古诗词

题建安朱氏杏林云隐图

王恭

君不见庐山岑,董仙在时花满林。jūn bù jiàn lú shān cén,dǒng xiān zài shí huā mǎn lín。
身骑白鹿忽飞去,江海寥寥千古心。shēn qí bái lù hū fēi qù,jiāng hǎi liáo liáo qiān gǔ xīn。
君今种杏知何所,解向青山作茅苎。jūn jīn zhǒng xìng zhī hé suǒ,jiě xiàng qīng shān zuò máo zhù。
云中浇酒祀岐黄,林下还丹结龙虎。yún zhōng jiāo jiǔ sì qí huáng,lín xià hái dān jié lóng hǔ。
羡君有道不羞贫,卖药无钱常与人。xiàn jūn yǒu dào bù xiū pín,mài yào wú qián cháng yǔ rén。
抱琴出谷迷行屐,散帙临流醉角巾。bào qín chū gǔ mí xíng jī,sàn zhì lín liú zuì jiǎo jīn。
武阳山水多奇处,金鳌苍苍但烟树。wǔ yáng shān shuǐ duō qí chù,jīn áo cāng cāng dàn yān shù。
鸡犬长鸣石上苔,渔樵未识松边路。jī quǎn zhǎng míng shí shàng tái,yú qiáo wèi shí sōng biān lù。
自是先贤六代孙,布衣不到五侯门。zì shì xiān xián liù dài sūn,bù yī bù dào wǔ hóu mén。
相逢又欲还山去,他日思君愁断猿。xiāng féng yòu yù hái shān qù,tā rì sī jūn chóu duàn yuán。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

经鄂王坟

王恭

疋马南行度浙河,汴城宫殿远嵯峨。pǐ mǎ nán xíng dù zhè hé,biàn chéng gōng diàn yuǎn cuó é。
中兴诸将思恢复,负国奸臣主议和。zhōng xīng zhū jiāng sī huī fù,fù guó jiān chén zhǔ yì hé。
黄叶古祠寒雨积,青山孤冢夕阳多。huáng yè gǔ cí hán yǔ jī,qīng shān gū zhǒng xī yáng duō。
六和塔影西风里,陵树萧萧野鸟歌。liù hé tǎ yǐng xī fēng lǐ,líng shù xiāo xiāo yě niǎo gē。

赋得白雁送人之金陵

王恭

燕山榆叶望秋稀,雪羽潇潇向楚微。yàn shān yú yè wàng qiū xī,xuě yǔ xiāo xiāo xiàng chǔ wēi。
夜雨芦花看不定,夕阳枫树见初飞。yè yǔ lú huā kàn bù dìng,xī yáng fēng shù jiàn chū fēi。
影随汉骑营边落,梦绕胡儿笛里归。yǐng suí hàn qí yíng biān luò,mèng rào hú ér dí lǐ guī。
君到石城霜渐冷,暮云声断欲沾衣。jūn dào shí chéng shuāng jiàn lěng,mù yún shēng duàn yù zhān yī。

送僧试经赴金陵

王恭

奉诏西游说梵经,秋风应到石头城。fèng zhào xī yóu shuō fàn jīng,qiū fēng yīng dào shí tóu chéng。
帆飞楚水舟中饭,梦落淮山树里行。fān fēi chǔ shuǐ zhōu zhōng fàn,mèng luò huái shān shù lǐ xíng。
一锡独携空界月,三车遥对广庭声。yī xī dú xié kōng jiè yuè,sān chē yáo duì guǎng tíng shēng。
禅心彼此随缘住,尘世空惊远别情。chán xīn bǐ cǐ suí yuán zhù,chén shì kōng jīng yuǎn bié qíng。

