古诗词

山中喜故人绣衣使者见过

王恭

谷口夜来雨,闭门碧苔深。gǔ kǒu yè lái yǔ,bì mén bì tái shēn。
单居绝俦侣,郁郁愁我心。dān jū jué chóu lǚ,yù yù chóu wǒ xīn。
台中故人旧相得,别来不道青云隔。tái zhōng gù rén jiù xiāng dé,bié lái bù dào qīng yún gé。
骢毛骏马绣衣裳,飘飘来问山中客。cōng máo jùn mǎ xiù yī shang,piāo piāo lái wèn shān zhōng kè。
山中野人独布衣,十年分与故人稀。shān zhōng yě rén dú bù yī,shí nián fēn yǔ gù rén xī。
薜萝深庭开花径,猿鸟声中候竹扉。bì luó shēn tíng kāi huā jìng,yuán niǎo shēng zhōng hòu zhú fēi。
西游不问行来久,且喜林间一携手。xī yóu bù wèn xíng lái jiǔ,qiě xǐ lín jiān yī xié shǒu。
几度空看海上云,相逢好醉杯中酒。jǐ dù kōng kàn hǎi shàng yún,xiāng féng hǎo zuì bēi zhōng jiǔ。
酒酣击剑歌未终,樽前别思又匆匆。jiǔ hān jī jiàn gē wèi zhōng,zūn qián bié sī yòu cōng cōng。
羡君大隐金门里,嗟予还卧青山中。xiàn jūn dà yǐn jīn mén lǐ,jiē yǔ hái wò qīng shān zhōng。
山中寥寥日将夕,芳草萋萋谩相忆。shān zhōng liáo liáo rì jiāng xī,fāng cǎo qī qī mán xiāng yì。
满地残花送马蹄,天涯目断愁难极。mǎn dì cán huā sòng mǎ tí,tiān yá mù duàn chóu nán jí。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

寄郑助教兼似胄监诸友

王恭

奉诏西游匹马迟,金陵山水帝王畿。fèng zhào xī yóu pǐ mǎ chí,jīn líng shān shuǐ dì wáng jī。
乡书见雁休愁寄,官舍闻莺晓梦归。xiāng shū jiàn yàn xiū chóu jì,guān shě wén yīng xiǎo mèng guī。
白首桥头听夜漏,青云池馆醉春衣。bái shǒu qiáo tóu tīng yè lòu,qīng yún chí guǎn zuì chūn yī。
遥怜璧水多麟凤,天子临雍世所稀。yáo lián bì shuǐ duō lín fèng,tiān zi lín yōng shì suǒ xī。

送同志往寺读书

王恭

一灯寒夜掩空门,万卷经书自讨论。yī dēng hán yè yǎn kōng mén,wàn juǎn jīng shū zì tǎo lùn。
身寄河沙离独劫,心游洙泗得真源。shēn jì hé shā lí dú jié,xīn yóu zhū sì dé zhēn yuán。
天花细逐芸香落,法雨微滋带草寒。tiān huā xì zhú yún xiāng luò,fǎ yǔ wēi zī dài cǎo hán。
知尔逍遥钟梵里,学成休负远天恩。zhī ěr xiāo yáo zhōng fàn lǐ,xué chéng xiū fù yuǎn tiān ēn。

天王寺避暑

王恭

溪口长藤半落花,绀园开士具袈裟。xī kǒu zhǎng téng bàn luò huā,gàn yuán kāi shì jù jiā shā。
林端香度禅扉净,谷里云归鸟道斜。lín duān xiāng dù chán fēi jìng,gǔ lǐ yún guī niǎo dào xié。
冰簟临风开白榻,玉盘贮水割甘瓜。bīng diàn lín fēng kāi bái tà,yù pán zhù shuǐ gē gān guā。
坐来心境微凉夕,更喜山童解煮茶。zuò lái xīn jìng wēi liáng xī,gèng xǐ shān tóng jiě zhǔ chá。

