古诗词

策勋鲸海册为来潮推

庞嵩

羲皇画易开天地,讼师协济随成比。xī huáng huà yì kāi tiān dì,sòng shī xié jì suí chéng bǐ。
蛮夷贼宄内外殊,虞廷总属皋陶士。mán yí zéi guǐ nèi wài shū,yú tíng zǒng shǔ gāo táo shì。
才堪平理能治兵,禁非正义原同行。cái kān píng lǐ néng zhì bīng,jìn fēi zhèng yì yuán tóng xíng。
莱兵远却惟司寇,泮宫献馘归明刑。lái bīng yuǎn què wéi sī kòu,pàn gōng xiàn guó guī míng xíng。
圣贤矩度遗芳轨,古人亦可今人拟。shèng xián jǔ dù yí fāng guǐ,gǔ rén yì kě jīn rén nǐ。
渊泉浚养时之出,左宜右有皆相似。yuān quán jùn yǎng shí zhī chū,zuǒ yí yòu yǒu jiē xiāng shì。
来公本是浙中英,少年甲第腾蜚声。lái gōng běn shì zhè zhōng yīng,shǎo nián jiǎ dì téng fēi shēng。
龙光初奋镆铘匣,十二屠牛立解铏。lóng guāng chū fèn mò yé xiá,shí èr tú niú lì jiě xíng。
潮邦正值风涛恶,横奔毒噬棼鲸鳄。cháo bāng zhèng zhí fēng tāo è,héng bēn dú shì fén jīng è。
惟公戢暴在安民,声色刑威本无作。wéi gōng jí bào zài ān mín,shēng sè xíng wēi běn wú zuò。
冰清玉润阳春旋,期年民自以不冤。bīng qīng yù rùn yáng chūn xuán,qī nián mín zì yǐ bù yuān。
驰驱愿效同仇志,荷戈执挺争相先。chí qū yuàn xiào tóng chóu zhì,hé gē zhí tǐng zhēng xiāng xiān。
曾贼渠魁已擒掊,党孽倭奴亦授首。céng zéi qú kuí yǐ qín póu,dǎng niè wō nú yì shòu shǒu。
赞猷辑士公居多,让德让功公不有。zàn yóu jí shì gōng jū duō,ràng dé ràng gōng gōng bù yǒu。
口碑载道讴歌频,誉声上彻通苍旻。kǒu bēi zài dào ōu gē pín,yù shēng shàng chè tōng cāng mín。
康侯晋锡从天下,补衮行应入紫宸。kāng hóu jìn xī cóng tiān xià,bǔ gǔn xíng yīng rù zǐ chén。
乘风巨翮今未已,九万图南从此始。chéng fēng jù hé jīn wèi yǐ,jiǔ wàn tú nán cóng cǐ shǐ。
姬朝方吉承周公,壮猷共赞宣王理。jī cháo fāng jí chéng zhōu gōng,zhuàng yóu gòng zàn xuān wáng lǐ。
有文谟,有武备,出将入相皆吾事。yǒu wén mó,yǒu wǔ bèi,chū jiāng rù xiāng jiē wú shì。
伫见勒绩燕然收功铜柱,纪万年之青史。zhù jiàn lēi jì yàn rán shōu gōng tóng zhù,jì wàn nián zhī qīng shǐ。

庞嵩

明广东南海人,字振卿。嘉靖十三年举人。二十三年官应天通判,进治中,屡摄尹事,治堤筑防,平反冤狱,多有善政。迁南京刑部员外郎,进郎中,又迁曲靖知府,以老罢,年仅五十。早年从学于王守仁,讲学罗浮山,学者称弼唐先生。在官常集诸生相与讲习。后复从湛若水游。有《刑曹志》。 庞嵩的作品>>

猜您喜欢

送西洲朱君之灌阳幕

庞嵩

有志英豪事竟成,浩歌长剑向西行。yǒu zhì yīng háo shì jìng chéng,hào gē zhǎng jiàn xiàng xī xíng。
经纶得借风云会,半部犹堪佐太平。jīng lún dé jiè fēng yún huì,bàn bù yóu kān zuǒ tài píng。

咏荔二首

庞嵩

贝叶琼枝万颗丹,累垂当户压雕栏。bèi yè qióng zhī wàn kē dān,lèi chuí dāng hù yā diāo lán。
炎天冰碗浆沉玉,相对浮瓜午共闲。yán tiān bīng wǎn jiāng chén yù,xiāng duì fú guā wǔ gòng xián。