赠别友人之长沙牧

王恭

青年作郡被恩荣,五马萧萧向楚城。qīng nián zuò jùn bèi ēn róng,wǔ mǎ xiāo xiāo xiàng chǔ chéng。
关外叶飞乡舍远,湖南草绿吏人迎。guān wài yè fēi xiāng shě yuǎn,hú nán cǎo lǜ lì rén yíng。
岭云漠漠空离恨,津树依依若送行。lǐng yún mò mò kōng lí hèn,jīn shù yī yī ruò sòng xíng。
君到长沙应暇日,定怀贾谊不胜情。jūn dào zhǎng shā yīng xiá rì,dìng huái jiǎ yì bù shèng qíng。

送人游庐山

王恭

庐峰天外丽清晖,金削芙蓉合翠微。lú fēng tiān wài lì qīng huī,jīn xuē fú róng hé cuì wēi。
石镜倒明华顶曙,香炉遥絓瀑泉飞。shí jìng dào míng huá dǐng shǔ,xiāng lú yáo guà pù quán fēi。
谪仙吟处苔应没,惠远门空客到稀。zhé xiān yín chù tái yīng méi,huì yuǎn mén kōng kè dào xī。
此度山人多邂逅,为君谈笑拂尘衣。cǐ dù shān rén duō xiè hòu,wèi jūn tán xiào fú chén yī。

江城春尽偶作

王恭

郭外空林带夕霏,海天离思远依依。guō wài kōng lín dài xī fēi,hǎi tiān lí sī yuǎn yī yī。
流年又逐残春去,华发空惊两鬓稀。liú nián yòu zhú cán chūn qù,huá fā kōng jīng liǎng bìn xī。
啼鸟落花孤梦断,白云芳草旧游非。tí niǎo luò huā gū mèng duàn,bái yún fāng cǎo jiù yóu fēi。
家园此日堪惆怅,况是天涯客未归。jiā yuán cǐ rì kān chóu chàng,kuàng shì tiān yá kè wèi guī。

逢废冢有感

王恭

败圹崩茔不记时,况逢寒食最凄其。bài kuàng bēng yíng bù jì shí,kuàng féng hán shí zuì qī qí。
天阴燐火沉荒树,雨积苔花入断碑。tiān yīn lín huǒ chén huāng shù,yǔ jī tái huā rù duàn bēi。
尘世谩伤千古事,人生谁是百年期。chén shì mán shāng qiān gǔ shì,rén shēng shuí shì bǎi nián qī。
白杨风里堪惆怅,日暮闻猿但益悲。bái yáng fēng lǐ kān chóu chàng,rì mù wén yuán dàn yì bēi。

甲戌岁九日旅怀

王恭

客里凄凉欲暮愁,忽逢佳节倍离忧。kè lǐ qī liáng yù mù chóu,hū féng jiā jié bèi lí yōu。
西风白发惭乌帽,旅舍新寒忆敝裘。xī fēng bái fā cán wū mào,lǚ shě xīn hán yì bì qiú。
千里故人同落叶,十年归梦隔沧洲。qiān lǐ gù rén tóng luò yè,shí nián guī mèng gé cāng zhōu。
别来记得家林赏,黄菊花时醉不休。bié lái jì dé jiā lín shǎng,huáng jú huā shí zuì bù xiū。

䝾野寺残僧

王恭

古寺萧条绝四邻,寺前松柏几回春。gǔ sì xiāo tiáo jué sì lín,sì qián sōng bǎi jǐ huí chūn。
月明下界犹闻磬,年老荒山少见人。yuè míng xià jiè yóu wén qìng,nián lǎo huāng shān shǎo jiàn rén。
贝叶旧听双树法,衲衣孤坐两朝身。bèi yè jiù tīng shuāng shù fǎ,nà yī gū zuò liǎng cháo shēn。
秋风已烂蒲团草,悟得西来意自真。qiū fēng yǐ làn pú tuán cǎo,wù dé xī lái yì zì zhēn。