赠丘道士还龙虎山

王恭

吹彻瑶笙一鹤东,只含明月喷芙蓉。chuī chè yáo shēng yī hè dōng,zhǐ hán míng yuè pēn fú róng。
到来沧海樽前雨,归去丹丘鸟外峰。dào lái cāng hǎi zūn qián yǔ,guī qù dān qiū niǎo wài fēng。
月洞夜凉蟾养魄,露房秋早鹿生茸。yuè dòng yè liáng chán yǎng pò,lù fáng qiū zǎo lù shēng rōng。
仙裾玉佩悠悠去,未拟人间几日逢。xiān jū yù pèi yōu yōu qù,wèi nǐ rén jiān jǐ rì féng。

秋夜饮

王恭

残柳烟空泣露蝉,夜堂红烛照长筵。cán liǔ yān kōng qì lù chán,yè táng hóng zhú zhào zhǎng yán。
门临一叶秋声里,帘卷秋风夕鸟边。mén lín yī yè qiū shēng lǐ,lián juǎn qiū fēng xī niǎo biān。
且纵芳樽吟绿水,莫将青镜叹流年。qiě zòng fāng zūn yín lǜ shuǐ,mò jiāng qīng jìng tàn liú nián。
兴酣耳热忘头白,不觉清宵刻漏传。xīng hān ěr rè wàng tóu bái,bù jué qīng xiāo kè lòu chuán。

秋宴御风台

王恭

御风仙佩影沈沈,草满荒台翳夕阴。yù fēng xiān pèi yǐng shěn shěn,cǎo mǎn huāng tái yì xī yīn。
千里沧波天外合,七闽秋色雁边深。qiān lǐ cāng bō tiān wài hé,qī mǐn qiū sè yàn biān shēn。
寒花委露沾歌席,残叶飘风堕客簪。hán huā wěi lù zhān gē xí,cán yè piāo fēng duò kè zān。
但得玉壶频有酒,此身长健且登临。dàn dé yù hú pín yǒu jiǔ,cǐ shēn zhǎng jiàn qiě dēng lín。

拟游洞庭

王恭

微风孤棹洞庭游,千里沧波一镜秋。wēi fēng gū zhào dòng tíng yóu,qiān lǐ cāng bō yī jìng qiū。
连雁远钟云梦泽,断猿残笛岳阳楼。lián yàn yuǎn zhōng yún mèng zé,duàn yuán cán dí yuè yáng lóu。
巴陵雨霁君山出,蜀道冰消楚水流。bā líng yǔ jì jūn shān chū,shǔ dào bīng xiāo chǔ shuǐ liú。
欲吊重瞳何处是,苍梧瑶瑟不胜愁。yù diào zhòng tóng hé chù shì,cāng wú yáo sè bù shèng chóu。

月夜有怀同志

王恭

谁家羌笛暗飞声,越海城头片月明。shuí jiā qiāng dí àn fēi shēng,yuè hǎi chéng tóu piàn yuè míng。
邻杵不堪霜下听,塞鸿偏向夜中鸣。lín chǔ bù kān shuāng xià tīng,sāi hóng piān xiàng yè zhōng míng。
故人久近沧波远,明镜愁看白发生。gù rén jiǔ jìn cāng bō yuǎn,míng jìng chóu kàn bái fā shēng。
几度相思孤枕梦,满庭风月不胜情。jǐ dù xiāng sī gū zhěn mèng,mǎn tíng fēng yuè bù shèng qíng。

闻王介轩偕诸公登伸蒙岩作

王恭

骂巢人去青山在,白石岩扉薜荔阴。mà cháo rén qù qīng shān zài,bái shí yán fēi bì lì yīn。
绝涧未霜残叶烂,半林微照断云深。jué jiàn wèi shuāng cán yè làn,bàn lín wēi zhào duàn yún shēn。
萧条香界无僧迹,寂历寒花见客心。xiāo tiáo xiāng jiè wú sēng jì,jì lì hán huā jiàn kè xīn。
遥想罢官多乐事,风流时有谢公吟。yáo xiǎng bà guān duō lè shì,fēng liú shí yǒu xiè gōng yín。

