古诗词

观沧洲二稿有作

王恭

古人名诗凡几家,阴何徐庾皆清发。gǔ rén míng shī fán jǐ jiā,yīn hé xú yǔ jiē qīng fā。
遂使少陵谪仙辈,深得黄初建安骨。suì shǐ shǎo líng zhé xiān bèi,shēn dé huáng chū jiàn ān gǔ。
尔来作者虽能鸣,此翁吐词多正声。ěr lái zuò zhě suī néng míng,cǐ wēng tǔ cí duō zhèng shēng。
百年英气结词赋,每日挥洒娱心情。bǎi nián yīng qì jié cí fù,měi rì huī sǎ yú xīn qíng。
镜湖流水澄孤月,太华莲峰积飞雪。jìng hú liú shuǐ chéng gū yuè,tài huá lián fēng jī fēi xuě。
千载黄钟绣作花,三叹朱弦响疏越。qiān zài huáng zhōng xiù zuò huā,sān tàn zhū xián xiǎng shū yuè。
沧洲二卷俱可人,首首看来如有神。cāng zhōu èr juǎn jù kě rén,shǒu shǒu kàn lái rú yǒu shén。
始知先辈老风格,不逐馀子徒清新。shǐ zhī xiān bèi lǎo fēng gé,bù zhú yú zi tú qīng xīn。
角巾野杖闲潇洒,绿水清池思堪写。jiǎo jīn yě zhàng xián xiāo sǎ,lǜ shuǐ qīng chí sī kān xiě。
愿得明时入帝京,閟宫清庙歌承平。yuàn dé míng shí rù dì jīng,bì gōng qīng miào gē chéng píng。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

书高谩士为陈容斋作山水图

王恭

落景逗秋思,深潭澄夕氛。luò jǐng dòu qiū sī,shēn tán chéng xī fēn。
金梯拂萝月,苔泉镜中闻。jīn tī fú luó yuè,tái quán jìng zhōng wén。
但觉灵境幽,都无浮世纷。dàn jué líng jìng yōu,dōu wú fú shì fēn。
白鹿知闲游,呦呦清溪濆。bái lù zhī xián yóu,yōu yōu qīng xī fén。
焚香鬼谷暝,辍棹花源分。fén xiāng guǐ gǔ míng,chuò zhào huā yuán fēn。
莹神写冰弦,石床梦氤氲。yíng shén xiě bīng xián,shí chuáng mèng yīn yūn。
而我烟霞侣,今随鸾鹤群。ér wǒ yān xiá lǚ,jīn suí luán hè qún。
唯馀瑶华音,山水同清氛。wéi yú yáo huá yīn,shān shuǐ tóng qīng fēn。
华顶何寥寥,我行多白云。huá dǐng hé liáo liáo,wǒ xíng duō bái yún。
长歌采三秀,不堪持寄君。zhǎng gē cǎi sān xiù,bù kān chí jì jūn。

题林景时水墨山水

王恭

向壁见空翠,满堂烟霭生。xiàng bì jiàn kōng cuì,mǎn táng yān ǎi shēng。
都无粉墨姿,但觉泉籁声。dōu wú fěn mò zī,dàn jué quán lài shēng。
羡尔丘中赏,沿源结幽盟。xiàn ěr qiū zhōng shǎng,yán yuán jié yōu méng。
闲寻天窗外,时拂青萝行。xián xún tiān chuāng wài,shí fú qīng luó xíng。
身与云共远,心将猿独清。shēn yǔ yún gòng yuǎn,xīn jiāng yuán dú qīng。
予亦淡荡人,因之谢浮名。yǔ yì dàn dàng rén,yīn zhī xiè fú míng。
愿餐金鹅蕊,飞步窥蓬瀛。yuàn cān jīn é ruǐ,fēi bù kuī péng yíng。

书周造士扇头

王恭

极浦澹远姿,遥峰写修书。jí pǔ dàn yuǎn zī,yáo fēng xiě xiū shū。
清晖袭房栊,缃帙生华滋。qīng huī xí fáng lóng,xiāng zhì shēng huá zī。
嘉尔日在泮,还山仍下帷。jiā ěr rì zài pàn,hái shān réng xià wéi。
唯应结幽兴,与我琴心期。wéi yīng jié yōu xīng,yǔ wǒ qín xīn qī。

