古诗词

书山水图为希召作

王恭

绿树村边茆舍,暮云江上渔舟。lǜ shù cūn biān máo shě,mù yún jiāng shàng yú zhōu。
白发青山归去,玉堂金马悠悠。bái fā qīng shān guī qù,yù táng jīn mǎ yōu yōu。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

汲井叹

王恭

辘轳悬青丝,芙蓉覆金井。lù lú xuán qīng sī,fú róng fù jīn jǐng。
比君不照心,似妾可怜影。bǐ jūn bù zhào xīn,shì qiè kě lián yǐng。
铜壶堕水风卷花,为君中路改荣华。tóng hú duò shuǐ fēng juǎn huā,wèi jūn zhōng lù gǎi róng huá。
人生百年有知己,暂时荣落何须嗟。rén shēng bǎi nián yǒu zhī jǐ,zàn shí róng luò hé xū jiē。

题琴合故衣卷

王恭

峄阳古桐琼树枝,吴丝作弦云锦衣。yì yáng gǔ tóng qióng shù zhī,wú sī zuò xián yún jǐn yī。
黄家旧物紫阳篆,彪炳文章光陆离。huáng jiā jiù wù zǐ yáng zhuàn,biāo bǐng wén zhāng guāng lù lí。
乱离何事翻相失,龙池凤沼无春色。luàn lí hé shì fān xiāng shī,lóng chí fèng zhǎo wú chūn sè。
沦落天涯几百秋,岂意人间今复得。lún luò tiān yá jǐ bǎi qiū,qǐ yì rén jiān jīn fù dé。
琴囊虽好人更清,相逢脱赠应有情。qín náng suī hǎo rén gèng qīng,xiāng féng tuō zèng yīng yǒu qíng。
君看昔日延陵对,好是悠悠身后名。jūn kàn xī rì yán líng duì,hǎo shì yōu yōu shēn hòu míng。

漫歌行

王恭

君不闻丰山钟古铜,裂缺追蠡虫。jūn bù wén fēng shān zhōng gǔ tóng,liè quē zhuī lí chóng。
霜华满天激清响,夜夜龙鸣西顶中。shuāng huá mǎn tiān jī qīng xiǎng,yè yè lóng míng xī dǐng zhōng。
君不见丰城匣中三尺水,凛凛神光射眸子。jūn bù jiàn fēng chéng xiá zhōng sān chǐ shuǐ,lǐn lǐn shén guāng shè móu zi。
蜿蜒已没秋海空,落落寒星气犹紫,烈士英灵亦如此。wān yán yǐ méi qiū hǎi kōng,luò luò hán xīng qì yóu zǐ,liè shì yīng líng yì rú cǐ。
黄金散尽游下邳,四海萧条人竟欺。huáng jīn sàn jǐn yóu xià pī,sì hǎi xiāo tiáo rén jìng qī。
男儿岂负报国愤,此心感激谁能知。nán ér qǐ fù bào guó fèn,cǐ xīn gǎn jī shuí néng zhī。
悲歌击筑来燕市,易水秦原几千里。bēi gē jī zhù lái yàn shì,yì shuǐ qín yuán jǐ qiān lǐ。
鼓刀屠肆心可凭,慷慨夷门为谁死。gǔ dāo tú sì xīn kě píng,kāng kǎi yí mén wèi shuí sǐ。
青袍买酒上林春,衣上徒香京洛尘。qīng páo mǎi jiǔ shàng lín chūn,yī shàng tú xiāng jīng luò chén。
五侯宾从少知己,羽林年少轻才人。wǔ hóu bīn cóng shǎo zhī jǐ,yǔ lín nián shǎo qīng cái rén。
山中布衣取卿相,太后穰侯不相让。shān zhōng bù yī qǔ qīng xiāng,tài hòu ráng hóu bù xiāng ràng。
入门长揖隆准公,致身歘在青云上。rù mén zhǎng yī lóng zhǔn gōng,zhì shēn chuā zài qīng yún shàng。
狐裘柘弓那可期,长楸走马行射麋。hú qiú zhè gōng nà kě qī,zhǎng qiū zǒu mǎ xíng shè mí。
何须白发鲁中叟,转数黄须塞上儿。hé xū bái fā lǔ zhōng sǒu,zhuǎn shù huáng xū sāi shàng ér。
以兹却羡归来好,驱车便发青门道。yǐ zī què xiàn guī lái hǎo,qū chē biàn fā qīng mén dào。
青门柳枝三月春,飞絮愁人不肯扫。qīng mén liǔ zhī sān yuè chūn,fēi xù chóu rén bù kěn sǎo。
石门山水青如苔,与君闲来日几回。shí mén shān shuǐ qīng rú tái,yǔ jūn xián lái rì jǐ huí。
宁无禄米二千石,莫弃黄垆三百杯。níng wú lù mǐ èr qiān shí,mò qì huáng lú sān bǎi bēi。

