古诗词

清平乐

刘敏中

繁华敢望。fán huá gǎn wàng。
自喜清贫状。zì xǐ qīng pín zhuàng。
老屋三间空荡荡。lǎo wū sān jiān kōng dàng dàng。
几册闲书架上。jǐ cè xián shū jià shàng。
客来或问中庵。kè lái huò wèn zhōng ān。
平生虎穴曾探。píng shēng hǔ xué céng tàn。
隐几悠然不答,窗间笑指山岚。yǐn jǐ yōu rán bù dá,chuāng jiān xiào zhǐ shān lán。
刘敏中

刘敏中

刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。 刘敏中的作品>>

猜您喜欢

木兰花慢·元夕后小雨

刘敏中

淡春阴如雾,酿春雨、洒春城。dàn chūn yīn rú wù,niàng chūn yǔ sǎ chūn chéng。
便罗绮风柔,园林气暖,巷陌尘轻。biàn luó qǐ fēng róu,yuán lín qì nuǎn,xiàng mò chén qīng。
鳌山顿成潇洒,恰上元过也罢烧灯。áo shān dùn chéng xiāo sǎ,qià shàng yuán guò yě bà shāo dēng。
到处柳金梅雪,一时水绿山青。dào chù liǔ jīn méi xuě,yī shí shuǐ lǜ shān qīng。
午窗梦断破微晴。wǔ chuāng mèng duàn pò wēi qíng。
蓦听卖花声。mò tīng mài huā shēng。
忆北苑寻芳,南园载酒,节近清明。yì běi yuàn xún fāng,nán yuán zài jiǔ,jié jìn qīng míng。
韶华向人如旧,莫青春行乐负平生。sháo huá xiàng rén rú jiù,mò qīng chūn xíng lè fù píng shēng。
说与东君知道,先迎舞燕歌莺。shuō yǔ dōng jūn zhī dào,xiān yíng wǔ yàn gē yīng。

木兰花慢·代人作

刘敏中

渺云间天淡,离别意、一消魂。miǎo yún jiān tiān dàn,lí bié yì yī xiāo hún。
忆金缕珠喉,冰弦玉笋,明月幽人。yì jīn lǚ zhū hóu,bīng xián yù sǔn,míng yuè yōu rén。
风流旧家心事,指南山、松柏托殷勤。fēng liú jiù jiā xīn shì,zhǐ nán shān sōng bǎi tuō yīn qín。
烟草夕阳别浦,梨花暮雨重门。yān cǎo xī yáng bié pǔ,lí huā mù yǔ zhòng mén。
浪凭归梦觅行云。làng píng guī mèng mì xíng yún。
肠断几黄昏。cháng duàn jǐ huáng hūn。
甚百种凄凉,一般寂寞,两地平分。shén bǎi zhǒng qī liáng,yī bān jì mò,liǎng dì píng fēn。
多情料应有语,道卿卿、不惜锁窗春。duō qíng liào yīng yǒu yǔ,dào qīng qīng bù xī suǒ chuāng chūn。
为谢倩桃风柳,不禁鞍马红尘。wèi xiè qiàn táo fēng liǔ,bù jìn ān mǎ hóng chén。

木兰花慢·代人赠吹箫赵生

刘敏中

甚无情枯竹,使人喜、使人悲。shén wú qíng kū zhú,shǐ rén xǐ shǐ rén bēi。
爱太古遗音,承平旧曲,吹尽参差。ài tài gǔ yí yīn,chéng píng jiù qū,chuī jǐn cān chà。
千秋凤台人去,算风流、只有赵郎知。qiān qiū fèng tái rén qù,suàn fēng liú zhǐ yǒu zhào láng zhī。
秋晚楼空月夜,日长人静花时。qiū wǎn lóu kōng yuè yè,rì zhǎng rén jìng huā shí。
酒阑更与尽情吹。jiǔ lán gèng yǔ jǐn qíng chuī。
欲起不能归。yù qǐ bù néng guī。
怕幽壑潜蛟,孤舟嫠妇,掩泣惊飞。pà yōu hè qián jiāo,gū zhōu lí fù,yǎn qì jīng fēi。
伤心少年行乐,奈春风、不染鬓边丝。shāng xīn shǎo nián xíng lè,nài chūn fēng bù rǎn bìn biān sī。
静倚阑干十二,醉魂飞上瑶池。jìng yǐ lán gàn shí èr,zuì hún fēi shàng yáo chí。

