古诗词

秋胡妻

王恭

妾家近丛台,生小邯郸里。qiè jiā jìn cóng tái,shēng xiǎo hán dān lǐ。
结发事良人,行当念终始。jié fā shì liáng rén,xíng dāng niàn zhōng shǐ。
自从十五到君前,容华初未得君怜。zì cóng shí wǔ dào jūn qián,róng huá chū wèi dé jūn lián。
春风秋月长羞见,况复行人去日边。chūn fēng qiū yuè zhǎng xiū jiàn,kuàng fù xíng rén qù rì biān。
昨忆送君往陈汝,直谓君情暗相许。zuó yì sòng jūn wǎng chén rǔ,zhí wèi jūn qíng àn xiāng xǔ。
何事青云得路时,相逢却问桑间女。hé shì qīng yún dé lù shí,xiāng féng què wèn sāng jiān nǚ。
君思妾貌弃黄金,河水东流知妾心。jūn sī qiè mào qì huáng jīn,hé shuǐ dōng liú zhī qiè xīn。
宁将一死谢君去,千古特为节妇箴。níng jiāng yī sǐ xiè jūn qù,qiān gǔ tè wèi jié fù zhēn。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

辛巳九月邑大夫率僚佐及群士燕六平峰

王恭

薜萝迢递隐仙都,簪佩登临载玉壶。bì luó tiáo dì yǐn xiān dōu,zān pèi dēng lín zài yù hú。
关树早霜秋外落,奥河寒笛雁边孤。guān shù zǎo shuāng qiū wài luò,ào hé hán dí yàn biān gū。
红泉翠壁人皆醉,绿酒黄花晚更须。hóng quán cuì bì rén jiē zuì,lǜ jiǔ huáng huā wǎn gèng xū。
此会明年谁最健,重寻山水采茱萸。cǐ huì míng nián shuí zuì jiàn,zhòng xún shān shuǐ cǎi zhū yú。

奉和国子先生郑孟宣退朝听莺之作

王恭

蓬莱佳气满瑶京,禁柳青青听曙莺。péng lái jiā qì mǎn yáo jīng,jìn liǔ qīng qīng tīng shǔ yīng。
辇路乍闻千啭晓,春风遥度万家声。niǎn lù zhà wén qiān zhuàn xiǎo,chūn fēng yáo dù wàn jiā shēng。
近随天仗和鸾驭,散入云门间玉笙。jìn suí tiān zhàng hé luán yù,sàn rù yún mén jiān yù shēng。
不独清平歌此调,高台还有凤凰鸣。bù dú qīng píng gē cǐ diào,gāo tái hái yǒu fèng huáng míng。

书闽郡照磨江右曾公秩满之京便道省亲卷

王恭

欲赋莱衣未有期,且将簪弁恋明时。yù fù lái yī wèi yǒu qī,qiě jiāng zān biàn liàn míng shí。
三年考满孤琴在,千里宁亲一鹤随。sān nián kǎo mǎn gū qín zài,qiān lǐ níng qīn yī hè suí。
建水暮帆钟杳杳,楚城寒雁树离离。jiàn shuǐ mù fān zhōng yǎo yǎo,chǔ chéng hán yàn shù lí lí。
过家暂醉西江酒,莫遣都门疋马迟。guò jiā zàn zuì xī jiāng jiǔ,mò qiǎn dōu mén pǐ mǎ chí。

送陈乐舞省墓归闽复还天京

王恭

宫县声绕凤台春,万舞雍容对玉宸。gōng xiàn shēng rào fèng tái chūn,wàn wǔ yōng róng duì yù chén。
华表忽惊千岁别,恩波遥借一归人。huá biǎo hū jīng qiān suì bié,ēn bō yáo jiè yī guī rén。
边淮独树斜连海,故陇寒楸远入闽。biān huái dú shù xié lián hǎi,gù lǒng hán qiū yuǎn rù mǐn。
莫向尘中成久别,太平天子重明禋。mò xiàng chén zhōng chéng jiǔ bié,tài píng tiān zi zhòng míng yīn。