鹧鸪啼怀林十二谪后

王恭

鹧鸪啼,声钩辀,空林积雨寒萧索。zhè gū tí,shēng gōu zhōu,kōng lín jī yǔ hán xiāo suǒ。
黄茅岭上几人行,绿树村南万花落。huáng máo lǐng shàng jǐ rén xíng,lǜ shù cūn nán wàn huā luò。
鹧鸪啼,声格磔,谁使霸陵游,翻成夜郎别。zhè gū tí,shēng gé zhé,shuí shǐ bà líng yóu,fān chéng yè láng bié。
惆怅偏伤行路心,苦道行人行不得。chóu chàng piān shāng xíng lù xīn,kǔ dào xíng rén xíng bù dé。
昨忆王门闻曙鸡,今朝愁听鹧鸪啼。zuó yì wáng mén wén shǔ jī,jīn cháo chóu tīng zhè gū tí。
驿楼宫树曾不悟,旅舍邮亭应始知。yì lóu gōng shù céng bù wù,lǚ shě yóu tíng yīng shǐ zhī。
鹧鸪啼,草凄凄。zhè gū tí,cǎo qī qī。
长淮路,去弗迷。zhǎng huái lù,qù fú mí。

龙门行留别陈大因悼杨关西

王恭

枫林野水龙门道,海屿青冥秋浩浩。fēng lín yě shuǐ lóng mén dào,hǎi yǔ qīng míng qiū hào hào。
沙头昏晓落寒潮,渡口寒暄自芳草。shā tóu hūn xiǎo luò hán cháo,dù kǒu hán xuān zì fāng cǎo。
芳草萋萋春复秋,来往行人应白头。fāng cǎo qī qī chūn fù qiū,lái wǎng xíng rén yīng bái tóu。
十年不醉龙门夜,此复经过愁更愁。shí nián bù zuì lóng mén yè,cǐ fù jīng guò chóu gèng chóu。
绿江沈沈泛轻舸,旅舍萧条独行坐。lǜ jiāng shěn shěn fàn qīng gě,lǚ shě xiāo tiáo dú xíng zuò。
秋风飒飒吹雁来,山叶飘飘向人堕。qiū fēng sà sà chuī yàn lái,shān yè piāo piāo xiàng rén duò。
元龙高楼谁复过,子云旧宅今如何。yuán lóng gāo lóu shuí fù guò,zi yún jiù zhái jīn rú hé。
年芳寂寞山花笑,往事凄凉野鸟歌。nián fāng jì mò shān huā xiào,wǎng shì qī liáng yě niǎo gē。
此去伤心不能已,叹息人间只如此。cǐ qù shāng xīn bù néng yǐ,tàn xī rén jiān zhǐ rú cǐ。
词赋空留千万言,世人见如一杯水。cí fù kōng liú qiān wàn yán,shì rén jiàn rú yī bēi shuǐ。
沦落天涯一遇君,龙门之下又离群。lún luò tiān yá yī yù jūn,lóng mén zhī xià yòu lí qún。
那知别后芳山里,叫月清?谁忍闻。nà zhī bié hòu fāng shān lǐ,jiào yuè qīng shuí rěn wén。

