古诗词

慈节歌

庞嵩

丁家有母身姓岑,母慈妇节令人钦。dīng jiā yǒu mǔ shēn xìng cén,mǔ cí fù jié lìng rén qīn。
嗟哉逢时生不辰,于归方庆谐瑟琴。jiē zāi féng shí shēng bù chén,yú guī fāng qìng xié sè qín。
二十三载成商参,两孤一襁一怀衿。èr shí sān zài chéng shāng cān,liǎng gū yī qiǎng yī huái jīn。
霜天雪月照我心,事姑冀绍前徽音。shuāng tiān xuě yuè zhào wǒ xīn,shì gū jì shào qián huī yīn。
云胡降割天重阴,姑亡叔夭双泪淋。yún hú jiàng gē tiān zhòng yīn,gū wáng shū yāo shuāng lèi lín。
苦持麻枲缝金针,教儿岂惜贫捐簪。kǔ chí má xǐ fèng jīn zhēn,jiào ér qǐ xī pín juān zān。
伤哉复丧长子任,爱钟季子行独深。shāng zāi fù sàng zhǎng zi rèn,ài zhōng jì zi xíng dú shēn。
岂于行也偏爱深,吾夫一脉逾千金。qǐ yú xíng yě piān ài shēn,wú fū yī mài yú qiān jīn。
万年血食将渠歆,岂期海岛腾妖祲。wàn nián xuè shí jiāng qú xīn,qǐ qī hǎi dǎo téng yāo jìn。
母子播遁栖丛林,行也遇贼翻成擒。mǔ zi bō dùn qī cóng lín,xíng yě yù zéi fān chéng qín。
母痛急出号喑喑,但希救子存夫身。mǔ tòng jí chū hào yīn yīn,dàn xī jiù zi cún fū shēn。
宁知断臂魂凄沉,百年此恨谁能禁。níng zhī duàn bì hún qī chén,bǎi nián cǐ hèn shuí néng jìn。
有子吁诉恳且谌,恶贼闻之亦沾襟。yǒu zi xū sù kěn qiě chén,è zéi wén zhī yì zhān jīn。
俾得葬母从父嵚,九原双穴联琼琛。bǐ dé zàng mǔ cóng fù qīn,jiǔ yuán shuāng xué lián qióng chēn。
慈节芳名传古今,山与齐高乔木森。cí jié fāng míng chuán gǔ jīn,shān yǔ qí gāo qiáo mù sēn。
我来浙西湖之浔,乃子倒屦时趋临。wǒ lái zhè xī hú zhī xún,nǎi zi dào jù shí qū lín。
论心问道意且勤,断机画荻之源遥可寻。lùn xīn wèn dào yì qiě qín,duàn jī huà dí zhī yuán yáo kě xún。
子贤母教那能堙,问之细得原来因。zi xián mǔ jiào nà néng yīn,wèn zhī xì dé yuán lái yīn。
予亦感慨酸且辛,呜呼子贤母教那能堙。yǔ yì gǎn kǎi suān qiě xīn,wū hū zi xián mǔ jiào nà néng yīn。
愧无史笔扬幽芬,为之哀歌三叹聊长吟。kuì wú shǐ bǐ yáng yōu fēn,wèi zhī āi gē sān tàn liáo zhǎng yín。

庞嵩

明广东南海人,字振卿。嘉靖十三年举人。二十三年官应天通判,进治中,屡摄尹事,治堤筑防,平反冤狱,多有善政。迁南京刑部员外郎,进郎中,又迁曲靖知府,以老罢,年仅五十。早年从学于王守仁,讲学罗浮山,学者称弼唐先生。在官常集诸生相与讲习。后复从湛若水游。有《刑曹志》。 庞嵩的作品>>

猜您喜欢

题壁画龙

庞嵩

滚滚江波万顷寒,老龙腾跃出江干。gǔn gǔn jiāng bō wàn qǐng hán,lǎo lóng téng yuè chū jiāng gàn。
鞭霆叱雨凌云驾,留得图形万古看。biān tíng chì yǔ líng yún jià,liú dé tú xíng wàn gǔ kàn。

寿沈母

庞嵩

仙子凌空跨鹤来,碧桃香荐紫霞杯。xiān zi líng kōng kuà hè lái,bì táo xiāng jiàn zǐ xiá bēi。
不须海上论筹算,祇看梅花岁岁开。bù xū hǎi shàng lùn chóu suàn,qí kàn méi huā suì suì kāi。