题画二首

王恭

二十卧云壑,长吟招隐篇。èr shí wò yún hè,zhǎng yín zhāo yǐn piān。
梯岩结幽构,凿石开山田。tī yán jié yōu gòu,záo shí kāi shān tián。
时经翠微峰,扪萝拂青天。shí jīng cuì wēi fēng,mén luó fú qīng tiān。
脱巾挂修竹,酌酒挥五弦。tuō jīn guà xiū zhú,zhuó jiǔ huī wǔ xián。
别来如蓬转,兹赏竟茫然。bié lái rú péng zhuǎn,zī shǎng jìng máng rán。
白首竟垂钓,萧条东海壖。bái shǒu jìng chuí diào,xiāo tiáo dōng hǎi ruán。
徒有鸾鹤心,终无黄绮缘。tú yǒu luán hè xīn,zhōng wú huáng qǐ yuán。
今晨展图画,因以思林泉。jīn chén zhǎn tú huà,yīn yǐ sī lín quán。
何时还旧隐,遂买秋江船。hé shí hái jiù yǐn,suì mǎi qiū jiāng chuán。

题画二首

王恭

鹖冠饭雕胡,分与时人浅。hé guān fàn diāo hú,fēn yǔ shí rén qiǎn。
道存心自玄,岂必泉萝远。dào cún xīn zì xuán,qǐ bì quán luó yuǎn。
绿水净鸣琴,空林对虚馆。lǜ shuǐ jìng míng qín,kōng lín duì xū guǎn。
山中春桂枝,倏尔飞霜满。shān zhōng chūn guì zhī,shū ěr fēi shuāng mǎn。
寄语青云人,投簪事应晚。jì yǔ qīng yún rén,tóu zān shì yīng wǎn。

陈思孝怡偲堂

王恭

伯仲我同气,结交我同门。bó zhòng wǒ tóng qì,jié jiāo wǒ tóng mén。
恳恳互规谏,夸毗奚足云。kěn kěn hù guī jiàn,kuā pí xī zú yún。
常怀连枝爱,岂必篪与埙。cháng huái lián zhī ài,qǐ bì chí yǔ xūn。
所亲谅已笃,疏者情亦敦。suǒ qīn liàng yǐ dǔ,shū zhě qíng yì dūn。
若人尚古道,堂构依山樊。ruò rén shàng gǔ dào,táng gòu yī shān fán。
庭闲水木秀,清晖蔼前轩。tíng xián shuǐ mù xiù,qīng huī ǎi qián xuān。
谷鸟时一鸣,深池芳草繁。gǔ niǎo shí yī míng,shēn chí fāng cǎo fán。
伊彼伐木咏,感兹棠棣篇。yī bǐ fá mù yǒng,gǎn zī táng dì piān。
于焉见高义,薄俗难具论。yú yān jiàn gāo yì,báo sú nán jù lùn。
怀哉鲁中叟,千载垂嘉言。huái zāi lǔ zhōng sǒu,qiān zài chuí jiā yán。

赠别陈少尹思孝服阕之天官

王恭

晨登无诸台,南望冶城阙。chén dēng wú zhū tái,nán wàng yě chéng quē。
垂杨夹岐路,一日几人别。chuí yáng jiā qí lù,yī rì jǐ rén bié。
行人恶离别,仆御愁不发。xíng rén è lí bié,pū yù chóu bù fā。
斯须竟参辰,况乃千里诀。sī xū jìng cān chén,kuàng nǎi qiān lǐ jué。
行人难久留,结驷登瀛洲。xíng rén nán jiǔ liú,jié sì dēng yíng zhōu。
连宫出阊阖,上有佳气浮。lián gōng chū chāng hé,shàng yǒu jiā qì fú。
鳷鹊丽飞观,铜龙起高楼。zhī què lì fēi guān,tóng lóng qǐ gāo lóu。
结托尽中贵,经过皆列侯。jié tuō jǐn zhōng guì,jīng guò jiē liè hóu。
侯家连戚里,日夕歌钟起。hóu jiā lián qī lǐ,rì xī gē zhōng qǐ。
金貂锡元勋,赤舄何几几。jīn diāo xī yuán xūn,chì xì hé jǐ jǐ。
宦游良不恶,冠盖相萦络。huàn yóu liáng bù è,guān gài xiāng yíng luò。
谁怀长卿贫,沈疴守藜藿。shuí huái zhǎng qīng pín,shěn kē shǒu lí huò。

初秋同叔韬彦时游崇山兰若

王恭

习静厌纷扰,幽寻给孤园。xí jìng yàn fēn rǎo,yōu xún gěi gū yuán。
翛然香林下,似得桃花源。xiāo rán xiāng lín xià,shì dé táo huā yuán。
一鸟落天镜,千花秀禅门。yī niǎo luò tiān jìng,qiān huā xiù chán mén。
纷吾道机浅,谬接甘露言。fēn wú dào jī qiǎn,miù jiē gān lù yán。
月色隐秋思,荷香清夜魂。yuè sè yǐn qiū sī,hé xiāng qīng yè hún。
终希偶缁锡,永矣超尘喧。zhōng xī ǒu zī xī,yǒng yǐ chāo chén xuān。