霜天晓角

王恭

女垣啼乌天已霜,玉龙一声愁断肠。nǚ yuán tí wū tiān yǐ shuāng,yù lóng yī shēng chóu duàn cháng。
商声凄凄羽声切,畸士孤臣皆惋伤。shāng shēng qī qī yǔ shēng qiè,jī shì gū chén jiē wǎn shāng。
玉门斥堠连沙漠,置酒军中少欢乐。yù mén chì hòu lián shā mò,zhì jiǔ jūn zhōng shǎo huān lè。
铁面将军惨不骄,碧眼羌儿泪先落。tiě miàn jiāng jūn cǎn bù jiāo,bì yǎn qiāng ér lèi xiān luò。
洛水萧条渭水头,随风悲壮五陵秋。luò shuǐ xiāo tiáo wèi shuǐ tóu,suí fēng bēi zhuàng wǔ líng qiū。
可怜金粟骊山下,谁识千秋万古愁。kě lián jīn sù lí shān xià,shuí shí qiān qiū wàn gǔ chóu。
自从弃置江淮久,几处闻之应白首。zì cóng qì zhì jiāng huái jiǔ,jǐ chù wén zhī yīng bái shǒu。
暝色摧残陇上春,风光不度边城柳。míng sè cuī cán lǒng shàng chūn,fēng guāng bù dù biān chéng liǔ。
今宵纵酒歌别离,雪花著人寒不知。jīn xiāo zòng jiǔ gē bié lí,xuě huā zhù rén hán bù zhī。
丽谯别后闻吹角,与君同此长相思。lì qiáo bié hòu wén chuī jiǎo,yǔ jūn tóng cǐ zhǎng xiāng sī。

经甘蔗州赠朱山人

王恭

北风吹长林,林下白日晓。běi fēng chuī zhǎng lín,lín xià bái rì xiǎo。
黄茅獠洞少人行,万碛千峰绝飞鸟。huáng máo liáo dòng shǎo rén xíng,wàn qì qiān fēng jué fēi niǎo。
腊尽山中霜正繁,长裾短策扣君门。là jǐn shān zhōng shuāng zhèng fán,zhǎng jū duǎn cè kòu jūn mén。
棕榈巷里人烟僻,蔗叶篱中鸡犬喧。zōng lǘ xiàng lǐ rén yān pì,zhè yè lí zhōng jī quǎn xuān。
君家结搆连云起,楼上青山下溪水。jūn jiā jié gòu lián yún qǐ,lóu shàng qīng shān xià xī shuǐ。
溪水东流竟不回,野花林路长苍苔。xī shuǐ dōng liú jìng bù huí,yě huā lín lù zhǎng cāng tái。
涧中落落青石小,谷口昽昽锦树回。jiàn zhōng luò luò qīng shí xiǎo,gǔ kǒu lóng lóng jǐn shù huí。
知君久负青囊秘,前代曾杨共流辈。zhī jūn jiǔ fù qīng náng mì,qián dài céng yáng gòng liú bèi。
山北山南得葬多,白璧黄金买无地。shān běi shān nán dé zàng duō,bái bì huáng jīn mǎi wú dì。
巾屦长留懒出山,姓名那得满人间。jīn jù zhǎng liú lǎn chū shān,xìng míng nà dé mǎn rén jiān。
滦河易水不堪听,钟阜龙盘犹可观。luán hé yì shuǐ bù kān tīng,zhōng fù lóng pán yóu kě guān。

羽林少年行

王恭

羽林少年任侠子,自矜生小豪门里。yǔ lín shǎo nián rèn xiá zi,zì jīn shēng xiǎo háo mén lǐ。
倾财破产不顾贫,剖肝隳胆向知己。qīng cái pò chǎn bù gù pín,pōu gān huī dǎn xiàng zhī jǐ。
垆头少妇邯郸姬,燕歌一曲舞罗衣。lú tóu shǎo fù hán dān jī,yàn gē yī qū wǔ luó yī。
飞觞劝尽蒲萄绿,挥鞭击碎珊瑚枝。fēi shāng quàn jǐn pú táo lǜ,huī biān jī suì shān hú zhī。
黄云逻逤烟尘暮,转战千场身不顾。huáng yún luó suò yān chén mù,zhuǎn zhàn qiān chǎng shēn bù gù。
性命由来一羽轻,得功让与将军去。xìng mìng yóu lái yī yǔ qīng,dé gōng ràng yǔ jiāng jūn qù。
归来下马洛阳城,洛阳年少争逢迎。guī lái xià mǎ luò yáng chéng,luò yáng nián shǎo zhēng féng yíng。
连营部落避旌节,大府官僚如弟兄。lián yíng bù luò bì jīng jié,dà fǔ guān liáo rú dì xiōng。
一朝流落英雄尽,独立春风吹鬓影。yī cháo liú luò yīng xióng jǐn,dú lì chūn fēng chuī bìn yǐng。
长歌一剑江上行,更问平原家远近。zhǎng gē yī jiàn jiāng shàng xíng,gèng wèn píng yuán jiā yuǎn jìn。