木兰花慢·次韵答张直卿见寄

刘敏中

两城无百里,算只是、一家乡。liǎng chéng wú bǎi lǐ,suàn zhǐ shì yī jiā xiāng。
愧每每相看,来迎去送,水影山光。kuì měi měi xiāng kàn,lái yíng qù sòng,shuǐ yǐng shān guāng。
殷勤举杯一笑,要都收、百福与千祥。yīn qín jǔ bēi yī xiào,yào dōu shōu bǎi fú yǔ qiān xiáng。
镜里吾衰已甚,尊前君意何长。jìng lǐ wú shuāi yǐ shén,zūn qián jūn yì hé zhǎng。
谁能齐物似蒙庄。shuí néng qí wù shì méng zhuāng。
岁月去堂堂。suì yuè qù táng táng。
更多病何堪,闲愁万绪,恼乱诗肠。gèng duō bìng hé kān,xián chóu wàn xù,nǎo luàn shī cháng。
明年定须丰稔,看桑蚕成簇麦登场。míng nián dìng xū fēng rěn,kàn sāng cán chéng cù mài dēng chǎng。
君到野亭应喜,酒帘花外悠扬。jūn dào yě tíng yīng xǐ,jiǔ lián huā wài yōu yáng。

木兰花慢·寿大智先生

刘敏中

忆长庚初梦,是谁遣下蓬壶。yì zhǎng gēng chū mèng,shì shuí qiǎn xià péng hú。
到今日相看,仙风道骨,依旧清癯。dào jīn rì xiāng kàn,xiān fēng dào gǔ,yī jiù qīng qú。
胸中浩然何物,管三冬、读尽邺侯书。xiōng zhōng hào rán hé wù,guǎn sān dōng dú jǐn yè hóu shū。
笔落千山风雨,气吞万里江湖。bǐ luò qiān shān fēng yǔ,qì tūn wàn lǐ jiāng hú。
豪门落落曳长裾。háo mén luò luò yè zhǎng jū。
醉倒倩人扶。zuì dào qiàn rén fú。
刚只要疏闲,争教富贵,不肯饶渠。gāng zhǐ yào shū xián,zhēng jiào fù guì,bù kěn ráo qú。
蟾宫桂春榜字,看明年、光耀满门闾。chán gōng guì chūn bǎng zì,kàn míng nián guāng yào mǎn mén lǘ。
应笑青灯黄卷,却成玉带金鱼。yīng xiào qīng dēng huáng juǎn,què chéng yù dài jīn yú。

西江月·寿杜醉经左丞

刘敏中

有道实关消长,无心不异行藏。yǒu dào shí guān xiāo zhǎng,wú xīn bù yì xíng cáng。
问公独乐醉经堂。wèn gōng dú lè zuì jīng táng。
何似凌烟阁上。hé shì líng yān gé shàng。
画戟清香宴寝,春风玉树诸郎。huà jǐ qīng xiāng yàn qǐn,chūn fēng yù shù zhū láng。
台星明动紫霞觞。tái xīng míng dòng zǐ xiá shāng。
正与寿星相望。zhèng yǔ shòu xīng xiāng wàng。

阮郎归·寿太乙真人李六祖

刘敏中

八千岁月作春秋。bā qiān suì yuè zuò chūn qiū。
神仙第一流。shén xiān dì yī liú。
笑看尘世等浮沤。xiào kàn chén shì děng fú ōu。
家居麟凤洲。jiā jū lín fèng zhōu。
才八十,尽优游。cái bā shí,jǐn yōu yóu。
细斟双玉瓯。xì zhēn shuāng yù ōu。
醉邀明月与同游。zuì yāo míng yuè yǔ tóng yóu。
西风莲叶舟。xī fēng lián yè zhōu。

阮郎归·奉使由平泺之惠州山行

刘敏中

青山不尽一重重。qīng shān bù jǐn yī zhòng zhòng。
重重如画中。zhòng zhòng rú huà zhōng。
石根流水玉玲珑。shí gēn liú shuǐ yù líng lóng。
高低处处通。gāo dī chù chù tōng。
山向北,路回东。shān xiàng běi,lù huí dōng。
马前三两峰。mǎ qián sān liǎng fēng。
峰头更觉翠烟浓。fēng tóu gèng jué cuì yān nóng。
烟中无数松。yān zhōng wú shù sōng。

