古诗词

长相思

王恭

长相思,相思春复秋,秋风扑帘霜入楼。zhǎng xiāng sī,xiāng sī chūn fù qiū,qiū fēng pū lián shuāng rù lóu。
卷帘见月令人愁,鹤关音信长悠悠。juǎn lián jiàn yuè lìng rén chóu,hè guān yīn xìn zhǎng yōu yōu。
络纬夜鸣声断续,梧桐萧飒寒棕绿。luò wěi yè míng shēng duàn xù,wú tóng xiāo sà hán zōng lǜ。
秦筝独抱咽繁弦,为君弹作相思曲。qín zhēng dú bào yàn fán xián,wèi jūn dàn zuò xiāng sī qū。
相思复相思,思君君不知。xiāng sī fù xiāng sī,sī jūn jūn bù zhī。
愿为鸳与鸯,双飞向天池。yuàn wèi yuān yǔ yāng,shuāng fēi xiàng tiān chí。
岁岁年年无别离,君不来,长相思。suì suì nián nián wú bié lí,jūn bù lái,zhǎng xiāng sī。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

次韵答王介轩

王恭

曾是天池缀晓班,绣衣行郡远人欢。céng shì tiān chí zhuì xiǎo bān,xiù yī xíng jùn yuǎn rén huān。
秋风忽梦柴桑柳,故畹还歌楚泽兰。qiū fēng hū mèng chái sāng liǔ,gù wǎn hái gē chǔ zé lán。
匣里吴钩谁复羡,尊前郢曲和皆难。xiá lǐ wú gōu shuí fù xiàn,zūn qián yǐng qū hé jiē nán。
佳期忆在来清馆,共对榕霜五夜寒。jiā qī yì zài lái qīng guǎn,gòng duì róng shuāng wǔ yè hán。

次韵答王介轩

王恭

懒慢唯应漉酒巾,鹑衣无计合时人。lǎn màn wéi yīng lù jiǔ jīn,chún yī wú jì hé shí rén。
一瓢陋巷谁能问,四壁秋风独忘贫。yī piáo lòu xiàng shuí néng wèn,sì bì qiū fēng dú wàng pín。
北阙青云随梦远,西山明月忆归频。běi quē qīng yún suí mèng yuǎn,xī shān míng yuè yì guī pín。
卜邻幸与沧洲近,又欲移家住海滨。bo lín xìng yǔ cāng zhōu jìn,yòu yù yí jiā zhù hǎi bīn。

赠邑造士陈汝登之军中

王恭

汉家烽火在边庭,才子西行独请缨。hàn jiā fēng huǒ zài biān tíng,cái zi xī xíng dú qǐng yīng。
自是寸心怀补报,也将孤剑学从征。zì shì cùn xīn huái bǔ bào,yě jiāng gū jiàn xué cóng zhēng。
天门久欲陈三策,沙漠今看论五兵。tiān mén jiǔ yù chén sān cè,shā mò jīn kàn lùn wǔ bīng。
莫对泮林愁此别,他年还著锦衣荣。mò duì pàn lín chóu cǐ bié,tā nián hái zhù jǐn yī róng。

典幕席上同高漫士奉和王尹元旦密州忆子诗

王恭

张掖何人独冠军,远随征骑入边尘。zhāng yē hé rén dú guān jūn,yuǎn suí zhēng qí rù biān chén。
天涯柏酒愁中断,寒尽椒花客里春。tiān yá bǎi jiǔ chóu zhōng duàn,hán jǐn jiāo huā kè lǐ chūn。
鲁国山河应独望,甘州风物更谁亲。lǔ guó shān hé yīng dú wàng,gān zhōu fēng wù gèng shuí qīn。
斑衣此日棠阴下,骨肉何须叹越秦。bān yī cǐ rì táng yīn xià,gǔ ròu hé xū tàn yuè qín。

奉寄龙门高漫士牧隐二先辈

王恭

玩宇平临半占峰,清晖遥映翠微松。wán yǔ píng lín bàn zhàn fēng,qīng huī yáo yìng cuì wēi sōng。
云来鸡屿应还倦,鸟下龙门去亦慵。yún lái jī yǔ yīng hái juàn,niǎo xià lóng mén qù yì yōng。
池草任随吟处长,江花偏待醉时逢。chí cǎo rèn suí yín chù zhǎng,jiāng huā piān dài zuì shí féng。
十年自笑无家别,谁念沧浪远寄踪。shí nián zì xiào wú jiā bié,shuí niàn cāng làng yuǎn jì zōng。

挽陈方山先辈

王恭

七闽冠盖盛繁华,白首温陵独寄家。qī mǐn guān gài shèng fán huá,bái shǒu wēn líng dú jì jiā。
爱客尚悬高士榻,隐居唯种故侯瓜。ài kè shàng xuán gāo shì tà,yǐn jū wéi zhǒng gù hóu guā。
归魂杳杳乡林晚,旅榇迢迢驿路赊。guī hún yǎo yǎo xiāng lín wǎn,lǚ chèn tiáo tiáo yì lù shē。
谁料别来成叹逝,九原长望使人嗟。shuí liào bié lái chéng tàn shì,jiǔ yuán zhǎng wàng shǐ rén jiē。

题松山司警余公海城春意

王恭

曾劳弓剑事边尘,复绾铜章领徼巡。céng láo gōng jiàn shì biān chén,fù wǎn tóng zhāng lǐng jiǎo xún。
匹马向经吴地雪,一官遥寄越城春。pǐ mǎ xiàng jīng wú dì xuě,yī guān yáo jì yuè chéng chūn。
莺花水镇朝衙静,虾菜江乡夜逻频。yīng huā shuǐ zhèn cháo yá jìng,xiā cài jiāng xiāng yè luó pín。
三载铨闱应不负,定知霄汉沐恩新。sān zài quán wéi yīng bù fù,dìng zhī xiāo hàn mù ēn xīn。

