古诗词

闻官军平倭

庞嵩

明皇驭寓绥群邦,海宇万里来越裳。míng huáng yù yù suí qún bāng,hǎi yǔ wàn lǐ lái yuè shang。
蠢尔倭奴不自茹,敢窥惠涘连潮阳。chǔn ěr wō nú bù zì rú,gǎn kuī huì sì lián cháo yáng。
况乃横戈纵深骛,莞东内瞰罗浮麓。kuàng nǎi héng gē zòng shēn wù,guǎn dōng nèi kàn luó fú lù。
九江水陷铁场摧,杀人如麻满溪谷。jiǔ jiāng shuǐ xiàn tiě chǎng cuī,shā rén rú má mǎn xī gǔ。
官军始战向源头,帷幄谁者诚疏谋。guān jūn shǐ zhàn xiàng yuán tóu,wéi wò shuí zhě chéng shū móu。
狼兵一败四千死,可怜蔽海僵尸流。láng bīng yī bài sì qiān sǐ,kě lián bì hǎi jiāng shī liú。
倭奴得志扬扬去,声联广海群倭驻。wō nú dé zhì yáng yáng qù,shēng lián guǎng hǎi qún wō zhù。
横侵突劫逾几旬,帝怒赫然孰能恕。héng qīn tū jié yú jǐ xún,dì nù hè rán shú néng shù。
握戎幸有王将军,剪擒曾寇先声闻。wò róng xìng yǒu wáng jiāng jūn,jiǎn qín céng kòu xiān shēng wén。
倭奴竟落将军手,馘俘百级馀宵奔。wō nú jìng luò jiāng jūn shǒu,guó fú bǎi jí yú xiāo bēn。
一时渤海风波息,共说王戎功最硕。yī shí bó hǎi fēng bō xī,gòng shuō wáng róng gōng zuì shuò。
源头之耻聊刷之,旧地创残今衽席。yuán tóu zhī chǐ liáo shuā zhī,jiù dì chuàng cán jīn rèn xí。
将军树下休言功,滨滨京观未全封。jiāng jūn shù xià xiū yán gōng,bīn bīn jīng guān wèi quán fēng。
备倭再整先朝略,浪静须防忽起风。bèi wō zài zhěng xiān cháo lüè,làng jìng xū fáng hū qǐ fēng。

庞嵩

明广东南海人,字振卿。嘉靖十三年举人。二十三年官应天通判,进治中,屡摄尹事,治堤筑防,平反冤狱,多有善政。迁南京刑部员外郎,进郎中,又迁曲靖知府,以老罢,年仅五十。早年从学于王守仁,讲学罗浮山,学者称弼唐先生。在官常集诸生相与讲习。后复从湛若水游。有《刑曹志》。 庞嵩的作品>>

猜您喜欢

题壁画龙

庞嵩

滚滚江波万顷寒,老龙腾跃出江干。gǔn gǔn jiāng bō wàn qǐng hán,lǎo lóng téng yuè chū jiāng gàn。
鞭霆叱雨凌云驾,留得图形万古看。biān tíng chì yǔ líng yún jià,liú dé tú xíng wàn gǔ kàn。

寿沈母

庞嵩

仙子凌空跨鹤来,碧桃香荐紫霞杯。xiān zi líng kōng kuà hè lái,bì táo xiāng jiàn zǐ xiá bēi。
不须海上论筹算,祇看梅花岁岁开。bù xū hǎi shàng lùn chóu suàn,qí kàn méi huā suì suì kāi。

勉诸子

庞嵩

乱雪凌空半拥衾,揭题呵笔冻难禁。luàn xuě líng kōng bàn yōng qīn,jiē tí hē bǐ dòng nán jìn。
江山画里看描迹,要识良工苦用心。jiāng shān huà lǐ kàn miáo jì,yào shí liáng gōng kǔ yòng xīn。