沁园春

刘敏中

簿领埃尘,鞍马风沙,逸才未舒。bù lǐng āi chén,ān mǎ fēng shā,yì cái wèi shū。
但平安豪宕,黄金易散,高怀洒落,白壁难迂。dàn píng ān háo dàng,huáng jīn yì sàn,gāo huái sǎ luò,bái bì nán yū。
我问行藏,掀髯一笑,意外功名不用图。wǒ wèn xíng cáng,xiān rán yī xiào,yì wài gōng míng bù yòng tú。
南游兴,爱华峰北渚,云海方壶。nán yóu xīng,ài huá fēng běi zhǔ,yún hǎi fāng hú。
故园风景非殊。gù yuán fēng jǐng fēi shū。
恍六载别来一梦如。huǎng liù zài bié lái yī mèng rú。
想疏篁缺处,多应得笋,新松种后,迤渐成株。xiǎng shū huáng quē chù,duō yīng dé sǔn,xīn sōng zhǒng hòu,yí jiàn chéng zhū。
归去来兮,东楼南浦,烂醉何妨翠袖扶。guī qù lái xī,dōng lóu nán pǔ,làn zuì hé fáng cuì xiù fú。
明年必,记此时休厌,折简相呼。míng nián bì,jì cǐ shí xiū yàn,zhé jiǎn xiāng hū。

沁园春

刘敏中

石汝何来,政尔难忘,平生太初。shí rǔ hé lái,zhèng ěr nán wàng,píng shēng tài chū。
想将迎媚悦,无心在此,清奇古怪,有韵铿如。xiǎng jiāng yíng mèi yuè,wú xīn zài cǐ,qīng qí gǔ guài,yǒu yùn kēng rú。
何乃排垣,直前不屈,似此疏顽其可乎。hé nǎi pái yuán,zhí qián bù qū,shì cǐ shū wán qí kě hū。
今而后,有芳名雅号,听我招呼。jīn ér hòu,yǒu fāng míng yǎ hào,tīng wǒ zhāo hū。
世间贵客豪夫。shì jiān guì kè háo fū。
问几个回头认得渠。wèn jǐ gè huí tóu rèn dé qú。
既千岩气象,君都我许,四时襟抱,我为君虚。jì qiān yán qì xiàng,jūn dōu wǒ xǔ,sì shí jīn bào,wǒ wèi jūn xū。
无语相看,悠然意会,自引壶觞不愿余。wú yǔ xiāng kàn,yōu rán yì huì,zì yǐn hú shāng bù yuàn yú。
商歌发,恰风生细竹,月上高梧。shāng gē fā,qià fēng shēng xì zhú,yuè shàng gāo wú。

沁园春

刘敏中

世事何穷,遇合无媒,飞升有丹。shì shì hé qióng,yù hé wú méi,fēi shēng yǒu dān。
看兵尘蜗角,争知地窄,云垂鹏翼,岂信天宽。kàn bīng chén wō jiǎo,zhēng zhī dì zhǎi,yún chuí péng yì,qǐ xìn tiān kuān。
一语侯封,九阶夜转,白发十年不调官。yī yǔ hóu fēng,jiǔ jiē yè zhuǎn,bái fā shí nián bù diào guān。
人曾说,道本来分定,枉了心艰。rén céng shuō,dào běn lái fēn dìng,wǎng le xīn jiān。
苟非吾有诚难。gǒu fēi wú yǒu chéng nán。
问广厦何时千万间。wèn guǎng shà hé shí qiān wàn jiān。
羡柴扉草阁,自成潇洒,斜风细雨,不用遮拦。xiàn chái fēi cǎo gé,zì chéng xiāo sǎ,xié fēng xì yǔ,bù yòng zhē lán。
麾去青骢,呼来白鸟,要伴扁舟画里看。huī qù qīng cōng,hū lái bái niǎo,yào bàn biǎn zhōu huà lǐ kàn。
遨游耳,尽才情风调,付与溪山。áo yóu ěr,jǐn cái qíng fēng diào,fù yǔ xī shān。

沁园春

刘敏中

华屋高轩,富贵之心,人皆有之。huá wū gāo xuān,fù guì zhī xīn,rén jiē yǒu zhī。
甚伯伦挈榼,惟知殢酒,浩然踏雪,只解吟诗。shén bó lún qiè kē,wéi zhī tì jiǔ,hào rán tà xuě,zhǐ jiě yín shī。
一见令人,利名都忘,更有高情元紫芝。yī jiàn lìng rén,lì míng dōu wàng,gèng yǒu gāo qíng yuán zǐ zhī。
还知否,盖道分彼此,事有参差。hái zhī fǒu,gài dào fēn bǐ cǐ,shì yǒu cān chà。
看君绿发雄姿。kàn jūn lǜ fā xióng zī。
况千载风云正遇时。kuàng qiān zài fēng yún zhèng yù shí。
便登高舒啸,如今太早,扬眉吐气,过此还迟。biàn dēng gāo shū xiào,rú jīn tài zǎo,yáng méi tǔ qì,guò cǐ hái chí。
愧我衰残,终然无补,久矣寒灰枯树枝。kuì wǒ shuāi cán,zhōng rán wú bǔ,jiǔ yǐ hán huī kū shù zhī。
云山梦,被画图唤起,情见乎辞。yún shān mèng,bèi huà tú huàn qǐ,qíng jiàn hū cí。