送人贬海南

王恭

官亭几度饮离觞,此日怜君谪远方。guān tíng jǐ dù yǐn lí shāng,cǐ rì lián jūn zhé yuǎn fāng。
马上看山椰叶暗,津头沽酒荔枝香。mǎ shàng kàn shān yē yè àn,jīn tóu gū jiǔ lì zhī xiāng。
秋深岭表犹多瘴,腊尽天南尚少霜。qiū shēn lǐng biǎo yóu duō zhàng,là jǐn tiān nán shàng shǎo shuāng。
憔悴更须怀直道,临岐何必泪沾裳。qiáo cuì gèng xū huái zhí dào,lín qí hé bì lèi zhān shang。

送越山隐士

王恭

怜君久住在空山,寂寂岩扉昼不关。lián jūn jiǔ zhù zài kōng shān,jì jì yán fēi zhòu bù guān。
落木寒泉青嶂里,素琴孤鹤白云间。luò mù hán quán qīng zhàng lǐ,sù qín gū hè bái yún jiān。
五陵年少何曾到,三径秋来只独闲。wǔ líng nián shǎo hé céng dào,sān jìng qiū lái zhǐ dú xián。
欲问尘中何事业,青云能有几人还。yù wèn chén zhōng hé shì yè,qīng yún néng yǒu jǐ rén hái。

题彭韫玉秋山行旅图

王恭

闲门秋晚叶皆飞,征路逢霜客渐稀。xián mén qiū wǎn yè jiē fēi,zhēng lù féng shuāng kè jiàn xī。
独树断猿愁远骑,隔林残烧映行衣。dú shù duàn yuán chóu yuǎn qí,gé lín cán shāo yìng xíng yī。
西风一饭人烟少,落日千峰夕鸟微。xī fēng yī fàn rén yān shǎo,luò rì qiān fēng xī niǎo wēi。
莫向他乡留滞久,故园山水候君归。mò xiàng tā xiāng liú zhì jiǔ,gù yuán shān shuǐ hòu jūn guī。

温陵留别陈方山先辈

王恭

温陵雪后雁声寒,芳草青青客未还。wēn líng xuě hòu yàn shēng hán,fāng cǎo qīng qīng kè wèi hái。
千里离情江上月,十年乡思梦中山。qiān lǐ lí qíng jiāng shàng yuè,shí nián xiāng sī mèng zhōng shān。
荒城对酒应难别,远路逢春好是闲。huāng chéng duì jiǔ yīng nán bié,yuǎn lù féng chūn hǎo shì xián。
沧海故人零落尽,临岐那忍听阳关。cāng hǎi gù rén líng luò jǐn,lín qí nà rěn tīng yáng guān。

题郭韩臣家藏赵大年汀渚秋烟卷

王恭

大梁公子写沧洲,几百年中墨尚留。dà liáng gōng zi xiě cāng zhōu,jǐ bǎi nián zhōng mò shàng liú。
芳草只疑韦曲社,青山多是洛阳秋。fāng cǎo zhǐ yí wéi qū shè,qīng shān duō shì luò yáng qiū。
天边积霭鸿初断,浦口微霜叶尽流。tiān biān jī ǎi hóng chū duàn,pǔ kǒu wēi shuāng yè jǐn liú。
遥想繁华何事业,汴河东去更悠悠。yáo xiǎng fán huá hé shì yè,biàn hé dōng qù gèng yōu yōu。

题长乐林生叔达湖山幽处

王恭

楼前积水映丹枫,清隐林扉趣不穷。lóu qián jī shuǐ yìng dān fēng,qīng yǐn lín fēi qù bù qióng。
人影迥临飞鸟上,书声遥在翠微中。rén yǐng jiǒng lín fēi niǎo shàng,shū shēng yáo zài cuì wēi zhōng。
青山对酒闻猿断,花屿横琴与鹤同。qīng shān duì jiǔ wén yuán duàn,huā yǔ héng qín yǔ hè tóng。
此日长安凤城内,五陵车马正匆匆。cǐ rì zhǎng ān fèng chéng nèi,wǔ líng chē mǎ zhèng cōng cōng。