冶城遇集呈陈绅进士因观故人陈则诚博士书至

王恭

冠盖相欢冶城下,王壶青系酒如泻。guān gài xiāng huān yě chéng xià,wáng hú qīng xì jiǔ rú xiè。
君是南宫第一流,予乃夷门最卑者。jūn shì nán gōng dì yī liú,yǔ nǎi yí mén zuì bēi zhě。
别来看君毛骨奇,美髯大颡仍赤眉。bié lái kàn jūn máo gǔ qí,měi rán dà sǎng réng chì méi。
丈夫意气有如此,男儿性命那可知。zhàng fū yì qì yǒu rú cǐ,nán ér xìng mìng nà kě zhī。
结交况复同乡里,年少唯君最知己。jié jiāo kuàng fù tóng xiāng lǐ,nián shǎo wéi jūn zuì zhī jǐ。
相看不忍问同袍,十人几个黄泉里。xiāng kàn bù rěn wèn tóng páo,shí rén jǐ gè huáng quán lǐ。
生别故园长苦辛,又愁亲老更家贫。shēng bié gù yuán zhǎng kǔ xīn,yòu chóu qīn lǎo gèng jiā pín。
三年古戍乡心远,四壁秋风山鬼邻。sān nián gǔ shù xiāng xīn yuǎn,sì bì qiū fēng shān guǐ lín。
桐边校文近有书,书中还道意何如。tóng biān xiào wén jìn yǒu shū,shū zhōng hái dào yì hé rú。
乃知别后相思苦,未必青云交态疏。nǎi zhī bié hòu xiāng sī kǔ,wèi bì qīng yún jiāo tài shū。

西林野老

王恭

西林野老头皓白,饮泪灯前对孤客。xī lín yě lǎo tóu hào bái,yǐn lèi dēng qián duì gū kè。
昔年曾过君家门,君时有子仍有孙。xī nián céng guò jūn jiā mén,jūn shí yǒu zi réng yǒu sūn。
奔走星缠不停毂,昔叹人生如转烛。bēn zǒu xīng chán bù tíng gǔ,xī tàn rén shēng rú zhuǎn zhú。
掌中已失月明珠,目下谁怜汗血驹。zhǎng zhōng yǐ shī yuè míng zhū,mù xià shuí lián hàn xuè jū。
少年风光那可想,西麓田畴日应往。shǎo nián fēng guāng nà kě xiǎng,xī lù tián chóu rì yīng wǎng。
荒园种豆苗不生,白首驱牛犁不行。huāng yuán zhǒng dòu miáo bù shēng,bái shǒu qū niú lí bù xíng。
日暮凉霜拂高树,桂花门前隳如雨。rì mù liáng shuāng fú gāo shù,guì huā mén qián huī rú yǔ。
世事悠悠莫怨嗟,得钱还醉黄翁家。shì shì yōu yōu mò yuàn jiē,dé qián hái zuì huáng wēng jiā。

闺中曲

王恭

妾家官道广陵堤,甲第朱门随柳低。qiè jiā guān dào guǎng líng dī,jiǎ dì zhū mén suí liǔ dī。
岂期夫婿重游侠,走马探丸仍斗鸡。qǐ qī fū xù zhòng yóu xiá,zǒu mǎ tàn wán réng dòu jī。
朝欢田窦青油幕,暮醉金张白接䍦。cháo huān tián dòu qīng yóu mù,mù zuì jīn zhāng bái jiē lí。
去年驱车洛阳北,今年结客太行西。qù nián qū chē luò yáng běi,jīn nián jié kè tài xíng xī。
不逢何处寄西雁,空数行人归马蹄。bù féng hé chù jì xī yàn,kōng shù xíng rén guī mǎ tí。
帘前春色寒凄凄,钩辀飞鸟妾亦啼。lián qián chūn sè hán qī qī,gōu zhōu fēi niǎo qiè yì tí。
机中云锦看成泪,门外飞花踏作泥。jī zhōng yún jǐn kàn chéng lèi,mén wài fēi huā tà zuò ní。
愁时把镜空自悲,消减容华谁得知。chóu shí bǎ jìng kōng zì bēi,xiāo jiǎn róng huá shuí dé zhī。
东邻少年不相别,嫁来原自娼家儿。dōng lín shǎo nián bù xiāng bié,jià lái yuán zì chāng jiā ér。