沁园春

刘敏中

先自空疏,几载蹉跎,历绕湖江。xiān zì kōng shū,jǐ zài cuō tuó,lì rào hú jiāng。
甚如今却遣,官闲责重,茫然自愧,学陋言庞。shén rú jīn què qiǎn,guān xián zé zhòng,máng rán zì kuì,xué lòu yán páng。
鬓雪难消,君恩莫报,五鬼欺陵不可降。bìn xuě nán xiāo,jūn ēn mò bào,wǔ guǐ qī líng bù kě jiàng。
如何奈,强支撑病骨,独伴寒釭。rú hé nài,qiáng zhī chēng bìng gǔ,dú bàn hán gāng。
心如孤旆高杠。xīn rú gū pèi gāo gāng。
但犹想茅斋对石矼。dàn yóu xiǎng máo zhāi duì shí gāng。
笑随身惟有,诗囊药里,打门谁送,酒榼羊腔。xiào suí shēn wéi yǒu,shī náng yào lǐ,dǎ mén shuí sòng,jiǔ kē yáng qiāng。
梦里笙歌,无名亭上,满眼春风四面窗。mèng lǐ shēng gē,wú míng tíng shàng,mǎn yǎn chūn fēng sì miàn chuāng。
人如玉,看牡丹第一,芍药成双。rén rú yù,kàn mǔ dān dì yī,sháo yào chéng shuāng。

沁园春

刘敏中

万里长风,一夕吹君,飞来自南。wàn lǐ zhǎng fēng,yī xī chuī jūn,fēi lái zì nán。
想江东渭北,同惊过雁,升高望远,几度停骖。xiǎng jiāng dōng wèi běi,tóng jīng guò yàn,shēng gāo wàng yuǎn,jǐ dù tíng cān。
蓦地相看,茫然皓首,依旧华峰碧玉簪。mò dì xiāng kàn,máng rán hào shǒu,yī jiù huá fēng bì yù zān。
风雷起,放连宵痛饮,拥席高谈。fēng léi qǐ,fàng lián xiāo tòng yǐn,yōng xí gāo tán。
君才何地非堪。jūn cái hé dì fēi kān。
从此看、恩麻彩凤衔。cóng cǐ kàn ēn má cǎi fèng xián。
但平生出处,于心已卜,古人事业,着力须贪。dàn píng shēng chū chù,yú xīn yǐ bo,gǔ rén shì yè,zhe lì xū tān。
有道如斯,区区更问,紫绶朱衣青布衫。yǒu dào rú sī,qū qū gèng wèn,zǐ shòu zhū yī qīng bù shān。
今秋菊,也为君开早,香满均庵。jīn qiū jú,yě wèi jūn kāi zǎo,xiāng mǎn jūn ān。

沁园春

刘敏中

石汝来前,号汝苍然,名之太初。shí rǔ lái qián,hào rǔ cāng rán,míng zhī tài chū。
问太初而上,还能记否,苍然于此,为复何如。wèn tài chū ér shàng,hái néng jì fǒu,cāng rán yú cǐ,wèi fù hé rú。
偃蹇难亲,昂藏不已,无乃于予太简乎。yǎn jiǎn nán qīn,áng cáng bù yǐ,wú nǎi yú yǔ tài jiǎn hū。
须臾便,唤一庭风雨,万窍号呼。xū yú biàn,huàn yī tíng fēng yǔ,wàn qiào hào hū。
依稀似道狂夫。yī xī shì dào kuáng fū。
在一气何分我与渠。zài yī qì hé fēn wǒ yǔ qú。
但君才见我,奇形怪状,我先知子,冷淡清虚。dàn jūn cái jiàn wǒ,qí xíng guài zhuàng,wǒ xiān zhī zi,lěng dàn qīng xū。
撑拄黄垆,庄严绣水,攘斥红尘力有余。chēng zhǔ huáng lú,zhuāng yán xiù shuǐ,rǎng chì hóng chén lì yǒu yú。
今何许,倚长风三叫,对此魁梧。jīn hé xǔ,yǐ zhǎng fēng sān jiào,duì cǐ kuí wú。
1271234567»