为醉樵书水墨扇头

王恭

入山不辞遥,爱此泉萝僻。rù shān bù cí yáo,ài cǐ quán luó pì。
悠然与心期,孤云澹而白。yōu rán yǔ xīn qī,gū yún dàn ér bái。
谷神养玄牝,应寂了空色。gǔ shén yǎng xuán pìn,yīng jì le kōng sè。
思与静者谐,投踪寄苔石。sī yǔ jìng zhě xié,tóu zōng jì tái shí。

题高漫士

王恭

山郭雨新霁,孤云湿犹飞。shān guō yǔ xīn jì,gū yún shī yóu fēi。
岚岭隐空翠,石林闲清晖。lán lǐng yǐn kōng cuì,shí lín xián qīng huī。
时与同心人,逍遥爱荆扉。shí yǔ tóng xīn rén,xiāo yáo ài jīng fēi。
都无浮世累,共我饭蕨薇。dōu wú fú shì lèi,gòng wǒ fàn jué wēi。
日夕笑分去,微风拂罗衣。rì xī xiào fēn qù,wēi fēng fú luó yī。

虚白子水墨图为陈思孝题

王恭

开图见嵩山,妙趣忽已领。kāi tú jiàn sōng shān,miào qù hū yǐ lǐng。
蒙蒙花源阴,窈窕多灵境。méng méng huā yuán yīn,yǎo tiǎo duō líng jìng。
石洞閟苔纹,天窗逗云影。shí dòng bì tái wén,tiān chuāng dòu yún yǐng。
迎秋鹖冠凉,先雪荷衣冷。yíng qiū hé guān liáng,xiān xuě hé yī lěng。
长夜何所闻,龙鸣在西顶。zhǎng yè hé suǒ wén,lóng míng zài xī dǐng。

题传别驾存省堂

王恭

大路久榛芜,末流异溪径。dà lù jiǔ zhēn wú,mò liú yì xī jìng。
淳庞日已隳,遂令此心病。chún páng rì yǐ huī,suì lìng cǐ xīn bìng。
众伪挥我真,百邪乱吾正。zhòng wěi huī wǒ zhēn,bǎi xié luàn wú zhèng。
谁知灵台中,澹然大虚静。shuí zhī líng tái zhōng,dàn rán dà xū jìng。
驯扰无外驰,澄明见初性。xùn rǎo wú wài chí,chéng míng jiàn chū xìng。
嘉尔有道人,于时复存省。jiā ěr yǒu dào rén,yú shí fù cún shěng。

张节推存心堂

王恭

形妙结元化,虚灵独函中。xíng miào jié yuán huà,xū líng dú hán zhōng。
弥漫八弦内,廓尔天地同。mí màn bā xián nèi,kuò ěr tiān dì tóng。
以言道自守,了与真源逢。yǐ yán dào zì shǒu,le yǔ zhēn yuán féng。
澄明烛万变,百体俱随从。chéng míng zhú wàn biàn,bǎi tǐ jù suí cóng。
外视失初性,荡然若乘空。wài shì shī chū xìng,dàng rán ruò chéng kōng。
谁应静夜气,复与灵台通。shuí yīng jìng yè qì,fù yǔ líng tái tōng。
若人抱月神,日夕怀深衷。ruò rén bào yuè shén,rì xī huái shēn zhōng。
常虑爱物浅,思将拯疲癃。cháng lǜ ài wù qiǎn,sī jiāng zhěng pí lóng。
名堂有远意,岂帷昌厥躬。míng táng yǒu yuǎn yì,qǐ wéi chāng jué gōng。

赋得云溪别棹送宪从事赴京师

王恭

手折台上柏,送君天外心。shǒu zhé tái shàng bǎi,sòng jūn tiān wài xīn。
云飞隔溪水,望望隔层阴。yún fēi gé xī shuǐ,wàng wàng gé céng yīn。
仙棹去俄顷,沧波杳难寻。xiān zhào qù é qǐng,cāng bō yǎo nán xún。
行将拂霄汉,发轫当在今。xíng jiāng fú xiāo hàn,fā rèn dāng zài jīn。
我有千古怀,寄情江海深。wǒ yǒu qiān gǔ huái,jì qíng jiāng hǎi shēn。
别离贵有赆,愧无双南金。bié lí guì yǒu jìn,kuì wú shuāng nán jīn。

题刘炷家藏画

王恭

秦人避嚣处,鸡犬桃花林。qín rén bì xiāo chù,jī quǎn táo huā lín。
水石隐天镜,泉萝闻夜琴。shuǐ shí yǐn tiān jìng,quán luó wén yè qín。
纷吾厌氛壒,欲往路弥深。fēn wú yàn fēn ài,yù wǎng lù mí shēn。
永怀苏门啸,邈然尘外寻。yǒng huái sū mén xiào,miǎo rán chén wài xún。