng liǔ fán yīn chóu fù chóu,wú tóng xiāo sè jiāng fēng qiū。
长林半夜叶皆脱,积水三江云不流。zhǎng lín bàn yè yè jiē tuō,jī shuǐ sān jiāng yún bù liú。
长夜漫漫听未了,变羽回宫犹袅袅。zhǎng yè màn màn tīng wèi le,biàn yǔ huí gōng yóu niǎo niǎo。
越海天边鸟不飞,闽关月暗猿声小。yuè hǎi tiān biān niǎo bù fēi,mǐn guān yuè àn yuán shēng xiǎo。
须臾一曲更凄清,零落梅花满楚城。xū yú yī qū gèng qī qīng,líng luò méi huā mǎn chǔ chéng。
楚城迢迢接沙碛,边客闻之泪俱滴。chǔ chéng tiáo tiáo jiē shā qì,biān kè wén zhī lèi jù dī。
黄埃积雪暗长关,绝域穷荒草根白。huáng āi jī xuě àn zhǎng guān,jué yù qióng huāng cǎo gēn bái。
此夜愁心独对君,明朝怅别又离群。cǐ yè chóu xīn dú duì jūn,míng cháo chàng bié yòu lí qún。
单于城上吹羌管,知尔相思不忍闻。dān yú chéng shàng chuī qiāng guǎn,zhī ěr xiāng sī bù rěn wén。