题姑苏王仲瑚松陵展墓图

王恭

花县宁亲著彩花,松陵回首念荆扉。huā xiàn níng qīn zhù cǎi huā,sōng líng huí shǒu niàn jīng fēi。
乡心正逐吴云断,离思偏逢朔雁稀。xiāng xīn zhèng zhú wú yún duàn,lí sī piān féng shuò yàn xī。
丘陇蓬蒿随处没,边头风雪几人归。qiū lǒng péng hāo suí chù méi,biān tóu fēng xuě jǐ rén guī。
明朝疋马姑苏道,遥望松楸入翠微。míng cháo pǐ mǎ gū sū dào,yáo wàng sōng qiū rù cuì wēi。

题玉融郑伯勋龙江环翠楼

王恭

旧游西上久从官,何事楼居尚考槃。jiù yóu xī shàng jiǔ cóng guān,hé shì lóu jū shàng kǎo pán。
近郭雨深千树绕,沧波云尽数峰寒。jìn guō yǔ shēn qiān shù rào,cāng bō yún jǐn shù fēng hán。
帘前落叶兼秋听,笛里飞鸿拂曙看。lián qián luò yè jiān qiū tīng,dí lǐ fēi hóng fú shǔ kàn。
好是瑞岩僧磬晚,满衣清露更凭栏。hǎo shì ruì yán sēng qìng wǎn,mǎn yī qīng lù gèng píng lán。

玉融潘原润将义葬其师黄山陈平叔一日持广赙集过予愧贫不能助遂赋此以赠之

王恭

布衣相对两忘贫,共忆黄山泪满巾。bù yī xiāng duì liǎng wàng pín,gòng yì huáng shān lèi mǎn jīn。
高士姓名因有传,中郎书籍与何人。gāo shì xìng míng yīn yǒu chuán,zhōng láng shū jí yǔ hé rén。
墨池雨冷苔空积,笔冢秋深草自新。mò chí yǔ lěng tái kōng jī,bǐ zhǒng qiū shēn cǎo zì xīn。
惆怅一杯何所寄,唯应高谊独悲辛。chóu chàng yī bēi hé suǒ jì,wéi yīng gāo yì dú bēi xīn。

简曾伯刚

王恭

逢君倾盖转销魂,多少离心不忍论。féng jūn qīng gài zhuǎn xiāo hún,duō shǎo lí xīn bù rěn lùn。
白首异乡无旧业,青山衰草闭闲门。bái shǒu yì xiāng wú jiù yè,qīng shān shuāi cǎo bì xián mén。
关河夜雨频惊梦,雕鹗秋风久负言。guān hé yè yǔ pín jīng mèng,diāo è qiū fēng jiǔ fù yán。
莫向樽前同感慨,旧游能有几人存。mò xiàng zūn qián tóng gǎn kǎi,jiù yóu néng yǒu jǐ rén cún。

屿南宿别贡士林执中

王恭

红烛离堂酒半醒,骊歌今夕若为听。hóng zhú lí táng jiǔ bàn xǐng,lí gē jīn xī ruò wèi tīng。
故人好是身随桂,浮客空嗟迹类萍。gù rén hǎo shì shēn suí guì,fú kè kōng jiē jì lèi píng。
花屿晚钟湖上别,凤台春树梦中青。huā yǔ wǎn zhōng hú shàng bié,fèng tái chūn shù mèng zhōng qīng。
应知昼绣长林下,白首还来到玉瓶。yīng zhī zhòu xiù zhǎng lín xià,bái shǒu hái lái dào yù píng。