勉诸子

庞嵩

乱雪凌空半拥衾,揭题呵笔冻难禁。luàn xuě líng kōng bàn yōng qīn,jiē tí hē bǐ dòng nán jìn。
江山画里看描迹,要识良工苦用心。jiāng shān huà lǐ kàn miáo jì,yào shí liáng gōng kǔ yòng xīn。

题兰台号

庞嵩

采芳游览遍湖山,万翠庭中独种兰。cǎi fāng yóu lǎn biàn hú shān,wàn cuì tíng zhōng dú zhǒng lán。
但得有人常入室,坐忘香里意相关。dàn dé yǒu rén cháng rù shì,zuò wàng xiāng lǐ yì xiāng guān。

寄黄斗南

庞嵩

慈母东归赤子寒,岘山飞泪洒江干。cí mǔ dōng guī chì zi hán,xiàn shān fēi lèi sǎ jiāng gàn。
骢蹄拟借天风便,懊恼关前路雪漫。cōng tí nǐ jiè tiān fēng biàn,ào nǎo guān qián lù xuě màn。

赠苏阴阳

庞嵩

送客碧桃花欲语,帝城春暖玉楼天。sòng kè bì táo huā yù yǔ,dì chéng chūn nuǎn yù lóu tiān。
凭君会领阴阳意,直透乾坤未画前。píng jūn huì lǐng yīn yáng yì,zhí tòu qián kūn wèi huà qián。

游社渚塌山四首

庞嵩

出门平地纵登山,著脚今经第几关。chū mén píng dì zòng dēng shān,zhù jiǎo jīn jīng dì jǐ guān。
坐上峰头听仙籁,恍疑笙鹤半空还。zuò shàng fēng tóu tīng xiān lài,huǎng yí shēng hè bàn kōng hái。

游社渚塌山四首

庞嵩

得到山时且到山,竹窝松径薜萝关。dé dào shān shí qiě dào shān,zhú wō sōng jìng bì luó guān。
野僧欲问清凉偈,直是凌空一锡还。yě sēng yù wèn qīng liáng jì,zhí shì líng kōng yī xī hái。

游社渚塌山四首

庞嵩

钟声凭阁起名山,唤醒尘寰梦觉关。zhōng shēng píng gé qǐ míng shān,huàn xǐng chén huán mèng jué guān。
入定有人能出定,岂无携椟载珠还。rù dìng yǒu rén néng chū dìng,qǐ wú xié dú zài zhū hái。

游社渚塌山四首

庞嵩

百里携书向此山,紫尘门外碧云关。bǎi lǐ xié shū xiàng cǐ shān,zǐ chén mén wài bì yún guān。
夹川花草寻常伴,捧月长歌带月还。jiā chuān huā cǎo xún cháng bàn,pěng yuè zhǎng gē dài yuè hái。

寄林诚伯

庞嵩

苏泉别去今经久,铁砚磨坚志若何。sū quán bié qù jīn jīng jiǔ,tiě yàn mó jiān zhì ruò hé。
欲识道行真胜会,日晴东海已无波。yù shí dào xíng zhēn shèng huì,rì qíng dōng hǎi yǐ wú bō。

赠霍尔樵分教上林

庞嵩

老剑独磨知岁久,短檠相对忆更深。lǎo jiàn dú mó zhī suì jiǔ,duǎn qíng xiāng duì yì gèng shēn。
东风物色年来异,又喜看春到上林。dōng fēng wù sè nián lái yì,yòu xǐ kàn chūn dào shàng lín。

送孙白峰掌教鄱阳

庞嵩

高风鹿洞流千古,劲气康山塞两仪。gāo fēng lù dòng liú qiān gǔ,jìn qì kāng shān sāi liǎng yí。
舟过落星湖口路,望中云翠是吾师。zhōu guò luò xīng hú kǒu lù,wàng zhōng yún cuì shì wú shī。

送人

庞嵩

洛阳冠盖称仁里,司马归来两鬓疏。luò yáng guān gài chēng rén lǐ,sī mǎ guī lái liǎng bìn shū。
回首十年天上梦,数行鹓鹭近何如。huí shǒu shí nián tiān shàng mèng,shù xíng yuān lù jìn hé rú。

题扇寄艾陵年兄

庞嵩

天上故人应渐远,门前炎火却当炉。tiān shàng gù rén yīng jiàn yuǎn,mén qián yán huǒ què dāng lú。
大和干转云何术,一握清风且自苏。dà hé gàn zhuǎn yún hé shù,yī wò qīng fēng qiě zì sū。