醉歌谣

王恭

君不见贫士裁衣白苎鲜,暂著翻成惜于锦。jūn bù jiàn pín shì cái yī bái zhù xiān,zàn zhù fān chéng xī yú jǐn。
相逢正乏杖头钱,脱买黄垆对君饮。xiāng féng zhèng fá zhàng tóu qián,tuō mǎi huáng lú duì jūn yǐn。
胡椒千斛金百斤,谁能长醉瓮头春。hú jiāo qiān hú jīn bǎi jīn,shuí néng zhǎng zuì wèng tóu chūn。
但看越人城南松柏里,古坟芜没今坟新。dàn kàn yuè rén chéng nán sōng bǎi lǐ,gǔ fén wú méi jīn fén xīn。

送人复雷阳军

王恭

十月河水寒,北风柳条折。shí yuè hé shuǐ hán,běi fēng liǔ tiáo zhé。
行人怀往事,恨恨不能别。xíng rén huái wǎng shì,hèn hèn bù néng bié。
男儿慷慨重横行,鱼肠二尺角弓鸣。nán ér kāng kǎi zhòng héng xíng,yú cháng èr chǐ jiǎo gōng míng。
时来看子请缨去,玉门何处烟尘生。shí lái kàn zi qǐng yīng qù,yù mén hé chù yān chén shēng。

赠桃源陈处士

王恭

逢君沧海心,脱略当世事。féng jūn cāng hǎi xīn,tuō lüè dāng shì shì。
疏散义熙人,风流建安气。shū sàn yì xī rén,fēng liú jiàn ān qì。
文章只掉三寸舌,如瓶注水争淋漓。wén zhāng zhǐ diào sān cùn shé,rú píng zhù shuǐ zhēng lín lí。
先秦遗收汲冢秘,五经发难无留疑。xiān qín yí shōu jí zhǒng mì,wǔ jīng fā nán wú liú yí。
桃源潇洒衡门里,悠悠逸兴东流水。táo yuán xiāo sǎ héng mén lǐ,yōu yōu yì xīng dōng liú shuǐ。
布袜青鞋白苎衣,角巾野服乌皮几。bù wà qīng xié bái zhù yī,jiǎo jīn yě fú wū pí jǐ。
去年著书梅陇山,今年濯足苔溪湾。qù nián zhù shū méi lǒng shān,jīn nián zhuó zú tái xī wān。
身随幽鸟栖复远,心与孤云闲复闲。shēn suí yōu niǎo qī fù yuǎn,xīn yǔ gū yún xián fù xián。
有时山水穷登眺,绿萝袅袅闻猿啸。yǒu shí shān shuǐ qióng dēng tiào,lǜ luó niǎo niǎo wén yuán xiào。
林霜涧雨不逢人,手掇松枝向谁笑。lín shuāng jiàn yǔ bù féng rén,shǒu duō sōng zhī xiàng shuí xiào。
有时中酒高窗眠,飘萧素发临风前。yǒu shí zhōng jiǔ gāo chuāng mián,piāo xiāo sù fā lín fēng qián。
胸中况是丘壑美,身外能无缨冕牵。xiōng zhōng kuàng shì qiū hè měi,shēn wài néng wú yīng miǎn qiān。
君不见终南青青几芳草,行人只道长安道。jūn bù jiàn zhōng nán qīng qīng jǐ fāng cǎo,xíng rén zhǐ dào zhǎng ān dào。
昨日青云相识多,五陵衣马今如何。zuó rì qīng yún xiāng shí duō,wǔ líng yī mǎ jīn rú hé。

织苎篇

王恭

鸣机声里花如霰,白日帘前那忍见。míng jī shēng lǐ huā rú xiàn,bái rì lián qián nà rěn jiàn。
娇容无力十指纤,几日才成一匹练。jiāo róng wú lì shí zhǐ xiān,jǐ rì cái chéng yī pǐ liàn。
年年输税入官家,姑老儿雏空叹嗟。nián nián shū shuì rù guān jiā,gū lǎo ér chú kōng tàn jiē。
夫婿宦游行不归,妾身长著嫁时衣。fū xù huàn yóu xíng bù guī,qiè shēn zhǎng zhù jià shí yī。