癸未元日简龙门高漫士

王恭

喜得春回共酒期,醉来持镜转堪悲。xǐ dé chūn huí gòng jiǔ qī,zuì lái chí jìng zhuǎn kān bēi。
年惭伯玉知非晚,身笑相如见遇迟。nián cán bó yù zhī fēi wǎn,shēn xiào xiāng rú jiàn yù chí。
衰鬓又逢残腊后,劳生几度改元时。shuāi bìn yòu féng cán là hòu,láo shēng jǐ dù gǎi yuán shí。
遥怜小隐龙门下,应对椒盘独咏诗。yáo lián xiǎo yǐn lóng mén xià,yīng duì jiāo pán dú yǒng shī。

赠林士仁服阕赴京师

王恭

秋衾铜辇梦来稀,墨绶新县映赭衣。qiū qīn tóng niǎn mèng lái xī,mò shòu xīn xiàn yìng zhě yī。
风木不堪寒夜听,寒鸿偏向别时归。fēng mù bù kān hán yè tīng,hán hóng piān xiàng bié shí guī。
晴天入楚千峰出,积水边淮独树微。qíng tiān rù chǔ qiān fēng chū,jī shuǐ biān huái dú shù wēi。
想到凤台朝觐后,宦游何处念春晖。xiǎng dào fèng tái cháo jìn hòu,huàn yóu hé chù niàn chūn huī。

题萧将军家藏山水图得青字

王恭

十年身被白云留,见尽青山到白头。shí nián shēn bèi bái yún liú,jiàn jǐn qīng shān dào bái tóu。
微雨数峰孤磬夕,半林残火几家秋。wēi yǔ shù fēng gū qìng xī,bàn lín cán huǒ jǐ jiā qiū。
风波不系袁宏棹,鱼鸟相怀谢尚游。fēng bō bù xì yuán hóng zhào,yú niǎo xiāng huái xiè shàng yóu。
闻道将军戎暇日,偏能看画想沧洲。wén dào jiāng jūn róng xiá rì,piān néng kàn huà xiǎng cāng zhōu。

越山秋色送秦校尉还观海军

王恭

稽峰闲望赤城标,霞气苍茫水雾消。jī fēng xián wàng chì chéng biāo,xiá qì cāng máng shuǐ wù xiāo。
独树过江吴地尽,断云归海楚山遥。dú shù guò jiāng wú dì jǐn,duàn yún guī hǎi chǔ shān yáo。
空林木叶惊秋雨,极浦鸿声带晚潮。kōng lín mù yè jīng qiū yǔ,jí pǔ hóng shēng dài wǎn cháo。
相约买舟寻贺老,知君终事霍嫖姚。xiāng yuē mǎi zhōu xún hè lǎo,zhī jūn zhōng shì huò piáo yáo。

送林叔仁计阶之京

王恭

泮林官满欲趋朝,况值金门早见招。pàn lín guān mǎn yù qū cháo,kuàng zhí jīn mén zǎo jiàn zhāo。
粤国青山江上别,秦淮秋水雁边遥。yuè guó qīng shān jiāng shàng bié,qín huái qiū shuǐ yàn biān yáo。
砧催帝苑霜初落,马度官城叶渐飘。zhēn cuī dì yuàn shuāng chū luò,mǎ dù guān chéng yè jiàn piāo。
若得浮丘书信便,为言衰老尚渔樵。ruò dé fú qiū shū xìn biàn,wèi yán shuāi lǎo shàng yú qiáo。

赠林汉孟赴召天京

王恭

七峰岩下旧逃名,何事輶轩赴上京。qī fēng yán xià jiù táo míng,hé shì yóu xuān fù shàng jīng。
白首相逢萍梗别,青山谁共薜萝情。bái shǒu xiāng féng píng gěng bié,qīng shān shuí gòng bì luó qíng。
疏烟野火丹阳骑,远树春风白下莺。shū yān yě huǒ dān yáng qí,yuǎn shù chūn fēng bái xià yīng。
想到都门知己在,南宫西掖有逢迎。xiǎng dào dōu mén zhī jǐ zài,nán gōng xī yē yǒu féng yíng。