寄别陈志鸿罢官归高凉

王恭

解印行歌出将营,千军流泪共含情。jiě yìn xíng gē chū jiāng yíng,qiān jūn liú lèi gòng hán qíng。
邹阳书上谁称屈,王粲才高赋谩成。zōu yáng shū shàng shuí chēng qū,wáng càn cái gāo fù mán chéng。
天连故国铜鱼远,霜落寒江白雁鸣。tiān lián gù guó tóng yú yuǎn,shuāng luò hán jiāng bái yàn míng。
自愧神交惊此别,不堪离恨更沾缨。zì kuì shén jiāo jīng cǐ bié,bù kān lí hèn gèng zhān yīng。

寄别陈志鸿罢官归高凉

王恭

得官何似罢官闲,闽海秋风一骑还。dé guān hé shì bà guān xián,mǐn hǎi qiū fēng yī qí hái。
五岭黄茆通驿路,百城寒水接乡关。wǔ lǐng huáng máo tōng yì lù,bǎi chéng hán shuǐ jiē xiāng guān。
离心不醉霜中柳,归梦应寻鸟外山。lí xīn bù zuì shuāng zhōng liǔ,guī mèng yīng xún niǎo wài shān。
闻说旧游多鹗荐,未应空老薜萝间。wén shuō jiù yóu duō è jiàn,wèi yīng kōng lǎo bì luó jiān。

赠琉球典簿程氏赐归番易

王恭

冠带趋朝沐宠光,曾将声教化夷王。guān dài qū cháo mù chǒng guāng,céng jiāng shēng jiào huà yí wáng。
扶桑东际非吾土,彭蠡西流是故乡。fú sāng dōng jì fēi wú tǔ,péng lí xī liú shì gù xiāng。
白首还家江上骑,青山独对雪边房。bái shǒu hái jiā jiāng shàng qí,qīng shān dú duì xuě biān fáng。
悬知陆贾风流在,不羡裴家绿野堂。xuán zhī lù jiǎ fēng liú zài,bù xiàn péi jiā lǜ yě táng。

浮丘郑公国子助教余病不能饯寄诗以别

王恭

成均典教遂忘机,圣主恩深许暂归。chéng jūn diǎn jiào suì wàng jī,shèng zhǔ ēn shēn xǔ zàn guī。
疋马又从江上别,孤舟还向雁边微。pǐ mǎ yòu cóng jiāng shàng bié,gū zhōu hái xiàng yàn biān wēi。
初霜落叶惊吴苑,夜火寒砧入帝畿。chū shuāng luò yè jīng wú yuàn,yè huǒ hán zhēn rù dì jī。
自笑不才逢盛世,故山空老薜萝衣。zì xiào bù cái féng shèng shì,gù shān kōng lǎo bì luó yī。

浮丘郑公国子助教余病不能饯寄诗以别

王恭

荒居病起对空林,邻笛谁堪折柳音。huāng jū bìng qǐ duì kōng lín,lín dí shuí kān zhé liǔ yīn。
白首襟期惊是梦,沧波离别惜同心。bái shǒu jīn qī jīng shì mèng,cāng bō lí bié xī tóng xīn。
梨关月出鸿声小,笠泽天寒骑影深。lí guān yuè chū hóng shēng xiǎo,lì zé tiān hán qí yǐng shēn。
遥想圣朝多雨露,未应官冷解朝簪。yáo xiǎng shèng cháo duō yǔ lù,wèi yīng guān lěng jiě cháo zān。

送陈履中侍大父入京

王恭

君家大父远朝京,念尔辞家侍此行。jūn jiā dà fù yuǎn cháo jīng,niàn ěr cí jiā shì cǐ xíng。
绿酒红亭西上路,白云乡树故关情。lǜ jiǔ hóng tíng xī shàng lù,bái yún xiāng shù gù guān qíng。
孤帆夜落秦淮水,双阙时闻禁邸莺。gū fān yè luò qín huái shuǐ,shuāng quē shí wén jìn dǐ yīng。
莫道重闱今别去,乡人遥待锦衣荣。mò dào zhòng wéi jīn bié qù,xiāng rén yáo dài jǐn yī róng。

挽江山陈仲晋

王恭

墨绶新悬鬓己皤,宦游西上易蹉跎。mò shòu xīn xuán bìn jǐ pó,huàn yóu xī shàng yì cuō tuó。
青山竟掩孤坟在,浮世仍传并秀多。qīng shān jìng yǎn gū fén zài,fú shì réng chuán bìng xiù duō。
门柳不堪愁里赋,琴台谁忍醒时过。mén liǔ bù kān chóu lǐ fù,qín tái shuí rěn xǐng shí guò。
愧无公子鱼肠剑,挂向空林野树柯。kuì wú gōng zi yú cháng jiàn,guà xiàng kōng lín yě shù kē。

送闽藩从事考满

王恭

西游怅饮气偏豪,多少同声惜户曹。xī yóu chàng yǐn qì piān háo,duō shǎo tóng shēng xī hù cáo。
别路断鸿将去棹,乱山残雪送征袍。bié lù duàn hóng jiāng qù zhào,luàn shān cán xuě sòng zhēng páo。
蓬莱春近莺声早,阿阁云开凤影高。péng lái chūn jìn yīng shēng zǎo,ā gé yún kāi fèng yǐng gāo。
明到五门朝觐后,相思空有梦魂劳。míng dào wǔ mén cháo jìn hòu,xiāng sī kōng yǒu mèng hún láo。