题兰台号

庞嵩

采芳游览遍湖山,万翠庭中独种兰。cǎi fāng yóu lǎn biàn hú shān,wàn cuì tíng zhōng dú zhǒng lán。
但得有人常入室,坐忘香里意相关。dàn dé yǒu rén cháng rù shì,zuò wàng xiāng lǐ yì xiāng guān。

寄黄斗南

庞嵩

慈母东归赤子寒,岘山飞泪洒江干。cí mǔ dōng guī chì zi hán,xiàn shān fēi lèi sǎ jiāng gàn。
骢蹄拟借天风便,懊恼关前路雪漫。cōng tí nǐ jiè tiān fēng biàn,ào nǎo guān qián lù xuě màn。

赠苏阴阳

庞嵩

送客碧桃花欲语,帝城春暖玉楼天。sòng kè bì táo huā yù yǔ,dì chéng chūn nuǎn yù lóu tiān。
凭君会领阴阳意,直透乾坤未画前。píng jūn huì lǐng yīn yáng yì,zhí tòu qián kūn wèi huà qián。

游社渚塌山四首

庞嵩

出门平地纵登山,著脚今经第几关。chū mén píng dì zòng dēng shān,zhù jiǎo jīn jīng dì jǐ guān。
坐上峰头听仙籁,恍疑笙鹤半空还。zuò shàng fēng tóu tīng xiān lài,huǎng yí shēng hè bàn kōng hái。

游社渚塌山四首

庞嵩

得到山时且到山,竹窝松径薜萝关。dé dào shān shí qiě dào shān,zhú wō sōng jìng bì luó guān。
野僧欲问清凉偈,直是凌空一锡还。yě sēng yù wèn qīng liáng jì,zhí shì líng kōng yī xī hái。

游社渚塌山四首

庞嵩

钟声凭阁起名山,唤醒尘寰梦觉关。zhōng shēng píng gé qǐ míng shān,huàn xǐng chén huán mèng jué guān。
入定有人能出定,岂无携椟载珠还。rù dìng yǒu rén néng chū dìng,qǐ wú xié dú zài zhū hái。

游社渚塌山四首

庞嵩

百里携书向此山,紫尘门外碧云关。bǎi lǐ xié shū xiàng cǐ shān,zǐ chén mén wài bì yún guān。
夹川花草寻常伴,捧月长歌带月还。jiā chuān huā cǎo xún cháng bàn,pěng yuè zhǎng gē dài yuè hái。

寄林诚伯

庞嵩

苏泉别去今经久,铁砚磨坚志若何。sū quán bié qù jīn jīng jiǔ,tiě yàn mó jiān zhì ruò hé。
欲识道行真胜会,日晴东海已无波。yù shí dào xíng zhēn shèng huì,rì qíng dōng hǎi yǐ wú bō。

赠霍尔樵分教上林

庞嵩

老剑独磨知岁久,短檠相对忆更深。lǎo jiàn dú mó zhī suì jiǔ,duǎn qíng xiāng duì yì gèng shēn。
东风物色年来异,又喜看春到上林。dōng fēng wù sè nián lái yì,yòu xǐ kàn chūn dào shàng lín。

送孙白峰掌教鄱阳

庞嵩

高风鹿洞流千古,劲气康山塞两仪。gāo fēng lù dòng liú qiān gǔ,jìn qì kāng shān sāi liǎng yí。
舟过落星湖口路,望中云翠是吾师。zhōu guò luò xīng hú kǒu lù,wàng zhōng yún cuì shì wú shī。

送人

庞嵩

洛阳冠盖称仁里,司马归来两鬓疏。luò yáng guān gài chēng rén lǐ,sī mǎ guī lái liǎng bìn shū。
回首十年天上梦,数行鹓鹭近何如。huí shǒu shí nián tiān shàng mèng,shù xíng yuān lù jìn hé rú。

题扇寄艾陵年兄

庞嵩

天上故人应渐远,门前炎火却当炉。tiān shàng gù rén yīng jiàn yuǎn,mén qián yán huǒ què dāng lú。
大和干转云何术,一握清风且自苏。dà hé gàn zhuǎn yún hé shù,yī wò qīng fēng qiě zì sū。