送邑造士李良岁贡之京

王恭

木落霜寒断雁鸣,六平峰下送君行。mù luò shuāng hán duàn yàn míng,liù píng fēng xià sòng jūn xíng。
孤帆杳杳辞亲舍,匹马翩翩入帝京。gū fān yǎo yǎo cí qīn shě,pǐ mǎ piān piān rù dì jīng。
禁邸疏钟朝佩影,桥门孤烛夜书声。jìn dǐ shū zhōng cháo pèi yǐng,qiáo mén gū zhú yè shū shēng。
遥怜得桂青霄上,应愧山中独隐名。yáo lián dé guì qīng xiāo shàng,yīng kuì shān zhōng dú yǐn míng。

游东观

王恭

群山飞翠六平峰,琳馆依稀第几重。qún shān fēi cuì liù píng fēng,lín guǎn yī xī dì jǐ zhòng。
心远独随云鹤去,机闲应共羽人逢。xīn yuǎn dú suí yún hè qù,jī xián yīng gòng yǔ rén féng。
三花影落坛边树,五粒春飘石上松。sān huā yǐng luò tán biān shù,wǔ lì chūn piāo shí shàng sōng。
借问仙源在何处,白云迷却往来踪。jiè wèn xiān yuán zài hé chù,bái yún mí què wǎng lái zōng。

春城送客

王恭

江城春半柳依依,客里相逢又远违。jiāng chéng chūn bàn liǔ yī yī,kè lǐ xiāng féng yòu yuǎn wéi。
谷口花深迷去骑,天涯草绿带行衣。gǔ kǒu huā shēn mí qù qí,tiān yá cǎo lǜ dài xíng yī。
云开越水千峰出,路绕闽关一雁微。yún kāi yuè shuǐ qiān fēng chū,lù rào mǐn guān yī yàn wēi。
想是故园佳丽地,候门童子喜君归。xiǎng shì gù yuán jiā lì dì,hòu mén tóng zi xǐ jūn guī。

将入蜀留别同志

王恭

蜀道歌来谁共悲,明朝还是拂征衣。shǔ dào gē lái shuí gòng bēi,míng cháo hái shì fú zhēng yī。
剑门积雪人行少,栈石连云鸟度稀。jiàn mén jī xuě rén xíng shǎo,zhàn shí lián yún niǎo dù xī。
白帝陵边春树尽,锦官城下夕阳微。bái dì líng biān chūn shù jǐn,jǐn guān chéng xià xī yáng wēi。
旧游谩有相思梦,万水千峰几日归。jiù yóu mán yǒu xiāng sī mèng,wàn shuǐ qiān fēng jǐ rì guī。

留别方丈友

王恭

萍踪无定暂追攀,又向烟萝怅别颜。píng zōng wú dìng zàn zhuī pān,yòu xiàng yān luó chàng bié yán。
习静岂知离思苦,劳生应愧道心闲。xí jìng qǐ zhī lí sī kǔ,láo shēng yīng kuì dào xīn xián。
疏钟远火舟中夜,独鹤孤云梦里山。shū zhōng yuǎn huǒ zhōu zhōng yè,dú hè gū yún mèng lǐ shān。
此后相思何处是,寸心遥在翠微间。cǐ hòu xiāng sī hé chù shì,cùn xīn yáo zài cuì wēi jiān。

拟唐韩君平送长沙李少府入蜀

王恭

世路何如蜀道难,临岐谁不怅离颜。shì lù hé rú shǔ dào nán,lín qí shuí bù chàng lí yán。
湘潭骑影寒流外,巫峡猿啼夕照间。xiāng tán qí yǐng hán liú wài,wū xiá yuán tí xī zhào jiān。
夜火锦城江上驿,暮云剑阁鸟边山。yè huǒ jǐn chéng jiāng shàng yì,mù yún jiàn gé niǎo biān shān。
秋来应有相思梦,莫惜音书寄往还。qiū lái yīng yǒu xiāng sī mèng,mò xī yīn shū jì wǎng hái。