咏荔二首

庞嵩

一骑红尘博笑馀,马嵬归后故宫墟。yī qí hóng chén bó xiào yú,mǎ wéi guī hòu gù gōng xū。
吾皇不入南人贡,留得苍阴火万株。wú huáng bù rù nán rén gòng,liú dé cāng yīn huǒ wàn zhū。

庭草

庞嵩

坐到无心入太虚,眼中腾植总如如。zuò dào wú xīn rù tài xū,yǎn zhōng téng zhí zǒng rú rú。
若将好恶轻关念,便有应除却未除。ruò jiāng hǎo è qīng guān niàn,biàn yǒu yīng chú què wèi chú。

竹二首

庞嵩

春到姚黄魏紫家,自甘疏节对交加。chūn dào yáo huáng wèi zǐ jiā,zì gān shū jié duì jiāo jiā。
九成未奏伶伦律,拂拂天门凤羽斜。jiǔ chéng wèi zòu líng lún lǜ,fú fú tiān mén fèng yǔ xié。

竹二首

庞嵩

春水池塘护短栏,几根雪外倚琅玕。chūn shuǐ chí táng hù duǎn lán,jǐ gēn xuě wài yǐ láng gān。
飔飔忽动云和籁,又卷疏帘对月看。sī sī hū dòng yún hé lài,yòu juǎn shū lián duì yuè kàn。

约同志诸公天关会讲

庞嵩

一暴那堪胜十寒,况连阴雨夜漫漫。yī bào nà kān shèng shí hán,kuàng lián yīn yǔ yè màn màn。
明朝旭日春花丽,好约天关负曝看。míng cháo xù rì chūn huā lì,hǎo yuē tiān guān fù pù kàn。

张文献公祠

庞嵩

白鹇飞上搆猪儿,鼙鼓渔阳衅已基。bái xián fēi shàng gòu zhū ér,pí gǔ yú yáng xìn yǐ jī。
金鉴早孤先见虑,却怜风度忆他时。jīn jiàn zǎo gū xiān jiàn lǜ,què lián fēng dù yì tā shí。

别太冲兼怀同社诸公

庞嵩

紫霄回首白云蒙,粤社天关在望中。zǐ xiāo huí shǒu bái yún méng,yuè shè tiān guān zài wàng zhōng。
此去江长天渐远,论文杯酒几时同。cǐ qù jiāng zhǎng tiān jiàn yuǎn,lùn wén bēi jiǔ jǐ shí tóng。

再步甘泉师韵

庞嵩

紫云开院已多年,衣钵衡阳得几传。zǐ yún kāi yuàn yǐ duō nián,yī bō héng yáng dé jǐ chuán。
千里我来江上望,恍如真境忽参前。qiān lǐ wǒ lái jiāng shàng wàng,huǎng rú zhēn jìng hū cān qián。

登天台寺

庞嵩

紫薇天北有三台,此寺天台天与来。zǐ wēi tiān běi yǒu sān tái,cǐ sì tiān tái tiān yǔ lái。
我与天游空一望,万山苍翠总低回。wǒ yǔ tiān yóu kōng yī wàng,wàn shān cāng cuì zǒng dī huí。

维舟石鼓访别驾林怀兰丈

庞嵩

一笑浮云世已轻,每从山水寄幽情。yī xiào fú yún shì yǐ qīng,měi cóng shān shuǐ jì yōu qíng。
山僧何处供茶果,浪报人间得姓名。shān sēng hé chù gōng chá guǒ,làng bào rén jiān dé xìng míng。

维舟石鼓访别驾林怀兰丈

庞嵩

孤鹤每希和靖节,三春空老鹿门耕。gū hè měi xī hé jìng jié,sān chūn kōng lǎo lù mén gēng。
陇头相对如宾馌,岂料荆州误识名。lǒng tóu xiāng duì rú bīn yè,qǐ liào jīng zhōu wù shí míng。

有感示儿德

庞嵩

昔年侍母暂违父,严侍今朝长背母。xī nián shì mǔ zàn wéi fù,yán shì jīn cháo zhǎng bèi mǔ。
彬湘两度皆冬寒,手线游衣今独苦。bīn xiāng liǎng dù jiē dōng hán,shǒu xiàn yóu yī jīn dú kǔ。

关公庙

庞嵩

江涛滚滚沸天风,一障回澜砥柱雄。jiāng tāo gǔn gǔn fèi tiān fēng,yī zhàng huí lán dǐ zhù xióng。
东去六朝流水尽,威灵惟见武安宫。dōng qù liù cháo liú shuǐ jǐn,wēi líng wéi jiàn wǔ ān gōng。